Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trăng dừa xuống cũng là lúc ngọn lửa trong hang động tâm tối được đốt lên, rất may là trong tay Sabito có cuổi lẫn bật lửa nếu không thì tiêu.

Về phía nhóm Tanjiro

" sao họ chưa về nữa" Tanjiro đi qua đi lại lo lăng ngó xung quanh

" nè Tanjiro à cậu đừng đi qua đi lại như vậy nữa, có Tomioka-sensei cái tên đó không sao đâu" Zenitsu trấn an cậu bạn của mình

" ờ tên đầu vàng nói đúng nhà ngươi đừng lo xa quá " Inosuke nãy giờ đang châm chú ăn liền lên tiếng

" tôi là Zenitsu ko phải đầu vàng, lo mà ăn đi cái tên giống con gái kia"

" ngươi nói gì hả "

" Tôi nói cậu giống con gái đấy thì sao"

" thằng này ngon, bố mày cho mày ăn đập"

" chắc ông đây sợ à"

" giỏi thì nhào vô "

" vô thì vô ông đây sợ mày à "

" Zenitsu, Inosuke hai người cãi nhau đủ chưa, trời khuya rồi đi ngủ đi sáng rồi đi tìm họ " Tanjiro thấy hai thằng bạn mình sắp đánh nhau liền lên tiếng ngăng cản.

Bên chỗ Sabito và giyuu

' anh  ấy ngủ say sưa luôn, chắc mệt lắm mới ngủ lâu vậy, thôi kệ để anh  ngủ vậy '

______________________________________

" chỗ nào đây, tối quá đi, mình nhớ mình đang ở cùng Sabito mà " anh ngó xung quanh mình chỉ là một mào đen bõng nhiên phía sau lương anh có tiếng nói vang lên

" giyuu à, cậu lại để mình bị thương rồi "

" cậu là ai???"

" tớ là ai?? Là ai ta??"

" tớ là Sabito "

" nói dối!!!"

" cậu thì làm sao là Sabito được chứ "

" giyuu rồi cậu sẽ hiểu thôi "

"Sẽ hiểu???là sao??? còn nữa sao cậu biết tên tôi??? "

" Etou để xem Tomioka giyuu, hẹn gặp lại "

"Hả!?"

"Tomioka-san anh sao vậy tỉnh lại đi, Tomioka-san "

" hộc....hộc.....Sabito "

" anh không chứ"

"À anh ổn"

" vâng vậy chúng ta đi lên thôi"

"Umk"

Sabito đỡ anh đứng dậy rồi hay người đi theo lối mòn của vách đá để đi lên, vừa đi trong đâu giyuu vừa suy nghĩa những gì mình đã mơ thấy.

' Giấc mơ kìa lạ ấy là sao, chuyện gì chứ , cậu ta là ai, tại sao lại biết tên mình, cậu ta thật giống Sabito'

"Tomioka-san anh thất thần cái gì
Vậy "  Sabito lây anh ra khỏi dòng suy nghĩa khiến anh giật mình

" Hả!! à không anh chỉ nghĩa là chúng ta đi quá lâu, mội người có lo không"

"Em cũng đang lo đây, chúng ta về nhanh thôi"

" umk"

Khi gần tới lều trại của mình Sabito đang tính gọi thì có tiếng người kêu họ

" Sabito, Tomioka-sensei, may quá đi hai người không sao " Tanjiro khi nhìn thấy hai người liền chạy lại

" nè có mù không Sensei bị thương rồi nè " Sabito cốc đầu Tanjiro

" sao lại bị thương, Sensei thầy vào trong nghĩ đi ạ" Tanjiro đề nghị anh vào trong nghĩ

" được rồi, chuyện còn lại nhờ các em, Sabito em cũng mệt rồi đi nghĩ luôn đi "

" vâng " Sabito đi về lều của mình

' cảm giác quen thuộc này là sao mình đã từng nghe câu nói này ở đâu rồi, cùng một người nhưng lại không nhớ là sao '

Trong đầu Sabito lúc này vô vàng câu hỏi, đến khi ngủ cậu cũng không thể yên được

"Sabito,cậu ổn không "

"Cậu Là ai????"

Trong bóng tối, một giọng nói quen thuộc cất lên khiến Sabito bất ngờ mà nhìn về hướng phát ra

" cậu là!!!!"

===============================
=======================
Đến đây thôi ngày mai sẽ có tiếp a.
                            
Cảm ơn đã đọc truyện♡♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top