Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

61

Lisa ngây người trong phòng Jisoo hơn nửa giờ  mới đi ra, sau đó đi sắp xếp chỗ nghỉ cho ba cùng ông nội. Cô vội xong, đoạn gửi một tin ngắn cho Rosé: “Ba cùng ông nội đến."

Tết năm trước Rosé có qua La gia ở vài ngày nên cũng có chút thân với La lão và ba của Lisa, hơn nữa cô cùng La gia là mối quan hệ không thể tách rời.

Dù không xét về mặt lợi ích, thì hiện nay họ đã là hàng xóm của nhau, nói thế nào thì Rosé cũng phải lại đây chào hỏi một chút.

Cô vừa vào cửa đã thấy Jihyun, Doyoon tiên sinh, Lisa ba người ngồi ở phòng khách như là đang họp, trên lầu lại truyền đến tiếng làm nũng của 2 đứa con trai Jihyun và tiếng dỗ dành cưng chiều của La lão gia.

Lisa thấy Rosé đã đến, nhanh chóng chạy ra tiếp đón.

Rosé bước đến chào hỏi xã giao cùng Jihyun và Doyoon.

Doyoon có biết Rosé, quan hệ giữa cô gái này và Jihyun không tồi, hay giúp Jihyun giải quyết không ít chuyện, con gái mình về nước cũng nhờ cô ấy giúp đỡ rất nhiều. Trên gương mặt lạnh lùng của ông cũng hiện ra vài tia hòa nhã, chính là vì ông đang cùng Jihyun nói chuyện của Jisoo nên không mang ra được một phần cao hứng nào. Lại nói Rosé đã đến đây, ông cũng không thể ở trước mặt người ngoài nhắc đến chuyện của Jisoo, lời nói đến giữa chừng đành ngừng lại.

Rosé thấy sắc trời đã không còn sớm, vậy mà La gia còn chưa có dấu hiệu chuẩn bị bàn cơm gia đình, vì thế hỏi Lisa đã sắp xếp cơm chiều chưa, nếu chưa cô sẽ tranh thủ cơ hội mời mọi người đi một quán đặc sắc dùng cơm.

Lisa đứng lên, dậm chân một cái hướng trên lầu hô : “Chị dâu, chị Jisoo, ăn cơm."

Rosé nghe vậy kinh ngạc nhìn về phía Lisa : Jisoo vậy mà cũng có mặt ! Không phải La lão gia cũng có mặt ở đây sao? Này La đại tiểu thư ăn cơm vậy mà không đi mời La lão gia ?

Chỉ lát sau, Uee cùng Jisoo từ trong phòng đi ra, La lão gia cười ha ha dùng một tay bồng một đứa cháu nội cũng đang đi ra. Ra tới cửa còn muốn dùng tay còn lại bồng thêm một đứa cháu nữa, làm cho Uee nhìn mà sợ hãi phải đi ngăn lại.

Một ông lão hơn 80 tuổi mỗi tay bồng 1 đứa nhỏ hơn 20kg là ôm hơn 40 kg xuống lầu lỡ có cái gì sơ xuất thì phải làm sao! La lão gia lại tỏ ý mình ôm được, nghĩ đến lúc còn trẻ ông có thể khiêng hơn 100 kg một cách dễ dàng.

Lisa nghe được mắt cũng trợn trắng : ngài nói đó là lúc ngài còn trẻ còn trai tráng có được hay không, thật là, ngài hiện tại tám mươi mấy tuổi rồi. Nếu là lúc trước, cô đã sớm mở miệng trêu ghẹo ông, nhưng là bây giờ đang hạ quyết tâm chiến tranh lạnh, thế nên mặt mày căng đét mà không thèm để ý đến La lão gia, mà ngay cả lúc ra khỏi nhà cũng không an bài chỗ ngồi cho ông. Ông không phải tự mình có xe sao? Tự ngồi xe của mình mà đi! Lisa quyết không nhận tội, ngay thẳng mà không kêu ông nội lên xe đi đã đành, còn đem 2 đứa cháu nội ông hết mực cưng chiều bỏ sang xe mình, cho 2 vị Tiểu thiếu gia ngồi ghế sau, chính cô thì ngồi ở ghế phó lái.

La lão gia bị Lisa chọc tức giận đến trừng mắt, mọi người thấy ông thì trừng mắt, mà Lisa lại giả ngơ không thấy, mang theo 2 đứa nhỏ lái xe đi mất.

Jihyun và Uee liền mời La lão gia vào trong xe, Rosé tất nhiên là phải ngồi chung xe với Doyoon, đồng thời Rosé phát hiện Jisoo cũng không đi ra, vừa hỏi lý do thì được đáp là : Jisoo không thoải mái nên không đi.

Trên bàn cơm, Lisa ai cũng nói chuyện chỉ trừ La lão gia, ai cũng đi mời rượu chỉ không mời La lão gia, đến 2 đứa cháu cô cũng cụng ly, chỉ có La lão gia là cô bỏ ra.

Này hết thảy một màn trọn vẹn lọt vào trong mắt Rosé, làm cô cả kinh thỉnh thoảng phải đưa mắt xem xét Lisa. Liền hướng cô ngưỡng mộ, phải giơ lên ngón tay cái nha, ngươi giỏi a, La lão gia chân đặt trên mặt đất đều đang run lên, dám giở trò chiến tranh lạnh với ông, Lisa, con là người duy nhất a.

La lão gia hiển nhiên cũng đang tức giận, đôi mắt trừng Lisa lại to thêm một vòng.

La lão gia cũng thật thích Rosé, cô vừa không có người nhà bên cạnh lẻ loi một mình ở trong nước, cùng Uee là bạn thân từ nhỏ, lại giúp Jihyun không ít chuyện, đối đãi với Rosé hòa nhã mười phần, hoàn toàn không xem Rosé như người ngoài.

La lão gia cùng Jihyun người còn chưa đến đã sớm đánh tiếng cho phía quán ăn, bên ngoài đã có người canh phòng cẩn mật, đặc biệt tại phòng dùng cơm, có vệ sĩ dùng đạn hạt nhân ở bên ngoài tuần tra, không ít quan viên đến đây, toàn bộ đều bị người của Jihyun chắn ở bên ngoài. La lão gia lại đây, quan viên địa phương cũng chưa nhìn được đến một cái góc áo, chỉ có một mình Rosé có thể ngồi ăn chung trong bữa tiệc gia đình này, từ điểm này thấy được sức ảnh hưởng của Rosé không tầm thường, từ quan hệ cùng Jihyun mà tạo được quan hệ cùng La lão gia và Doyoon không phải là chuyện ai cũng làm được.

Rosé cũng tự biết bữa cơm này đem đến cho mình bao nhiêu lợi ích, nhưng mà điều làm cô hứng thú nhất phải kể đến là Lisa và Doyoon. Về lý thuyết, Foyoon là ba Lisa, con gái mình thiếu phép tắc, không biết quy củ, thân làm ba ông ít nhiều cũng phải giáo huấn ít câu không phải sao? Được xưng tụng là ma đầu máu lạnh tổng chỉ huy vô cùng nghiêm ngặt Doyoon làm mưa làm gió ở quân khu, gặp con gái nhà mình làm càn, một câu cũng không thốt ra, khi không hài lòng nhất cùng lắm cũng chỉ nhăn mày một cái. Mà Lisa dường như cũng có chuyện gì bất mãn với ba mình lại dường như còn có việc gì muốn nhờ, thường thường dùng ánh mắt vô cùng ai oán liếc nhìn Doyoon, còn bày ra một tư thái nịnh bợ lấy lòng đi mời rượu ông. Doyoon nhìn lại Lisa ánh mắt cũng là ẩn ẩn lộ ra bất đắc dĩ, mỗi lần Lisa dùng ánh mắt có việc muốn nhờ nhìn ông, ông lại vô ý như cố ý phiêu phiêu đưa một cái liếc mắt cho La lão gia, sau đó sẽ nhận về một cái liếc mắt sắc bén muốn giết người đưa lại từ La lão gia, sau đó nữa thì Doyoon lại càng nhăn mày chặt hơn. Rosé ăn bữa cơm lại vô tình được chứng kiến gia đình này đang ăn cơm còn không ngừng dùng ánh mắt mà giao lưu xem ra vô cùng náo nhiệt.

Sau khi ăn xong, Rosé đi WC gặp được Lisa, cô đợi lúc không người mới hỏi Lisa đang muốn làm trò gì.

Lisa vẻ mặt không vui nói : “Chuyện của chị Jisoo cùng Jennie bị lộ, ông nội đã biết rồi, ông đem chị Jisoo điều về nhà hỏi chuyện một mặt lại cho người đem Jennie bắt đi. Em cùng ông nội kháng nghị, lại xin ba em giúp đỡ đem Jennie mang trở về. Ba em nhất quyết không đồng ý, tức chết em. Hazz, chị nói có người ba nào như vậy sao? Em từ nhỏ đến lớn cũng chưa có yêu cầu ông ấy làm cái gì, thật vất vả lần này cho ông ấy cơ hội thể hiện, ông ấy còn từ chối.”

Rosé nghe vậy cứng đơ tại chỗ mắt trợn tròn. Run sợ nửa ngày, mới hỏi : “Ông nội em đối với chuyện của Jisoo có thái độ như nào?"

Lisa cắn răng kêu : “ Ông già ngoan cố!" Cô khó chịu bĩu môi, nói : “Lần này ông ấy có thể làm gì chị Jisoo, tương lai cũng có thể đối em như vậy, hừ!" Cô dẩu môi, thần tình tức giận.

Rosé kinh hồn táng đảm hỏi : “Vậy em tính như thế nào?"

Lisa đem gương mặt nhỏ nhắn giương lên nói : “Ông nội còn muốn ăn cơm? Em trước hết để cho ông ấy tức mà phun vài ba ngụm máu. Ông ấy nếu dám dụng vào người của em, em sẽ không để yên đâu. “

Rosé chớp chớp mắt hỏi Lisa : “Như thế nào là không để yên cho ông ấy?"

Lisa cười khẽ chớp mắt nhìn Rosé, nói : “Em nói sau, trước hết vẫn nên xem chị Jisoo làm thế nào để ông nội phải chịu thua đi." Cô hạ nhỏ giọng hơn, nói : "Chỉ cần chị Jisoo qua được cửa này, tương lai hai ta liền thông thuận rất nhiều."

“ Ừ !" Rosé vẫn hơi sợ vỗ vỗ ngực, thần tình chết nhát nói : “Chị đây gia nghiệp sợ là sẽ tổn thất không vực dậy nổi." Rosé đánh giá nhìn Lisa từ đầu xuống chân một hồi, nói : “Em còn chưa có đủ làm cho chị nguyện ý táng gia bại sản vì em." Nói xong, rửa tay, rồi nhẹ nhàng đường hoàng đi ra WC, để lại Lisa bị một quả đang tức tới muốn hộc máu.

Cơm nước xong, Jihyun toàn gia quay về nhà riêng, Lisa đem ba cùng ông nội đưa về nhà mình sắp xếp cho họ nghỉ ngơi, ngày mai hai người họ còn phải qua nhà Jung Woo Sung mừng thọ.

Vì vẫn còn lệch múi giờ giữa Hàn Quốc và Mỹ, Lisa thường xuyên tăng ca buổi tối, xử lý công vụ hoặc là họp hội nghị online các loại, tối hôm đó làm đến rạng sáng 2 giờ mới xong, cô cảm thấy đói bụng liền đứng dậy đi phòng bếp tìm đồ ăn, ai ngờ cô vừa mở cửa liền thấy một cái bóng trắng lượn qua trước cửa, sợ tới mức Lisa tim đập thình thịch. Cô tập trung nhìn lại, mới thấy rõ ràng là Jisoo đang mặc váy ngủ màu trắng.

Jisoo mặc một chiếc váy dài màu trắng tuyết, nửa đêm thả tóc quăn rối tung, lộ ra da thịt màu trắng ngà như ngọc, ở dưới ánh đèn nhu hòa chiếu rọi nhiễm lên một màu vàng bình thản giống nữ thần ánh sáng nhu hòa, nhưng mà cái tư thế này nhìn thế nào cũng có điểm kì quái, nhưng rốt cục là kì quái ở chỗ nào Lisa nhất thời cũng không nói ra được.

Lisa kêu lên : “Chị Jisoo, sao còn chưa ngủ ? Đói bụng à? Vừa đúng lúc, em vào phòng bếp hâm chút canh, hai ta cùng uống nhé ?"

Jisoo cũng không để ý, lập tức xuống lầu, ở phòng khách đi lòng vòng.

“Chị Jisoo !" Lisa ghé vào lan can cầu thang mà kêu Jisoo, Jisoo vẫn là không để ý, vẫn ở trong phòng khách đi lòng vòng không có mục đích.

Lisa xuống lầu, đi đến trước mặt Jisoo, lại hô lên : “ Chị Jisoo, đang làm gì vậy?" Chỉ thấy hai mắt Jisoo đăm đăm, giống như không hề nhìn thấy Lisa. Lisa trong lòng nhất thời rơi “lộp bộp”, thầm kêu : “ Mộng du ! “ Cô nhớ tới người lớn từng nhắc qua Jisoo trước đây hình như từng bị mộng du, càng thêm xác định Jisoo là đang bị mộng du.

Jisoo lại tiếp tục đi lòng vòng trong phòng khách thêm vài ba vòng, sau đó đi tới cửa, mở cửa, đi ra ngoài.

Lisa nhất thời bị dọa, nhanh chóng đi kêu vệ sĩ cùng đi ra ngoài với Jisoo. Jisoo tại cửa lớn lại tiếp tục nấn ná khá lâu nhưng vẫn không đi ra ngoài. Lisa cùng vệ sĩ theo sát phía sau Jisoo không dám rời nửa bước. Cô cũng không dám đánh thức Jisoo, nghe người ta nói không nên đánh thức người đang bị mộng du, nếu không người đó sẽ bị dọa chết hoặc là bị dọa phát điên. Vốn dĩ thần kinh Jisoo đã yếu ớt lại còn đang bệnh, lỡ mà bị dọa điên thật thì không biết phải làm sao?

Jisoo vẫn còn lòng vòng ở chỗ cửa lớn, cuối cùng không quay vào mà lại mở cửa đi ra ngoài sân.

Lisa hoảng sợ, vội hét với một người vệ sĩ đứng sau lưng : “ Cậu đứng đơ ra đó làm gì, nhanh chạy đi gọi ba và ông nội của tôi đến !" Sau đó dẫn số vệ sĩ còn lại nhanh chóng đuổi theo Jisoo ra ngoài.

Jisoo ra khỏi cửa thì men theo đường cái hướng về tiểu khu ở ngoại ô mà đi đến.

Doyoon tác phong quân đội nhanh nhẹn, không đến 2 phút đã chạy tới nơi, ngay cả quần áo đều mặc chỉnh tề. Ông nhìn tình huống của Jisoo nhất thời nhăn mày, hỏi Lisa : “Sao lại thế này?"

Lisa đáp : “Con không biết, buổi tối con xong công việc đi ra tìm đồ ăn khuya liền nhìn thấy chị Jisoo bước qua trước cửa phòng, con nghĩ chị ấy cũng đói bụng nên tính đi tìm đồ ăn xong kêu chị ấy cùng ăn, kết quả chị ấy không để ý đến con mà trực tiếp bước xuống lầu lượn đến phòng khách đi tới đi lui chẳng có mục đích, rồi lại lượn vài vòng ở cửa lớn sau đó nữa thì lượn ra đây.”

Lúc này La lão gia cũng đi ra tới nơi, ngay cả áo ngủ cũng chưa kịp thay. Ông nhìn Jisoo nhất thời sa sầm mặt, Jisoo trước đây cũng từng bị mộng du, nhưng đó là chuyện lúc 7 tuổi, hơn 20 năm không bị lại, vì sao lúc này lại bị mộng du?

Lisa cứ nghĩ Jisoo muốn đi đến tiểu khu, kết quả Jisoo đến chỗ ngã tư đường thì quay người chuyển hướng đi đến vườn hoa, cô xuyên qua bãi cỏ đi thẳng một đường đến bên bờ hồ, thả người muốn nhảy xuống. Lisa sợ hãi lập tức chạy nhanh đến chỗ Jisoo, cô vừa động thân đã thấy 2 bóng người nhảy đến giữ chặt Jisoo lại. Lisa định thần nhìn kĩ thì ra là ba và một vệ sĩ đồng thời tiến lên giữ Jisoo. Càng không nghĩ tới chính là Jisoo cư nhiên phản kháng hơn nữa sức lực cũng không yếu, Doyoon thì không sao, nhưng vị vệ sĩ kia sợ ra tay quá nặng làm bị thương Jisoo nên không dám dùng sức ấn, không những làm cho Jisoo tránh được kiềm kẹp ngược lại bị Jisoo dùng sức đẩy thẳng xuống hồ. Một vệ sĩ khác nhanh chóng chạy lại cùng Doyoon đem Jisoo đè xuống, kết quả cuối cùng là Jisoo mềm nhũn ngã vào trong lòng Doyoon.

Đoàn người vội vàng cõng Jisoo trở về. Jisoo ngủ say như chết, đến lúc được đưa về giường vẫn không tỉnh lại. Lisa sợ Jisoo lại xảy ra chuyện gì, quyết định nằm ngủ cùng Jisoo, ngủ đến 3,4 giờ cảm giác Jisoo nằm bên cạnh người nóng như cái lò lửa, cô mơ màng tỉnh dậy sờ sờ trán Jisoo, vừa sờ liền phát hiện trán Jisoo nóng đến dọa người. Lisa lập tức thanh tỉnh, lại vội đi gọi bác sĩ riêng của mình đến.

La lão gia vốn bị mất ngủ, buổi tối bị chuyện Jisoo mộng du làm tỉnh lại thì không ngủ lại được nữa, vừa mới có chút buồn ngủ lại nghe thấy âm thanh nóng vội của Lisa vang ra từ phòng bên cạnh, dường như đang dùng tiếng anh để nói chuyện với bác sĩ riêng. Ông mở cửa nhìn về phía cô, hỏi : “Lisa, lại làm sao vậy?"

Lisa kêu lên : “Chị Jisoo phát sốt."

La lão gia vốn sắc mặt đã khó coi nay càng khó coi hơn, ông đi đến bên giường Jisoo nằm chợt nghe cô thốt lên : "Jennie", trong phòng cũng không bật đèn, chỉ có một cái đèn ngủ ở đầu giường còn le lói ánh sáng. Ông bật đèn lên đi đến đầu giường chỉ thấy Jisoo mặt đỏ bừng, vừa lấy tay sờ thử thì nóng muốn phỏng tay, chờ bác sĩ đo xong nhiệt độ thông báo, La lão gia nghe xong mặt tái mét. 41 độ C ! Này nếu không nhờ Lisa phát hiện hạ sốt cho Jisoo có phải hay không sẽ sốt đến hỏng luôn đầu óc?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top