Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày sau đó Santa và Lưu Vũ giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, mỗi người đều có cuộc sống riêng, không ảnh hưởng gì đến nhau.

Lưu Vũ còn thở phào nhẹ nhõm vì người kia đến nay vẫn chưa tìm tới cậu tống tiền hay đe doạ, chắc hẳn là một người yên phận.

Quả thật, Santa rất yên phận, đã là người của công chúng thì hắn không ngu gì chạy đi day dưa với người ta, huống chi hắn còn không biết lai lịch nơi ở của cậu thì đến tìm kiểu gì.

Santa những ngày này bận rộn chạy đi chạy lại giữa nhà và trường quay, cuối cùng cũng quay xong những cảnh chính, chỉ còn lại một vài cảnh phải sang thành phố B mới có thể hoàn thành.

Bởi vì Santa đã quay xong phân cảnh của mình nên muốn tách lẻ lên máy bay trước.

Vừa đặt chân đến thành phố B, Santa theo trợ lí trở về khách sạn, đoàn làm phim vẫn còn nhiều cảnh tại thành phố A chưa hoàn thành nên không đến kịp, có lẽ phải chờ thêm hai ngày nữa mới có thể tiếp tục.

Santa có chút mừng, lâu rồi chưa được ra ngoài dạo chơi, lần này xem như tự thưởng cho bản thân một chuyến du lịch hai ngày cũng không tệ. Nghĩ liền làm, tối đó Santa tự mang theo máy ảnh đi dạo khắp nơi trên mảnh trời thành phố B.

Thành phố B với kiến trúc cổ xưa, thơ mộng và đầy tính văn hoá đã thu hút rất nhiều khách du lịch trong và ngoài nước.

Santa đến trước Cung điện Thịnh Kinh hay còn được biết đến là Cố cung Thẩm Dương, là một cung điện hoàng gia cũ được xây dựng vào năm 1625 trong khoảng thời gian đầu của người Mãn và nhà Thanh bởi ba vị hoàng đế đầu tiên, họ sống ở đó từ năm 1625 đến 1644. Ngày nay, nó đã được chuyển đổi thành một bảo tàng nằm ở trung tâm thành phố B.

Đối với những nét văn hoá này, Santa rất thích thú.

Cố cung chia làm 3 đường chính: Đông Lộ, Trung Lộ và Tây Lộ.

Santa không rõ đường đi lắm, theo chỉ dẫn trên bản đồ đặt phía trước cổng lớn hắn chậm rãi đi về phía Trung Lộ, Trung Lộ với trung tâm là điện Sùng Chính – nơi chấp chính của Hoàng Thái Cực.

Lúc đi đường Santa lo kiểm tra máy ảnh không chú ý tới còn có một vài người đang đi về phía hắn, âm thanh dài da vang lên cũng không ảnh hưởng đến sự tập trung của hắn.

Santa không cẩn thận giẫm phải bậc thềm, cả thân mình ngã về phía trước, tay giơ lên giữa không trung như muốn nắm cái gì đó để giữ thăng bằng thì bất ngờ vơ phải một người.

Người nọ kinh ngạc một chút rồi cả người rơi vào lồng ngực Santa, thêm sức nặng trên người, Santa đứng không vững liền ôm người nọ té lăn ra đất.

Lưu Vũ nằm trong ngực Santa không hiểu chuyện gì đang xảy, vốn dĩ đang đi đường rất bình thường lại bị người ta ôm một cái rồi cả hai ngã xuống đất...

"Lưu tổng, ngài không sao chứ?" Những người đi cùng tay mắt nhanh lẹ vội đỡ Lưu Vũ đứng lên, mặc kệ Santa còn đang nhăn mày vì đau.

Lưu Vũ phủi phủi quần áo rồi nhìn về phía Santa, cậu có hơi chần chừ, hơi thở người này rất quen thuộc, vẻ ngoài cũng khá quen mắt nhưng nhất thời cậu không nghĩ ra được là đã gặp qua ở đâu.

"Anh không sao chứ?"

Santa nghe được giọng nói quen thuộc nên ngẩng đầu nhìn, đây không phải là người hôm trước cùng hắn lên giường sao?

Sao có thể trùng hợp đến vậy, hắn cứ tưởng hai người sẽ chẳng bao giờ gặp lại nhau nữa.

Santa chậm rãi đứng lên, nhặt lại máy ảnh đã bị rơi xuống đất, rồi mới nói với Lưu Vũ "Tôi không sao."

Hình như người nọ không nhận ra hắn, Santa không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

"Xin lỗi, tôi không cẩn thận bị ngã còn kéo theo cậu."

Lưu Vũ chỉ gật đầu "Ừ" một tiếng rồi quay sang nhìn về phía cấp dưới của mình "Không còn sớm nữa, trở về thôi."

Cậu đi rồi, Santa nhìn theo bóng lưng đã đi khuất, người này hoàn toàn khác với dáng vẻ đêm hôm đó.

Santa nhếch khoé miệng, cũng thú vị nhỉ, tối đó còn dâm đãng rên rỉ dưới thân hắn, hiện tại lại như một người cấm dục lạnh lùng, khó gần.

Hắn lắc lắc đầu để mình thoát ra khỏi suy nghĩ vớ vẩn này rồi tiếp tục đi dạo Cố Cung.

.....

"Vũ ca, kịch bản 'Thất Tước' đã được cải biên xong, em đã đưa bản đầy đủ cho đạo diễn Lâm xem, anh ấy nói có thể quay thành phim rồi."

Lưu Vũ đóng lại tập văn kiện trên bàn rồi thản nhiên hỏi "Cậu thấy ai thích hợp làm diễn viên chính?"

Duẫn Hạo Vũ ngồi trên ghế xoay nghĩ nghĩ, rốt cuộc vẫn nghĩ không ra người thích hợp "Em không nghĩ ra, kịch bản này miêu tả nội tâm nhân vật khá nhiều, những diễn viên có thể đảm nhiệm tròn vai thì chỉ có An Vân ca và Trác Ny tỷ, nhưng cả hai người đều có lịch trình riêng rồi. Còn những diễn viên khác, người thì nét diễn chưa sâu, người thì gương mặt không hợp với mục tiêu đã đưa ra."

Lưu Vũ gõ gõ bàn "Tuyến vai nam chính xác thực là cần phải có thực lực, nhưng tuyến nữ chính không cần phải quá cầu kì, cậu thấy Kiều Mạn Ngọc thế nào?"

"Kiều Mạn Ngọc là diễn viên mới, cô ấy cũng có cá tính của riêng mình, nhưng chưa thử sức qua những vai đầy bi thương như vậy nên em cũng không dám chắc."

"Chưa thử thì làm sao biết được, chọn một ngày rồi cho cô ấy diễn thử đi. Còn về nam chính, tôi nghĩ sẽ có một buổi casting, tôi không sợ nâng đỡ người mới, tôi chỉ sợ những người không có thực lực."

Duẫn Hạo Vũ gật đầu đáp "Em hiểu ý anh rồi, em sẽ sắp xếp ngay."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top