Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

46

"Đây là video hiện trường? Chẳng lẽ…? Rosé suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Chẳng lẽ sát thủ là do Yeri thuê?”

Lisa nhún vai: “Thay chồng báo thù, chuyện này hoàn toàn có thể. Bất quá không thể bỏ qua sự hiềm nghi về Soobin, nhìn hiện trường cả hai cùng chết như vậy có khả năng chính Soobin là chủ mưu.” Cô xóa video đi, vẻ mặt bực bôi: “Nếu Yeri đã cấu kết với Soobin rồi sao lại còn thay Yejun báo thù nữa? Lúc trước tại thời điểm Yejun phá sản tại sao Yeri còn thay hắn đi mượn tiền?”

Rosé đoán: “Nếu như Yeri vì Yejun báo thù mới tiếp cận Soobin thì sao?”

Lisa nhếch môi: “Vậy Kim gia này đối với chị thật quá không phúc hậu rồi.”

Rosé thở sâu, ánh mắt trầm xuống, không nói gì cả, bởi vì cô không dám khẳng định. Cô nhìn Lisa nói: “Cảm ơn em.”

Lisa cười nói: “Còn nói cảm ơn gì chứ? Chị đúng là quá khách khí với tôi rồi.” Cô ngừng một chút rồi thu lại nụ cười, nhắc nhở: “Kim gia này rất thâm sâu, chị phải cẩn thận một chút.”

Rosé mở điện thoại ra: “Em cũng rất thâm sâu.” Đến Yeri đã xuất ngoại rồi cũng đều bị Lisa cho người giết được, còn chuyện của Soobin. Sợ lần này Kim gia một trận náo động rồi.

Lisa nói: “Nhưng tôi quan tâm chị, sẽ không lừa chị hại chị.”

Là thế đấy! Rosé cam chịu lời nói của Lisa, với cô cũng không có tâm tình cùng Lisa đấu võ mồm. Cô hỏi Lisa: “Em cảm thấy Kim gia sẽ có thái độ thế nào?” Lisa bảo vệ cô, cô tin tưởng Lisa, chuyện liên quan tới Kim gia cô có thể tự do thảo luận với Lisa. Bình thường nhìn Lisa có vẻ không đáng tin lắm nhưng vào những thời điểm mấu chốt thì không ai có thể đáng tin cậy bằng.

Lisa dựa lưng vào giường, quơ quơ cái chân không bị thương nói: “Cái này đơn giản, nếu như tôi mà họ Kim thì đầu tiên tôi sẽ không giết chị mà trước hết làm cho chị an tâm mình an toàn, buông lỏng cảnh giác rồi sau đó mới bắt đầu tạo cơ hội thu thập chị sạch sẽ.”

Rosé nhăn mày, “Vì sao?”

“Vì mối quan hệ mập mờ giữa chị và La gia.”

Rosé nói tiếp: “La gia và Kim gia cũng không phải là kẻ thù.”

“Trước kia không phải, nhưng sau chuyện của Yejun mới thành, chỉ có điều bề ngoài vẫn còn chưa xé rách. Nói đi nói lại, coi như hai nhà muốn giảng hòa đi nữa thì việc đầu tiên họ Kim và họ La phải nói rõ cái vấn đề này ra, sau đó hai bên dùng thái độ và thành ý để làm hòa thì may ra việc này mới giải quyết được, nhưng mà theo em được biết thì Yohan tới giờ vẫn chưa bao giờ nhắc qua Yejun với anh em, một câu cũng chưa từng nói tới. Trên thực tế Kim gia tới giờ vẫn còn đang muốn phân cao thấp với La gia, chỉ là trước mặt có vẻ sóng êm biển lặng mà thôi. Giờ La gia chưa làm khó Kim gia cũng chỉ là vì chưa nắm được nhược điểm của Kim gia nên chưa có động tác gì, vẫn chưa tới thời điểm để động Kim gia.” Lisa dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Anh của tôi là người ngoài chạy đến đây làm quan, hơn nữa lại là quan lớn đứng đầu cả một thành phố lớn, mà Kim gia không phải đã làm ăn ở đây mấy đời rồi sao? Chỗ gia tộc mình làm ăn sao cho phép người ngoài tới nắm quyền chứ, hơn nữa người ngoài là do người bên trung ương phái tới, không bái cùng Phật với mình, không đi cùng đường với mình thì nghĩ bọn họ có thể nhẫn nhịn được sao? Yejun nằm ở phe đối lập với La gia, mà Kim gia lại là người đứng sau lưng Yejun, chuyện này sao có thể không liên quan được? Rosé, người ngoài nhìn vào đều thấy em với chị quen thân với nhau, hơn nữa quan hệ của chị và chị dâu em cũng rất tốt, chỉ bằng những điểm ấy thì Kim gia với chị liên quan gần hơn không phải sao?” Lời này của Lisa thập phần thẳng thắng, cô đối với Rosé có chút không thể nói rõ, chỉ là bản thân nghĩ mình không thể để Rosé nhất thời lâm vào mê cục rồi bị người lừa. Cô biết Rosé vì Jiwon nên muốn nể mặt Kim gia nhưng Jiwon có lần nào bảo vệ Rosé không? Lisa thậm chí hoài nghi chuyện này cũng có một phần liên quan tới Jiwon! Rosé yêu Jiwon như vậy, nhưng tình cảm của Jiwon đối với Rosé thì không ai biết được. Dù sao thì nói đi nói lại Jiwon cũng là người mà Rosé đã yêu nhiều năm như vậy, sự bảo hộ của Rosé với Jiwon cũng giống như cô bảo hộ Rosé nên dĩ nhiên cô sẽ không ở trước mặt Rosé nói xấu Jiwon, tránh làm cho Rosé phản cảm. Còn chuyện về Jiwon, Rosé tự mình sẽ xem xét, không cần Lisa cô nói ra. Rosé lại không ngốc, chẳng qua có đôi khi tính tình hơi mềm lòng không muốn đắc tội với người khác, nguyện ý dàn xếp mà thôi.

Hai người đang nới chuyện thì bỗng điện thoại của Rosé vang lên, không cần nhìn điện thoại, chỉ cần nghe tiếng chuông liền biết là Jiwon gọi tới.

Rosé nghe điện thoại, liền trả lời: “Jiwon.”

Lisa trừng mắt nhìn Rosé, nụ cười trên môi càng vui vẻ hơn, Rosé lúc này đây dễ dàng ở trước mặt mình mà tiếp điện thoại của Jowin, không né tránh cô, nói rõ cô đã tiến gần hơn một bước tới trái tim của Rosé, đối cô tín nhiệm cũng nhiều hơn vài phần. Có tiến bộ!

Rosé cả kinh: “Cái gì? Soobin chết rồi?”

Lisa oán thầm: “Chị không phải đã sớm biết hay sao, ở đó giả bộ ngạc nhiên cái gì.”

Rosé vừa nói vừa sợ: “Cùng với Yeri bị nổ chết? Hai người họ sao lại chết cùng nhau?”

Lisa nhếch miệng cười, thật muốn khoa trương mà nói một câu, “Chị hai à, chị không đi làm diễn viên thực đáng tiếc.”

Rosé ngập ngừng hỏi: “Vậy hôn lễ của cậu… ah, tốt. Tốt.” Uh uh vài tiếng xong Rosé cúp điện thoại, cô nói với Lisa: “Kim gia đã biết tin rồi, Jiwon và Yohan sẽ qua bên nước ngoài để xử lý hậu sự.”

Lisa suy nghĩ một chút rồi đi ra ngoài gọi điện thoại, Rosé nghe Lisa nói tiếng Anh liền biết đang gọi điện cho bên đó. Lisa dùng tiếng Anh hỏi: “Không phải nói xử lý người chủ mưu thôi sao? Tại sao tên đàn ông kia cũng bị?” Dừng lại một chút rồi sau đó Lisa vì kinh ngạc mà kêu lên: “Cả hai đều là chủ mưu? Aizz, việc này có chút không ổn.” Lisa nói với bên kia ngọn nguồn đầu đuôi của Kim gia, ý tứ rất rõ, Kim gia nhà này cũng không có tốt đẹp gì, các người lo mà chú ý giải quyết hậu quả phòng ngừa Kim gia điều tra được cái gì đó. Lấy tiền làm việc dĩ nhiên sẽ thay cố chủ xử lý sạch sẽ, với lại bọn họ cũng không muốn mình gặp phải phiền toái. Lisa nói người Kim gia bên này giống với La gia bọn họ, ở trong nước thì có địa vị ở nước ngoài thì có tiền tài, nếu một khi để Yohan kia điều tra được nguyên nhân cái chết thì hoàn toàn có năng lực cùng tiền bạc để đối phó với tổ chức của bọn họ. Cô còn biểu thị mình và Yeri trong làm ăn có chút tranh chấp nhưng lại không có tranh chấp gì tới Kim gia, không nghĩ tới Kim gia sẽ vì Yeri mà ra tay, hôm nay bên kia lại cho nổ chết thêm một người nên cô nguyện ý tăng thêm 100 ngàn đô tiền thuê. Số tiền kia cô sẽ kêu Hyomin từ hạng mục bên I-ran chuyển qua, vừa nói chuyện xong với bên sát thủ cô liền gọi điện cho Hyomin kêu cô ấy chuyển tiền liền. Hai người họ ở I-ran có làm kinh doanh, nên chuyển vài trăm ngàn cũng không sao.

Rosé đứng nghe Lisa nói chuyện điện thoại mà trong lòng không khỏi trầm xuống, nếu như Lisa muốn thì liền có thể làm người của Kim gia chết ở nước ngoài. Cô đoán rằng đám người mà Lisa liên lạc vô cùng có khả năng là lính đánh thuê hoặc tổ chức sát thủ các loại, nếu người của Kim gia chết ở trong tay những người này thì có nằm mơ Kim gia cũng không nghĩ tới chủ mưu lại là Lisa, muốn từ đám người kia điều tra ra được Lisa còn khó hơn lên trời.

Rosé lại nghĩ, aizz, không đúng ah, việc này thật ra không có liên quan tới Lisa, là Yeri muốn giết cô, là Lisa vì cô nên mới ra tay – bọn họ muốn cô chết nên Lisa mới để bọn họ chết! Rosé trầm mặc: Lisa vì bảo vệ cô mà chuyện liên quan đến sinh mạng đều làm! Ai có thể bảo vệ cô được tới mức này chứ, ai có thể vì bảo vệ cô mà làm hết thảy mọi chuyện? Cô ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lisa mà hỏi: “Vì tôi làm nhiều điều như vậy đáng giá sao?”

“Cái gì?” Lisa sững sờ. Cô còn tưởng Rosé đang suy nghĩ về vấn đề quan hệ giữa hai bên gia tộc, lại không nghĩ tới lại kéo tới chuyện quan hệ giữa hai người.

Rosé hỏi: “Bỏ một số tiền lớn như vậy giúp tôi mà tôi lại không chấp nhận tình cảm của em, đáng giá sao?”

Lisa nhếch miệng cười, hỏi lại: “Sao lại không đáng chứ?”

Rosé hừ nhẹ: “Huh?” Đáng giá thế nào chứ?

“Nhìn chị khỏe mạnh thì trong lòng tôi liền thoải mái. Ngàn vàng khó mua được sự thoải mái trong lòng, ngàn vàng khó mua được sự cam tâm tình nguyện.” Lisa giương mặt nhỏ lên, nói: “Tôi thích việc bảo vệ tốt chị, cũng thích việc đập nát những người muốn khi dễ chị.” Cô chớp chớp mắt, hỏi: “Như thế nào? Cảm động rồi à?”

Rosé thực lòng đáp: “Có chút.”

Lisa hỏi: “Vậy có thích em thêm chút nào không?”

Rosé trả lời: “Cảm động với thích là hai chuyện khác nhau không phải sao?”

“A… Vậy làm sao mới làm chị thích được đây? Em đây câu dẫn chị được không?” Lisa giơ tay ra, nói: “Tuy rằng làn da em có chút đen nhưng mà em rất khỏe nha.” Sau đó lại nâng mặt nhỏ lên, nói: “Chị nhìn cái mặt này nè, lớn lên cũng coi như ngũ quan đoan chính, mắt có mắt mũi có mũi, tướng mạo coi như không có trở ngại nha.”

Rosé nghiêng đầu một cái, hỏi: “Không thể nghĩ tới nhìn lâu lại thấy em giống như con cún lưu lại di chứng carê vậy nhỉ?”

“Chị --” Lisa thật bị một câu này của Rosé nói đến nghẹn lời. Cô kêu lên: “Chị không thể nói một câu hay để khen khích lệ em một chút được sao?”

Rosé nghiêng đầu qua một bên, nhẹ nhàng nhếch khóe miệng cười. Ai có thể giống như Lisa không biết xấu hổ mà khen như vậy chứ. Rosé ngồi vào bên mép giường của Lisa, nói: “Tài sản của La gia cho dù em ở nước ngoài hưởng thụ cả đời cũng không hết, em thế nào còn liều mạng kiếm tiền như vậy, rồi còn liên quan tới những người kia nữa?” Cô có thể hiểu chuyện Lisa giao tiếp với xã hội thượng lưu của những nước khác nhưng không hiểu nổi sao Lisa lại có quan hệ với những tổ chức sát thủ đánh thuê kia chứ, cùng những nhân vật có tiếng giao tiếp là để lấy tiếng, còn với những sát thủ này, thì quả là không đơn giản rồi.

Lisa suy nghĩ xong rồi nghiêm chỉnh nói: “Người Châu Á có câu ‘Phú bất qua tam đại’, đại đa số đều bị cái quan niệm này tạo thành, rất nhiều người có cảm giác tổ tiên mình đã để lại rất nhiều tiền để mình hưởng thụ đủ cả đời. Nhưng thời đại biến hóa rất nhanh, mười năm một cái thời đại, cả đời người trải qua được bao nhiêu cái thời đại? Em khi còn nhỏ trong nhà chỉ cần có trên trăm ngàn gửi ngân hàng đã cảm thấy mình là tiểu phú quý, nhưng bây giờ một trăm ngàn thì có thể mua được gì? Ở Seoul chỉ đủ mua một cái phòng vệ sinh. Còn loại gia tộc giống như nhà em, trước mắt thì nhìn rất sáng lạn nhưng nếu không dốc sức liều mạng thăng tiến thì nếu một khi trong nhà không có người ở trên cấp cao, cho dù không bị đối thủ trước kia hãm hại thì sống không được quá hai ba mươi năm tự nhiên cũng sẽ xuống dốc. Bọn họ an bài em xuất ngoại là vì gia tộc kiếm một đường lui, em cái gì cũng có thể không cần làm chỉ cần tiêu tiền, bọn họ cung cấp rất đủ cho em tiêu xài nhưng em không muốn mình trở thành một con sâu gạo, em muốn sự nghiệp của mình có thành tựu, em muốn mình thật sự trở thành đường lui của bọn họ, nếu lỡ thật sự bọn họ có ngày thất thế thì có thể tìm một người như em để nương tựa, em có thể bảo vệ đươc bọn họ, để bọn họ ở nước ngoài có thể cơm no áo ấm, cuộc sống trôi qua thuận lợi, không cần lo lắng ngày nào đó đột nhiên bị trục xuất về nước, không cần luân lạc tới mức ở nước ngoài liều mạng dốc sức tìm quan hệ để cầu người che chở, như vậy thực sự bi thảm rồi. Anh chị của em đều có sự nghiệp của họ, vậy em cũng nên có sự nghiệp của riêng mình, em không đi cùng con đường với bọn họ nhưng không có nghĩa là em không có được tiền đồ như họ. Anh chị em tuy là cùng chịu vinh nhục, hai bên cùng ủng hộ, nhưng thật sự ở trong nhà anh chị em ai cũng âm thầm tranh đua tiền đồ với nhau, ai cũng muốn sống có mặt mũi, ai cũng muốn hơn người.” Cô nói xong, cười hỏi: “Bắt đầu muốn tìm hiểu em rồi à?”

Rosé khẽ cười, nói: “Chỉ là có chút hiếu kỳ tại sao em lại có qua lại với những người kia thôi.” Đại đa số ở trong mắt người khác thì những người có thân phận địa vị hầu như không có liên quan gì tới mấy tổ chức sát thủ này. Không phải những người có địa vị luôn xem thường những người hoạt động bất chính kia sao?

Lisa cười, bật thốt lên: “Mạnh miệng!” Cô nói: “Quen biết bọn họ có nhiều chuyện rất tiện để xử lý, có các phương diện tác dụng để người khác có thể sử dụng, quen biết càng nhiều loại người này, sau này càng có tác dụng. Thế gian này cái khó không phải là không có tiền mà là không có mối quan hệ với mọi người, đến lúc muốn làm một chút sự tình lại tìm không ra người.” Lisa cô có một tật xấu, là mỗi khi đi đến chỗ nào đều muốn thiết lập mối quan hệ với mọi người để chuẩn bị căn cơ, để thành lập được mạng lưới mối quan hệ này lúc đầu phải hao chút chân tay, thoạt nhìn còn có chút nhàm chán cùng mò mẫm, nhưng đến khi đụng đến việc rồi những mối quan hệ này chính là vốn liếng thực sự của cô. Giống như chuyện trước mắt này, nếu không phải cô có quen biết với những người này thì người chết không phải Yeri và Soobin, không chừng ngày hôm qua người gặp nạn ngoài ý muốn chính là cô và Rosé.

Rosé đối với câu “Thế gian này cái khó không phải là không có tiền mà là không có mối quan hệ với mọi người, đến lúc làm chút sự tình lại tìm không ra người” của Lisa rất đồng tình, cô những năm này làm ăn khó khăn cũng không phải là do không có thiết lập được mối quan hệ nào hay sao? Trước kia nghĩ tới cách liên hệ với những người bên trên tạo quan hệ, hiện tại suy nghĩ lại, mình đi đường mình không phải rộng rãi hơn sao? Còn chuyện của cô và Kim gia, trong lòng đã có chủ ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top