Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

69

Lisa đáp: "Đúng là không có nếu như! Rosé, em chỉ hỏi chị, có yêu em không? Yêu em không?" Lisa chỉ cần câu nói của Rosé.

Rosé hiểu rõ câu hỏi này của Lisa, thích chính là thích, yêu chính là yêu, không thích chính là không thích, không yêu chính là không yêu, không liên quan đến bất cứ yếu tố nào bên ngoài. Cô lo lắng rất nhiều, suy nghĩ rất nhiều đến nhân tố hiện thực, nói yêu có dám không? Có dũng khí đối mặt với tình yêu này không? Cô đột nhiên xuất hiện lại khiến La gia bối rối, quên mất đang tranh cái gì. Có vài thứ mất đi có thể kiếm lại được, nhưng vài thứ không tranh thì vĩnh viễn không có được, tựa như là tình yêu.

Lisa nhìn Rosé im lặng không nói, mệt mỏi hỏi: "Không yêu sao?"

Rosé ngẩng đầu nhìn Lisa, đột nhiên mỉm cười nói, "Vì em, tôi nguyện ý tranh một chuyến."

"Cái gì?" Lisa ngẩn ra, đột nhiên không hiểu ý của Rosé. Cô đang hỏi Rosé có yêu cô hay là không, làm gì liên quan đến cạnh tranh?

"Chỉ cần em nguyện ý cùng tôi tiếp tục..." Rosé đột nhiên đưa môi nhẹ nhàng tiến đến bên tai Lisa nói ra nửa câu sau: "Tôi sẽ là của em."

Ách! Lisa sợ đến phát run, hoàn toàn không kịp phản ứng. Cô sửng sốt một hồi, mới kêu lên: "Chị nói cái gì?" Vui mừng hiện lên trên mặt, sợ là mình nghe nhầm, kích động khẩn trương tinh thần bất định.

Rosé ngồi thẳng người, nhìn Lisa cười hỏi: "Nghe không hiểu sao?"

"Ân ân ân." Lisa gật đầu như giã tỏi, nói: "Lặp lại lần nữa." Cô biết tính tình Rosé cẩn thận lại nội tâm, sợ Rosé không chịu nói lại, đáng thương năn nỉ nói: "Rosé, lặp lại lần nữa nha."

Tiếng gõ cửa không đúng lúc vang lên, cùng lúc kinh động Lisa và Rosé.

Rosé cúi người ở bên tai Lisa nói: "Chị yêu em." Không chờ Lisa phản ứng lại, cô đã đứng dậy đi mở cửa.

Baram cùng Doyoon đã đứng ngoài cửa. Doyoon vẫn trương mặt lên, nhưng Baram lại cười đầy hòa khí nói với Rosé rằng: "Hai người còn chưa nghỉ ngơi sao?"

Rosé đáp: "Vẫn chưa." Vội vàng mời hai người vào cửa.

Lisa ngây người ngồi trên giường không chớp mắt nhìn Rosé, vừa rồi Rosé nói yêu cô ah!

Rosé đi rót nước cho Doyoon cùng Baram.

Baram thấy Lisa hai mắt sững sờ nhìn Rosé không chớp một cái hỏi: "Sao con tự nhiên đờ ra vậy?!" Liền nghi ngờ nhìn Rosé, Rosé sau khi đến Kang gia về đã nói gì với Lisa mà khiến Lisa ngốc thành như vậy rồi?

Lisa kịp phản ứng, nghĩ đến Rosé vừa nói yêu cô, vui vẻ nhếch miệng cười, vẻ mặt cười vô cùng ngây ngô.

Baram đến trước mặt Lisa hỏi: "Có chuyện gì mà vui như vậy?" Tuy nói Rosé được Kang lão gia nhận làm cháu gái, Kang gia đối với Rosé mang đến nhiều chỗ tốt, nhưng cũng không đến mức khiến Lisa phải vui đến như vậy a.

Lisa ngọt ngào hé miệng cười im lặng. Ngại vì có Ba cùng mẹ ở đây, cô không dám nhìn Rosé thêm.

Baram cùng Doyoon rời khỏi Kang gia, trong lòng còn nhớ đến Lisa mới chạy tới xem một chút, thấy thời gian không còn sớm, cũng không ở lại lâu ngồi một chút thì đi.

Baram cùng Doyoon vừa đi, Lisa không kịp chờ liền gọi Rosé vào, kéo tay Rosé đến trước mặt nói: "Rosé, làm bạn gái em, được không? Đừng lo lắng ông nội của em và người nhà, bọn họ cứ để em xử lý, em sẽ không để em xảy ra chuyện."

Rosé nói: "Nói không lo lắng cũng là giả, nhưng mọi chuyện sẽ có cách giải quyết, cũng không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn."

"Ừm." Lisa vội vàng gật đầu lia lịa, đối với lời nói của Rosé rất tán thành. Cô đồng thời âm thầm cảm thấy chính mình thật may mắn đã hỏi trước, nếu không Rosé lại im lặng không tiếng động thả rắm, cô biết đi đâu khóc đây. Lisa đưa mặt tiến đến trước mặt Rosé nói: "Chị nhìn dáng dấp em không tệ ah!? Cần thể diện đã có khuôn mặt, muốn vóc người đã có thân hình, muốn có tiền liền có tiền, muốn gia thế có gia thế, muốn bối cảnh có bối cảnh, người tốt như em làm sao tìm được ở đâu nữa?! Em cũng không yêu ai, lớn như vậy chỉ thích có một mình chị. Bỏ qua em có đốt đèn chạy đi tìm ngoài cửa hàng cũng không tìm được người như em đâu."

Rosé nhẹ nhàng liếc Lisa một cái nói: "Nếu em không quyền không thế không có người nhà ưu việt ngược lại chị cũng bớt chuyện, cho dù bao nuôi em cũng không ngại."

Lisa không cho là đúng giương khuôn mặt nhỏ lên nói: "Em nếu không tiền không thế không có sức mạnh sao bảo vệ được chị! Nếu em cái gì cũng tệ, chị sẽ còn thích em sao?"

Rosé "ah" cười nói: "Hình như chị thích em không phải vì nhà em quyền thế." Có quyền thế muốn theo đuổi một người như cô có rất nhiều, thích chính là không thích, có quyền thế cùng lắm thì cô sẽ uyển chuyển cự tuyệt mà thôi, dù sao cũng để chút mặt mũi cho người ta.

"Vậy thì vì cái gì chứ?"

Rosé lén lút nói nhỏ vào tai Lisa: "Ngốc."

"Ngốc?" Lisa lộ vẻ mờ mịt, nàng hỏi: "Em ngốc?"

"Phốc!" Rosé cười gật đầu liền tục đáp lại: "Ừ!"

Lisa đen mặt, giận dỗi nói: "Có chị mới ngốc!"

Rosé hỏi lại: "Không ngốc sao?" Cô nhớ đến hành động của Lisa thường ngày, ngoại trừ một lòng làm đại sự ra, cơ bản cũng không có lúc nào là không ngốc cả.

Lisa vẻ mặt khẳng định nói: "Không ngốc."

Rosé mỉm cười, nhẹ nhàng chọt trán Lisa.

Hành động thân thiết ôn nhu này khiến Lisa thụ sủng nhược kinh, không chỉ vui vì được Rosé chọt trán mà còn cười ngây ngô.

Rosé nhìn vẻ mặt đần đần của Lisa, trong lòng tràn đầy nhu ý càng thêm yêu thương. Ai mà nghĩ đến được một người xuất thân gia thế như Lisa về mặt tình cảm thuần túy lại như một tờ giấy trắng. Cô thích cùng Lisa tính sổ người khác, cô cùng Lisa hợp lại có thể đem chuyện tính sổ rõ ràng không hở cái khe nào. Cô thích ở chung cùng Lisa, vì phần kia toàn tâm toàn ý không giữ lại chút nào. Cô ở cùng Lisa cảm giác rất nhẹ nhàng và hạnh phúc, cho dù có bị bên ngoài áp lực bức bách, Lisa đều có thể hiểu rõ thay cô giải quyết thỏa đáng. Lisa tựa như cái cảng tránh gió cho cô, lại giống như một cái ổ nhỏ ấm áp, có ổ nhỏ tránh gió ấm áp này lại là thứ cô mong muốn nhất, có thể tương lai không lâu các cô sẽ có một gia đình ấm áp. Áp lực đến từ La gia so với những thứ này thì chỉ nhỏ bé không đáng kể. Cùng lắm thì cô bỏ lại tất cả ở trong nước cùng Lisa ra nước ngoài sống. Nghĩ như vậy, Rosé cũng cảm thấy thoải mái, khi biết đến Lisa trước kia thì sự nghiệp của cô cũng không có gì thuận lợi, tình cảm cũng là một sự ngã lòng, một người một chó sống chung cũng lâu. Hiện tại, có mất sự nghiệp, chỉ cần còn có Lisa cùng cô, thì cô cũng không chỉ có hai bàn tay trắng.

Quyết định cùng Lisa một chỗ, chuẩn bị xong tâm lý cho tình huống xấu nhất, mấy ngày qua Rosé đều đem sợ hãi bất an giấu trong lòng hiện tại cũng đã biến mất không còn, chợt thấy mình bỏ qua cảm giác chết đi sống lại, cũng không cần lo lắng trong lòng đau đớn cùng chấp nhất cô độc, rốt cuộc cũng có thể quên đi mọi gánh vác vì mình, vì tương lai mà sống.

Sự tích tụ trong lòng nhiều năm qua nháy mắt đều tiêu tan hết, nháy mắt Rosé cảm thấy ung dung không gì sánh được, vô cùng cảm động cô nhìn Lisa đang nghiêng đầu quan sát mình cười nói: "Lisa, cám ơn em."

"Hả?" Lisa ngẩn ra, có chút không hiểu. Vừa rồi thấy Rosé không nói lời nào lại đột nhiên thất thần, còn đang suy đoán Rosé đang nghĩ cái gì, không ngờ Rosé đột nhiên nói ra một câu khó hiểu như vậy.

Rosé mỉm cười nói: "Cảm ơn em giúp chị buông xuống bước tiếp."

Ánh mắt Lisa sáng lên hỏi: "Còn Jiwoon thì sao?"

Rosé lắc đầu nói: "Không phải cô ấy." Đối với Jiwoon thì cô đã sớm bỏ xuống rồi.

"Đó là gì?"

"Chấp nhất."

Lisa sợ hãi kêu một tiếng: "Ah?" Đúng là thâm ảo, cô sao lại cảm giác như đang nghe giáo lý nhà phật.

Rosé ôn nhu nói: "Trước kia tôi cố chấp trông coi sản nghiệp ba để lại, sợ mất đi những thứ này, cảm giác đống sản nghiệp này là thứ duy nhất nhà tôi có được, hiện tại thì không phải, cũng không sợ nữa."

Lisa vui vẻ cười nói: "Ừm, sau này chị có em rồi, sau này của em chính là của chị." Trong lòng cô tò mò lại hỏi: "Có muốn tài khoản ngân hàng của em không?" Cái này từng nghe nói qua rồi, trước tiên phải đem tài khoản ngân hàng của mình nộp ra đã.

Rosé sợ run lên, liền lấy lại tinh thần cười giễu nói: "Chỉ cần em dám cho, có gì mà chị không muốn?" Cô đối với cái người thừa kế đời thứ ba này có bao nhiêu của cải cùng thật tò mò.

Ai sợ ai a! Lisa vẩy tay áo một cái, hào khí mười phần nói: "Tài khoản tàn sản cơ quan không thể cho chị, tư nhân tùy chị xài. Đi, lấy laptop của em đến đây."

Rosé giật mình nói nhỏ: "Em định làm thật à?"

"Đi a!" Lisa hẳn là đang rất vui, đừng nói cô đem tài khoản ngân hàng giao cho Rosé, muốn cô đem bản thân lột sạch dâng lên cô cũng vui vẻ ah.

Rosé do dự đem laptop qua cho Lisa.

Lisa mở laptop, đánh một hành mật mã dài, mở máy lên liền mở một văn bản ẩn, lại đánh thêm một hàng mật mã mới mở văn bản ra được, Lisa nói: "Đây là danh sách tài sản của em, cá nhân của em."

Rosé tò mò nhìn qua, nhất thời choáng váng. Cô khẽ kéo chuột xuống, từng hạng mục chiếm hẳn mười mấy trang. Những hạng mục đầu tư lên quan tới các ngành nghề thậm chí là quốc gia và thế giới, tên từng hạng mục, địa điểm, đầu tư tổng ngạch, hồi báo suất, suất tăng trưởng mỗi tháng, mỗi quý, mỗi năm cùng tổng tiền lời đều rất rõ ràng. Rosé khiếp sợ nhìn Lisa hỏi: "Mấy thứ này đều là mấy năm qua em đã làm ở nước ngoài?" Lisa, em định muốn đất nở hoa sao. Nếu không nhìn thấy danh sách này của em, ai mà muốn đi tra rõ sản nghiệp của em chứ, có khóc chết cũng tra không xong? Em đây là thỏ khôn đào N hố sao?

Lisa đem hai ngón trỏ trái phải giao nhau thành chữ "mười." nói: "Mười năm, em qua nước ngoài sống khi đó vừa đủ 18 tuổi đã bắt đầu buôn bán đầu tư, lúc đầu mất đi cũng bối rối, làm cái gì cũng mất không kiếm được gì. Em không thể làm gì khác hơn là học, tìm con đường khác, học kinh nghiệm của người khác, dùng tiền đầu tư tìm hiểu con đường ngành sản xuất." Lisa đem cái miệng nhỏ nhắn cong lên nói: "Càng về sau mới phát hiện ra chuyện đúng là như vậy. Sau đó chiêu mộ một số người, tùy theo chức vụ của họ mà tự đi làm, tự e tiết kiệm được rất nhiều việc."

Rosé nghe Lisa nói thật nhẹ nhàng, nhưng cũng biết những chuyện này không hề thoải mái, những thứ này đều là do Lisa một đường lăn lộn sờ soạng tạo dựng lên, tất cả đều là tâm huyết của Lisa. Lisa hiểu những thứ này mới dám buông tay để người bên dưới đi làm, nếu cô không hiểu thì người khác sẽ nghĩ cô chỉ là người bình thường năng lực yếu kém, sớm đem cô bẫy đến mảnh xương không còn. Cho dù là ở trong nước hay nước ngoài, muốn làm được cái gì cũng không dễ dàng, chỗ nào cũng cạnh tranh kịch liệt, chỉ yếu một chút sẽ có người nhảy vào chen chân. Rosé chỉ ở một phương trong nước đã phải ngây ngô đấu tranh kịch liệt rồi. Mà sản nghiệp của Lisa phân bố đầu tư nhiều quốc gia, sợ là dính líu đến tranh giành nhiều hơn. Rosé nhẹ giọng cảm khái nói: "Một mình em ở nước ngoài mấy năm qua cũng không dễ dàng gì?!"

Lisa vò đầu nói: "Cũng không phải là không dễ, vừa vào mấy năm đầu có chút cực khổ, vừa đi học vừa đi làm điều mình muốn, một ngày ngủ ba tiếng cũng thấy thời gian không đủ dùng." Lisa nhìn Rosé cười nói: "Bất quá trả giá sẽ có hồi báo, mấy năm cực khổ khiến em học được rất nhiều, cũng tự mình làm được thành tựu sự nghiệp, không phải làm phế vật chỉ biết tiêu tiền chờ người nhà nuôi." Lisa chỉ có thể kiếm kiên định trong lòng, làm cái gì cũng phải có sức mạnh. Chính cô có chỗ đứng mới có năng lực để nhảy, nếu không cô muốn theo đuổi Rosé cũng không dám. Nếu cô không có năng lực thu vào, cho dù ở nước ngoài lão gia tử vừa kêu, bấm một cái mạch máu kinh doanh của cô thôi cùng phải dừng lại rồi. Không có nguồn kinh tế không có thu vào không có năng lực ứng phó mị loại tình huống, đến cả sống cũng sống không nổi, sao dám nói về nó?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top