Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9 (b)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Harusame248 
--------------------------------------

Đến khi hắn trở lại lễ đường thấy Pansy đang nói chuyện cùng Blaise, hầu hết học sinh đều đã ăn xong chuẩn bị quay về phòng sinh hoạt chung, đại sảnh đã vắng vẻ đi rất nhiều, thức ăn trên bàn cũng bị các gia tinh dọn dẹp đi mất. Nhìn thấy Draco đến, Pansy lập tức vẫy tay gọi :
"Draco ! Chỗ này nè!"

Bọn họ giữ lại cho hắn một miếng steak, một chiếc bánh nhân thịt cùng súp bơ mật ong, Blaise tùy tiện ngồi bên trái hắn còn Pansy đang lải nhải bên phải rằng tụi mình cố ý giữ lại đồ ăn cho cậu đấy chứ, không là bị đám gia tinh đem đổ hết rồi.
"Biết rồi, Pansy thân yêu." Draco đáp, khó có lúc hắn cảm thấy muốn ăn, nhưng cuối cùng hắn cũng không thể giải quyết nốt cái bánh kia. Blaise bảo lượng ăn của hắn chỉ như mấy gái nhỏ mà thôi, nhưng Draco cũng không nổi giận, thậm chí còn phá lệ xem giúp Blaise bài luận Độc dược của cậu ta, ai bảo hắn đang có tâm trạng tốt chứ.

"Gửi mẹ thân yêu :
Lễ giáng sinh này con dự định đến nghỉ lễ tại nhà cha đỡ đầu, về cuộc thi Pháp thuật thường đẳng kia con vẫn không chắc chắn lắm bản thân có thể vượt qua một cách hoàn mỹ. Vậy nên tụi con sẽ về nhà vào đêm vọng, còn những thời gian khác cha đỡ đầu sẽ dạy kèm con tại nhà ông ấy. Con sẽ cố gắng đạt được tất cả điểm O trong lần thi này.
Mặt khác, hi vọng người luôn khỏe mạnh, mọi sự như ý.

Yêu người – Rồng bé của mẹ."


Hắn không dám nói quá nhiều trong thư, Draco không xác định thư từ ở nhà có bị theo dõi hay không nhưng suốt ba tháng này hắn luôn không nhận được phong thư nào từ Narcissa. Xưa kia mỗi tháng hắn đều viết thư về nhà, mà Narcissa nhất định sẽ tự tay làm một phần bánh quy cùng thư hồi âm gửi lại cho con bà. Lucius rất ít khi viết thư cho hắn, nhưng cha sẽ thường xuyên gửi quà đến, thỏa mãn hết thảy yêu cầu quá đáng của Draco. Nếu không tồn tại cái thứ chết tiệt gọi là Chúa tể hắc ám, Draco cảm thấy bản thân nhất định là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên thế giới này, mà không phải mỗi ngày đều vô vọng tìm chết như hiện tại.
Draco phải chắn chắn được rằng từng câu từng chữ trong thư phải kín kẽ tuyệt đối không lộ một chút sơ hở. Điều này không chỉ để bảo vệ bản thân mà còn để không đưa Lucius và Narcissa vào nguy hiểm. Kết quả của cuộc chiến tuyệt đối sẽ nghiêng về phe chính nghĩa, tà xưa nay không thể thắng chính, thật không biết sao Kẻ thần bí cứ nhất quyết muốn tạo phản.

Draco nghĩ nếu cuốn truyện xưa này có người đáng thương, vậy không thể nghi ngờ chính là mấy vai phụ bọn họ. Cái ác trong bọn họ không đủ thuần túy, nhưng càng chẳng thể gọi là tuyệt đối lương thiện, điều này khiến cho bọn họ trở nên bất nhất – kể cả trong mắt thế nhân hay trước quan tòa.
Có lúc Draco nghĩ đến Lovegood (tuy rằng bọn họ chưa từng nói chuyện), Ravenclaw cũng có một con chim ưng vẫn luôn bị bắt nạt, có mấy lần hắn trông thấy cô bé đi chân trần, vừa hát những nhịp điệu chẳng ai nghe rõ vừa đi tìm giày cùng với sách vở của mình.

Gần như tất cả Ravenclaw đều chửi cô điên điên khùng khùng, mỗi khi Draco nhìn thấy cô bé bị xa lánh đều sẽ nghĩ, nếu hắn đem giả thiết hắn đang suy nghĩ nói ra với mọi người, liệu tất cả sẽ quay lưng đối xử với hắn như vậy hay chăng? Vì thế Draco chỉ đành nuốt tất cả lời muốn nói xuống, cho dù mấy lần Blaise dùng đũa thần dí vào hắn, gào khản cả cổ hỏi hắn vì sao cứ muốn chết, Draco cũng không nói một lời.


Nhưng hiển nhiên thằng đầu có sẹo là ngoại lệ, Draco không hiểu được thằng đó, vài lần Draco thử đẩy y ra xa khỏi cuộc sống của mình nhưng đối phương cứ như một thằng liều không biết sống chết, Draco có nói gì đi chăng nữa thì Potter cũng nhất quyết bám dính lấy hắn như một khối keo da chó đáng ghét.

Nói đến đây, cả tháng 12 này Draco cảm thấy mình càng ngày càng bận, trừ bài tập và nội dung học trong kế hoạch hắn tự đề ra thì Cấp trưởng còn có nhiệm vụ phụ trách chuẩn bị trang trí lễ Giáng sinh. Hắn cùng Pansy phẩy đũa thần điều chỉnh trang trí cho hầm Slytherin thật xinh đẹp quý phái, mà con ma Peeves cứ thích chạy đến phá rối khiến Draco vì quá phiền mà phải ếm cho anh ta một bùa Đông cứng (Immobulus). Sau lần Peeves bị hóa đá thành tượng gác cửa cho hầm Slytherin đến hơn ba tiếng, con ma bướng bỉnh này mỗi lần thấy Draco đều như thấy thiên địch vội vàng tẩu thoát.

Đêm trước khi bắt đầu kỳ nghỉ Giáng sinh, Draco đóng gói túi lớn túi nhỏ, ngày nghỉ bắt đầu từ 24 có nghĩa là hắn còn phải lên lớp một ngày nữa, sau đó hết thảy tuân theo Snape sắp xếp. Bọn họ dự định sau khi tiễn các học sinh rời khỏi trường mới lên toa xe lửa đặc biệt dành cho các giáo sư để về nhà, trong Hogwarts nghiêm cấm Độn thổ, tức là cho đến gần giữa trưa Draco mới có thể ra khỏi trường học.

Sáng ngày thứ 3, Draco đã đóng gói xong hành lý rồi thi chú thu nhỏ chúng lại. Hắn không mang quá nhiều đồ đạc, chỉ chuẩn bị ba bộ quần áo, hai bộ áo ngủ cùng các loại sách vở, bút lông, còn những thứ khác hắn chắc mẩm nhà Snape đều có. Trong trí nhớ của hắn không có bất cứ ấn tượng nào về việc mình đã từng đến nhà cha đỡ đầu bao giờ cả.

"Merry Christmas!!" Bả vai Draco bị vỗ một cái thật mạnh, Corner đến bên hắn vẫy vẫy tay : "Tôi còn cho rằng đến lúc kỳ nghỉ kết thúc mới được nhìn thấy cậu đấy, này cái này cho cậu." Cậu ta nói xong lấy ra một hộp quà nhỏ từ trong túi, niệm bùa Khôi phục khiến nó biến về kích thước cũ bằng gần một bàn tay. Corner tự tay mở hộp ra, bên trong là một lọ độc dược có màu sắc rất đẹp, đưa cho Draco xong mới giải thích :
"Tôi thấy trạng thái của cậu mấy ngày này không tốt nên mới nấu cho cậu một lọ Giấc ngủ không mộng mị (Dreamless Sleep), cảm ơn cậu dạo này đã giúp tôi học bổ túc."

"Ồ, cảm ơn, nhưng tôi ...." Nhưng tôi không có chuẩn bị quà cáp gì cho cậu cả, quả thực việc sẽ nhận được quà từ Corner nằm ngoài kế hoạch của Draco, hắn cho rằng lễ Giáng sinh này mình chỉ nhận được quà từ Pansy đã là khá lắm rồi, à có thể Blaise cũng sẽ tặng nữa. Nhưng Draco không nghĩ bản thân mới chỉ giảng cho Corner một lần về bùa chú mà đối phương đã nấu một vạc thuốc cho hắn rồi.

"Không vấn đề." Corner lập tức đáp : "Cuộc thi lần này nhất định tôi sẽ đạt O hết các môn cho xem." Cậu ta cười rộ lên, vừa lúc này xe lửa Hogwarts xình xịch phun khói tiến vào trạm, Corner xách hành lý lên chào tạm biệt : "Vậy nhé, hết kỳ nghỉ gặp lại!"

"Sau nghỉ lễ gặp lại." Draco trả lời, hắn theo bản năng tìm kiếm Potter trong đám đông học sinh, nhưng không thấy dấu vết của tên kia, cả nhà Weasley cũng biến mất không thấy, thậm chí cả bóng dáng của Granger cũng không có luôn. Draco không khỏi nhíu mày, này là chuyện quái gì đang xảy ra vậy ?


------------------------------------
Tui đang làm đến chap sau nữa nữa, bị 2 bạn chẻ phát đường nên là tăng tốc hôm nay 2 chap luôn cho máu =)) tốc độ làm truyện max nhưng chất lượng thì min  thôi quý dzị thông cảm =)) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top