Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

| CHAP 1 : Ác Mộng |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mạnh mẽ lên vì mọi thứ sẽ tốt đẹp.
Có thể bây giờ là bão tố, nhưng
trời đâu thể mưa mãi được.''

-Danh ngôn-

-- 17 năm trước –

Hôm ấy là 1 ngày mùa đông thật đặc biệt đối với hắn. À không, là nỗi kinh hoàng của cả các phủ thủy sống trên Magicalland thì đúng hơn. Vì sao ư ? Xin nói rõ: Mùa Đông bình thường chắc chắn sẽ là khoảng thời gian tuyệt hảo để quây quần bên nhau, bàn tán về mọi chuyện sảy ra khắp bề mặt sự sống, hay đơn giản , lười nhác nằm dài bên lò sưởi nhắm mắt mơ mộng về những giấc mộng khó thành, tâm hồn lơ lửng trên mây, bay nhảy khắp noi. Nhưng không ! Nó là mùa đông khác xa với khái niệm của họ lúc bấy giờ. Đơn giản 3 chữ ' Nóng thấu xương'. Vâng! NÓNG . Thật chẳng sai khi nói như thế. Cầu đỏ * đã  chệch khỏi quỹ đạo và đang tiến tới Magicalland với vận tốc 12466666,67 km/h đồng nghĩa với việc sau 12 tiếng nữa toàn bộ người dân Magicalland sẽ hoàn toàn hiểu được ý nghĩa của sự diệt vong, bị xóa sổ khỏi miền đất nhiệm màu này.

Từ đâu vang đến những tiếng gào rú, khóc thét kinh khủng xen lẫn 10 phần run rẩy, 30 phần sợ sệt và đến 60 phần tuyệt vọng. Khiến muôn phù dân có những cảm xúc hãi hùng đó, chỉ có thể là sự đáng sợ kinh hoàng  của quỷ chúa lửa khi nổi giận. Nó khác máu vô cùng, đi đến đâu, nuốt chửng mọi thứ đến đó. Hàng ngàn phù thủy, pháp sư từ mọi ngõ ùa ra, người dùng chổi, người sử dụng bùa bay, chẳng khác mấy lũ ong điên, nguyện hiến sinh mệnh, hợp lực cùng nhau đánh lại kẻ xâm phạm đến nơi ở thiêng liêng của chúng.

     " Hướng này, bay đi"

     " Aquamenti "

     " Aqua Eructo"

     "............"

Khung cảnh trước mắt còn tệ hơn cả những cuộc chiến tranh xâm lược giữa các vương quốc tối cao. Sự khác biệt rõ rệt mà mọi người đều nhận thấy đó là khi chiến tranh, các nước chống lại nhau, chia bè, kết phái, xâm chiếm lẫn nhau; nhưng khi đến sự kiện lạ lùng nhất lịch sử loài phù thủy-DIỆT VONG, họ lại cùng nhau gắn kết lại, cùng các vương quốc láng giềng, tập hợp sức mạnh. Cùng nhau giành lại sự bình yên cho Magicalland. Và chỉ có nhờ sự kiện thảm khóc này mà họ lại học được tinh thần ĐOÀN KẾT. Nếu nói đấy là bài học cuối cùng mà hành tinh Magic dạy họ cũng chả sai.

                                                  _______________________     

" Godric ! Godric ! Cậu sao thế ? Dậy, dậy nào ! "

Đôi bàn tay ấm áp nào đó đang vỗ vỗ vào má hắn , Godric, 1 cách sốt ruột, vẻ lo lắng hiện lên gương mặt kiều diễm của cô gái đôi mươi, chắc thế.

" Uhm ? " – Cậu từ từ dụi mắt rồi dần nhận ra khuôn mặt đến quen thuộc của nàng Helga Huflepuff, cô nàng đồng hành của cậu.

" Bồ lại gặp ác mộng sao ? " Thấy bạn mình thức giấc, nàng ta liền hỏi " Tớ đã nhắc đi, nhắc lại là đừng nghĩ đến bao nhiêu lần rồi hả ? Sao bồ không nghe ? Thôi dù gì cũng đã dậy rồi thì nhanh nhanh còn xuống ăn sáng nữa. Hôm nay là ngày vô cùng đặc biệt với Rowena đấy. Bồ giúp mình 1 tay với. Sáng giờ lu bu quá đi mất. Hôm nay mà không làm hoành tráng là chúng ta lại có dịp nghe Rowenny ca bài ngốc xít ấy"

Sau khi tuôn hàng loạt điều cần nói thì Helly hít sâu, đoạn cô nghoe nguẩy bước ra ngoài, như tự hào nói. Mình thật tuyệt vời ông mặt trời. Bỏ lại chàng ta với vô vàn dấu " ? " trong bộ não vừa hoạt động chưa đầy 5p.

Ngày đặc biệt ? Sinh nhật của Rowen ư ? Chắc thế rồi hôm nay mùng kim sao hoạng xanh ngọc bich chòm ngưu dương nhỉ ? Godric thong thả bước xuống giường sau khi bắt kịp vấn đề chính. Mò mẫm xung quanh tìm áo pullover trùm qua đầu và bước xuống khoang dưới, lòng đầy hứa hẹn. Chưa xuống hết cầu thang, Godric đã nghe được giọng nói vọng của hai nàng Hufflepuff và Ravenclaw, tức Helga và Rowena.

" Này để ý kĩ vào chứ Helggy " Nhỏ Rowena đang trách cứ người-đồng-hành-tội-nghiệp của cậu " Bồ sắp làm món trứng khoái khẩu của tớ thành món trứng-tệ-hại-nhất-Magicalland đấy ! "

     " Rồi cô nàng tiểu thư Trung Cổ của tôi" Helga của cậu cũng không vừa mà trêu lại, cũng không quên nhắc nhở mà bật lại " Và đừng gọi tôi là Helggy nữa, cô nàng đại-bàng-xấu-tính ạ !"Dừng một hồi, dường như nhớ đến điều gì đó giọng Helga lại vang lên " Ủa ? Godric đâu rồi nhỉ? Godric cậu nhanh lên cho tớ !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top