Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hít Drama

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vòng qua một bên cửa phụ sẽ đến một lối đi ngoằn ngoèo, hai bên lối đi tấp nập người nhưng vẫn tốt hơn khi không có đám người vây bắt kia.

Kami nhìn ngắm xung quanh, thầm khen ngợi trong lòng: 

Woa~ Nơi này đúng là thích hợp để làm điệp viên đó!

Khi đến một quán nhỏ thì mọi người rẽ vào đó nghỉ chân. Dunyarzad thở một hơi sau khi chạy quá sức.

"Phù, đến đây rồi chắc họ sẽ không đến tìm được chúng ta đâu...." Bỗng Dunyarzad trợn to đôi mắt chạy đến chỗ Kami đẩy ra, "Dừng tay! Dehya!"

Mọi người trong quán đều sốc khi thấy một cô gái tỏa ra khí thế mạnh mẽ như một sư tử nhìn chằm chằm vào con mồi, cô ấy vẫn đang cảnh giác với Kami chợt dừng lại khi nghe tiếng can ngăn của Dunyarzad.

Asura ngay tức khắc kéo Kami ra đằng sau mình, còn Aether đầy cảnh giác giơ kiếm lên..... À thì, Paimon vẫn làm nhiệm vụ của một đứa chỉ biết đừng đó há hốc miệng nhìn.

Cô gái tên Dehya đó liền thu hồi sát khí hỏi Dunyarzad: "Tiểu thư, họ là ai thế?"

Dunyarzad giải thích: "Họ là khách nước ngoài, họ vô tình gặp được tôi nên giúp tôi chạy trốn thôi"

"Ra là vậy, ở đây không có chuyện của bốn người nữa, mau đi đi" Dehya nhanh chóng hiểu tình đến đau lòng, một câu đi hai câu vẫn là thế.

Paimon bỗng tức giận khi bị đuổi đi bất ngờ như thế: "Đợi đã, cô là ai, sao lại đuổi chúng tôi đi?"

"Tôi là vệ sĩ của tiểu thư Dunyarzad, phụ trách đưa tiểu thư bình an trở về nhà" Dehya liếc nhìn những Nhà Lữ Hành rồi quay sang Dunyarzad, "Tiểu thư, hãy đi theo tôi. Cô lẻn ra ngoài lâu như vậy, lão gia và phu nhân lo lắng lẵm đấy" 

Ý gì đây, nói như kiểu mấy người bọn tôi chết rồi không bằng. Làm ơn liếc nhìn đi! Ở đây có nhân vật chính đó!!

Dunyarzad trả lời nhanh chóng không suy nghĩ: "Nếu tôi nói tôi không theo cô trở về thì sao?

"Tôi đương nhiên là hy vọng tiểu thư sẽ phối hợp, như vậy sữ tiện cho cả hai. Nhưng nếu tiểu thư cố chấp thì tôi đành dùng vũ lực để lôi tiểu thư về rồi"

Paimon không nhịn được nữa mà phản ánh: "Này, Dunyarzad đã nói là không muốn về rồi mà, sao cô lại ép người quá đáng 

Kami suýt nữa nhảy bổ ra chỗ Paimon để bịt cái miệng bé xinh nhưng mà liên tục cắm Flag xấu cho mọi người.

Dehya liếc nhìn Paimon rồi nhìn sang Dunyarzad "Tiểu thư à, tuy tôi là vệ sĩ của tiểu thư, nhưng dù sao cũng là do ba mẹ cô thuê tôi mà, nên tôi phải có trách nhiệm với chủ thuê của mình"

"......Bao nhiêu tiền"

Dehya nhíu mày hỏi lại: "Sao vậy tiểu thư?"

"Tôi phải trả bao nhiêu tiền thuê để cô không nghe lời ba mẹ tôi? Gấp đôi... Hay gấp ba? Chỉ cần cho tôi chút thời gian thì tôi sẽ kiếm đủ cho cô!"

Cả nhóm Nhà Lữ Hành hú lên một câu. Chu choa~ đây phong cách làm việc của nhà giàu sao?

"Haiz, tôi không biết cô xem những người Eremite chúng tôi thế nào, nhưng tôi phải nói là: Tuy tôi thích tiền, nhưng tôi sẽ không phản bội lại quy tắc làm việc của mình. Tôi sở dĩ đi tìm cô, ngoài việc đó là yêu cầu của chủ thuê, còn là vì lương tâm của tôi mách bảo tôi phải làm vậy. Cô có sức khỏe yếu, cứ ra đường đột ngột đi dạo như thế sẽ hại sức khỏe lắm. Cho nên vì những người yêu thương cô, hy vọng tiểu thư đừng bướng bỉnh nữa"

Dunyarzad đáp trả lại Dehya: "Không, cô sai rồi, tôi hiểu rõ tình trạng của mình, cũng biết bản thân đang làm gì. Thực ra theo tôi thấy thì người bướng bỉnh chính là cha mẹ tôi mới phải. Rõ ràng là họ biết tôi bây giờ có ở nhà hay không thì tình hình cũng như vậy, nhưng họ lại không chấo nhận sự thật. Thậm chí tôi chủ động nói chuyện này với họ thì họ lại né tránh. Dhya, cô sống ở nhà tôi lâu như vậy rồi thì phải hiểu chuyện này mới đúng chứ"

Dehya im lặng nhìn Dunyarzad: "..............."

"Dehya, tôi biết ba mẹ tôi rất khó xử, tôi rất cảm kích những việc họ làm. Nhưng tôi còn có một đối tượng cần phải cảm ơn trong thế giới này nữa. Bởi vì cô ấy đã cứu tôi. Trong lòng tôi, tôi kính trọng cô ấy như ba mẹ tôi vậy"

"Đây là cuộc đời của, cũng là cơ hội cuối cùng của tôi rồi, cho nên tôi muốn làm những việc có ý nghĩa!"

Dunyarzad hét lớn sau trút toàn bọ lời tâm sự giấu kín trong lòng của mình. Dehya không mảy may thay đổi cảm xúc chỉ hỏi lại: 

"Tiểu thư, cô chắc chắn việc bản thân đang làm là có ý nghĩa chứ?"

"Tôi chắc chắn. Ít nhất thì đối với là vậy"

Dehya thở ra một hơi: "Phù.... được rồi, tiểu thư, tôi sẽ không yêu cầu cô đi theo tôi về nhà nữa. Nhưng tôi nói trước, tôi làm vậy không phải do tán thành cách làm của tiểu thư, mà bởi vì tồi tôn trong quyết định của cô"

Dunyarzad vui mừng khi không phải về nhà: "Cảm ơn nhé Dehya, xin lỗi vì thái độ không tốt của tôi ban nãy, lại còn dùng tiền để mạo phạm cô nữa....."

Dehya lắc đầu: "Không sao đâu, tôi nói rồi, tôi thích tiền, với lại chúng ta cũng nên bàn bạc lại chuyện này. Dẫu sao thì chuyện hôm nay đã náo động đến vậy rồi, các vệ sĩ trong nhà đều đã hành động, cũng không dễ gì bao che cho cô trước mặt lão gia đâu"

"Huống chi tiểu thư cũng không trốn ra ngoài một lần. Lần sau trước khi xuất phát thì cô nên thu xếp ổn thỏa xung quanh nơi mình ở, với lại tìm người tiếp viện khi đi ra ngoài nhé. Tiểu thư. hay là tiểu thư thuê tôi nhé? Vậy thì sẽ tốt cho mọi người mà. Về mặt thù lao thì..... Được một nửa như lão gia là được rồi, đợi sau khi tiểu thư về nhà rồi mới trả cũng được"

Dunyarzad gật đầu lia lịa: "Ừm, được thôi"

"Hay quá, xem ra họ tìm được tiếng nói chung rồi! Mọi người ơ........ Đang làm gì vậy?"

Paimon quay lại nhìn thấy ba con người đang túm tụm lại một chỗ ăn bắp rang bơ cộng chiếc kính có hai màu đỏ xanh đang đeo, cả ba quay lại đáp: "Xem Drama"

".................."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top