Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

49



Lisa ngạo nghễ nói: “Tôi chính là thay mặt cho Rosé đấy. Soobin thuê người giết Rosé, những sát thủ kia nhận ra tôi và cũng chính tôi là người kêu bọn họ quay về đấy, rồi chuyện bỏ ra hai trăm ngàn đô la để giết chết Yeri và Soobin cũng là tôi làm đó. Rosé căn bản không biết Hepburn, cũng không biết Andrew Liefu.” Đây không phải là đáp án mà Jiwon muốn sao? Cô âm trầm nói tiếp: “Ai muốn Rosé chết thì tôi muốn hắn mới là người phải chết! Mặc kệ hắn là ai đi nữa! Tôi sẽ bảo vệ Rosé! Còn cô, nếu cô xem Rosé là bạn, còn muốn bản vệ bạn mình thì nên giúp chị ấy che giấu việc này với Kim gia.”

Jiwon hỏi: “Giấu như thế nào đây? Mọi chuyện đều do Yohan điều tra ra, sự thật bày ở trước mắt như thế thì tôi có thể giấu giếm được sao?”

“Vậy cô cho tôi một câu trả lời chắc chắn, việc này là cô muốn giúp Rosé hay là muốn giúp Kim gia? Jang gia là muốn giúp Kim gia hay là muốn giúp Park gia?” Lisa còn nói: “Là muốn đem Jang, Kim gia tộc cuốn vào cuộc phân tranh này sao? Jang gia nhà cô cũng có ý định tiến vào trận tranh đấu này?”

Jiwon hỏi: “Cô uy hiếp tôi? Rồi còn muốn tôi chọn phe để giúp đỡ nữa à?”

Lisa lắc đầu: “Cô bây giờ còn chưa gả vào Kim gia, chuyện của Kim gia cũng không có liên quan tới Jang gia.”

Jiwon nghe thế chỉ thấy buồn cười. Giấy hôn thú đều đã làm xong rồi, lễ đính hôn cũng diễn ra, ngày cưới cũng đã định, vậy thử hỏi làm sao chuyện của Kim gia không liên quan tới cô được chứ? Muốn cô ly hôn với Yohan? Tiệc cưới còn chưa có mà đã ly hôn à? Nếu làm như vậy thì chẳng phải biến thành trò cười cho thiên hạ sao? Jiwon cô còn muốn sau này ngẩn đầu làm người. Theo lập trường của cô thì chỉ còn cách theo phe Kim gia, còn về Rosé… Dù thế nào cô cũng không muốn Rosé có việc. Jiwon nói: “Nếu như La gia muốn đối phó Kim gia thì tôi chỉ có thể đứng về phía Kim gia.” Cô dừng lại một chút: “Nếu cô đã muốn bảo vệ Rosé thì hãy lo mà nghĩ cách để cậu ấy không có liên quan tới chuyện này đi.”

Lisa dĩ nhiên biết rõ Jiwon muốn đem cô ra lãnh đạn, chỉ cần Lisa cô đứng ra hô to một câu: “Tôi yêu Rosé, là tôi mướn người giết Soobin, Rosé hoàn toàn không biết chuyện gì” thì đầu gió lập tức hướng về cô, Kim gia sẽ không dễ dàng động tới Rosé, dù sao chuyện làm ăn của Rosé rất tốt, có biết bao nhiêu người từ chỗ Rosé cầm được thứ tốt, động tới Rosé chẳng khác nào động vào mỏ vàng của người khác, những ô dù lớn phía sau chẳng lẽ không thể bảo vệ được một Rosé sao?

Cùng La gia đấu đến ngươi sống ta chết rồi còn tạo thêm một đống kẻ thù thì quả thật không sáng suốt chút nào, đây là muốn ôm nhau cùng chết. Nếu như Lisa cô đứng ra phất cờ nhận tội như vậy thì cô còn có thể sống được sao? Đừng nói người ngoài muốn làm gì thì người nhà đã lột sạch da cô trước rồi. Lisa thở dài: “Cô về đi, việc này tới đâu tính tới đó.” Cô biết Jiwon sẽ không kể chuyện này cho người khác biết, chuyện này thật sự làm cô đau đầu. Nhưng việc này cũng chỉ có thể thừa nhận ở đây, còn bên ngoài thì có đánh chết cô cũng không thừa nhận, cô không nhận thì Kim gia cũng không thể làm gì được, cùng lắm thì chỉ ra tay sau lưng anh cô mà thôi, còn nếu cô trắng trợn đi nhận tội thì đến Thiên Vương lão tử cũng không bảo vệ được cô!

“Jiwon.” Rosé lên tiếng: “Việc này cậu đừng nhúng tay, cứ coi như không biết đi.”

Jiwon quay lại nhìn Rosé, ánh mắt có chút bất đắc dĩ lại có chút tiếc rèn sắt không thành thép. Park gia lúc này chỉ còn mình Rosé ở trong nước, sau lưng Rosé tuy quan hệ nhiều nhưng dù sao Rosé chỉ có một mình, ai muốn nuốt cô ấy cũng rất dễ dàng, chỉ cần phân tích sàn lọc được hết những mối quan hệ sau lưng cô ấy là được. Nhưng Lisa không giống, La gia ngoại trừ mình Lisa ở bên ngoài thì cả nhà cao thấp đều là quan quân, theo giới chính trị, đâu đâu cũng có người, muốn động Lisa, chỉ mỗi qua cửa ba mẹ chú bác của Lisa cũng đủ khổ, cho nên dù Lisa có đứng ra chịu trách nhiệm cho chuyện này thì Kim gia cũng chỉ có thể biết rồi để đó mà thôi! Không chịu cho qua, chả lẽ Kim gia có thể đem ba mẹ Lisa, chú bác, anh họ, chị họ và còn cả ông nội của Lisa cùng tất cả những người theo phe phái của La gia mà lật đổ được sao? Cô nói: “Chuyện này nếu Lisa nhận thì Kim gia sẽ không thể truy cứu, nhưng cậu thì khác nếu như cậu nhận, chẳng lẽ cậu muốn đem sản nghiệp của Park gia ra trả giá sao?” Cho dù Kim gia muốn truy cứu cũng chỉ có thể âm thầm ra tay với Lisa, sẽ không nháo động làm lớn.

Rosé lại nói: “Jiwon, tôi nguyện dàn xếp ổn thỏa, vậy chuyện Soobin muốn thuê người giết tôi thì cậu cảm thấy thế nào?”

Jiwon nói: “Kim gia căn bản không có ý đối phó cậu, Soobin thuê người giết cậu cũng là do chú ấy nghe lời xúi giục của Yeri rồi tự mình làm, nhưng hôm nay Soobin và Yeri đều đã chết rồi.”

Rosé nói: “Cũng vì Soobin chết nên lúc này mới thành mối tử thù không giải được, Kim gia không có khả năng tha cho tôi, cho dù là trước khi đối phó La gia hay sau khi đối phó La gia thì cũng sẽ không tha cho tôi.” Cô ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Trước khi Soobin chết, chúng tôi chưa từng nghĩ tới hắn là người thuê sát thủ giết tôi, thậm chí còn không nghi ngờ gì tới Yeri, bên sát thủ thì nhất định sẽ không tiết lộ ai là kẻ chủ mưu, cũng chỉ bọn họ mới biết được ai mới người đứng đằng sau, vậy nên cách đơn giản nhất là dùng số tiền lớn hơn thuê bọn họ đem giết kẻ chủ mưu mà thôi.” Cô lạnh nhạt nói: “Bất quá chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi.” Cô thấy hơi mệt và cũng có chút nản lòng. Mặc dù cô yêu cô ấy nhiều ra sao thì Jiwon đối với cô chỉ dừng ở mức tình bạn. Hai người là bạn, không phải người yêu, Jiwon không chọn cô, cũng sẽ không vì cô mà gánh vác hết thảy, mãi mãi sẽ không. Từ khi biết Lisa, cô mới hiểu được một chuyện, yêu là một loại cảm giác chứ không phải là một loại ảo giác, hơn nữa tình yêu xuất phát từ sự che chở và bảo vệ. Chỉ có mình Lisa bảo vệ cô, dùng hết mọi cách mà bảo vệ cô. Cô nhớ tới cái tấm thiệp mà Lisa từng đưa cho mình, khi đó Lisa hứa sẽ bảo vệ cô cả đời, dùng mọi cách để bảo vệ được cô. “Ai muốn Rosé chết thì tôi liền khiến người đó chết”, Lisa không chỉ nói mà thật sự đã làm như vậy.

Jiwon thở dài, lời muốn nói đã nói rồi, không cần phải lặp lại nữa. Cô cầm túi xách của mình lên: “Coi như hôm nay tôi chưa từng tới đây.” Sau đó bỏ đi.

Jiwon và Rosé đều hiểu, chưa từng tới không có nghĩa là chưa tới, Jiwon hôm nay đã tỏ rõ lập trường của mình, sau này hai người tới bạn bè cũng khó có thể làm.

Lisa ngồi trên xe lăn hô to với Rosé đang ngồi ngẩn người trên ghế salon: “Rosé, em không vào được.”

Rosé ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Lisa, cái gì không vào được?

Lisa bất đắc dĩ buông một tay, chỉ lên cái cọng xích trên cửa nói: “Cửa khóa, tôi không vào được.” Cái cọng xích khóa cửa chặn ngang làm bánh xe lăn không lăn vào được.

Rosé đi tới đỡ Lisa đứng dậy rồi để cô một chân đạp đất, còn mình đem xe lăn của Lisa khiêng vào phòng, sau đó đỡ Lisa ngồi lại vào trong xe lăn, rồi đẩy xe lăn vào phòng khách.

Thạch cao còn ít nhất phải một tháng nữa mới tháo được.

Thậm chí Lisa còn nghi ngờ, không biết sau khi tháo thạch cao ra mình còn có thể đi được hay không. Cô thấy Rosé không vui liền an ủi: “Jiwon muốn giúp chị, nhưng lập trường của cô ấy ở bên kia nên chỉ có thể hữu tâm vô lực. Cô ấy tới đây một chuyến nói rõ cô ấy vẫn có quan tâm đến chị.” Cô hiểu rất rõ loại người chỉ coi trọng thể diện gia tộc, danh dự là trên hết này, nếu Jiwon mà có thể vì Rosé mà cùng Kim gia trở mặt thì sẽ là sự hối hận cả đời của cô ta. Vậy nên Jiwon và Rosé chỉ có thể là bạn, bạn tốt nhưng không thể là người yêu, người cô ta lựa chọn là Yohan chứ không phải Rosé.

Rosé nói: “Nếu như nói tới lập trường, thì ngoài yêu chị ra, em cũng không có lập trường mà giúp chị nhiều như vậy.”

Lisa trơ mặt ra nói: “Thì tại vì yêu chị mà.” Cô quệt miệng nói: “Jiwon chỉ xem chị là bạn chứ không phải xem chị là tình nhân.” Cô biết rõ Rosé đang nghĩ cái gì, so đo cái gì, nhìn vẻ mặt phiền muộn kia của Rosé là đủ biết rồi. Trong lòng Lisa thật ra cũng có chút mừng thầm, nếu như Jiwon kia cũng bảo vệ Rosé như vậy thì nhất định cô không có chỗ chen chân rồi.

Rosé hỏi: “Em xem chị là tình nhân?”

Lisa chớp chớp mắt nói: “Em xem chị là người thân của mình.” Xong cô lấy ngón tay chỉ chỉ vào ngực mình, không chút buồn nôn mà nói: “Để ở đây che chở trong lòng.”

Rosé im lặng nhìn Lisa, sau đó hỏi: “Còn có thể buồn nôn hơn nữa không?”

Lisa duỗi tay ra, sâu sắc thở dài một cách tình tứ “Ah!” sau đó bày ra bộ dáng giả bộ ngâm thơ rồi bắt đầu ngâm: “Honey, my lover. . . ” Một cái gối ôm bay tới đáp thẳng vào mặt Lisa, thành công chặn miệng Lisa lại.

Lisa ôm lấy gối ôm, hắng giọng nói: “Vậy đổi cái khác.” Sau đó chạy xe lăn vòng quanh Rosé, miệng lầm bầm ngữ điệu du dương, giọng điệu rất giống như đang ngâm thơ cổ lãng mạn.

Rosé chỉ cảm thấy âm thanh này có chút kỳ lại, cô nghiêng tai nghe, không phải tiếng Anh cũng không phải tiếng Nhật càng không phải tiếng Pháp: “Em đang nói tiếng nước nào vậy?”

Lisa giơ tay lên lướt theo gió, lớn tiếng nói: “Thơ tình cổ của Hy Lạp.”

Rosé ngây ngốc đờ ra trong giây lát rồi thở dài thầm nghĩ: Lisa, em đừng có ngốc như vậy, được không! “Không còn sớm, nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Cô vỗ vỗ bả vai của Lisa, chuẩn bị đi ngủ.

Lisa đem gối đặt lại chỗ cũ, rồi nói với Rosé: “La Mã cũng không tệ. Rosé, tương lai chúng ta qua La Mã kết hôn đi.”

Rosé quay lại im lặng nhìn Lisa: “Tôi bây giờ còn chưa phải là bạn gái của em thì phải?” Kết hôn? Em nghĩ cũng quá xa rồi.

“A…!” Lisa vò đầu, hỏi “Vậy khi nào chị mới chịu làm bạn gái của em?”

Rosé không để ý tới Lisa, trực tiếp bước qua cái cọng dây xích cửa đi ra ngoài.

Lisa chạy theo Rosé tới cửa, lại bị cái dây xích ngăn lại, cô hô lớn: “Dây khóa.” Em không ra được mà.

Rosé quay lại hỏi cô: “Em còn không đi ngủ đi?” Đều nhanh qua nửa đêm rồi, không lo ngủ còn muốn đi đâu nữa?

Lisa kêu lên: “Chị không đem lời nói nói rõ thì em sao có thể ngủ được, ngày mai em phải về rồi.”

Rosé nín thở, nắm tay, nhìn Lisa hồi lâu. Cô hỏi: “Có người trong tình cảnh thế này mà muốn người khác làm bạn gái sao? Chị không có tâm tình.” Quay đầu, đi mất tiêu.

Lisa quệt quệt miệng, trong lòng tự nhủ: “Cho chị xoắn xuýt chuyện làm bạn gái em hơn xoắn xuýt chuyện của Jiwon, lại nói, em tỏ tình vậy thì có gì sai chứ? Tâm ý của em không phải chị không biết, mấy cái hình thức, mấy cái lãng mạn gì đấy cũng không bằng một khỏa chân tâm thiệt tình thiệt ý, em đây dùng giá trị thực tế để đè lấp mấy cái gọi là lãng mạn kia.” Kỳ thật cô nhìn ra được Rosé đã hết hy vọng với Jiwon, hơn nữa đối với cô còn có chút động tâm. Cô đã bước gần tới thành công một bước, cái này lại càng làm Lisa càng thêm vui mừng mà cười ngọt ngào.

Sau khi cười xong, Lisa lại nghĩ tới chuyện nhà Kim gia. Cô ngược lại thấy cái đống lửa này sẽ không chạy tới người Rosé nhanh như vậy, nhưng vì quan hệ với cô nên đống lửa này sẽ đốt tới người anh cô trước, đốt xong anh cô rồi tới cô sau đó mới tới Rosé, chỉ có cách làm người khác nghĩ nơi chiến trường này Rosé cùng lắm chỉ là một người làm nền của Jihyun, vậy thì Kim gia mới tìm cách vụng trộm ra tay độc ác đánh Rosé trở tay không kịp, hơn nữa sẽ làm cho những người muốn bảo vệ Rosé cũng trở tay không kịp. Lisa làm dấu chữ thập cúi đầu nói: “Anh trai, thật có lỗi, anh trước hết hãy thay em gánh cái cực này trước, sau khi xong việc em sẽ báo đáp lại sau. Amen!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top