Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1



Kết thúc cảnh quay vào ngày cuối cùng, Cao Khanh Trần phùng má đứng ngoài phim trường đợi các diễn viên lần lượt đi ra, nhìn thấy người khiến hai mắt anh sáng lên, đi tới chặn lại.


Đợi người bên ngoài đi gần hết, Cao Khanh Trần mới hắng giọng nói: "Doãn Hạo Vũ, đây là lần thứ một trăm hỏi em, có đồng ý làm bạn trai anh không ?"


Doãn Hạo Vũ bắt lấy cánh tay đang nắm góc áo mình: "Lần thứ một trăm trả lời anh, không đồng ý !"


Cao Khanh Trần chu chu môi: "Anh có thể thêm tiền."


Doãn Hạo Vũ do dự một lúc, hỏi anh: "Có thể thêm bao nhiêu ?"


Cao Khanh Trần giơ tay nhẩm tính: "Một tháng 20 vạn không thể thêm nữa."


Doãn Hạo Vũ kiên quyết trả lời: "27 vạn"


Cao Khanh Trần có chút hụt hẫng: "Em chẳng qua chỉ là một tiểu tử . . ."


Doãn Hạo Vũ quay người bỏ đi: "Không thêm thì thôi vậy."


Cao Khanh Trần vội vàng đuổi theo: "Doãn Hạo Vũ em đừng có không biết tốt xấu như vậy . . . ai ya ai ya anh thêm là được mà ~" Đồ đưa tới miệng rồi không thể lại để cậu chạy mất nữa.


Gia đình Cao Khanh Trần là nuôi heo làm giàu, đương nhiên không phải loại heo thông thường, mà là heo Tiểu Hương, heo New Zealand, heo bảo bối chuyên phục vụ khách hàng thượng lưu nuôi heo như sủng vật, chỉ qua vài năm đã trở thành nhà cung cấp số một nội địa, kiếm không ít tiền, nhanh chóng lọt vào top 500 người giàu nhất.

Cao Khanh Trần dung mạo xuất chúng, dáng người cực phẩm, lại biết cách làm nũng dễ thương, cho đến nay chưa có người đàn ông nào không thể chinh phục.

Nếu nói đối với Cao Khanh Trần không có chút cảm giác nào, đó khẳng định là nói dối, dù sao thì gương mặt xinh đẹp tinh xảo đó cũng thật sự quá câu nhân.


Doãn Hạo Vũ lần đầu tiên tham gia tiệc rượu, thấy Cao Khanh Trần ngồi ở vị trí đại diện nhà đầu tư, lúc đó cậu vẫn chưa biết sau lưng Cao Khanh Trần còn có tư bản lớn như vậy, chỉ cảm thấy thật quá dễ thương.

Dù sao thì người ta cũng là ông chủ lớn chủ đầu tư, sau khi bữa tiệc kết thúc Doãn Hạo Vũ cũng không dám tới xin Wechat, đến khi Cao Khanh Trần đi tới trước mặt cậu, phải nỗ lực hết sức kiềm chế nhịp tim điên cuồng đập loạn, bày ra bộ dạng vân đạm phong khinh.

Quả nhiên khí chất cao lãnh khác biệt đã thu hút được sự chú ý của Cao Khanh Trần, chủ động tới thêm Wechat.


Lần đầu tiên Cao Khanh Trần bày tỏ là một tin nhắn được gửi qua Wechat, Doãn Hạo Vũ vừa bất ngờ vừa hạnh phúc, kích động suýt chút nữa đánh rơi điện thoại.

May mắn thay một đàn anh đang ngồi cạnh đã kịp thời hiểu rõ, nhanh chóng ngăn chặn cậu. Bạn trai của Cao Khanh Trần, chỉ để mang đi khoe khoang, tuyệt đối không thể để Doãn Hạo Vũ biến thành chiến tích tiếp theo được.


Người trong giới ít nhiều đều biết, Cao Khanh Trần chính là hải vương, thay người yêu còn nhanh hơn thay áo, nội trong một tuần có thể đổi đến mấy người.

Người này tuyệt đối là hải vương hàng thật giá thật, Doãn Hạo Vũ sao có thể đồng ý, cậu mới không muốn mỗi ngày đều phải nơm nớp lo lắng.


Nhưng không còn cách nào khác, bệnh tình của chị gái đột nhiên trở nặng, chi phí phẫu thuật rất lớn, không thể tiếp tục trì hoãn thêm được.

Doãn Hạo Vũ mới chỉ sắp tốt nghiệp, chân ướt chân ráo bước vào vòng, chưa nhận được mấy tài nguyên, hiện tại cần tiền gấp, chỉ có thể ủy khuất bản thân nương nhờ kim chủ.


Doãn Hạo Vũ mở Weibo, đúng lúc thấy dòng trạng thái mới nhất từ Cao Khanh Trần, một bức ảnh tự sướng, xinh đẹp dễ thương, đôi mắt trong như pha lê, khóe môi cong lên ngọt ngào . . . thật khiến người ta khó lòng kìm chế.


Lại nhìn dòng cap : "Mọi người nhớ tôi rồi sao ?"


Cuối cùng nhìn xuống mấy dòng bình luận hot nhất, đều là Tiểu Cao cầu bao nuôi . . . Doãn Hạo Vũ thầm mắng bản thân suýt chút nữa đã bị quyến rũ, thầm nghĩ : Thật là "bad" đến thoát vòng.


Trên điện thoại nhảy lên một tin nhắn, 27 vạn đã vào tài khoản, Cao Khanh Trần quả nhiên quân tử, nói được làm được thật khiến người ta có hảo cảm, bảo sao nhiều người đợi anh bao nuôi như vậy.

Doãn Hạo Vũ vừa mới nghĩ tới khóe miệng đã lập tức hạ xuống.


Chỉ cần có tiền, chị gái sẽ được phẫu thuật kịp thời, Doãn Hạo Vũ từ bệnh viện trở về nhà mệt đến mướt mồ hôi, vừa tắm xong thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại.

Mở ra thì thấy Cao Khanh Trần gọi tới, Doãn Hạo Vũ còn chưa kịp nói gì, đã nghe thấy đầu dây bên kia truyền tới thanh âm nhẹ như mèo của Cao Khanh Trần, hình như còn mang theo chút ấm ức,

"Em là bạn trai của anh, sao không đến đón anh ?"


Doãn Hạo Vũ: "Em đang tắm, không nghe thấy."


Cao Khanh Trần: "Người khác đều có người đến đón, sao em không đến đón anh ?"


Vừa nhận được tiền khiến tâm trạng của Doãn Hạo Vũ rất tốt: "Anh ở đâu ? Bây giờ em tới đón anh được không ?"


Cao Khanh Trần: "Ở tầng rượu Hoàng Gia . . . nhanh một chút . . . "


Lúc Doãn Hạo Vũ đến nơi, người trong bữa tiệc cơ bản đã về hết rồi, Cao Khanh Trần một mình nằm trên mặt bàn, cũng không biết say hay tỉnh. Doãn Hạo Vũ có chút mềm lòng, nhanh chân bước tới dìu anh dậy.


Nhìn thấy Doãn Hạo Vũ trước mặt, hốc mắt Cao Khanh Trần đột nhiên đỏ lên, dường như được bao phủ bởi một lớp sương nước, với những giọt nước pha lê lấp lánh.

Anh vùi mặt vào vai Doãn Hạo Vũ, bàn tay nhỏ bé kéo áo khoác trên người cậu, thanh âm nghẹn ngào ủy khuất truyền tới "Đừng đẩy anh ra . . . chỉ một lát thôi . . . "


Doãn Hạo Vũ ôm lấy anh, "Được rồi được rồi, cứ ôm đi, xin lỗi anh, lần sau em đi tắm sẽ mang theo điện thoại, đợi lệnh tới đón anh."


Cao Khanh Trần hình như hoàn toàn không nghe thấy cậu đang nói gì, tự đắm chìm trong thế giới của bản thân, "Em không thích nhà anh nuôi heo."


Doãn Hạo Vũ: "Đâu có . . . Em ghen tỵ chết đi được . . . " Đây là lời thật.


Doãn Hạo Vũ không biết Cao Khanh Trần sống ở đâu, chỉ có thể đặt một khách sạn mà cậu cho là vô cùng kín đáo. Cao Khanh Trần mệt đến ngồi cũng không nổi, tùy ý dựa vào lòng Doãn Hạo Vũ ngủ ngon lành.

Tài xế đi tới cửa khách sạn, Cao Khanh Trần vẫn ngủ mê mệt, Doãn Hạo Vũ chỉ có thể bế ngang người mang vào phòng.

Đúng lúc định rời đi, Cao Khanh Trần lại tỉnh, nắm lấy tay áo Doãn Hạo Vũ, trên mặt đầy trách cứ nhìn cậu: "Có bạn trai nào không ngủ cùng chứ ?"


Cao Khanh Trần tắm xong ra ngoài, gương mặt xinh đẹp tinh xảo, nước da trắng nõn trong suốt, bộ dạng dễ thương đáng yêu, vừa lau đầu vừa hát ngâm nga đi tới bên giường.

Nhìn mỹ nhân xinh đẹp xuất chúng ngồi bên cạnh, Doãn Hạo Vũ cố gắng ổn định tinh thần, chuẩn bị xuất trận.


Cao Khanh Trần ngạc nhiên nhướn mày,

"Em chạm vào anh làm gì ?"


"Không phải anh muốn ngủ sao ?"


"Đúng anh muốn đi ngủ, em chạm vào anh làm gì ?"


"Em không chạm vào anh thì sao mà ngủ anh được ?"


"Anh nói đi ngủ không phải cái đó, chỉ cần nằm cạnh nhau ngủ là được."


"Anh với bạn trai khác cũng ngủ như vậy sao ?"


"Đúng a, không phải thế, đừng hỏi nữa, anh mệt rồi ~"


Doãn Hạo Vũ nhớ tới cảm giác vừa rồi trên tay rất tốt, không nhịn được chạm thêm một cái.

Cao Khanh Trần tức giận đạp cậu xuống đất, "Đã nói đừng chạm vào anh, Doãn Hạo Vũ em ngủ dưới đó luôn đi !"

Sáng sớm hôm sau, điện thoại của Cao Khanh Trần tự động mở máy, tiếng tin nhắn gửi tới reo lên không ngừng.

Doãn Hạo Vũ bị đánh thức không nhịn được ngồi dậy, chớp mắt nhìn trên giường, Cao Khanh Trần hình như không bị ảnh hưởng vẫn ngủ ngon như cũ, liền gọi dậy bảo anh tắt tiếng đi.


Cao Khanh Trần mơ mơ màng màng không muốn rời khỏi giường, "Em tắt hộ anh đi, mật khẩu là 1111. Đúng rồi, sáng nay Lưu Vũ có gửi tin nhắn tới không ?"


Doãn Hạo Vũ kinh ngạc vì anh tin tưởng cậu như vậy, trong lòng có chút xao động, nói không chừng lần này anh thực sự nghiêm túc . . .

Cậu mở điện thoại của Cao Khanh Trần, màn hình là ảnh chụp cùng minh tinh Lưu Vũ, Lưu Vũ quả nhiên có gửi tin nhắn tới. Doãn Hạo Vũ trả lời: "Có, tin nhắn thoại dài lắm."


Tiếng của Cao Khanh Trần nhẹ nhàng truyền tới, thanh âm mềm như sáp: "Giúp anh mở xem cậu ấy nói gì."


Tin nhắn thoại: "Bảo bối, cái người Doãn Hạo Vũ đó thì có gì tốt, khiến cậu bỏ ra nhiều tiền như vậy. Chẳng qua chỉ là soái một chút, mắt đẹp một chút, dáng chuẩn một chút, giọng trầm quyến rũ một chút sao, ngoài ra còn điểm gì hay ho nữa ?

Tiểu Joong theo đuổi cậu lâu như vậy, quà đều tặng cậu rồi, Joong cũng không tồi, vừa cao vừa đẹp còn rắn chắc, đáng yêu biết bao a . . . "


Sắc mặt Doãn Hạo Vũ càng lúc càng xấu, nghe tới cuối cùng không nhịn được nữa, dừng lại đứng dậy mặc đồ định rời đi.


Cao Khanh Trần từ trong chăn thò đầu ra, ngái ngủ mơ hồ, chớp chớp mắt: "Anh vẫn chưa nghe xong mà ~"



~ 🐰🍓 ~









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top