Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2. Thuần huyết và Máu lai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2. Thuần huyết và Máu lai

Salazar Slytherin là người sáng lập ra Slytherin, cũng đồng thời tạo ra sự phân biệt rõ rệt giữa Thuần huyết và Máu lai. Ông căm ghét Máu lai lẫn Muggle đến tận xương tủy và không thể chấp nhận được nếu dưới mái nhà Slytherin tồn tại một học sinh Máu lai. Vì lẽ đó Salazar Slytherin đã quyết định tạo ra một căn hầm để nuôi dưỡng một con quái vật nhằm thanh trừng những phù thủy gốc Muggle, nơi đó được đặt tên là Phòng chứa bí mật.

Chiếc nón phân loại từng tuyên bố rằng yếu tố quan trọng nhất, gần như là tiêu chuẩn lựa chọn chính, để được trở thành một trong những thành viên của Slytherin là phải mang dòng máu thuần huyết, điều này do chính Salazar Slytherin đã đặt ra thông qua cuộc họp giữa bốn nhà sáng lập. Tuy rằng các nhà sáng lập đều không đồng ý về cách lựa chọn này của Salazar, bọn họ từng phản đối ông rất nhiều lần nhưng cuối cùng vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua, bởi vì vào thời điểm ấy, Salazar Slytherin vẫn chưa dụng đến các học sinh Máu lai hay Muggle.

Sau đó, do sự bất đồng quan điểm giữa Salazar Slytherin với Godric Gryffindor, hai nhà sáng lập đã chiến đấu với nhau vô cùng quyết liệt, đây chính là gốc rễ của sự thù hằn không đáng giữa hai nhà có đặc tính ganh đua gay gắt nhất trong các nhà ở Hogwarts -  Gryfindor và Slytherin.

Và kể từ khi Salazar Slytherin lựa chọn rời đi, Phòng chứa bí mật đã bị mở ra một lần, con quái vật ở bên trong được giải phóng liên tục xông tới tấn công các học sinh Máu lai, tạo ra một thảm kịch vô cùng hỗn loạn trong trường Hogwarts.

Mà người mở cửa Phòng chứa bí mật không ai khác là Tom Riddle, một học sinh nhà Slytherin, một Máu lai.

Kẻ - mà - ai - cũng- biết - là - ai - đấy

Chương Hạo từng đọc qua về hồ sơ của Kẻ - mà - ai - cũng- biết - là - ai - đấy ở trong tủ sách của nhà, lúc ấy Hogwarts tồn tại trong anh vô cùng mơ hồ, chỉ là thông qua những lời kể của cha mẹ, những bức ảnh trên tờ Nhật báo tiên tri hay bức thư hàng tuần anh trai Chương Thần Bách gửi về. Nhưng Chương Hạo hiểu rõ Thuần huyết là gì, hiểu rõ máu lai là gì, cũng biết trong gia tộc của mình không có người nào ngoại bang.

Ông bà cha mẹ, cô dì chú bác của Chương Hạo đều xuất thân từ Slytherin, bọn họ tất nhiên có kiêu ngạo của riêng mình, trung thành vì mục đích mà bản thân đặt ra. Tuy rằng Chương Hạo chưa đủ tuổi đặt chân vào Hogwarts, chưa chắc chắn bản thân sẽ bị chiếc nón phân loại phân vào nhà nào, nhưng từ nhỏ đã được nuôi dưỡng trong một gia tộc hùng mạnh như thế, bản thân anh cũng dần tỏa lên ánh hào quang chói lọi.

Chương Hạo xinh đẹp, nét đẹp khó có thể định nghĩa ra thành lời, chỉ biết mỗi một mùa sinh nhật qua đi dường như đã tô điểm thêm mấy phần sắc sảo cho Chương Hạo. Có rất nhiều đứa trẻ thích chơi cùng với anh, thường xuyên đến chỗ anh mân mê trò truyện. Bất quá Chương Hạo không quá tỏ ra thân thiết với bất kì ai, những lời từ miệng anh thốt ra đều khéo léo chừa cho người khác một đường lui hoàn hảo. Cho nên ở trong mắt người khác, hình tượng Chương Hạo càng ngày càng rực rỡ.

Đến thời điểm nhập học Hogwarts, đám học sinh bằng tuổi lẫn đàn anh cứ liên tục lén lút liếc nhìn Chương Hạo.

Bọn họ biết Chương Hạo là em trai của Huynh trưởng Gryffindor Chương Thần Bách, người cai quản nội quy nghiêm ngặt nhất trong số các Huynh trưởng.

Bọn họ cũng biết Chương Hạo là con trai út của Tân Bộ trưởng Bộ pháp thuật Chương Nguyên Tĩnh, đã từng là Thần Sáng suốt mười năm ròng.

Sinh ra trong nhung lụa, lại tự biết cách phát triển thành Phượng Hoàng.

Về việc Chương Hạo được phân vào Slytherin bọn họ cũng không quá lấy làm bất ngờ, giống như, anh vốn dĩ phải thuộc về Slytherin.

"Những câu chuyện về Chương Hạo còn lan sang cả nhà mình ý," Kim Gyuvin vừa ăn vừa nói, "Mà  mấy bồ biết rồi đấy, Slytherin với Gryffindor có bao giờ ưa nhau đâu mà Chương Hạo vẫn được đặc cách nhắc tới."

Thấy thế, Park Gunwook liền nói ngay: 

"Ừ, và cậu cũng là một Gryffindor."

"Biết chớ," Kim Gyuvin nói, "Thì tớ đang kể với cậu là Chương Hạo vô cùng, vô cùng nổi tiếng."

Park Gunwook len lén lấy chiếc bánh kẹp cuối cùng trên đĩa trước con mắt tròn xoe của Kim Gyuvin.

"Khó trách được, anh ấy quá nổi bật, kiểu như đứng ở đâu cũng không dễ bị lu mờ ấy."

Kim Gyuvin nhanh chóng đánh tay Park Gunwook, ngăn chặn bánh kẹp rơi vào miệng cậu ta, lại nói, "Trên người anh ấy sẽ có mùi gì nhỉ? Tớ nghe thấy mấy đàn chị nói là Chương Hạo thơm lắm, y hư bánh xà phòng ý."

"Eo," Park Gunwook khinh bỉ nhíu mày, "Bồ thích hít ngửi mùi người khác lắm à?"

Kim Gyuvin rít qua kẽ răng:

"Bồ khùng hả? Mình chỉ đang thắc mắc thôi."

Park Gunwook ra vẻ gật đầu, miệng không ngừng lẩm bẩm okay okay cậu muốn nói gì chả được.

Kim Gyuvin tiếp tục than thở, 

"Nếu mà tớ được gặp Chương Hạo thì tớ sẽ xin chữ ký của anh ấy, sau đó thật cẩn thận treo trong lồng kính."

Park Gunwook chán nản lắc đầu, mở miệng nhắc nhở thằng bạn: 

"Có lẽ bồ đã quên điều tớ vừa mới nói, nhưng mà tớ xin nhắc lại một lần nữa là bồ thuộc Gryffindor, còn Chương Hạo thuộc Slytherin. Thậm chí hiện tại anh ấy còn đang là Huynh trưởng."

"Thì sao chớ?" Kim Gyuvin thắc mắc, "Chẳng nhẽ chỉ vì điều đó mà tớ không được phép hâm mộ anh ấy?"

Park Gunwook cao giọng:

"Hai nhà không phải là kẻ thù nhưng cũng ngầm coi nhau là kẻ thù từ xa xưa rồi Gyuvin à, và nếu bồ làm thế thật thì bồ đang phản bội đại gia đình Gryffindor, chắc chắn Hanbin sẽ cằn nhằn bồ cho mà xem."

Kim Gyuvin cứng rắn nói:

"Tớ cóc sợ."

Nhưng sau đó trên vai Kim Gyuvin đột nhiên xuất hiện một bàn tay, lạnh lẽo tựa tảng băng.

Sung Hanbin từ đâu xuất hiện, bất thình lình nói:

"Tôi nghe thấy hai trò vừa nhắc đến tên tôi."

Hai đứa Kim Gyuvin cùng Park Gunwook đang nghiêm túc ngồi trên ghế ngay lập tức giật nảy người, đồng thời khẽ xoay đầu nhìn vị huynh trưởng đáng kính của bọn họ. Sung Hanbin khẽ nhếch miệng mỉm cười, ở đằng sau anh ánh đèn cứ liên tục nhấp nháy đến là đáng sợ.

Kim Gyuvin lắp bắp:

"Huynh... huynh... huynh..."

Park Gunwook cũng lắp bắp theo bổ sung ý cho thằng bạn:

"... trưởng... trưởng... trưởng..."

Bữa ăn sáng sau đó của Kim Gyuvin vô cùng trắc trở bởi vì Sung Hanbin đã chen người vào ngồi giữa hai đứa, chứ không phải ngồi vị trí vốn có của anh ở trên đầu bàn. Mặc dù Kim Gyuvin hơi khó chịu khi cuộc trò chuyện với Park Gunwook bị cắt ngang nhưng cậu cũng chẳng giám giở giọng phản đối Sung Hanbin, láo nháo một cái là bị trừ điểm ngay, kể cả cùng nhà đi chăng nữa.

Kim Gyuvin đã từng nhìn thấy cảnh Sung Hanbin trừ điểm một đứa đàn em năm nhất chỉ vì nó dám lén lút rời nhà chung Gryffindor để đi đến chỗ bạn bè nó ở bên Ravenclaw. Tất nhiên Hogwarts có luật lệ sau giờ giới nghiêm thì không được tự ý rời khỏi nhà chung khi chưa được sự cho phép của Huynh trưởng, cho nên Sung Hanbin cũng chỉ làm đúng theo luật lệ trường giao ra mà thôi.

Kết thúc bữa ăn, Kim Gyuvin dắt díu kéo Park Gunwook ra khỏi Sung Hanbin chạy về phía phòng học để chuẩn bị tiết Độc dược của giáo sư Snape. Hai đứa không phải là cặp đôi đến cuối cùng nhưng vẫn bị ánh mắt khó chịu phát ra từ giáo sư chiếu lên người. 

Đợi đến khi các học sinh ổn định được chỗ ngồi thì từ bên ngoài cửa bỗng xuất hiện thêm một bóng dáng, thời điểm người nọ xoay người lại đám học sinh bên dưới đồng loạt mở to mắt như chẳng dám tin vào hình ảnh bản thân vừa mới thấy. Huynh trưởng Slytherin nổi tiếng trong lời đồn, đến nỗi ngôi nhà kẻ thù Gryffindor cũng sôi nổi nhắc tới, đang cầm theo hai bình dược đi đến chỗ giáo sư Snape.

"Từ bây giờ trong mỗi tiết học của các trò sẽ có thêm một Huynh trưởng hướng dẫn," Giáo sư Snape lạnh lùng nói, "Trò Chương Hạo sẽ bổ sung thêm kiến thức cho các trò, đồng thời có thể bắt lỗi và trừ điểm nếu các trò làm sai công đoạn nào đó."

Có cánh tay của một học sinh giơ lên, ngay gần chỗ Kim Gyuvin.

Giáo sư Snape liền gật đầu cho nó nói.

"Dạ thưa giáo sư, tại sao người hướng dẫn không phải là Huynh trưởng của bọn em ạ?"

Giáo sư Snape đưa mắt nhìn người vừa mới đặt ra câu hỏi, sắc giọng nói:

"Nếu trò không biết lý do thì sau tiết học này có thể chạy luôn ra bảng thông báo của trường xem vị Huynh trưởng nào xuất sắc đứng ở vị trí thứ nhất trong cuộc sát hạch hàng tháng, và ta không quá tự cao khi nói rằng Huynh trưởng Slytherin đã trang bị đầy đủ kiến thức để tống hết chúng nó vào bộ não ngu ngốc của các trò đâu."

Đám học sinh sợ hãi chẳng dám thở mạnh. 

Đúng là mỗi tháng nhà trường sẽ tổ chức một cuộc thi sát hạch dành riêng cho các huynh trưởng của mỗi nhà, chỉ có người đứng nhất mới được xướng tên lên bảng thông báo, mà người luôn luôn đứng nhất đó không ai khác ngoài Chương Hạo.

Kim Gyuvin từng vô tình đọc được bảng điểm của anh, hoàn hảo trên cả hoàn hảo, đẹp sẽ đến từng con số.

Chương Hạo đứng lên trước con mắt tò mò của đám học sinh, rõng rạc nói: 

"Chào các trò, anh là Huynh trưởng Slytherin, sau này sẽ phụ trách rèn luyện các trò môn độc dược. Ai có chỗ nào không hiểu có thể đến tìm anh, anh luôn sẵn sàng chỉ dẫn cho các trò."

Giọng nói cũng xinh đẹp y như con người, quanh quẩn vang bên tai Kim Gyuvin. Cậu thơ thẩn chống cằm mỉm cười như kẻ lạc lối, đến nỗi làm Park Gunwook ngồi bên cạnh nổi hết cả da gà da vịt.

Tiết học hôm nay có liên quan đến Tình dược.

Một loại độc dược mang đến cho người có nó tình yêu, nhưng lại không tạo ra được tình yêu thật sự.

Nó chỉ tạo nên sự say đắm mạnh mẽ tức thời, khiến người sử dụng bị ám ảnh đối với người đã tặng lọ thuốc hoặc sử dụng lọ thuốc lên người họ bằng cách tẩm vào thức ăn hoặc nước uống.

Tình dược tỏa ra một mùi hương thật quyến rũ nhưng lại không quá cố định, đối với nhiều người khác nhau họ sẽ cảm nhận được mùi hương khác nhau tùy vào mùi hương họ cảm thấy hấp dẫn nhất.

Tình dược là một loại độc dược không thể giải, tuy nhiên nó cũng sẽ hết tác dụng theo thời gian.

Nó bị cấm trong thế giới phù thủy, nhưng vẫn có rất nhiều người phá luật dùng tình dược lên người kẻ khác, kết quả bị tống vào ngục Azkaban.

Khi Chương Hạo làm ra tình dược, một nửa đám học sinh liền ngửi thấy một mùi kẹo ngọt vương trên đầu mũi, một nửa khác cho rằng đó là mùi hoa lily hồng trồng ở sân sau. Khi giáo sư Snape làm ra tình dược, đám học sinh lại đồng loạt bịt mũi vì cảm thấy mùi này quá nồng.

Giống như tình yêu xưa cũ của ông.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top