Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Anh mới tới đây à, nhìn trông không giống như người ở đây cho lắm?

Lumine ân cần hỏi thăm, tiện tay kiểm tra lại những vết thương trên mặt Childe một lần nữa. Childe trầm ngâm rồi gật đầu.

- Sao để bị thương nặng như vậy? Anh gặp cướp sao?

Cô kéo ghế sát ngồi yên vị lại gần Childe như nghe ngóng, đôi mắt long lanh hóng chuyện của Lumine lấp ló trước mặt anh. Childe hướng mắt ra ngoài cửa sổ, tặc lưỡi không biết nói thế nào.

- Vài chuyện cá nhân thôi, không cần cô để tâm.

Phồng má bày tỏ sự thất vọng, Lumine đứng dậy tiến đến bên chiếc bàn đối diện. Cầm lấy chiếc áo khoác anh khi mới trở về, cô mở to mắt ngạc nhiên: "chiếc áo này trông ấm áp mềm mại ghê". Cô nàng còn tinh ý ngửi thấy một chút mùi hương dâu rừng lấp ló đâu đó ở chiếc áo, thật sự rất dễ chịu. Sau lưng Lumine là gương mặt khó coi và hơi đằm đằm sát khí của cái tên vừa mang một bụng vết thương thể xác.

- A... tôi xin lỗi nhé, áo của anh có thoang thoảng mùi dâu rừng thơm lắm, tôi khá thích mùi này...

Cô nhận ra nãy giờ mình hành động hơi kì lạ một chút, liền lúng túng cầm chiếc áo của anh treo lên một góc nhà. Childe ngước nhìn quan sát từng hành động của cô nàng, vốn là một người không thích người khác động vào đồ tư cá nhân mà tại sao anh lại cảm thấy không hề khó chịu với Lumine khi coi làm như vậy. Thậm chí lúc cô sơ cứu vết thương cho anh, anh cũng không tỏ ra phản kháng hay bất cứ hành động nào là khó chịu trước Lumine.

- Tạm thời anh cứ nghỉ ngơi đi nhé, vết thương sâu lắm chậm một chút có khi mất mạng rồi.

Lumine ân cần nhắc nhở lo lắng cho anh, tay vẫn liên tục để ý những vết thương còn hơi ướm đỏ trên cơ thể anh. Childe im bật không nói gì, lần đầu tiên trong cuộc đời anh mới có cảm giác mình được quan tâm và chăm sóc như vậy. Trước đến giờ vẫn chưa cảm nhận được thế nào là sự ấm áp nhưng giờ thì...

- Cô biết tôi ở ban phái nào đúng không?

Lumine nhìn anh, gật gật nhẹ đầu

- Tôi biết, nhưng lương y nghề nghiệp tôi không cho phép mình bỏ mặt bất kì một ai.

Bước vào trong bức rèm cô trở ra cùng một bát suop nấm nóng hổi, cô kéo ghế lại gần bên cạnh Childe, ân cần thôi cho nguội bớt rồi đưa trước miệng anh. Childe nhìn thấy nhưng lại không một phản ứng gì, ngoan ngoản để cô nàng chăm sóc. Mọi hành động này của Lumine đã làm như một ngọn lửa thắp sáng tâm hồn băng lãnh của anh, không thể nhớ đã bao lâu, từ bao giờ anh lại muốn giữ mãi khoảnh khắc ngọt ngào này,... với một người con gái xa lạ.

- Anh ổn chứ tôi thấy anh có vẻ hơi đỏ mặt?

lumine nghiêng đầu nhìn anh, một nụ cười chợt hé trên môi cô, Childe như xuất hồn lắc lắc nhẹ đầu. Anh chăm chú nhìn cô tới mức gương mặt mình đỏ lên khi nào cũng không hay. 

- K..Không sao chỉ là đang suy nghĩ chút thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top