Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Học kì kết thúc các học sinh trở về nhà đón lễ Giáng Sinh, chỉ còn số ít học sinh ở lại trường Hogwarts. Sự yên ắng không kéo dài lâu vì đám học sinh nhà Gryffindor ở lại trường quậy phá liên tục. 

Trong phòng thủ tịch năm hai vang lên giọng nũng nĩu "Draco, mau dậy nào. Hôm nay là Giáng Sinh chúng ta phải đi mở quà thôi." Anne lây người không được chỉ có thể kéo mền đi, Draco trên giường rùng mình một cái, kí ức năm trước ùa về theo cái lạnh.

"Ann, tiểu An của anh lại muốn chơi trò tìm kho báu sao?" Giọng hơi khàn giọng, anh ngồi dậy vò lấy mái tóc bạch kim của mình. Anne ngây người vài giây, nghiêng đầu đôi mắt đảo quanh phòng ngập ngừng "Ừm, thì là... chuyện đó thú vị nên không thể để năm nào cũng chơi sẽ nhàm chán. Nếu anh thích vậy thì để năm sau em làm tiếp..." 

Đột nhiên cằm của cô bị giữ lấy, gương mặt kia áp tới gần. Draco dùng giọng nói mị hoặc của mình "Mèo nhỏ, em thật đáng yêu." Nói xong liền ngậm lấy đôi môi hồng mọng nước, anh híp mắt hưởng thụ vị tươi ngon "Mèo nhỏ, bên trong của em cũng có vị đào sao?" 

Anne vì nghẹt thở đỏ mặt, đẩy anh ra "Đủ rồi, mau dừng lại." Draco thả cô ra, khẽ cười "Mèo nhỏ, hôn là phải thở. Em tưởng đang thi cuộc thi nhịn thở à?" 

"Anh!!" Lần nữa cuối xuống thưởng thức vị ngon bữa sáng. Anne không thấy tia dục vọng mãnh liệt trong đôi mắt xám, lần nữa đầu hàng.

~~~

Phòng sinh hoạt Slytherin yên lặng, những người khác vẫn chưa muốn rời giường. Cô thở dài một hơi, kéo khăn quàng cổ che nửa mặt xuống, trừng mắt "Draco, anh vừa phải thôi chứ. Anh làm em thế này làm sao gặp mặt người khác?"

Draco nhìn môi nhỏ sưng lên, liếm môi "Có lẽ... hôn một cái nữa sẽ hết?" Một cuốn sách lập tức bay tới, anh nghiêng người né đi. Anne không nhịn được lớn giọng "Draco, anh thật quá đáng. Đồ lưu manh."

Hừ một tiếng, cô đi tới cây thông được trang trí cạnh lò sưởi tìm quà của mình. Anh cũng ngồi xuống, thành thật im lặng lựa quà giúp cô, chọc mèo nhỏ quá mức thì đêm nay anh chỉ có thể ngủ trên sofa.

Lấy xong quà của mình, cô nhìn lướt qua. Ở đây đều là quà bạn học gửi, còn đối tác của Lucius và cha mẹ hai người thì được để trong phòng họ.

Anne đưa lá thư cùng với tấm hình vợ chồng Lucius cho anh "Cha mẹ lần này đi Paris, hay thật, sao có thể để hai đứa con mà tung tăng dắt nhau đi được chứ?" Cô phồng má, nhưng cũng biết thừa tính cách hai vị phụ huynh nhà mình. Gạt nỗi buồn bực qua một bên cô bắt đầu mở quà.

Draco ngồi trên sô pha tùy ý lướt qua đống quà của mình, tất cả đều cho cô mở ra. Vài bức thư màu hồng trong đống quà của hai người làm anh ngứa mắt, không nói nhiều đứng dậy gom hết tất cả ném vào lò sưởi.

Một lát sau thấy cô gái nhỏ thỏa mãn sau khi mở xong thì thu hết đống quà ấy về lại phòng, anh đứng dậy nắm lấy tay cô "Đi ăn sáng thôi."

Truyện độc quyền trên wattpad @HarukoSlytherin.

~~~

Sảnh đường được trang trí đèn lộng lẫy lấp lánh, vừa vào đã nghe thấy tiếng cười đùa phát ra từ phía bàn nhà Gryffindor. Hai người không quan tâm ngồi xuống bàn mình, họ từ tốn chậm rãi ăn thì hai tên ngồi đối diện lại ngấu nghiến khiến đồ ăn vương vãi lung tung.

Anne nhăn mày dừng lại, Draco cũng ngưng lại nghiêm giọng "Crabbe, Goyle chúng ta là người, không phải heo. Ăn cho đàng hoàng, đừng như mất tên bị bỏ đói." Hai tên béo đối diện khựng lại, vội vàng xin lỗi. Sau đó mới chậm rãi ăn tiếp.

Cô ăn no, chống cằm quan sát sảnh đường nhưng vẫn luôn chú ý tới bàn nhà Gryffindor, tay kia vuốt ve đồng hồ quả quýt, lẩm bẩm "Ba, hai, một.." Dứt lời nhóm tam giác vàng nhà Gryffindor đứng dậy, lôi kéo nhau rời đi.

Draco đưa tay nhéo má cô nhóc "Thế nào? Em muốn đi theo?" Anne lắc đầu "Đợi người tự đưa mình đến, ăn no rồi mau đi dạo thôi, nhưng hình như em tăng thêm vài cân rồi." Cô buồn bực cách lớp áo nhéo eo của mình.

"Béo một chút mới đẹp." Anh đứng dậy, nói xong rời đi để lại cô nghiến răng tức giận, rồng nhỏ hôm nay ăn gan hùm rồi, lại dám kêu cô đây béo. Cả nhà anh mới béo.

~~~

Sau khi ăn xong , cả hai tới thư viện tìm vài cuốn sách đọc giải trí. Ở thư viện ngây ngốc tới nửa ngày trời mới rời đi, đã bắt gặp Crabbe và Goyle lén lút thập thò.

Nhìn bộ dạng kì lạ của hai tên đó cô khẽ cười tới chỗ họ, lộ vẻ ngạc nhiên "Crabbe, Goyle hai người làm gì ở nơi này vậy? Chẳng phải khi nãy nói là muốn về phòng ngủ thêm một chút sao?"

Hai tên kia giật mình, cứng ngắc xoay người lại. Gương mặt cả hai biến sắc, Goyle lắp bắp trả lời "À, tụi tôi định đi dạo, đi dạo để dễ tiêu một vòng rồi về ngủ." Crabbe bên cạnh liên tục gật đầu.

Draco không che dấu khinh thường, Anne trợn tròn mắt đáng yêu "Trời bên ngoài lạnh như vậy chỉ có thể co lại ở một chỗ." Cô lấy đồng hồ quả quýt của mình ra "Ai da, hai người đi dạo một vòng mà sắp tới bữa trưa rồi sao? Em phải học hỏi mới được?" 

Anh bên cạnh nhìn mèo nhỏ liên tục tỏ vẻ dễ thương không nhịn nữa mà ôm eo cô rời đi "Mau về nhà thôi, họ chắc cũng mệt rồi." Hai người kia thở hắt ra, mặc dù cô bé này chẳng làm gì nhưng họ luôn cảm thấy rất đáng sợ. 

"Vâng."

Truyện độc quyền trên wattpad @HarukoSlytherin.

Bốn người họ đi sâu xuống tòa lâu đài, qua hành lang dài tối đen cách một đoạn mới có một ngọn nến mập mờ làm hai tên mập phía sâu khó chịu, hơi thở dần nặng nề. Đột nhiên một giọng nói vang lên "Các anh từng nghe nhiều người đã mất tích trong những hành lang này chưa?" 

Hai tên kia giật thót đứng lại, vài giây sau mới đáp lại "Mất, mất tích sao?" Anne không quay đầu nắm tay Draco chậm rãi đi từng bước, từ tốn nói "Phải, người ta đồn tai nhau rằng cho dù một nhóm người đi đông thế nào thì khi ra khỏi hành lang chỉ còn vài người sống sót. Nhưng những người ra ngoài tinh thần không ổn định, liên tục lảm nhảm về những thứ không tồn tại." 

"Những thứ không tồn tại?" Một cơn gió lạnh không biết từ đâu lùa vào lưng hai người Goyle, cả hai rợn cả người. Những ngọn nến cũng bị dập tắt.

Anne đột nhiên dừng lại, cười lên vài tiếng, âm thanh đáng sợ vang vọng cả hành lang. Cô từ từ quay đầu lại, họ chỉ thấy đôi mắt như đèn pha chiếu sáng tới, đôi môi cong lên kì dị "Đúng, những thứ..." 

Một cánh tay vỗ lên đầu cô một cái, chặn đứng bầu không khí quỷ dị. Anne cúi người ôm đầu, đôi mắt rưng rưng vì đau "Ui da, Draco, anh có cần đánh mạnh vậy không?" 

Anh không để tâm vẫy tay thắp sáng lại những cây nến "Em nghịch vừa thôi." Cô phồng má, đứng dậy một mình đi tiếp "Xì, dù sao cũng đã là phù thủy chẳng lẽ lại bị dọa sợ?" 

Nhìn sắc mặt trắng bệch của hai tên kia, anh thở dài một tiếng. Vậy mà cũng có kẻ sợ đấy "Đi nhanh lên."

~~~

Anne vừa đi vào đã bị cục bông trắng đẩy ngã, may Draco lẹ tay đỡ lấy cô, trừng nó "Snow, mày đây không muốn đồ ăn nữa?"  

Snow ủy khuất kêu vài tiếng, dùng đôi mắt đáng thương nhìn cô, Anne ngồi xuống xoa đầu nó "Nhóc thật là, sao lại quậy vậy chứ? Chẳng giống chị tí nào?"

Draco: "..." Hahaha. Không giống em chẳng lẽ giống anh?

Anh xách cổ nó lên đẩy vào người Crabbe, không quan tâm gương mặt ghét bỏ của cậu ta "Tôi thấy mấy nay, nó rất thích quấn lấy hai người. Chơi với nó một chút đi." Rồi nắm tay cô tới ghế ngồi.

Goyle nhìn Snow, khó hiểu "Tại sao lại có chó trong trường học?" Cô mở to mắt nhìn cậu ta tỏ ý lo lắng "Ôi, hai anh sao vậy? Chẳng lẽ ăn nhiều quá nên bệnh sao? Snow hôm qua còn chơi rất vui vẻ với hai anh." Nói đến đây gương mặt nhỏ chuyển sang mờ mịt "Hai người hôm nay kì lạ, nói thế nào nhỉ, cứ như người khác vậy."

Câu cuối như bâng quơ nói, lại làm hai gương mặt béo ục ịch biến sắc. Goyle gượng nói "À, tôi quên mất. Chắc đầu óc mấy nay không tốt, ăn nhiều đường quá rồi." 

Cô gật đầu quan tâm nói "Vậy hai anh mau nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc dậy sẽ khỏe hơn." "Tôi, tôi ngồi một tí là ổn."

Draco ngồi cạnh vừa đọc báo vừa nhìn hai tên kia bị xoay vòng vòng mà nhịn cười, Anne chơi đùa xong dựa vào anh lại thấy một mẩu giấy trên bàn, đọc lướt qua. 

"Arthur Weasly, bị phạt 50 Galleons vì phù phép một chiếc xe hơi Muggle? Em không nghĩ ông ấy sẽ ngu ngốc như vậy, thật là, chẳng lẽ người khác lấy trộm xe sao?" Đôi mắt lướt qua Crabbe, gương mặt ục ịch méo mó.

Rồi sau đó họ cứ giữ bầu không khí yên tĩnh làm hai tên ngồi đối diện đứng ngồi không yên, Goyle vò đầu không thể giấu đi sự nóng vội trên gương mặt. 

Những câu nói họ chưa kịp mở lời đã bị tiếng cười của Anne ngặn lại. Cuối cùng chính là sự bùng nổ, Crabbe đỏ bừng mặt gào lên "Malfoy, mày đừng quá đáng." Goyle vội vã ôm cậu ta lại "Mau bình tĩnh đi."

Anne ôm lấy cánh tay của anh, sợ hãi nhìn hai tên kia như quái vật "Hai, hai anh định làm gì chứ? Chẳng lẽ lại phát bệnh?" Giọng nói của ngày càng nghẹn lại, đôi mắt phiếm hồng. Hai tên kia hoảng hốt nhìn nhau, nghe thấy có tiếng người từ ngoài vào lập tức bỏ chạy.

Một nhóm học sinh vừa vào nhìn thấy gương mặt đáng thương kia, lửa giận trong họ cũng bùng cháy, cmn ai vừa mới làm tiểu thiên thần khóc?

Thế là Giáng Sinh năm đó Hogwarts bị một trận náo loạn trong âm thầm của đám fan cuồng đi truy tìm thủ phạm bắt nạt Tiểu thiên thần của họ.

Đùa à, tiểu bảo bối cưng như cưng trứng hứng hơn hứng hoa, họ yêu thương cô còn không hết vậy mà tên khốn nào đó lại bắt nạt tiểu thiên thần. Đúng là đáng tội chết. Đám fan cuồng vừa nghiến răng vừa mài dao.

☆☆☆☆☆ End Chap 16 ☆☆☆☆☆

Nâng cấp lần 1: 14-15/03/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top