Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

63

"Lisa từ trong phòng Jisoo đi ra, chỉ thấy La lão gia đi quyền ở trong sân thái cực quyền. Cô về phòng mình thay đồ luyện công, đi vào trong sân đến bên cạnh ông cùng ông so chiêu luyện quyền.

La lão gia nhìn thấy Lisa đi lại, đầu tiên là cùng Lisa xoay cổ tay đẩy tay Thái cực*, rồi lại biến đổi chiêu quyền, đường quyền đột nhiên đổi thành Hồng quyền** cương mãnh.

*: động tác xoay cổ tay rồi đẩy tay về phía trước trong Thái cực quyền

**: Hồng Gia quyền, còn được gọi là Thiếu Lâm Hồng gia quyền, Thiếu Lâm Hồng quyền, hay ngắn gọn là Hồng quyền.

Đừng xem La lão gia tuổi tác ngoài tám mươi, một bộ Hồng quyền cương mãnh dứt khoát vừa rồi của ông nhưng là đầy uy lực sinh ra gió, không chút nào giống dáng vẻ ông lão mà lại như một người trung niên. La lão gia thường dùng ba bộ quyền pháp - cổ truyền, Thái cực, Hồng quyền; Lisa đem võ cổ truyền cùng Thái cực đều luyện đến thông suốt, còn đối với phạm vi Hồng quyền muốn hoàn thành trọn vẹn một bộ kỹ xảo theo trình tự, bảo cô dùng Hồng quyền để ứng chiến, hoàn toàn không có khả năng. Hồng quyền đường đi cường mãnh thật sự không thích hợp với cô. Cách di chuyển của Thái cực chính là lấy nhu thắng cương, cổ truyền thì chú trọng nhẹ nhàng linh động, hai cái trộn lẫn có có thể tương trợ lẫn nhau. Lisa đối mặt với thế công mãnh liệt của ông nội, phía dưới bước chân du tẩu, nhẹ nhàng nhảy lên, lấy Thái cực "tứ lạng bạt thiên cân"* khéo léo ứng phó, cô bày ra thế chuẩn bị và khởi đầu đều là trên phương diện Thái cực quyền, nhưng mỗi lần đến lúc tiến công lại mơ hồ có thể nhìn ra chiêu thức của cổ truyền.

Chiêu thức của Lisa nhẹ nhàng, nhanh nhẹn, khéo léo mà mềm mại, đối với quá trình đánh nhau dần dần ngấm ngầm đầy đủ chiêu chiêu thức thức đều có thể đoạt mạng của La lão gia cũng không chỉ mảy may lưu lại chút gió. Cô từ nhỏ đã cùng ông nội tập võ so chiêu, đối với động tác của ông nội nhà mình đã quá quen thuộc, chiêu thức nào nên ứng phó như thế nào nhắm mắt cũng có thể làm được. La lão gia bởi vì tuổi tác và địa vị ngày càng cao, đến nay cũng không có bao nhiêu người dám cùng ông so chiêu, cho dù có cùng ông so chiêu cũng là cẩn thận từng li từng tí không dám dùng công phu thật. Hôm nay hiếm khi một mình được cháu gái đích thân đồng ý bồi ông so chiêu, ông dĩ nhiên là sử dụng kỹ xảo toàn thân mà công tới.

Dần dần, Lisa có chút chịu không nổi thế công mạnh mẽ của ông nội, cũng không dám cương tựa như kết cục của việc xem thường thì là như vậy, nhân lúc bị ông nội dồn ép mượn lực nhảy lên xoay mình né tránh, làm cho chiêu thức cũng từ Thái cực mà dần chuyển sang cổ truyền.

Rosé mới sáng sớm đã thức dậy dắt chó đi dạo, vừa đi đến cửa trước chợt nghe tiếng động truyền ra từ sân nhà kế bên, quay đầu nhìn lại liền thấy, bất ngờ kinh hãi khi thấy La lão gia đang vung quyền về phía Lisa. Mà Lisa cũng chuyển mình một cái, xoay người hai chân liên tục đạp lần theo cây cột rào cách mặt đất ít nhất một mét, cô lại nhấc chân xoay vòng một cái áp xuống đá vào trán La lão gia. La lão gia cúi đầu né tránh, Lisa sau khi đá hụt hai cước liên tiếp cũng không hề rơi xuống đất, mà là khéo léo lắc mình một cái, hai tay ôm cây, hai chân nhằm vào La lão gia tung ra liên hoàn cước, dồn sức đá ra hơn mười cước. La lão gia nắm hai tay lại nhanh như gió dùng cẳng tay vững vàng đỡ từng cú đá của Lisa.

Mà lúc Rosé nhìn thấy Lisa từ đầu đến cuối sau bốn lần trở mình đá ra hơn mười cước cũng chưa bức lui được La lão gia, lại bất ngờ nhảy lên hàng rào, đạp lên cột rào không tới một mét vuông kia như bước trên đất bằng phẳng chạy nhanh năm sáu mét về phía xa lại đột nhiên nhảy một cái lao xuống, cuối cùng nhảy ra xa ba mét cách mặt đất hơn hai mét ngay chỗ bắt chéo của cây rào lần nữa lao lên như một mũi tên hung hăng tấn công khiến La lão gia hai mắt trợn trừng!

Võ cổ truyền a. Võ trong truyền thuyết là đây! Động tác của Lisa so với cái nhảy lên công kích của khỉ đột trong rừng quả thực chính là sao chép lại ah!

Rosé hoàn toàn chấn kinh rồi!

Khiến cô tuyệt đối không nghĩ tới chính là khả năng nhảy vượt bật của Lisa. Đừng xem La lão gia ông lớn tuổi, tốc độ của ông thực sự khiến Rosé choáng váng, tốc độ quá mức dữ dội rồi! Quyền quyền cước cước nhanh tới mức chỉ kịp thấy quang ảnh của rất nhiều tay đấm chân đá. Mà Lisa lúc ông nội tấn công mãnh liệt chỉ trái né phải tránh, đến sau cùng thế nhưng...thế nhưng... Mũi chân đạp lên vách tường kéo lê vài bước nhảy lên ban công tầng hai ngồi. Biệt thự nha, là tầng một đó, lầu cao hơn bốn mét, Lisa liền như vậy lao bắn lên mà chỉ cần thêm ba sải chân trên tường, vẫy tay vài cái, với tay lên lan can trên ban công, như vậy lật người đi lên.

Rosé sửng sốt miệng đều há căng cả ra, tròn mắt trừng trân trân.

La lão gia cũng bị làm cho cực kỳ mệt mỏi, đặt mông ngồi xuống thảm cỏ trên sân xua tay, ông bị làm cho mệt đầu đầy mồ hôi, mặt đỏ bừng thở hổn hển.

Vệ sĩ bên cạnh nhanh chóng chạy tới đưa khăn cho ông lau mồ hôi.

Lisa cũng đồng dạng thở hổn hển như trâu, cô thở hắc ra, mới nói: "Ông nội, người cũng lôi chị Jisoo ra luyện hai vòng, cảm mạo nhất định cũng hết."

Vệ sĩ đến nâng La lão gia dậy. Khoát tay, nói: "Để nó nghỉ nghơi đi. Con bé thân thể yếu ớt, không thể so với khỉ thành tinh như con."

Lisa trượt người xuống, một tay bám lấy đứng bên ngoài lan can, lần nữa sải bước nhảy người sang một thân cây ở trong sân, hai tay cô duỗi ra ôm lấy thân cây, cả người như cá xuôi dòng bám theo thân cây trượt xuống đất. Lisa lắc lư đi đến bên cạnh ông nội, nói: "Chị Jisoo tình trạng cứ nghĩ là tốt rồi, xem ra thật khó khăn." Lúc nói chuyện chợt thoáng nhìn thấy Rosé đứng ở trong sân trợn mắt há mồm nhìn mình. Não bộ nhất thời "ông" lên một tiếng, bản năng nhìn về phía cái cây khi nãy mình xuống đất và lan can trên ban công lầu hai, phồng miệng nhìn Rosé.

"Phốc!" Rosé bỗng nhiên bật cười, bã vai lắc lư mạnh mẽ, cười đến run rẩy hết cả người. Võ gia truyền, thật sự như hình tượng một con khỉ, đặc biệt là động tác leo cây, quá giống! Xem La lão gia bị Lisa làm cho mệt nhọc, một ông lão sinh mãnh như vậy đuổi theo Lisa cũng toàn bị đánh cho mệt nằm úp sắp. Lisa tức thời tái mặt. La lão gia nhìn thấy Rosé, vội "khụ" ho một tiếng.

Rosé biến sắc lập tức thu lại tiếng cười thay vào đó bộ dáng biểu cảm hết sức nhu thuận hướng về phía La lão gia chào hỏi.

La lão gia vô cùng hòa nhã gật đầu với Rosé, quan tâm: "Rosé, vừa mới ngủ dậy sao? Lát nữa qua đây cùng ta ăn sáng."

"Vâng." Rosé đoan đoan chính chính đứng đó, treo lên vẻ mặt tươi cười kính cẩn nhận lời.

Đợi La lão gia vào nhà, Lisa chạy vội tới hàng rào tre trước sân nhìn Rosé, hỏi: "Chị đã thấy bao lâu rồi?" Khi chạy đi qua, chợt cảm thấy mũi chân một bên chân rất không thoải mái, có chút không linh động, còn có chút ẩn ẩn đau. Cô nghĩ có thể do quá lâu không vận động, nguyên nhân của việc bỗng nhiên hoạt động như vậy da thịt gân cốt có phần không thích ứng kịp nên cũng không quan tâm, lúc này thật ra một lòng tâm tình đặt ở trên người Rosé, lo nghĩ Rosé đã thấy toàn bộ một dáng khỉ của cô đi.

Rosé hất cằm hướng Lisa về phía cây ở giữa sân, nói: "Từ lúc em lần đầu trên cây bay sang hàng rào rồi nhảy trở lại cây..."

Sắc mặt kia của Lisa, chính là nhất thời đen mặt: thấy được toàn bộ! Cô chớp mắt ngây ngốc nhìn Rosé, não nhất thời giống như nhét đầy hồ dán.

Rosé còn nói thêm: "Em nói em đi, em bản lĩnh như vậy còn tìm vệ sĩ làm gì? Ba năm đại hán đều có thể bị em quật ngã đi? Mười người tám người muốn cản cũng không nổi em!" Cằm Rosé hướng tới tiểu lâu kia, nói: "Lầu hai ah, từ từ mà đi lên."

Lisa sắc mặt càng đen, cô cong miệng kêu lên: "Em đây không phải là bồi ông nội luyện quyền sao?" Ông nội ngày hôm qua nổi giận như vậy, buổi tối vừa sợ vừa bị dọa lăn qua lộn lại cả đêm, cô đây không phải cùng ông nội luyện quyền để cho ông vận động thư giãn gân cốt thúc đẩy lưu thông máu huyết để ông tiêu tan muộn phiền đỡ phải nghẹn nín sinh bệnh. Vị trí từng bị thương ở chỗ mũi chân phát ra đau nhức ngày càng dữ dội, không quá vài giây liền thành đau như xát muối, Lisa rốt cuộc không nhịn được nữa, "úc" hét thảm một tiếng, mồ hôi lạnh "xoát" thoáng cái mà chảy ra như cùng lúc phun trào. Toàn thân ngã ngửa về sau, đặt mông ngồi xuống đất, ôm lấy một bên chân bắt đầu kêu rên.

Rosé bị Lisa làm cho sợ tái mặt, kêu lên: "Làm sao vậy?" Cô nhìn Lisa ôm lấy chân, thoáng cái nhớ tới Lisa từng có thương tích ở chân ở xưởng của mình bị khuôn đúc đè gãy xương. "Em..." Âm thanh của Rosé biến hóa! Cô gần như là rống lên: "Em không nhớ trên chân em có thương tích hả!"

Vệ sĩ trong sân nghe được tiếng gào thảm thiết của Lisa cũng chạy ra, nhìn thấy Lisa ngồi dưới đất, vội vàng đi nhanh tới. Lisa đau đến run rẩy môi, cô dùng tiếng anh giọng run run hô lớn: "Bác sĩ."

Rosé sợ tới mức đem dây xích Hank cột vào hàng rào, nói: "Chị đi lấy xe, lập tức đưa em đi bệnh viện."

Lisa được vệ sĩ nâng dậy, đứng một chân, chân bị thương cong lên không đến nửa phần sức lực, đau đến nước mắt nước mũi đều chảy cả ra. Cô kêu thầm trong lòng: vừa nãy lúc nhảy xuống không có cảm giác gì, sao bây giờ lại đau như vậy a!

Bác sĩ tư nhân còn chưa có rời giường, bị vệ sĩ kêu dậy, ngay cả quần áo cũng không kịp thay, qua loa khoác thêm áo ngủ liền chạy tới. Cái áo ngủ trong suốt gợi cảm, quần lót màu đen và trạng thái thả không nửa người trên có thể thấy rõ ràng. Vị bác sĩ cũng không lo lắng chuyện này, tháo giày Lisa ra, nhẹ nhàng nắm lấy vị trí bị thương kia, Lisa lại đau đến "ngao" một tiếng hét lên. Bác sĩ khẩn trương ra dấu phải ngay lập tức đưa đến bệnh viện, nhìn Lisa đau nhức như thế này, đoán chừng là xương nứt ra.

La lão gia mới luyện quyền xong, trở lại phòng ngủ tắm rửa, mới vào bồn ngâm người chợt nghe bên ngoài truyền đến từng tiếng khóc gào thê thảm của Lisa. Không biết tình huống thế nào ông lòng như lủa đốt vội vọt ra khỏi bồn ngâm, cũng không quan tâm người xoa bóp, mang một thân ướt nhẹp quấn khăn tắm chạy liền ra cửa: "Lisa làm sao vậy?" Nhận được câu trả lời là cháu gái bảo bối của ông hình như bị thương ở chân. La lão gia vừa nghe, máu nóng lên tới não, vừa nãy không phải tốt lắm sao như thế nào liền bị thương đến chân. Ông xuống lầu, chỉ thấy xe Rosé ở cổng trước sân, vệ sĩ đang mang Lisa đau đến gào rú nâng lên xe, bác sĩ tư nhân kia chỉ mặc cái áo ngủ cũng đi theo.

La lão gia đi tới vài bước, hỏi: "Lisa, con làm sao vậy?"

Lisa trong mắt chỉ toàn lệ, nói năng lộn xộn không đầu đuôi mà chỉa chỉa lên cái chân sưng phù của chính mình, ê ê a a nói cái gì mà ông một câu cũng không nghe được.

La ba nghe được động tĩnh cũng chạy qua, ông nhíu mày liếc mắt nhìn con gái, nói với La lão gia: "Ba, con trước mang nó đi bệnh viện." . "Phanh" một tiếng đem cửa xe sau đóng lại, chính mình thì lại đi tới ghế phó lái ngồi xuống, phân phó Rosé lái xe đi.

Rosé nhanh chóng lái xe rời đi, dọc đường đi liên tiếp vượt đèn đỏ.

Nhưng vài ngày gần đây thành phố có lệnh giới nghiêm, mới sáng sớm còn có võ cảnh canh gác, xe Rosé sau khi vượt đèn đỏ đã bị cảnh sát giao thông chú ý, lên tiếng cảnh báo liền lái xe đuổi theo. Phía sau có xe truy đuổi, phía trước còn có xe ngăn đón, không bao lâu đã đem xe Rosé chặn lại.

Rolls-Royce của Rosé và biển số xe hàng loạt số "8" kia ở vùng này chính là tiếng tâm lẫy lừng, cảnh sát giao thông ngăn xe Rosé, trước tiên cung kính đáp lễ một cái, nói: "Park tiểu thư..." còn chưa nói hết, người ngồi ghế phó lái bên cạnh liền đưa qua một bản giấy tờ, vị cảnh sát hai mắt trợn tròn cả người đều sắp mềm nhũn.

Rosé cũng sững sốt, có trời mới biết La ba chức vị lớn như vậy đi ra ngoài lại còn có thể mang theo giấy chứng nhận theo ah! La gia thật đúng là - toàn tinh hoa.

Người ngồi bên phó lái vẻ mặt đanh lại lạnh lùng hạ lệnh: "Mở đường."

Người cảnh sát nào dám chần chờ, vội vàng xoay người lên xe mở đường cho xe Rosé đi ra. Lisa một đường đèn xanh suông sẻ, rất nhanh liền đến bệnh viện kiểm tra, kết quả : xương nứt ra! Chính là vết thương cũ xương nứt ra, so với lần đầu càng nghiêm trọng hơn, nhất định phải phẫu thuật.

La ba sắc mặt đanh khốc, xanh mét. Ông nắm chặt tay lại, cho thủ hạ mình đi thu xếp, để bệnh viện lập tức bố trí phẫu thuật cho Lisa. Có La ba ở đây, Rosé cũng không cần phải lo chuyện gì, cô chỉ đơn giản trông giữ bên cạnh bồi Lisa.

Lisa giữ chặt tay Rosé, một phen nước mắt nước mũi cọ quệt trên tay áo Rosé, ô ô a a còn lại cũng chỉ có khóc. Rosé ôm Lisa nhẹ nhàng vỗ lưng trấn an, tùy ý Lisa lau nước mắt nước mũi trên tay áo mình, cô cau mày, cũng không thể so nếp nhăn trên trán La ba, ngẫu nhiên đối diện ánh mắt của La ba, đều từ mắt đối phương và chính mình nhìn ra được đau lòng cùng bất đắc dĩ.

Lúc này chỉ mới sắp xếp người kỹ thuật tốt, vẫn còn chưa đem Lisa đẩy vào phòng phẫu thuật, La lão gia đã nóng lòng chạy đến đây, vừa nghe vết thương cũ bị nứt ra, khuôn mặt cũng đều tái xanh. Ông hỏi người bác sĩ tư nhân vết thương trên chân Lisa như thế nào mà có? Bác sĩ kia quả quyết là nghe không hiểu tiếng trung, vẻ mặt mờ mịt nhìn La lão gia.

Lisa ngẩng đầu nói lầm bầm sùi sụt, nước mắt lưng tròng nhìn ông nội, nói: "Cùng một vị khách bàn chuyện làm ăn, đi nhà xưởng sát hạch lúc không cẩn thận ấn phải vào công tắc nâng khuôn đúc, làm khuôn đúc rơi ra khỏi móc treo rơi xuống đè trên chân, đã qua vài tháng rồi, đinh thép cũng đã lấy ra nghĩ là tốt rồi...ô...úc..." Lại hét thảm một tiếng, đau a.

La lão gia vẻ mặt căng thẳng quát: "Có thương tích cũng không chịu nói." Thấy bác sĩ tới yêu cầu mang Lisa đẩy vào phòng phẫu thuật, lúc này mới thở phì xoay người ngồi lại trên ghế nhường đường cho bác sĩ.

Chờ sau khi Lisa hoàn tất phẫu thuật được đưa đến phòng bệnh, La lão gia chứng kiến một đứa bó thạch cao nằm trên giường - Lisa, lại còn một đứa khác cũng nằm trên giường bệnh - Jisoo, ông tổng cộng cũng chỉ có hai đứa cháu gái này, một bệnh một tàn phế thế này, La lão gia đây là tâm trạng gì a, không lời nào có thể diễn tả được.

Lúc này lại có người đến báo cáo tin tức: Jennie, chạy trốn rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top