Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

78

Cuối cùng, Baram thực sự tức giận Lisa, một cái tát chụp trên người Lisa, cả giận nói: "Con chậm rãi khóc cho đủ đi!" Nói xong liền đứng dậy bỏ đi.

Lisa nghe tiếng mẹ đóng sập cửa, từ trong ổ chăn chui ra, nước mắt cũng ngừng, người cũng không run rẩy nữa, hầm hừ lẩm bẩm: "Việc có bao lớn, lại làm cho lao sư động chúng như thế!" Cô không phải chỉ quen bạn gái thôi sao? A, lại không công khai minh mục trương đảm kết hôn, lại không công bố với toàn bộ thế giới cô là đồng chí náo động đòi làm cách mạng, có cần như vậy không!

Baram ra khỏi bệnh viện, đặt vé máy bay trực tiếp đi tìm Rosé.

Lisa đi rồi, Rosé đến Kang gia một chuyến, rốt cuộc từ nơi chỗ ông nội tiện nghi, nhân tiện nấu ăn cho lão nhân gia.

Sau khi ăn xong, Rosé cùng Kang lão gia tử tản bộ ven hồ.

Kang lão gia tử chống gậy cùng Rosé đi một đoạn đường, đến ngồi xuống trong một nhà nghỉ ven hồ. Ông ngẩng đầu nhìn mặt trời chiều, dường như nhớ đến điều gì, quay đầu nhìn về phía Rosé, hỏi: "Nha đầu, cháu và Lisa là chuyện như thế nào?"

Rosé giật mình, thầm nghĩ: "Thế nào việc này Kang lão cũng biết? Lẽ nào La gia là muốn nhờ Kang lão đến khuyên cô?" Cô suy nghĩ, hỏi lại: "Ông nội là nói ngày đó La gia phái người đến nhà Lisa mang cô ấy đi sao?"

Kang lão gia nói: "Ông nghe nói chuyện đó có liên quan đến cháu."

Rosé khẽ gật đầu, nói: "Là có một chút liên quan đến cháu." Cô biết giấu diếm không được, cũng không dám giấu diếm, liền nói ra: "Năm trước, Lisa bởi vì chuyện muốn leo đỉnh Everest bị La gia gia bắt được, sau khi giáo huấn một trận thì đưa cô ấy đến chỗ Jihyun. Ông cũng biết Uee và cháu là chị em tốt từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Jihyun và Uee muốn tìm cho Lisa một chút việc làm để tránh cô ấy chạy loạn liền an bài cô ấy đến công ty của cháu."

"Ừ, sau đó thì sao?"

"Vừa mới bắt đầu chỉ cho cô ấy làm một chức vụ nhàn hạ, cô ấy một lòng muốn lấy lại hộ chiếu về nước, liền nhờ cháu giúp đỡ, cháu đề bạc cô ấy làm phó tổng, ở lại làm việc một thời gian, cô ấy có thể dùng danh nghĩa đi công tác từ chỗ La lão gia lấy lại hộ chiếu để xuất ngoại. Nhưng cô ấy mới vừa làm phó tổng không bao lâu, lại gặp phải chuyện của Yejun, liên lụy đến cô ấy, còn hại cô ấy bị đánh một trận. Cô ấy tức giận, liên thủ với cháu đối phó Yejun."

Kang lão gia nói: "Việc này ông biết. Vậy thì có liên quan gì đến chuyện của các cháu?"

"Lần đó bởi vì chuyện của Yejun chúng cháu tiếp xúc rất nhiều, sau đó Lisa liền thổ lộ cô ấy có tình cảm với cháu. Khi đó trong lòng cháu đã có người mình thích, tuy nói người cháu thích không thích cháu hơn nữa cũng đã kết hôn cùng người khác, nhưng đối với Lisa cháu cũng không có suy nghĩ gì khác, không thích, không thương, cũng chưa từng nghĩ sẽ ở bên cô ấy. Cháu rất rõ ràng với gia thế xuất thân như Lisa tuyệt nhiên không cho phép cô ấy lựa chọn loại tình cảm như thế, cho nên ngay từ đầu đã không nghĩ sẽ cùng cô ấy phát triển quan hệ." Rosé dừng chốc lát, lại nói: "Nhưng đó là một người cố chấp, nhận định chuyện gì rồi sẽ không buông tay. Hai năm nay cô ấy khắp nơi che chở cháu, dùng chân tâm đối đãi, cho dù là một tảng đá cũng không thể thờ ơ. Chưa từng có ai có thể nguyện ý dốc hết sức lực đến che chở cháu giống như cô ấy, cũng chưa từng có ai ngốc giống như cô ấy, cảm thấy thích thì cứ cố chấp đâm đầu vào, không quan tâm chuyện gì khác. Dần dần, cháu đối với cô ấy thêm phần đau lòng và yêu thích, cũng thật sự động tâm. Trước đó không lâu cô ấy nằm viện, cháu ở bệnh viện chăm sóc, cô ấy lại thổ lộ tình cảm với cháu...." Ánh mắt yên lặng như nước của cô nhìn về phía Kang lão gia, nặng nề thở dài, nói: "Nếu chỉ luận tình cảm của cháu và cô ấy, cháu không muốn tổn thương cô ấy cũng không nguyện phụ cô ấy, nhưng gia thế bối cảnh của cô ấy lại khiến cháu chỉ có thể dừng lại. Sự nghiệp của cô ấy ở nước ngoài, sự nghiệp của cháu ở trpng nước, ngay cả chưa nói đến áp lực gia đình và xã hội, chúng cháu cũng rất khó đến với nhau, đều bận rộn, đều có sự nghiệp của mỗi người, trong một năm có thể có ở cùng nhau nhiều lắm chỉ không quá một hai tháng. Lần này nếu như không phải Jihyun xảy ra chuyện, cô ấy cũng sẽ không trở về." Ngữ khí đạm nhạt, tựa như tự thuật một cách hỗn độn, ngôn ngữ phía sau lại tiết lộ một loại nhàn nhạt thương cảm yêu nhau mà không thể gần nhau.

Kang lão gia thật dài mà 'nga' một tiếng, hỏi: "Vậy cháu và Lisa dự định làm thế nào?"

Rosé nhẹ giọng nói: "Lúc cô ấy ở bên cạnh, cháu sẽ đối tốt với cô ấy, xem như đáp lại tình cảm của cô ấy, lúc cô ấy không ở bên cạnh, cháu sẽ tiếp tục ngày tháng trước kia, làm việc của mình. Có thể ngày nào đó cô ấy không yêu cháu nữa, chúng cháu có thể trở lại làm bạn bè, hoặc là đối tác trong sự nghiệp, cũng có thể cứ như vậy chia cách hai nơi. Chuyện tương lai rất khó nói trước. Bất quá cháu cảm thấy La gia hẳn là sẽ không để Lisa tiếp tục tùy hứng như vậy nữa, cháu và cô ấy có thể sẽ dừng ở đây thôi."

Kang lão gia không tiếp tục hỏi nữa. Ông nhìn Lisa lớn lên, biết tính tình của đứa bé kia từ nhỏ đã cố chấp, khẳng định việc gì thì sẽ mặc kệ đúng sai, mặc kệ phải trả giá bao nhiêu, nhất định phải làm được, bằng không cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Lão La vốn định đưa Jisoo ra nước ngoài, giữ Lisa ở lại, như thế mỗi cháu gái phát triển ở một nước. Nhưng Lisa tính cách quật cường, ngoan cố bất kham, một khi gây họa chính là họa lớn, hơn nữa còn là loại biết sai nhưng chết cũng không chịu quay đầu. Quan trường như chiến trường, nào chấp nhận được cô vô pháp vô thiên? Lão La thực sự sợ cô gây ra họa, cuối cùng chỉ có thể ngoan tâm giữ Jisoo ở lại, đem Lisa đưa ra nước ngoài. Ông nghe Rosé nói đến chuyện của hai người, cảm thấy cô nói chính là tình hình thực tế. Đây xác thực là phong cách của nha đầu Lisa, cũng phù hợp với tính cách của Rosé. Rosé cô gái này tính tình trầm ổn nhu thuận, lại đơn độc ở trong nước, nên cũng không dám vì một đoạn tình cảm không rõ tương lai mà đánh cược tính mệnh của gia đình.

Chuông điện thoại của Rosé tiếng vang lên, cô lấy điện thoại ra xem, thấy là Baram gọi.

Baram hẹn gặp mặt cô.

Rosé biết bà đến vì chuyện của cô và Lisa. Baram đến, chứng tỏ La gia không đối phó Lisa, phỏng chừng là muốn ra tay từ phía cô. Cô và Baram hẹn thời gian địa điểm, sau khi cúp máy liền nói với Kang lão gia: "Ông nội, dì Baram hẹn gặp cháu, cháu đêm nay sẽ không ở nơi này."

Kang lão gia nói: "Đi đi!" Ông lại nghĩ đến một chuyện, nói: "Nga, lúc cháu đến không phải cảm thấy xe có chút vấn đề sao? An toàn là trên hết, xe của cháu hay là tìm người kiểm tra đi, đêm nay ông sẽ để lão Han lái xe đưa cháu về."

Rosé đáp: "Cảm ơn ông nội." Xe của cô khởi động sẽ có chút âm thanh lạ, phỏng chừng là linh kiện nào bị lỏng, cũng không phải vấn đề lớn, tạm thời vẫn có thể lái được. Kang gia cũng không phải chỉ có một chiếc xe, để con trai ông đưa cô về cũng không phải không được, nhưng Kang lão gia  đặc biệt để tài xế tiễn, có lẽ là sợ Baram sẽ bởi vì chuyện của Lisa mà làm khó cô nên cho cô chỗ dựa.

Buổi tối tám giờ, Rosé ở quán cà phê gặp được Baram.

Thời gian là phối hợp với lịch trình của Baram , Baram bận rộn, buổi tối còn muốn lên máy bay trở về, địa điểm là Rosé chọn. Chuyện của Rosé và Lisa khiến Baram tìm tới cửa, tuyệt đối sẽ không có trái ngọt để ăn. Việc này đặt vào nhà ai đều phải gây ra động tĩnh ngất trời, không ít nhà náo động đến gà bay chó sủa, nhìn bộ dạng hùng hổ của Baram lúc giáo huấn người ở bệnh viện Rosé là thật sợ bị Baram hung hăng giáo huấn. Cũng may Baram cũng là xuất thân đại gia tộc, từ trước đến nay rất chú trọng thể diện, hẹn ở chỗ nhiều người như quán cà phê, Bà muốn hung hãn hoặc là muốn diễn khổ tình hí đều không được, phải chú ý hình tượng, ở quán cà phê mắng chửi người hoặc khóc lóc đều rất mất mặt.

Baram đặc biệt đến tìm Rosé, sau khi nhìn thấy Rosé dĩ nhiên cũng không quanh co lòng vòng cùng Rosé, dĩ nhiên cũng không vừa mở miệng liền muốn Rosé và Lisa chia tay. Bà đầu tiên là dáng vẻ ân cần thân thiện như mẹ ruột bắt chuyện Rosé, sau đó mới đem đề tài rẽ đến nhà mình. Bà nói bà sinh Lisa không dễ dàng, La gia nuôi dưỡng đào tạo đứa cháu này cũng không dễ dàng, La gia nhịn nhiều năm như vậy, thật vất vả hiện tại thấy một chút phát triển lại xảy ra việc này, danh dự tiền đồ của La gia đều sẽ bị hủy, khổ cực vài chục năm mới đi đến bước này, cứ như vậy hủy trong tay Lisa, bảo Lisa sau này nên làm thế nào gặp người, làm sao làm người? La lão gia và Doyoon đối với việc này thái độ cực kỳ cứng rắn, Lisa đã bị đánh đến nằm viện, nếu như còn tiếp tục chống đối, hậu quả không tưởng tượng được. Baram lại nói: "Người làm mẹ như dì nói cũng vô dụng, quản không được con gái mình, chỉ đành đến cầu con giúp đỡ. Lời cháu nói Lisa nhất định sẽ nghe, dì không thể mắt thấy La gia và Lisa đều bị hủy đi như thế."

Rosé nghe vậy trong lòng cũng co rút, thiếu chút nữa không nhịn được ngay cả co rút, La gia đều là trời sinh chính khách, cả nhà đều là diễn viên phái thực lực có thể cầm giải Oscar. Cô và Lisa việc này nếu như thật nghiêm trọng như dì Baram nói, Lisa cũng không dám lăn qua lăn lại như vậy! Nói đến cuối cùng, vẫn là La gia không chấp nhận được sự thật Lisa là đồng tính luyến ái, cảm thấy đồng tính luyến ái là bôi nhọ nề nếp gia phong, lan truyền ra ngoài sẽ làm người ta chỉ trỏ, sẽ không ngẩng đầu dậy nổi. Trong lòng Rosé nghĩ như vậy, nhưng cũng không dám phản bác dì Baram , nếu như cô phản bác vậy không phải càng thêm phiền sao? Cô cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Dì Baram, cháu cũng hiểu, ngay từ đầu cháu đã biết cháu cùng Lisa không có khả năng cũng không có tương lai, cho dù mọi người không phản đối, chúng cháu cũng không thể đến bên nhau." Cô nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Sự nghiệp của cô ấy ở nước ngoài, sự nghiệp của cháu ở đây, cô ấy không có khả năng buông tha tất cả ở nước ngoài để về nước, cháu cũng không có khả năng buông tha tất cả ở đây cùng cô ấy xuất ngoại. Ở bên cô ấy là bởi vì hiện tại có thời gian, có cơ hội ở chung, đến lúc mỗi người nên bận rộn việc của mình, muốn ở bên nhau cũng không có khả năng. Lisa giúp cháu rất nhiều, đối đãi rất tốt, cháu thừa nhận cháu thích cô ấy, cô ấy rất vĩ đại, là một người yêu tốt, đối đãi rất dụng tâm." Cô dừng một chút, nói tiếp: "Cô ấy theo đuổi cháu hai năm, trước đây cháu không thích cô ấy, có thể không nhìn đến những tổn thương của cô ấy, sau lại yêu thích, thấy cô ấy nằm viện vẫn tâm tâm niệm niệm nhớ thương cháu, dì, khi đó cháu thật sự không thể nhẫn tâm cự tuyệt cô ấy. Cháu đáp ứng hẹn hò cùng cô ấy, là muốn lúc còn có thể ở bên nhau cố gắng quý trọng đối phương, để tránh sau này ra đi vẫn lưu lại tiếc nuối. Nếu lúc có thể ở bên nhau cũng không quý trọng, sau này chỉ sợ sẽ hối hận, sẽ tiếc nuối cả đời, cả đời khó quên, lo lắng cả đời. Hiện tại chung sống tốt đẹp, sau này ra đi, có thể nhớ kỹ đều tốt đẹp của đối phương, có thể lưu lại một đoạn hồi ức tốt đẹp, sau khi xa nhau đối phương vẫn tiếp tục cuộc sống tốt đẹp, bản thân cũng có thể yên tâm đi tìm hạnh phúc chân chính thuộc về mình. Yêu nhau, cũng không nhất định cần phải nắm tay cả đời, không phải sao?"

Baram nghe Rosé nói xong, trầm mặc nửa ngày, một lúc lâu sau mới hỏi: "Cháu và Lisa thật không dự định đến với nhau?"

Rosé nói: "Cũng muốn ở bên nhau, nhưng không hiện thực. Điểm ấy cháu và Lisa đều hiểu rõ, chúng cháu muốn không thừa nhận và đối mặt cũng không được."

Baram cảm thấy Rosé nói có lý, nhưng bà cũng chỉ có thể nửa tin nửa ngờ. Nếu thực sự như Rosé nói, Lisa thế nào có khả năng bị đánh thành như thế! Huống hồ bà ở bệnh viện nghe ngữ khí của Lisa là căn bản không có dự định chia tay. Bỗng nhiên, tâm tư khẽ động, trong đầu linh quang chợt lóe: "Aizza, chuyện này sẽ không phải là con gái nhà bà một bên tình nguyện đi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top