Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Hạ Chi Quang một tay đỡ sau eo Hoàng Tuấn Tiệp, tay còn lại chống lên bức tường sau lưng anh, vẻ mặt cực kỳ tự đắc, 

"Bé cưng, có ai từng nói anh lớn lên rất mê người không?"


"Cậu muốn làm gì?" Hoàng Tuấn Tiệp cảm thấy hơi thở của Hạ Chi Quang quanh quẩn bên tai, vô thức đỏ mặt, giọng điệu cũng trở nên cực kỳ gấp gáp.


"Tôi đã nói rồi mà?" Hạ Chi Quang thản nhiên chậc lưỡi, "Muốn dạy anh viết cảnh giới hạn độ tuổi."


Hoàng Tuấn Tiệp lần đầu tiên bị người khác nghi ngờ năng lực biên kịch, tâm trạng không tránh khỏi buồn bực.

Nhưng thực tế đã chứng minh, anh hoàn toàn không có đủ trải nghiệm để viết tốt mấy cảnh nhãn R.

Vì vậy, dù trong lòng ngàn than vạn oán, anh vẫn phải cắn răng chấp nhận hiện thực, 

"Cảm ơn. Vất vả cho cậu rồi."


Hạ Chi Quang cực kỳ hưởng thụ phần tính cách ngây thơ lương thiện này trong con người Hoàng Tuấn Tiệp, khóe miệng cậu khẽ câu lên, và đôi mắt đào hoa mười phần dụ hoặc, 

"Không vất vả. Anh muốn bắt đầu từ đâu?"


"Hả?" Hoàng Tuấn Tiệp ngước mắt lên, sau đó lập tức cụp mắt xuống. Khoảng cách giữa hai người thực sự quá gần.


"Ừm...Có vẻ như anh thực sự không có chút kinh nghiệm nào về vấn đề này." Hạ Chi Quang giả bộ ngẫm nghĩ, "Vậy chúng ta sẽ bắt đầu với cảnh hôn nhé."


Hoàng Tuấn Tiệp vừa định gật đầu, gương mặt Hạ Chi Quang đột ngột phóng to trước mắt khiến anh hoảng hốt quay đầu sang bên cạnh.


Hạ Chi Quang bất mãn, "Anh làm gì vậy?"


Hoàng Tuấn Tiệp áy náy chớp mắt, "Cậu...cậu định hôn thật à?"


"Tôi chỉ định diễn tả cho anh xem thôi." Hạ Chi Quang có chút bất lực giải thích, sau đó vô cùng âm hiểm mỉm cười, "Nhưng nếu anh muốn làm thật thì tôi có thể suy nghĩ."


"Không!" Hoàng Tuấn Tiệp quả quyết khẳng định, "Tôi không muốn."


"Thật sao?" Hạ Chi Quang đánh mắt, "Miên Hoa đại thần thích viết đồng nhân văn 18+ cho tôi như vậy, lại không muốn trải nghiệm cảm giác chân thực một chút sao?"


"Tôi không có..." 


Hạ Chi Quang nhìn vẻ mặt quẫn bách của người đối diện, cảm thấy nếu tiếp tục trêu đùa, anh sẽ lập tức đẩy cậu ra rồi chạy mất. 

Vì vậy, cậu chỉ đành kìm nén sự tiếc nuối vào trong, bày ra bộ dạng chuyên nghiệp mười điểm của một Ảnh đế.

"Điều quan trọng nhất của một cảnh hôn, là góc độ tiếp xúc."


Hạ Chi Quang đưa tay nâng cằm Hoàng Tuấn Tiệp, đều đều nhả chữ, 

"Cảm xúc chân thật quan trọng, nhưng thẩm mỹ khi lên hình mới là điều cốt lõi."

"Từ kinh nghiệm diễn xuất của tôi, góc độ hôn đẹp nhất là khi nam chính nghiêng đầu sang phải 45 độ, để máy quay có thể bắt được biểu cảm của hai nhân vật một cách chân thực và rõ ràng nhất."


Hạ Chi Quang nghiêng đầu sang phải 45 độ, biểu cảm trên gương mặt đậm chất điện ảnh, đôi mắt long lanh nhấn chìm người khác trong bể tình vô tận.

"Sự tiếp xúc của môi rất quan trọng. Quá mạnh bạo thì thô tục, quá nhẹ nhàng thì giả tạo. Tuyệt đối không dùng lưỡi."

Hạ Chi Quang nhấn mạnh, "Anh sẽ không muốn xem một cái lưỡi đưa ra thụt vào trên màn ảnh IMAX đâu."


Hoàng Tuấn Tiệp bối rối né tránh ánh mắt nhu tình của đối phương, nghiêm túc lắng nghe những điều cậu truyền tải.


"Về tư thế..." Hạ Chi Quang một tay ôm eo Hoàng Tuấn Tiệp, một chân nhích lên chen vào giữa hai chân anh, cả người đổ về phía trước, từ từ thu hẹp khoảng cách, 

"Ôm eo được cho là tư thế hôn đứng đẹp nhất. Nữ chính dựa vào một vật thể mặt phẳng là hình ảnh kích thích thị giác nhất."


Hoàng Tuấn Tiệp bị kẹp giữa Hạ Chi Quang và bức tường. Anh có thể cảm nhận nhiệt độ từ cơ thể của đối phương, nhìn rõ từng đường nét đẹp đẽ tinh xảo trên gương mặt cậu.


Hạ Chi Quang biết Hoàng Tuấn Tiệp đang nhìn mình, cậu chậm rãi tiến lại gần, nhìn xuống môi anh, sau đó di chuyển yết hầu,

"Nếu anh tiếp tục nhìn tôi bằng ánh mắt si mê đó thì đừng trách tôi không thể kiểm soát được dục vọng của mình."


"Xin lỗi! Tôi không cố ý." Hoàng Tuấn Tiệp hoảng hốt phủ nhận.


"Không sao." Hạ Chi Quang buông anh ra, "Tôi biết tôi đẹp trai. Không phải lỗi của anh khi bị tôi mê hoặc."


Nếu không phải đang trong vị thế nhờ vả, Hoàng Tuấn Tiệp sẽ tuyệt đối dứt khoát đá Hạ Chi Quang ra khỏi phòng.


"Được rồi, tiếp theo tôi sẽ nói về tư thế trên giường."

Hạ Chi Quang hoàn toàn không để ý thái độ bất mãn của Hoàng Tuấn Tiệp, cậu nắm cổ tay anh kéo đến phòng ngủ, đẩy anh xuống giường, sau đó quỳ nửa người giam anh vào giữa hai chân, đưa tay vuốt tóc, 

"Anh cảm thấy thế nào về tư thế này?"


Hoàng Tuấn Tiệp bị bất ngờ không kịp phản ứng, nhìn Hạ Chi Quang đưa tay cởi cúc áo, hoảng loạn đẩy chân lùi về sau, 

"Không...không được. Đạo diễn Tưởng bảo không cần quá mạnh bạo."


Hạ Chi Quang nắm cổ chân Hoàng Tuấn Tiệp giữ người lại, cúi xuống nhìn anh, 

"Sợ cái gì? Cũng không phải ăn thịt anh."


Cơ thể đẹp như tượng tạc của Hạ Chi Quang nương theo hàng cúc bị tuột hoàn mỹ phơi bày trước mắt Hoàng Tuấn Tiệp, khiến anh vô thức không thể kìm chế nghĩ đến dáng vẻ điên cuồng trên giường của cậu trong những câu chuyện đồng nhân.

[Mồ hôi trên trán chảy qua đường xương quai hàm sắc bén, rơi xuống cần cổ nam tính, chạy dọc trên bờ ngực rắn rỏi, khiến người phía dưới không thể khống chế dục vọng.]


Hạ Chi Quang nhìn gương mặt đỏ ửng của Hoàng Tuấn Tiệp, khóe môi chậm rãi câu lên, ghé vào tai anh thì thầm, 

"Anh đang nghĩ gì vậy? Có phải đang nhớ đến hình ảnh của tôi khi ở trên giường với hoa khôi Vạn Hoa Lâu, một đêm bảy lần, quyến rũ điên cuồng?"


"Không...không phải." Hoàng Tuấn Tiệp yếu ớt phản bác.


"Hửm?" Hạ Chi Quang giọng điệu trêu chọc, "Vậy chắc là cảnh tôi bị trúng xuân dược, mất hết lý trí, nguyện một đêm chết trên giường mỹ nhân?"

"Cơ mà...Nếu là trong tình cảnh này, tôi cũng có thể chết trên giường mỹ nhân mà không cần xuân dược đó."


"Không phải!" Hoàng Tuấn Tiệp thẹn quá hóa giận, anh có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của chính bản thân mình, "Cậu mau dạy đi. Đừng nói chuyện ngoài lề."


Hạ Chi Quang chậc lưỡi, đưa tay cởi áo ném sang một bên, để lộ thân hình rắn chắc hoàn mỹ, 

"Đỉnh cao của cảnh giường chiếu, là ranh giới giữa gợi tình và gợi dục."

"Nam chính thậm chí không cần chạm vào nữ chính, chỉ cần để lộ dáng vẻ kích tình với một cơ thể nhuốm màu dục vọng, thì có thể lập tức khiến người xem đỏ mặt."


Hoàng Tuấn Tiệp trong lòng âm thầm công nhận.


"Ngoài ra, nam chính nên dùng tư thế này..." 

Hạ Chi Quang chen một chân vào giữa hai chân Hoàng Tuấn Tiệp, một tay chống xuống giường, một tay nắm lấy eo anh, đem người dưới thân ôm hết vào lòng, 

"Sẽ có cảm giác muốn đem cả nữ chính ăn vào bụng."


Ánh mắt khao khát mãnh liệt của Hạ Chi Quang khiến Hoàng Tuấn Tiệp có chút thất thần, anh đảo mắt nhìn đi chỗ khác, máy móc gật đầu, 

"Tôi hiểu rồi."


"Còn quần áo..." Hạ Chi Quang ngập ngừng, Hoàng Tuấn Tiệp lập tức kinh nghi muốn lên tiếng từ chối tiếp thu khiến cậu có chút buồn cười, "Nữ chính không cần cởi."

"Nhưng nên mặc hở cổ một chút." Hạ Chi Quang ghé đầu vào hõm cổ người bên dưới, kìm chế ham muốn hôn lên, nhẹ nhàng thở ra một hơi, "Tôi nghĩ anh có thể hiểu."


Hoàng Tuấn Tiệp đẩy đầu Hạ Chi Quang ra, vội vàng đồng ý, "Tôi có thể."


"Ừm." Hạ Chi Quang ngồi thẳng người, đưa tay lướt một đường từ eo đến bụng, suy nghĩ một chút mới chép miệng, "Đến đây thôi. Đoạn phía sau đừng viết. Tôi không muốn diễn."


Hoàng Tuấn Tiệp có chút không hiểu, "Sao vậy? Cũng không phải chưa từng diễn qua. Cậu cảm thấy nó không phù hợp với bộ phim hay..."


"Tôi chỉ đơn giản là không muốn thôi." Hạ Chi Quang ngắt lời Hoàng Tuấn Tiệp, "Và nó cũng không cần thiết."


"Tôi hiểu rồi." Hoàng Tuấn Tiệp gật đầu, sau đó nhận ra Hạ Chi Quang vẫn đang ở trên người mình, anh nhanh chóng tìm lý do đuổi cậu xuống, 

"Vậy cậu về nghỉ ngơi sớm một chút. Bây giờ cũng khá muộn rồi."


Hạ Chi Quang không vui, "Tôi vừa vất vả dạy dỗ, anh học xong liền lập tức đuổi thầy?"


"Tôi không có." Hoàng Tuấn Tiệp có chút không nói nên lời, "Tôi chỉ...định nói là...tư thế của chúng ta hiện tại..."


Hạ Chi Quang lập tức hiểu ra vấn đề, tiểu miên hoa da mặt thật mỏng, một chút khiêu khích này đã không chịu được, sau này phải làm sao đây.

Cậu rời khỏi người Hoàng Tuấn Tiệp, với tay lấy áo mặc vào, nhìn anh ngồi dậy khỏi giường, chậm rãi dặn dò, 

"Lát nữa anh ngồi xem lại mấy cảnh trước đây tôi từng diễn, tìm những góc độ đẹp nhất của tôi, rồi viết theo cảm nhận của bản thân mình."

"Có điều...tôi nghĩ cũng không quá cần thiết. Dù sao thì vừa rồi cũng thu hoạch được không ít tài liệu."


Hoàng Tuấn Tiệp không biết trả lời thế nào, chỉ đành khéo léo chuyển chủ đề, 

"Cảm ơn cậu."


"Không có gì." Hạ Chi Quang tiến đến trước mặt anh, đôi mắt đào hoa phong tình vạn chủng, "Dù sao tôi cũng không dạy miễn phí."


"Hả?" 


"Học phí sau này sẽ lấy lại."

Hạ Chi Quang quay lưng rời đi, để lại một nụ hôn lướt nhẹ qua má, ảo ảnh vô thực đến chính bản thân Hoàng Tuấn Tiệp cũng không kịp nhận ra.


Lời người dịch: Theo bản gốc thì đoạn Hoàng Tuấn Tiệp bị mắng và Hạ Chi Quang dạy anh viết cảnh giới hạn độ tuổi ở trong phần trả phí (bên lofter có phần truyện miễn phí và trả phí). Do ở nước ngoài thì không nạp được tiền xem phần này, nên tui đã dựa trên phần tóm tắt giới thiệu của tác giả để tự viết hai chương 3 và chương 4. Từ chương 5 trở đi là dịch tiếp phần truyện gốc của tác giả. Hy vọng mọi người hoan hỷ đón nhận sự sáng tạo hơi bất đắc dĩ này của tui 🥰

~~~hzgwahjj~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top