Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAPTER 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bulgary đẹp. Nhưng đó vẫn chẳng phải London. London mùa đông có tháp BigBen cổ kính bạc đầu trong tuyết, có những con đường trải dài trắng xóa một màu đông, có những ô cửa mờ nhạt trong sương sớm, có những hàng cây khô khốc trơ cành chờ ngày xuân đến... và London có anh.

"Về rồi sao?"

"Harry?"

"Sao nhìn anh như vậy?"

"Sao biết em đến đây?"

"Mình chào nhau bằng câu hỏi sao?"

"Ah..." Em cười. Nhận ra hành động ngớ ngẩn của mình. Anh bước chậm rãi trên tuyết trắng sân trường Hogwarts, và tiến về phía em một cách khoan thai. Môi anh nở nụ cười cố hữu mỗi khi anh biết điều gì đó mà em không biết.

"Harry luôn biết phải tìm Hermione ở đâu. Khi em có chuyện gì chưa suy nghĩ thông, em sẽ đến đây." Anh dừng lại trước mặt em, gỡ đôi bao tay ra rồi nhẹ nhàng vuốt má em. "Thề có Merlin, anh nhớ cảm giác này đến điên lên được." Em nghiêng đầu, cảm giác như mình đang tan ra khi bàn tay ấm áp của anh lướt nhẹ trên mặt em.

"Ôi Harry..." Em thì thầm, nghe giọng mình như lạc giữa không trung.

Anh cười, nhìn sâu vào mắt em với cặp mắt xanh màu ngọc hút hồn ấy. "Anh đã chọn rồi."

Em gật đầu. Thật không dễ dàng khi là người của công chúng, và đặc biệt khi anh là vị cứu tinh của họ. Tất cả đường đi nước bước của anh đều bị theo dõi và vì thế, chẳng bao lâu sau khi em ra đi... tin tức Harry Potter chia tay với cô bạn gái lâu năm đã tràn khắp các mặt báo, không chỉ ở Anh Quốc mà còn trên các báo chí phương tây khác. Mặc dù không được đề cập tới, em biết quyết định này đã chẳng dễ dàng với anh và chắc chắn phản ứng của nhà Weasley, của Ron, của Ginny sẽ khiến anh rất đau lòng. Dù thế, nụ cười rạng rỡ của anh khi đối mặt với em ngay lúc này đây nói cho em biết anh sẽ không hối hận với sự chọn lựa ấy.

"Em biết."

"Anh biết em biết." Anh nháy mắt, tự tin với câu trả lời của mình.

"Anh biết không? Em rất ghét khi anh cứ làm như anh biết tất cả về em..."

"Đúng như vậy mà. Anh có thể kể cả danh sách dài về em. Ví dụ...Em rất thích nướng bánh, đặc biệt là cookies hạnh nhân. Mỗi điều là em chẳng bao giờ thành công cả."

"Thì sao? Anh cũng lén nếm thử khi anh tưởng em không nhìn thấy mà."

Ánh mắt em luôn dõi theo anh.

"Em hay làm nháp ít nhất là hai lần trước khi nộp bài luận."

"Khi anh làm bài thi, chẳng bao giờ anh chịu dò lại bài cả."

Anh gãi đầu, cười bẽn lẽn. "Em đã chôm luôn cái áo thun hình trái bí của anh khi có lần em ngủ qua đêm ở nhà anh, và em nghĩ anh không nhớ đòi." Em nhỏen miệng cười láu lỉnh.

"Bao giờ anh cũng có ba cái đồng hồ báo thức và không khi nào anh bước ra khỏi giường nếu chưa đập cái đồng hồ đủ ba lần."

"Em thích nhất là sưu tầm móc khóa ở khắp nơi trên thế giới."

"Nên anh hay lấy bút ghi vô tay rằng 'nhớ mua móc khóa cho Hermione' mỗi khi đi công tác." Anh đã chẳng biết em đã cảm động như thế nào khi em vô tình thấy được mấy dòng đó ở tay anh đâu.

"Em thường hay đọc đọan kết của một cuốn sách trước khi mua nó."

"Anh rất thích xem Pokémon."

"Em không ăn hành, nhưng lại thích xà lách."

"Khóe môi trái anh sẽ nhếch lên mỗi khi anh biết điều gì đó mà người khác không biết."

"Khi em ngó lơ nhìn trời và mỉm cười tũm tĩm là khi em nhớ đến anh." Em nhìn chăm chăm vào anh, tự hỏi phải chăng em lộ liễu đến vậy.

"Anh hay chọt chọt cây bút xuống mặt bàn mỗi khi anh không hiểu điều gì đó."

Anh ngẩng người ra, cười bí hiểm rồi bước lại gần em. Tay anh nhẹ vòng quanh, ôm lấy eo của em.

"Trong thâm tâm, em luôn biết Krum không xứng với em."

"Em biết anh đang tự đề cử bản thân mình." Em mỉm cười thì thầm, mắt khép dần lại và thu ngắn khỏang cách giữa anh và em. Môi chạm môi và trong khỏanh khắc, em cảm nhận được nụ cười nơi khóe môi anh.

"Anh thắng." Anh thở nhẹ, môi khẽ nhếch đầy cao ngạo.

"Chết tiệt." Em lầm rầm, trách yêu cái thái độ tự tin, ngạo mạn, hách dịch của anh.

Anh hôn nhẹ vào trán em."Em không thích thua cuộc."

"Ngọai trừ lần này, Harry." Em cười, nắm lấy cổ áo anh kéo xuống và áp môi ta vào nhau cho một nụ hôn mãnh liệt, chào đón năm mới. Chặng đường phía trước sẽ không dễ dàng cho cả anh, và em. Nhưng em biết mọi thứ rồi sẽ ổn vì anh chắc chắn sẽ cùng ở bên em, vượt qua tất cả.

So if you really love me
Say yes, but if you don't dear, confess
And please don't tell me
Perhaps, perhaps, perhaps
Perhaps, perhaps, perhaps
Perhaps, perhaps, perhaps

~ End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top