Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3. Dù có trẻ lại vẫn là lão dơi già.

Rum làm tổ trên đầu cậu nhìn Snape đang chăm chú vào cô quạ. Cô muốn mổ vào bản mặt ấy lắm nhưng sợ bị đem đi nấu thành độc dược nên im.

Tiết học bắt đầu Snape bước vào với cái áo choàng tung bay đến mức Harry tự hỏi sao nó bay được như thế.  Snape bắt đầu tiết học của mình bằng cách gọi Henry Potter lên để hỏi:

"Potter nếu ta trộn bột rễ lan nhật quang vào dung dịch ngải tây thì ta sẽ được gì?"

"Em...em..."

Henry ấp úng còn Hermione thì cố gắng dơ tay thật cao, cậu thở dài vì tình cảnh của họ giông như cậu ngày trước. Snape lạnh lùng bảo:

"Nếu trộn bộ rễ lan nhật quang vào dung dịch ngải tây ta sẽ được thứ thuốc ngủ cực mạnh là cơn đau của cái chết đang sống, hẳn não của mi cũng thành nhớt hết rồi mau chép phạt 100 lần. Mi ngồi xuống, bọn não sên các ngươi còn không mau ghi vào"

"Dù có đẹp mã hơn thì lão dơi già vẫn là lão dơi già nhỉ Rum"

"Quác..quác"

Harry nói thầm với cô quạ, Rum cũng đồng ý. Tiếp theo là thực hành pha chế, Snape cho tất cả pha chế thuốc trị mụn nhọt cấp thấp.

Snape ghi rõ công thức cùng cách làm trên bảng khác hẳn với thế giới trước, tuy là Snape có tiến bộ nhưng Ron thì lại không hề, cậu bé đã bỏ lông nhím vào vạc trước khi bỏ ốc sên có sừng vào trước.

Henry ở cùng nhóm với Ron thấy là lạ thì bảo:

"Ron này có gì đó rất sai"

"Hả sai là sai sao?"

"Cậu mới bỏ lông nhím vào đúng không?"

"Ừm"

"Nhưng cậu đã bỏ bốn con ốc sên có sừng vào chưa?"

"Hả....!!"

"Thôi rồi!!!"

Thứ thuốc trong chiếc vạc ùng ục trào ra khỏi nơi mà nó nên ở rồi nổ lớn văng đến các chiếc vạt khác tạo ra những vụ nổ cùng lúc, Snape tức giận lấy đũa phép bảo:

"Lũ ngu tụi bây!! Ta đã ghi rõ rằng bỏ bốn con sên có sừng vào trước khi bỏ lông nhím mà!!"

"Quác!!!"

Rum bay đến che chắn cho Harry, vì sai công thức nên vạc thuốc chữa mụn nhọt lại thành thuốc nổi mụn nhọt. Cô quạ nằm bất động dưới đất khiến Harry hốt hoảng, đột nhiên đôi mắt cậu sáng lên màu xanh lá.

Harry đưa tay lên đóng băng những giọt bắn trên không trung, rồi đưa tay chữa trị cho Rum. Cô quạ tỉnh dậy nhưng biểu hiện cũng lạ, cô đậu lên vai Harry đôi mắt đỏ phát sáng rồi kêu lên một tiếng kinh hoàng.

Lúc này Harry đóng băng hết tất cả những nồi độc dược cứu mọi người, đôi mắt cậu cũng ngừng sáng lên. Cuối cùng khi mọi chuyện kết thúc Harry ngã phịch ra đất với cơ thể sốt nặng, Rum cũng không cử động nữa.

Snape đỡ Harry lên, còn Henry thì ôm Rum chạy đến bệnh thất. Bà Poppy đang dọn dẹp chút đồ đạc thì hốt hoảng khi thấy Harry sốt cao đến thế.

Đặt cậu lên giường bà cho cậu uống độc dược giảm sốt, còn Rum thì được cho ăn loại thức ăn đặc biệt dùng để chữa trị cho vật sủng.

Rum cô gắng nằm lên người Harry, bà Poppy cố gắng kéo cô xuống nhưng khi bà đưa tay đến liền bị cô quạ hung dữ xua đi.

Lông vũ của cô nàng một phần chuyển thành màu xanh nhạt và toả ra khí lạnh, bà Poppy kiểm tra thì thấy Harry đã dần hạ sốt.

Lông của Rum trở lại thành màu đen rồi cô cũng không động đậy nữa, khi mọi người kiểm tra thì thấy cô chỉ là đang ngủ mà thôi.

Bà Poppy bảo mọi người không cần lo rồi cho tất cả rời đi, bà đắp chăn cho cả hai rồi bảo lũ yêu tinh khi nào cậu tỉnh thì làm cho cậu chút súp bí đỏ rồi bà cũng rời khỏi bệnh thất.

Lúc Harry tỉnh lại thì cũng đã đến giờ cơm tối, mọi người đều tập trung ở đại sảnh đường. Rum thì vẫn đang ngủ, vừa lúc ấy một yêu tinh mang thức ăn đến cho cậu, yêu tinh ấy nói:

"Bà Poppy căn dặn Sara mang đồ ăn cho cậu Harry khi cậu tỉnh, chúc cậu Harry ăn ngon miệng"

"Cảm ơn"

Yêu tinh Sara chỉ cúi đầu rời đi như một quản gia thực thụ, cậu cũng không ngạc nhiên nữa nếu thế giới này thiết lập các yêu tinh không phát cuồng khi được nói lời cảm kích.

Cậu từ từ ăn súp và vuốt ve bộ lông của Rum, khi ăn xong cậu để lại chỗ cũ để yêu tinh đến dọn dẹp.

Nếu như là cậu của trước đây thì ắt hẳn sẽ ra khỏi nơi này và đi xung quanh trường nhưng đôi khi không nên tò mò điều gì hết, có vẻ hòn đá phù thủy vẫn ở nơi mà nó cần phải ở nhưng thật lạ là không có lão giáo sư mùi tỏi như thế giới trước.

Harry nhìn tóc của mình nhưng lúc này nó đã dài tới đất, cậu ngạc nhiên vì mấy hôm trước chỉ mới dài đến nửa gầm giường, ở phía đuôi tóc còn đang dần chuyển thành màu xanh lục.

Cậu tự nhủ ngày mai mọi chuyện sẽ bình thường trở lại.

Sáng hôm sau Harry tỉnh dậy và trở lại phòng chuẩn bị đồ để học, hôm nay sẽ có tiết Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám cùng tiết Tiên Tri và tiết Bay. Harry dùng ruy băng thắt tóc lại nhưng mà...từ khi nào cậu biết thắt tóc nhỉ?

Cậu đứng hình một chút, có chuyện gì đã xảy ra với cậu vì cậu không hề biết làm chuyện này. Harry nhìn lại đuôi tóc thì nó vẫn là màu xanh lục. Rum vẫn chưa tỉnh lại, nên cậu sẽ rời đi trước.

Harry bước vào đại sảnh đường, có chuyện gì đó đã xảy ra vì mọi người đều nhìn cậu một cách kỳ lạ. Cậu ngồi xuống ghế trong ánh nhìn kì lạ rồi giáo sư Mccgonagal đến bảo:

"Harry trò có thể dành thời gian cho ta được không?"

"Vâng?"

Harry đứng dậy đi theo giáo sư Mccgonagal, đến một góc khuất bà hỏi:

"Harry này con có thấy chỗ nào khó chịu không?"

"Dạ? Tại sao giáo sư lại hỏi thế, con hoàn toàn khoẻ mạnh"

"Vậy thì ổn, ta chỉ muốn xác nhận vài điều con mau đi ăn đi"

"Vâng"

Cậu quay trở lại chỗ ngồi, trong lòng thầm suy nghĩ không lẽ lúc cậu ngủ đã xảy ra việc gì, không lẽ việc tóc cậu chuyển thành màu xanh lục cũng là do nó.

Harry quay qua hỏi một số sư tử nhỏ:

"Tối qua...có chuyện gì sao? Henry đâu?"

"Cậu gây chuyện mà cậu không nhớ là sao?"

"Đúng đó đúng đó"

Harry hoang mang vậy là lúc tối khi cậu ngủ đã thật sự xảy ra chuyện và có liên quan đến Henry Potter, không lẽ....không không thể nào lão Quirrel đã trở lại nhưng Voldemort lại không thể nào.

Harry lén nhìn Tom Riddle, hắn ta đang ở đây thì chắc hẳn sẽ không có Quirrel hoặc thậm chí là Voldemort.
____còn nữa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top