Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

51

Ngày thứ ba sau khi bị mời đi uống trà thì có hai người trong tổ điều tra tới chỗ Rosé tìm hiểu lý do vì sao Rosé từng có qua lại với công ty giao dịch Quốc Tế Kim Nguyên. Tổ điều tra không nói rõ tình huống, chỉ nói sắp tới Rosé cần phải phối hợp điều tra, trong thời gian đó không được xuất ngoại.

Chỉ một tuần ngắn ngủi liên tiếp hai mươi quan chức nhà nước bị thẩm tra, những người có liên quan tới Jihyun đều bị dính vào. Quan trường nơi đây một phen lâm vào sóng gió, Rosé có thể tinh tường cảm nhận được một cỗ bất an đang bao trùm.

Je Hoon nói cho cô biết, cô bị theo dõi. Rosé đoán chắc mình bị theo dõi ít nhất cũng một hai tháng, có lẽ từ lúc Yejun có chuyện đã có người theo dõi cô, cho nên cô làm việc gì cũng hết sức cẩn thận, thậm chí lắp đặt luôn máy chống nghe trộm.

Lisa cũng liên hệ không nhiều, thỉnh thoảng một hai ngày gọi tới nhưng đều nói mấy chuyện không liên quan hoặc tán gẫu các loại. Cô ngầm cảm nhận lúc này Lisa đang chờ đợi một cái gì đó, là chờ đợi động tác tiếp theo của Kim gia sao? Lisa đối với chuyện Jihyun bị mời đi uống trà một chút cũng không lo, còn nói: "Tài khoản ngân hàng của ông anh em bất quá được hai trăm ngàn, trên danh nghĩa đứng tên cũng vẻn vẹn một đơn vị phân phối nhỏ thì thử hỏi điều tra kinh tế sẽ có vấn đề gì chứ? Cứ để cho bọn họ điều tra, em ngược lại muốn xem bọn họ có thể tra được cái gì!"

Rosé hiểu rõ bọn đánh Jihyun là vì muốn một mũi tên trúng hai con chim, cũng không trông cậy như vậy sẽ có thể vặn ngã được Jihyun, mục đích chính chỉ là muốn làm suy yếu thế lực của Jihyun tại địa phương, đại boss bị làm khó thì tay chân cũng dễ dàng gãy. Trong trận chiến lớn này, Jihyun không dễ dàng ngã được, ngược lại một hai cái tay chân chịu thảm thì là chuyện bình thường, mà Rosé cô lại là một trong số đó, một đống tay chân bị làm khó rồi, rất nhanh tới phiên cô thôi. Đội điều tra này do Tỉnh ủy làm đội trưởng, chủ lực là thế lực địa phương, mà Jihyun ở trong môi trường chính trị này có khuynh hướng ở lãnh đạo trung ương, nếu nhìn thì có thể cảm thấy là thế lực trung ương và thế lực địa phương đang đấu đá nhau. Rosé biết rõ chuyện này là do Kim gia đứng ở phía sau giật dây, nếu vậy thì liên lụy phía sau không chỉ là mỗi địa phương thôi, phía sau còn có bên trung ương nữa. Nếu như chỉ ở địa phương, cô còn có thể nắm chắc phần thoát thân, nhưng một khi liên lụy đến trung ương thì sống chết của cô đối với những người đó giống như râu ria mà thôi, nơi này ở trong mắt bọn họ cùng lắm chỉ là một trận đấu nhỏ nhưng với cô lại là sống còn.

Tối thứ sáu, Rosé một mình ở nhà, Hank nằm dưới chân cô, cô dựa vào quầy một mình uống rượu, ánh mát nhìn đồng hồ đang chạy, giống như đang chờ đợi gì đó. Trời đã khuya, mười một giờ ba mươi phút nửa đêm.

====================================

Mười một giờ ba mươi phút nửa đêm.

Hơn mười chiếc xe thể thao sang trọng lần lượt từ gara chạy ra, thủ hạ của Rosé – Jae Hee cũng ở đó. Jae Hee lái chiếc Porsche của Kim Joon đi theo đoàn xe chạy tới địa điểm hẹn trước. Những người này đa phần đều là cô chiêu cậu ấm thích đua xe. Bo Gum được tặng xe mới, chạy vài lần nhưng cảm thấy vẫn chưa đã, nên tuần trước triệu tập mọi người vào thứ bảy này tập trung đua xe. Tiền thưởng lần này không chỉ lên đến cả triệu, mà còn bắt buộc phải có người yêu ngồi bên cạnh. Mười bốn chiếc xe, hơn bốn mươi người tập trung lại một chỗ, Bo Gum và Yohan bị vây trong đám người. Jae Hee ôm bạn gái mới tựa bên cạnh xe, hắn nói: “Nếu chút nữa em có sợ thì nhắm mắt lại, quấn chặt tay vào.”

“Dạ.” Cô gái kia nhẹ nhàng trả lời, lấy tóc vén ra sau tai, ánh mắt nhìn Jae Hee hơi vui vẻ nhưng cũng không giấu được sự khẩn trương.

Kim Joon thì ôm một cô gái ăn mặt diêm dúa lẳng lơ đứng đó, nói với Jae Hee: “Jae Hee, OK không?”

Jae Hee ra dấu OK: “Anh yên tâm.” Hắn nhếch miệng cười cười.

Kim Joon vỗ vai Jae Hee: “Cho anh mày mặt mũi đó!” Rồi hắn nhìn cô bạn gái bộ dạng thanh thuần của Jae Hee: “Eunha, nếu Jae Hee thắng thì tôi nhất định cho cô em một bao lì xì lớn.”

Trước khi lên xe, Jae Hee nhìn Bo Gum và Yohan mấy lần, sau đó mới dẫn bạn gái vào xe, thay bạn gái gài chắc dây an toàn sẵn tiện nhắc nhở chốc nữa có sợ thì hãy nhắm mắt và vịn chắc vào.

Nghe nói, kỉ lục chạy hết cung đường này là mười lăm phút bảy giây.

Thành tích nhanh nhất của Bo Gum là mười lăm phút mười giây. Hôm nay thay đổi chiếc xe thể thao mới này, hắn tin tưởng mười phần chỉ trong vòng mười lăm phút mình sẽ tới đích.

Tiếng động cơ xe rồ vang trên đường, Eunha ngồi trong xe, chỉ thấy đèn vừa nháy lên một cái là “Xoẹt” một cái chạy vượt qua, dọa cô phải nắm chặt lấy tay cầm trên xe, rồi thấy xe quẹo một cái lết hết cả bánh, nửa xe cũng bay lên làm cô sợ đến nhắm chặt cả mắt. Cô nhắm tịt mắt, cả người co lại cố dựa sát vào ghế nhất, bên tại lúc này chỉ còn bánh xe ma sát với đường và tiếng động cơ.

Bo Gum nắm chặt tay lái dẫn đầu đoàn đua, đằng sau ba bốn chiếc xe theo sát chặt chẽ, muốn vượt qua nhưng không thành công. Yohan ngồi bên cạnh vững vàng nắm chặt tay cầm, thỉnh thoảng lại quay sang nhìn Bo Gum đang chăm chú lái xe.

Lúc xe chạy tới khúc cầu vượt thì đột nhiên một chiếc xe lao vọt lên trước, nguy hiểm kè chặt xe của hắn, bám rất sát, ngay lúc này một chiếc xe vượt lên ngay chỗ rẽ, so với chiếc xe lúc nãy còn muốn ép gần hơn, sau đó rồ ga vượt lên. Bo Gum kinh hãi, vô thức né chiếc xe này, hắn dẫm mạnh vào chân ga chuẩn bị quay cua một cái rồi lao nhanh lên. Ở làn đường nhỏ hẹp này, với tốc độ hơn 300km/h thì chỉ lệch một chút xíu thôi đều có thể đâm vào xe hắn. Bo Gum nghỉ nghe “Rầm” một tiếng, đuôi xe của hắn đâm vào con lươn làm cả người hắn run lên, chưa đợi hắn kịp phản ứng thì chiếc xe đằng sau lại chạy lên đụng tiếp, cú va chạm cực mạnh này làm chiếc xe bay lên, theo cầu trượt bay ra ngoài. Mà chiếc xe theo sát phía sau bị đâm đến đầu xe đều biến hình, lao ra hơn mười thước, đâm vào con lươn rồi mới dừng lại…

Jae Hee vượt qua trước mấy chiếc xe kia, là người đầu tiên tới đích. Sau vài giây mới có tiếp một chiếc xe chạy tới. Sau khi dừng xe xong hắn quay qua nhìn Eunha: “Em ổn chứ?” Thì điện thoại hắn vang lên, lấy điện thoại ra xem, là Kim Joon gọi. “Có chuyện lớn! Xe của Bo Gum bị xe của Yonghwa đụng hất tung xuống cầu vượt.” Sau đó hắn lại hét một tiếng: “Yohan trên xe.” Jae Hee còn nghe được mấy tiếng hô xung quanh: “Nhanh chóng đi cứu người! Gọi 120!” Xong hắn mới quay lại nhìn bạn gái của mình: “Ở phía sau xảy ra tai nạn!”, sau đó hắn hạ cửa sổ xe xuống chạy tới chiếc xe bên cạnh vừa dừng lại hô lớn: “Anh tứ, có tai nạn, Kim Joon vừa gọi báo xe của Bo Gum bị tông.”

Người được gọi là “Anh tứ” hiển nhiên cũng rất kinh ngạc, đang chuẩn bị xuống xe tranh thủ gọi điện hỏi thăm thì kết quả nghe được xe của Bo Gum bị rớt xuống cầu vượt, dọa hắn nhanh chóng quay xe lại.

Đầu xe bẹp dí trên đất, dưới xe tất cả đều là máu, đoán chừng người trong xem sớm đã không nhận ra được nữa.

Cửa ghế phụ kế bên bị đụng bay thẳng ra ngoài, Yohan ngồi ở ghế phụ cũng bị hất tung ra ngoài, trên miệng không ngừng phun ra máu, xương đùi cũng bị gãy nát, từ trong người đâm thẳng ra ngoài.

Yonghwa đụng vào xe của Bo Gum, đầu xe cũng nát bét, hai chân bị kẹt, trên người bị mảnh thủy tinh nhỏ xọet qua cũng có rất nhiều vết thương. Hắn được người khác cứu ra, ngồi ở ven đường nghe nói mình đụng phải xe của Bo Gum, dọa hắn mặt mũi trắng bệch, cả người không ngừng run rẩy. Bên cạnh có người hướng hắn chửi ầm lên: “Mày lái xe kiểu gì vậy! Muốn chết sao!” Cả người Yonghwa đều ngu ngốc rồi, hắn nào biết sẽ đụng phải xe đâu! Khoảng cách gần như vậy, hắn cũng không có tăng tốc, theo lý thuyết là sẽ không đụng phải, ai mà biết, lúc hắn thấy xe kia chạy qua cũng đã không phanh lại kịp rồi ---

==========

Rosé uống đến cả người đều có cảm giác say, cô từ từ đứng dậy trở về phòng, phốc cái ngã xuống giường. Đầu giường để hình Lisa gửi tới, ảnh này Lisa chụp ở Lôn Đôn, đang đứng trước cửa sổ nở nụ cười thật tươi. Cô nhìn chằm chằm vào ảnh chụp của Lisa, giống như nhiễm lấy một chút vui vẻ của em ấy, cũng cười theo. Cô tựa hồ cảm nhận được sự lo lắng của Lisa với mình, rồi có có ngọt ngào, lãng mạn, cùng tư vị quyến luyến lượn lờ trong lòng, cô không khỏi nghĩ, nếu lúc này Lisa bên cạnh mình thì sẽ như thế nào? Có lẽ sẽ vui vẻ mà chọc cô, nơi có Lisa luôn náo nhiệt, còn có… an toàn, sẽ ở bên cạnh cô thay cô dệt một tấm lưới bảo vệ cô an toàn. Cô năng lực tự bảo vệ mình, cũng tự có biện pháp tự bảo vệ nhưng đôi khi cũng muốn ai đó ôm mình vào lòng, bảo vệ mình, cho cô điểm an toàn và ôn hòa, đem đến cho cô sự vui vẻ. Cô thích cái thái độ tùy tiện và vui vẻ của Lisa, làm cho người ta cũng cảm thấy vui vẻ theo.

Rosé nằm trên giường, ngủ một giấc đến chín giờ sáng hôm sau.

Je Hoon gọi tới, nói cho cô biết: “Giám đốc Park, Jae Hee vừa về báo cho tôi biết tối qua Bo Gum đua xe xảy ra tai nạn, lúc chạy tới cầu vượt bị con trai của phó cục trưởng Jung đụng vào. Bo Gum tử vong tại chỗ, còn Yohn bị thương nặng, xuất huyết trong, đùi phải gãy xương, xương sống cũng gãy.”

Rosé “Uhm” một tiếng, nói: “Đã biết.” Cô thở dài một cái rồi hỏi tiếp: “Yonghwa làm sao đụng phải xe của Bo Gum?”

“Không ai chứng kiến được cảnh đó, đến Yonghwa cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra, chỉ nói lúc xe qua cầu vượt thấy xe của Bo Gum thì đã phanh không kịp. Nơi xảy ra tại nạn lại đúng lúc không có CCTV, phải đi tới trước 10m mới có. Vừa rồi tôi tới cục cảnh sát giao thông nghe ngóng thì theo dấu vết của hiện trường là do Bo Gum điều khiển xe tốc độ quá nhanh, lúc tới cầu vượt không xử lý tốt tình huống nên lúc quẹo làm đuôi xe đụng phải con lươn nên làm xe nằm giữa đường, sau đó mới bị Yonghwa đụng trúng.”

Rosé đáp một tiếng: “Tôi đã biết.” Cô cúp điện thoại, thở dài một hơi. Cô có chút bất ngờ, trước nghe Jae Hee nói đua xe phải dẫn theo người yêu đi, Bo Gum nhất định sẽ rủ Yohan đi, không ngờ Yohan thật sự đi! Là đua xe đó! Bo Gum như vậy thì thôi đi, thế mà Yohan cũng đi! Còn làm thành một sự cố lớn như vậy. Trong đầu cô chợt lóe lên một ý niệm: “Chẳng lẽ Yohan thật sự yêu Bo Gum? Không phải nuôi nam sủng chơi đùa?” Cô trước kia cũng không quan tâm tới chuyện Yohan và Bo Gum lắm, dù sao có ít người thích phụ nữ, cũng có ít người yêu đàn ông, nhìn quen lắm rồi, không thể trách được, cũng căn bản không thể tính toán gì. Nhưng hiện giờ Yohan và Bo Gum làm ra trận này, hơn nữa huyên náo lớn như vậy, đầu tiên Jang gia biết được Yohan ở sau lưng Jiwon dưỡng một người đàn ông rồi còn cùng tên đó làm trò điên như thế, cuối cùng bị tai nạn chung… hôn lễ hình như mới xong chưa được một tháng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top