Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

90

La lão gia bình tĩnh chăm chú nhìn Lisa, nói: "Đi theo ông một chuyến." Lại nói với Yu Min còn có Jisoo, Jihyun và Uee vẫn ngồi ở một bên làm khán giả: "Các con chuẩn bị ăn cơm đi." Nói xong, ông dẫn Lisa vào phòng sách. Ông đóng cửa lại, lúc này liền đen mặt quát: "Cháu đây là bức vua thoái vị!" Cháu gái ông một tay nuôi lớn, ông còn không hiểu chút tâm địa gian xảo này của cô sao.

Lisa nói: "Thái độ của bác gái ông nội cũng thấy được, cháu tiếp tục quản lý, sẽ khiến gia tộc mâu thuẫn."

"La gia không đến phiên nó làm chủ!" Ánh mắt của La lão gia nhìn chằm chằm Lisa, nói: "Năm trước, cháu cũng không phải mặc kệ cho qua chuyện sao?"

"Năm trước là năm trước, năm nay là năm nay, năm trước cả nhà ít gặp mặt, có cái gì không thoải mái, cười một cái cũng cho qua. Năm nay chỗ này không thoải mái, chỗ kia không thoải mái, nhiều chuyện không thoải mái, cũng không có cách nào cười mà cho qua nữa." Lisa tiếp tục chống đối.

La lão gia cười lạnh nói: "Nói đến cuối cùng cũng là bởi vì chuyện của Rosé."

Lisa chậm rãi nói: "Một chiếc lá rơi biết thu lạnh."

"Cháu buộc Jisoo và Jihyun xuất ngoại?"

Lisa đáp: "Cháu sẽ thương lượng của Jisoo và Jihyun, nếu như bọn họ muốn, cháu sẽ tiếp tục quản lý tài sản thay họ. Còn về phía bác hai, nếu bác ấy có năng lực, thì để chính bác ấy quản lý đi." Căn cơ của La gia không nằm ở tiền, không ở ông nội cô, mà ở Jihyun, Jisoo còn có ba cô. Cô làm ầm ĩ thế nào đi nữa cũng không thể lay động căn cơ của La gia, cô có thể chống đối ông nội chỗ dựa lớn nhất chính là ba anh em các cô đồng tâm, cùng đứng trên một con thuyền.

La lão gia nói: "Cháu là quyết tâm muốn tiếp tục ở cùng Rosé?"

"Cháu chỉ muốn có một người biết nóng biết lạnh ở bên cạnh mình." Lisa ánh mắt ngấn lệ nhìn ông nội cô, nói: "Một mình phiêu bạt bên ngoài ngay cả một ngôi nhà cũng không có, cháu không muốn tiếp tục như vậy nữa. Nếu như không cho cháu và Rosé ở bên nhau, vậy thì để cháu về nhà đi. Mất đi tình yêu, chí ít, cũng để cháu có một chút tình thân, cho dù mọi người giận cháu, buồn bực cháu, chí ít, còn có thể để cháu nhìn thấy người thân, không đến mức...." Cô nói đến đây, dừng lại, không nói thêm gì nữa.

La lão gia chăm chú nhìn Lisa, trầm ngâm một lúc lâu, thở dài nói: "Đêm giao thừa để Rosé đến nhà chúng ta đi."

Lisa trầm mặc không lên tiếng.

La lão gia nhìn Lisa vẻ mặt nghi ngờ, hỏi: "Thế nào? Cháu còn có chuyện gì lo lắng?"

Lisa lo sợ đáp: "Cháu lo lắng ba cháu." Chó không sủa mới cắn người, đừng xem ba cô không lên tiếng, nhưng thật ra ông mới là người ngoan tuyệt nhất. Không chừng ngày nào đó, ba cô bắt được cơ hội sẽ khiến Rosé vĩnh viễn không có cơ hội trở mình. Có thể ngồi vào vị trí của ba cô, muốn chỉnh chỉnh chết Rosé, nếu như ông ấy bắt được cơ hội, ngay cả Kang lão gia cũng không nhất định có thể bảo vệ được.

La lão gia thở dốc trừng mắt nhìn Lisa, gọi điện thoại cho Doyoon, bảo ông ấy đến phòng sách một chuyến, sau đó đuổi Lisa ra khỏi phòng sách.

Lisa vừa ra khỏi phòng sách, đóng cửa lại, thấy bốn bề vắng lặng, lúc này nhếch miệng cười, thầm kêu một tiếng 'yeah', nhìn thấy Jisoo ở dưới lầu tựa vào sofa lén lút giơ ngón tay lên với cô. Lisa lúc này mới nhịn cười, sau đó chỉ thấy ba cô đen mặt tiến đến: "Ba!" Lisa gọi một tiếng, tránh đường cho ba cô, xuống lầu, đến trước mặt Jisoo.

Jisoo thấp giọng hỏi: "Ông nội đồng ý rồi sao?"

"Nếu em còn tiếp tục náo loạn sẽ ảnh hưởng đến căn cơ của La gia, ảnh hưởng quá lớn, ông nội buộc phải đáp ứng thôi." Lisa gác khửu tay lên vai Jisoo, nói: "Ngay cả khi ông nội đồng ý, ông cũng sẽ không để em về nước, nếu không chỉ riêng ba mẹ chị cũng khiến ông nội phiền chết." Đặc biệt là mẹ của Jisoo, một khi khóc thiên đoạt địa, còn có cái miệng gây chuyện khắp nơi, không thể trêu vào. Cô về nước đối với sự nghiệp sẽ có ảnh hưởng rất lớn tạm thời không nói đến, ảnh hưởng đối với Jisoo và Jihyun càng khó có thể ước lượng, với phong cách cẩn thận của ông nội sẽ không để ba đứa cháu đều bị ảnh hưởng tiêu cực. Càng không cần nói đến, tiền của La gia sẽ không biết phải đặt vào đâu. Quá nhiều tiền, ai thấy lại không động tâm nảy lòng tham? Nhiều tiền như vậy nếu đem đi đầu tư, không từ một đến ba năm đừng nghĩ thu hồi lại toàn bộ, không ai quản lý căn bản là không được. Cho dù có thể thu hồi lại, vậy nên xử lý như thế nào? Gửi vào tài khoản nước ngoài? Người có tâm muốn điều tra, có thể điều tra ra. Một khi tra ra, nguy cơ đó, cho dù không lập đổ La gia, cũng có thể tạo thành tổn thất lớn đối với tất cả người của La gia. Đem tiền đặt dưới danh nghĩa của người khác? Nhiều tiền như vậy, ai dám?

Buổi tối Lisa trở lại biệt thự của mình, không bao lâu, ba cô liền đến. Lisa biết ba cô có việc tìm cô, liền mời ông ngồi xuống, pha trà, chuẩn bị cùng ba cô từ từ nói chuyện.

Doyoon nói: "Ba muốn nghe một chút về dự định của con sau này."

Lisa đáp: "Con đường đời này của con đã được ông nội an bài, nếu không có biến cố gì lớn, sẽ vẫn tiếp tục theo nghiệp kinh doanh. Chờ con cái của anh Jihyun trưởng thành, đem tài sản của anh ấy trả lại cho con của anh ấy. Con sẽ sinh hai đứa bé, để một trong hai trở về tiếp tục sự nghiệp của ba, còn một đứa ở lại bên cạnh tiếp quản sự nghiệp của con."

Doyoon nhướng mày, hỏi: "Sinh con? Con và Rosé?"

"Sản nghiệp của Park gia cũng cần người kế thừa, chị ấy sẽ sinh. Hiện tại kỹ thuật thụ tinh trong ống nghiệm rất tiến bộ, thụ tinh trong ống nghiệm, sau đó cấy vào trong cơ thể người mẹ." Lisa nói đến đây, thở dài nói: "Mặc kệ con và Rosé có ở bên nhau hay không, trong vòng hai năm chị ấy vẫn sẽ phải sinh một đứa con. Về phần con... Thành thật mà nói, với tính cách này, cuộc sống của mình con lo không tốt, nếu như chỉ sống một mình, cho dù con sinh con cũng không có cách nào nuôi dạy tốt." Ngụ ý chính là con của cô còn phải dựa vào Rosé nuôi dạy.

Doyoon lặng lẽ. Lisa là do ba mẹ ông nuôi lớn, ông và vợ căn bản không có thời gian nuôi dạy con cái, cũng không biết nuôi dạy, bây giờ La lão gia lớn tuổi, cũng không có khả năng nuôi dạy trẻ con nữa. Lisa sinh con xong có thể mời bảo mẫu, nhưng bảo mẫu cho dù tốt cũng không thể thay thế được mẹ ruột. Để thế hệ người già nuôi dạy sai biệt lại quá lớn, nhìn Jisoo và Lisa thành cái dạng gì thì biết! Để bảo mẫu một tay nuôi lớn, lại càng không dám suy nghĩ. Ông lại hỏi: "Con và Rosé dự định cứ tiếp tục như vậy sao?"

"Ngoại trừ chị ấy, con không dự định tìm người khác. Hiện tại con đường bày ra trước mắt chính là con và chị ấy ở bên nhau hay là xa nhau? Muốn ở bên nhau, cũng đã có kế hoạch cùng chị ấy tiếp tục chung sống. Nhưng con cũng không thể bởi vì muốn ở bên chị ấy mà dồn chị ấy vào chỗ nguy hiểm. Mọi người phản đối con cùng chị ấy, con không có cách nào tiếp tục. Nếu như con không thể tiếp tục cùng chị ấy, vậy thì con sẽ tiếp tục quản lý tài sản của La gia, vài chục năm nữa, chờ con của anh Jihyun trưởng thành, sẽ đem tất cả sản nghiệp chuyển lại cho nó quản lý, con sẽ rút lui, quay về nhà cũ, một mình sống ngày tháng thanh nhàn."

Doyoon mi tâm nhíu chặt. ông hiểu ý của Lisa cùng với Rosé, có người thay cô nuôi dạy con cái, cô sẽ sinh hai đứa, một đứa kế thừa sự nghiệp của ông gia nhập quân ngũ hoặc là theo chính trị, một đứa tiếp quản sự nghiệp của cô ở nước ngoài. Nếu như cô không cùng với Rosé, ngay cả con cũng không sinh nữa, tiếp tục sống một mình, sẽ không có người nối nghiệp, sau này toàn bộ tài sản của gia đình ông sẽ chuyển sang cho con của Jihyun. Điều này làm cho Doyoon rất khó chịu, con của anh trai ông có được tất cả, còn con gái ông làm trâu làm ngựa cho bọn họ kết quả là cái gì cũng không có khiến ông rất khó chịu, đặc biệt là thái độ của chị dâu ông ta hiện tại, nếu không phải ngại vì tình anh em ông đã sớm trở mặt, nếu như để cho tài sản tích góp của bọn họ và của cải Lisa dốc sức làm ra đều chuyển sang nhà anh trai mình, ông thật muốn cầm dao chém người! Ông có chỗ nào kém anh trai? Con gái ông có chỗ nào kém con của anh trai ông? Dựa vào cái gì chỗ tốt đều để gia đình anh trai ông chiếm hết! Ông không muốn Lisa là đồng tính luyến ái, nhưng việc này đã thành sự thực, ngay cả ba ông cũng đã chấp nhận rồi! Ngay cả khi ông có biện pháp chia rẽ Lisa và Rosé, nhưng chia rẽ được rồi, kết quả có thể đạt được cái gì? Con gái oán hận! Nếu như đồng ý, Lisa có thể sinh con, gia đình ông cũng xem như có người kế tục, đứa con gái này xem như không còn hy vọng nữa rồi, nhưng còn có thể thấy hy vọng trên người cháu ngoại.

Doyoon buồn bực không hé răng mà uống trà, một mình mặt không biểu tình suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng ánh mắt dừng trên chân của Lisa, nói: "Hiện tại chân con còn chưa lành, không thích hợp mang thai."

What? Lisa ánh mắt phát sáng, thầm kêu, có cửa a, đây dường như là buông lỏng rồi! Cô nói: "Chân của con chí ít phải hai năm mới có thể bình phục, chờ chân lành rồi mang thai cũng không thành vấn đề."

Doyoon trầm mặc một hồi, nói: "Nếu như ba và mẹ con vẫn giữ con ở bên cạnh, không đưa con ra nước ngoài, con có thể kết hôn hay không?"

Lisa chăm chú suy nghĩ thật lâu, nói: "Sẽ không!"

Doyoon ngẩng đầu nhìn về phía Lisa, hiển nhiên muốn một lý do.

Lisa nói: "Tính cách quyết định. Đàn ông mạnh hơn con sẽ làm con không phục, con không thích bị đè nặng, đàn ông yếu kém hơn con lại chướng mắt. Con chọn Rosé, cũng là bởi vì tính cách, tính cách của chị ấy, khí chất nhu nhược trên người chị ấy, làm cho con muốn bảo vệ, nhưng tâm tư thủ đoạn, tính tình và cách đối nhân xử thế của chị ấy lại khiến con tán thưởng."

Doyoon thì thào nói: "Vẫn nghĩ tính cách của con giống ông nội, thì ra là giống mẹ con."

" A!" Lisa sững sốt nhìn ba cô, nói: "Con giống mẹ chỗ nào?" Cô cường thế và khéo đưa đẩy hơn so với mẹ cô a!

Doyoon quét mắt nhìn Lisa, nói: "Mẹ con và con đều cố chấp như nhau, bất quá nói như thế nào mẹ con cũng giống phụ nữ hơn con. Thời gian không còn sớm nữa, con đi ngủ sớm một chút đi." Nói xong, ông đứng lên rời đi.

Lisa sững sốt nhìn theo bóng lưng của ba, thầm kêu, 'Cái gì gọi là mẹ càng giống phụ nữ hơn so với cô, cô không phải phụ nữ sao? Cô không phải nữ nhân sao?' Cô cúi đầu nhìn ngực của mình, không nói gì mà nhìn theo bóng lưng của ba cô, thật muốn quát một câu: "Ba, phụ nữ có con đều có, con không giống phụ nữ ở chỗ nào?" Nhưng đó là ba cô, lời này cô không thể quát lên được!

Doyoon cũng rất phiền muộn, ông rõ ràng sinh ra chính là con gái, kết quả con gái lớn lên tìm cho ông không phải con rể mà là con dâu! Ông tự giễu mà nghĩ, hiện tại hay rồi, ông vẫn luôn muốn có con trai, bây giờ không có con trai cũng có thể có cháu nội. Nhưng tư vị này, thực sự là vừa chua vừa đắng, vô hạn nghẹn khuất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top