Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Thẩm vấn

02

Harry vốn không nghĩ sẽ gặp lại Draco, nhưng một tuần sau, hắn lại lần nữa tới cửa bái phỏng. Lần này, là bạn hắn, Pleas tìm tới nhờ giúp đỡ, muốn điều trị đôi chân.

Harry cùng Draco nói thật cũng chẳng phải thân quen gì, nhưng trừ bỏ Harry, mọi người không biết phải thông qua ai để tìm Draco. Hắn lại không thể thấy chết mà không cứu, chỉ có thể đồng ý. Hắn đưa người bị thương tới cửa, sau đó lại nhìn thấy Draco dùng chú ngữ kia, hồi phục lại đôi chân hoàn hảo như chưa từng có vết thương

Cứ như vậy, chuyện này cứ lặp đi lặp lại, không thể dừng lại. Các kỳ trăng cứ trôi qua, hoặc có thể nói là qua một hai tháng, Harry cứ mang tới hết người này lại đến người khác, không phải bạn bè thì cũng là đồng nghiệp, điều này quả thực phiền muốn chết.

Draco không nghĩ muốn tiếp tục làm cái việc như y sĩ này, Harry cũng không muốn cứ gặp cậu mãi. Sau đó, Draco đưa ra một lời đề nghị không tồi

" Ngươi bảo Granger lại đây, ta dạy này chú ngữ kia, về sau chỉ cần tìm cô ta chữa bệnh là được, dạy người khác cũng được, như thế nào cũng tốt hơn là cứ tìm tới ta, hơn nữa ngươi cũng không muốn gặp ta, ta cũng không mù, nhìn ra được."

Harry cảm thấy quả nhiên Draco cùng quá khứ không giống. Cũng phải, với đầu óc của Draco đương nhiên biết Harry chán ghét nơi tạo ra chú ngữ này, nhất định cũng sẽ không chịu học, mà bên cạnh Harry, người có đầu óc có thể coi là thông minh duy nhất là Granger, để cô ta học đương nhiên sẽ nhanh hơn. Khoảng thời gian gần đây, cả hai bọn họ đều đang tìm cách liều mạng giải thoát khỏi đối phương, không bao giờ...nhìn thấy khuôn mặt đối phương nữa.

Harry trở về cùng Hermonie nghiên cứu, cuối cùng Hermonie cũng đồng ý. Xem trên mặt mũi của Harry, cô cố gắng áp chế niềm vui, kích động của bản thân đi gặp Draco học một chú ngữ cường đại. Sau khi quyết định xong, liền nhanh chóng cùng Harry đi gặp Malfoy

Hermonie thông minh thế nhưng lại phải học cả một buổi chiều.

Buổi tối, cả ba cùng nhau ăn cơm tại nhà Ron, Hermonie khẩn cấp chia sẻ quá trình học hôm nay

" Tớ còn phải luyện tập, bây giờ vẫn chưa rõ toàn bộ, chưa thể yên tâm được." vì kích động mà khuôn mặt cô đỏ bừng lên, " Harry tớ biết, cậu không thích Voldemort, nhưng chú ngữ này thật sự rất khó, nó liên quan đến nhiều phương diện, thực sự làm tớ kinh ngạc... thế nhưng, Draco lại có thể dùng nó dễ dàng như thế."

" Đừng nói như thể cái con chồn sương kia giỏi như thế, tớ không tin " Ron ngữ khí tức giận bất bình lên tiếng

" Tớ không có ý này, nhưng mà dù sao thì việc cậu ấy sử dụng thuần thục là không cãi được. Hơn nữa, cậu ấy lại phương pháp đem đi chia sẻ với mọi người," cô không quan tâm nói " Tuy nói thế này rất kỳ quái, thậm chí là khó chấp nhận, cái chú ngữ do người kia tạo ra có thể cứu nhiều người." Cô nhìn Harry nói.

" Cứu người, đúng vậy " Harry nói. Hắn không muốn tiếp tục đề tài này, Hermonie cùng Ron cũng nhận ra, cả ba nhanh chóng chuyển sang nói chuyện khác.

Đêm đó, bởi vì Krum bỗng nhiên trở về, Hermonie phải về nhà sớm. Krum thi đấu ở khắp các nước, quả thật là một thời gian cả hai người chưa gặp nhau. Harry cùng Ron ngồi tại bếp, Ron điều khiển đũa phép rửa sạch bát nĩa.

" Hermonie kỳ thật còn có điều chưa nói," khi cả hai ngồi uống chocolate nóng, Ron nói " Cô ấy nói, thì như Malfoy bị bệnh, Cậu nghĩ sao, thật sự bệnh sao ?"

" Bệnh ?" Harry có điểm kinh ngạc, " Tớ không nhìn ra được từ hắn có cái bệnh gì."

" Cậu căn bản không chú ý " Ron nói

" Tớ để ý làm chi ?"

Ron do dự trong chốc lát,

" Kỳ thực khi cậu gặp hắn, cậu không phát hiện sao ?" Ron cẩn thận nói, " Cậu bình thường hay chú ý hắn, nân hẳn là..."

" Cho nên kết luận của cậu là tớ yêu Draco." Harry tự giễu nói

" Không, ý của tớ là... Kỳ thật có thể là do Hermonie nhạy cảm, chẳng qua, chúng tớ thấy cậu quá để ý Malfoy, điều này có thể làm cậu không cao hứng, nhưng chúng ta là bạn bè, đương nhiên bọn tớ đều hy vọng cậu được hạnh phúc, mà không phải vì khúc mắc nên..."

Harry không nói. Hắn thừa nhận, trong tim hắn có cảm giác.

Chính là, trong lòng hắn, Draco từ trước đến giờ đã là đối lập. Cậu ấy có được những thứ mà hắn không có. Cậu ấu có cha mẹ khỏe mạnh, cha mẹ cậu ấy vì cậu ấy mà nguyện ý lần nữa phủ phục dưới chân Voldemort. Tuy vì Voldemort chết, mà gia tộc Malfoy xuống dốc, nhưng nhìn từ hai tòa trang viên kia, hẳn chỉ có phần ngoài mất.

Harry không phải ghen tị vì tài phú của bọn họ, chính bản thân hắn cũng rất giàu có, không cần ghen tị bất luận kẻ nào. Chỉ là hắn cảm thấy không được công bằng, cảm thấy người gia tốc Malfoy chưa có bị trừng phạt thích đáng.

Nhất là Draco

Khi Voldemort chưa chết, Draco tựa hồ chính là phụ tá đắc lực của hắn. Thế nhưng sau này, khi ở tòa án, mọi người đều biết Draco có tội, nhưng lại không có căn cứ chính xác. Lại thêm từ lời khai của nhóm Tử Thần Thực Tử xác minh khi đó Draco không tham gia vào quá trình tra tấn, cùng giết người.

Sau trận chiến cuối cùng đó, Draco biến mất, ngay cả vợ chồng Malfoy cũng không biết hắn ở đâu. Khiến vợ chồng Malfoy lo lắng họ cứ nghĩ đứa con họ có phải đã bị giết hay không. Nhưng mấy tháng sau, Draco lại xuất hiện, ngay cả tóc cũng không bị tổn hại.

Chỉ đến khi khoảng thời gian phán xét sau chiến, Draco cùng gia tộc Malfoy yên tĩnh ở tại trang viên Malfoy, bình tĩnh đi theo nhóm Thần Sáng. Tại tòa án, khi thẩm vấn Draco Malfoy khiến mọi ký giả điên cuồng đào mốc.

---- Tử Thần Thực Tử, thuần huyết lại giàu có, trẻ tuổi, lại tựa hồ cùng Voldemort có mối quan hệ khó nói, quả là tư liệu sống đáng giá ?

Ngày đó Harry đến muộn, hắn cũng là một trong các nhân chúng. Khi hắn đến, phán quyết đã được đưa ra, chỉ thấy tay Draco lúc này có một chiếc nhẫn, được đeo tại ngón áp út, thật không thể không khiến người ta hoài nghi là nhẫn kết hôn.

Kỳ thật cũng không ai quan tâm nó có ý nghĩa gì, chẳng qua nó như dính trên người Draco, không ai có thể tháo xuống kể cả Draco, đây là một sản phẩm từ Voldemort, chính nó bảo vệ Draco không ai có thể thương tổn cậu.

Cái nhẫn kia nhìn thực cũ, trên mặt nhẫn được khảm bảo thạch đỏ. Khi Draco dưới tác dụng của Chân dược, tuy là một phương pháp vô nhân đạo, nhưng chính là đỗi đãi với nhóm Thực Tử Đồ đều như vậy, mọi người cũng không quan tâm.

Draco mặt tái nhợt, dáng người gầy yếu, mái tóc vàng trở nên dài hơn, chỉ có cặp mắt màu xám kia, vẫn kiêu ngạo như cũ.

" Ngươi nói bị hạ chú, nhưng kỳ thật là từ chiếc nhẫn kia ?"

" Đúng " gương mặt vặn vẹo, không tình nguyện nói

" Nhẫn từ đâu mà có "

" Chúa Tể Hắc Ám "

" Là Voldemort đưa ngươi ?" Thẩm vấn viên hoài nghi nói

Draco cười mỉa mai nói " Phải "

" Ngươi không muốn nó ?"

" Không muốn."

" Nhưng ngươi vẫn nhận nó rồi ?"

" Ngươi dám cự tuyệt Chúa Tể Hắc Ám ?" Draco hỏi lại

" Hắn cho ngươi nhẫn, rồi sao ?"

" Đeo nó vào " Voldemort nói " Sau đó, cầm dao hướng về trái tim."

Theo lời nói, Draco kéo áo choàng của chính mình, từ trên ngực thấy được vết sẹo ngắn, nó rất rõ ràng.

Draco đã uống Chân dược nên không thể nói dối, vết sẹo trên ngực cũng là bằng chứng. Từ phía bồi thẩm đoàn truyền đến tiếng bàn tán, mọi người hiểu rằng, Draco xuất hiện bên cạnh Voldemort là vì uy hiếp. Harry không có nghe quá trình thẩm tra trước, nhưng từ trên báo chí, hắn cũng thấy được Draco cùng huyết án không có quan hệ, tội ác bị phủ nhận, nhân chứng cũng chứng thực Draco không động thủ.

" Ngươi vì cái gì đem nhẫn mang ở ngón áp út ?" Cuộc thẩm vấn tiếp tục

" Bởi vì ta muốn " Lộ ra nụ cười điên cuồng nói

Này coi như đáp án, nhưng cái nhẫn đó là từ Voldemort...

" Như vậy, ngươi cùng Voldemort, có quan hệ gì ?"

" Ta là thuộc hạ của ngài."

" Không hơn ?"

" Không hơn."

" Hắn yêu ngươi sao ?" Thẩm vấn viên đột nhiên hỏi. Vấn đề này vượt qua phạm trù tòa án thẩm lý. Mọi người đều cho rằng không nên hỏi vấn đề này, nhưng bọn họ cũng tò mò.

" Không " Draco rõ ràng lưu loát đáp, " Ngài không thương ta "

" Ngươi không yêu hắn sao ?"

" Không " Draco lạnh lùng cười " Ta không yêu ngài, cũng không hiểu thế nào là yêu "

Từ khuôn mặt nhợt nhạt lộ ra thần sắc điên cuồng, tựa hồ như khó thở. Thân hình gầy yếu run rẩy, truyền tới từng tiếng thở gấp, nghiểm nhiên mất khống chế.

Draco nhìn bồi thẩm đoàn, cơ thể co rúm thống khổ

" Các ngươi muốn nhục nhã ta bao lâu ? Việc này cùng phạm tội có quan hệ gì ? Kế tiếp có phải các ngươi sẽ hỏi ta có từng lên giường với Voldemort không ?"

Lời nói sắc bén, khắp khán phòng yên tĩnh, nhóm bồi thẩm đoàn đứng lên cùng thảo luận. Draco quả thật vô tội, hắn từ ban đầu đã là Tử Thần Thực Tử, thậm chí còn chưa trưởng thành, Harry cũng biết Draco khi ấy bị Voldemort bức bách.

Cho dù, thật sự cùng Voldemort trong lúc đó có cái gì thì cũng không thể coi làm phạm pháp. Bồi thẩm đoàn đều thống nhất rằng cuộc thẩm vấn Draco kết thúc. Nhưng bảo Draco Malfoy vô tội họ quả thật không thể làm được, nên thời hạn thi hành án chỉ có ba năm.

Draco đối với phán quyết không có bất kỳ dị nghị nào, cứ vậy mang đi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top