Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngoại truyện:Hẹn hò

Tác giả:không phải không viết mà là đang dồn bom đợi xong quăng cái bùm
—————————
"Chẳng mấy khi được dịp rảnh rang như thế này,tối nay lại có lễ hội,Nguyên Bác Nhã ngươi hay là hẹn Đại Thiên Cẩu cùng đến đi."-Tình Minh mở quạt che nửa khuôn mặt,ánh mắt phảng phất có chút ý cười.
"Tình Minh,ngươi có ý gì?!"-Nguyên Bác Nhã ngạc nhiên hỏi.
"Tình Minh đại nhân vừa nói rất rõ ràng mà,Nguyên Bác Nhã đại nhân."-Bát Bách Bỉ Khâu Ni cười dịu dàng-"Ngươi bắt y làm bạn tốt lâu như vậy,hiện tại tình cảm đã rõ ràng rồi,bồi thường cho y một chút cũng là việc nên làm đấy chứ."
"Chẳng lẽ ngươi lại không muốn đi cùng y sao,Bác Nhã?"-Tình Minh hỏi đầy ẩn ý
"Nào có,ta chỉ là nghĩ...y sẽ không chấp nhận đi lễ hội của nhân loại."-Bác Nhã ngay lập tức phủ nhận.
"Việc này ngươi không cần lo.Chúng ta có cách giúp,chỉ cần ngươi đích thân đến hẹn hắn cùng đi."
———Buổi chiều hôm đó——
"Oái!Bác Nhã,mau tránh ra!"-Đại Thiên Cẩu bỗng bị ngã vừa hay đúng ngay trên người Nguyên Bác Nhã-"...X..Xin lỗi..."
"Đại Thiên Cẩu,ngươi..."-Nguyên Bác Nhã ngẩn người nhìn y.Hôm nay Đại Thiên Cẩu cần phải cải trang thành nhân loại,nên khí tức của y đặc biệt khác ngày thường.Y vận một bộ trang phục màu vàng nhạt,tai đính một đôi khuyên nhỏ,trông rất xinh đẹp.
"Thật là,đã bảo thu cánh lại mà đi guốc cũ không quen thì mang giày bình thường thôi,tại sao cứ nhất định phải mang đôi guốc một tấc đó chứ hả?"-Tuyết Nữ chán nản thở dài-"Mà ngươi ngã có phải cố ý hay không mà lại đúng nơi quá thể?"
"Đâu...đâu có!"-Đại Thiên Cẩu bất giác đỏ phừng mặt,toan đứng dậy,liền bị Nguyên Bác Nhã kéo lại,hôn lên gò má đang đỏ ửng-"Ngươi hôm nay thật sự rất đáng yêu nha."
Câu nói của Bác Nhã khiến mặt của Đại Thiên Cẩu vốn đang đỏ lại càng đỏ hơn.
Tuyết Nữ buông lời than phiền -"Hai tên ngốc các ngươi hợp nhau thật đấy.Còn không định đứng lên chuẩn bị đồ đi lễ hội à?"-Nàng đặt một đôi giày xuống đất-"Nguyên Bác Nhã ngươi tự mà khuyên y đổi giày đi,cứ mang guốc như vậy thế nào cũng ngã lần nữa."-Nói xong,Tuyết Nữ liền đi mất.
———Không biết Bác Nhã khuyên như thế nào,rốt cuộc Đại Thiên Cẩu cũng chịu mang giày——————
"Lại nói,Đại Thiên Cẩu ngươi vì sao lại nhất định đòi mang guốc?"-Nguyên Bác Nhã thắc mắc
"....."-Đại Thiên Cẩu im lặng không đáp
"Này,ngươi có nghe không a?"
"..............Tại ngươi cao!"-Đại Thiên Cẩu tức tối nói
Nguyên Bác Nhã ngạc nhiên đến lặng người trong giây lát,bỗng cười phá lên.
"Ngươi cười cái gì!!"-Đại Thiên Cẩu tức giận
"Không có gì,chỉ là ta không ngờ...đại yêu quái như ngươi lại để tâm đến chiều cao như vậy...ahahaha."-Bác Nhã vẫn không nhịn được cười
"Còn tiếp tục cười nữa,ta liền quạt chết ngươi!"-Đại Thiên Cẩu thực sự sắp nổi cơn thịnh nộ
"Haha...ta xin lỗi,ngươi đừng giận,ta chỉ là không nhịn cười nổi...."-Bác Nhã cố gắng nhịn cười muốn méo cả mặt
"......Hừ!"
———————
"Nhân loại các ngươi rất ưa thích tụ tập đông như vậy a."-Đại Thiên Cẩu nhìn xung quanh hội chợ
"Hay là ngươi hạn chế gọi nhân loại đi,rất dễ bị lộ đó."-Nguyên Bác Nhã khuyên,nhưng dường như Đại Thiên Cẩu y lại không nghe thấy-"Đại Thiên Cẩu?"
Y đang chăm chú nhìn một quầy bán hàng,hoàn toàn không nghe thấy Bác Nhã gọi.
Nguyên Bác Nhã hắn bất giác cười khẽ,đến gần Đại Thiên Cẩu-"Muốn ăn kẹo hồ lô sao?"
"...."-Đại Thiên Cẩu không đáp,bỗng dưng lại có chút ngượng.
"Lão bá,bán cho ta hai xiên kẹo hồ lô đi."-Nguyên Bác Nhã nói với người bán
"Đa tạ,vị đại nhân đây là đi lễ hội cùng nữ bằng hữu sao?Hai người thật đẹp đôi a."(Nữ bằng hữu=bạn gái)
Nữ-bằng-hữu?!
Nguyên Bác Nhã cảm thấy không khí có chút không đúng,vội trả tiền rồi dẫn Đại Thiên Cẩu rời khỏi hội chợ.
————Bác Nhã dẫn y đến một bờ hồ gần đó—————
"Ta bị xem là nữ nhân!Bị xem là nữ nhân đó!!!"-Đại Thiên Cẩu vô cùng tức giận,liền không kiềm được mà biến trở lại nguyên hình.
"Bình tĩnh,Đại Thiên Cẩu ngươi bình tĩnh a!"-Nguyên Bác Nhã cũng không biết phải làm sao để y nguôi giận-"Ngươi bình tĩnh...dù sao cũng mua kẹo hồ lô rồi,ngươi ăn một xiên đi..."
"...."-Đại Thiên Cẩu không đáp,bất quá vẫn nhận kẹo hồ lô hắn đưa.
Nguyên Bác Nhã thở phào,ít ra thì y không có gây chuyện gì.
Bùm!
Từ xa xa phát ra tiếng động,một chùm ánh sáng đủ màu sắc bay lên giữa bầu trời đêm.
"Nhân loại các ngươi gọi cái này...là pháo hoa?"-Đại Thiên Cẩu bất giác hỏi
Nguyên Bác Nhã có chút ngạc nhiên-"Ngươi biết sao?"
"Ân,có từng nghe qua...nhân loại các ngươi thường có một số người nhân lúc này để...tỏ tình."-Đại Thiên Cẩu dùng miệng giữ nửa cục kẹo hồ lô,đưa đến bên miệng của Bác Nhã,đút cho hắn ăn.
"!"-Nguyên Bác Nhã giật mình,theo phản xạ nhanh chóng nhai nuốt cục kẹo hồ lô-"Đại Thiên Cẩu,ngươi như này tính là chủ động câu dẫn,đừng có trách ta đó!"-Nguyên Bác Nhã ôm chặt lấy Đại Thiên Cẩu,liên tục dùng lưỡi của hắn cuốn lấy lưỡi của y,náo loạn bên trong miệng y.
"Ưm...Bác Nhã..."-Đại Thiên Cẩu cố gắng nói từng chữ-"Ta...thực sự rất yêu ngươi a...Bác Nhã.....ưm..!.."-Đại Thiên Cẩu ngạt thở,vội đẩy Bác Nhã ra-"Hah...sao đột nhiên ngươi..."
"Ta biết tính cách của đại yêu quái đều thích chủ động như vậy,nhưng có một số chuyện,ta không cho phép ngươi chủ động!"-Bác Nhã nghiêm túc nhìn Đại Thiên Cẩu chăm chăm-"Lời tỏ tình đó,nên là ta nói mới phải!"
Nguyên Bác Nhã nâng lấy bàn tay của Đại Thiên Cẩu,nhẹ hôn lên đó-"Đại Thiên Cẩu,ta yêu ngươi."
——————Lễ hội cũng đã kết thúc,Nguyên Bác Nhã nắm tay Đại Thiên Cẩu,dẫn y về—————
"Bác Nhã....ta buồn ngủ quá..."-Đại Thiên Cẩu dụi dụi mắt
"Như vậy liền ngủ đi,ta cõng ngươi về cũng không có vấn đề."-Nguyên Bác Nhã cười,đưa tay cõng Đại Thiên Cẩu đặt sau lưng-"Dù sao ngươi cũng rất nhẹ."
"Ân...Nhờ ngươi vậy..."-Đại Thiên Cẩu rất nhanh chóng liền ngủ gục trên lưng Bác Nhã.
"Thật là...tên đại ngốc nghếch..."-Nguyên Bác Nhã nhìn Đại Thiên Cẩu đang say ngủ sau lưng bằng ánh mắt đầy trìu mến-"Mãn 5 sao rồi mà tính cách vẫn như thế,cố gắng tỏ ra kiên cường,nhưng thực tế ngươi vẫn cần chỗ dựa a.Đợi ngươi lên 6 sao rồi,sẽ phải bù đắp cho công sức ta chăm sóc ngươi đó."
—————————
Tác giả:Tạm ngừng nửa tháng để dồn bom rồi ném một lần,khỏi ai ý kiến :v
*bù đắp ở đây là lấy thân đền bù đấy =))) nhưng tránh ghi để khỏi thô

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top