Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Part 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


18h15

Một chiếc ô tô đỗ trong sân của ngôi biệt thự màu trắng mang phong cách hiện đại và tao nhã. Một người đàn ông bước xuống xe và lấy chiếc vali trong cốp xe. Không lâu sau, 2 đứa nhỏ bước xuống xe.

"Appa, sao ngôi nhà này to vậy?" - Seokyung hỏi, đến gần bố cô.

Dantae chỉ mỉm cười khi nhìn thấy vẻ mặt của con gái mình rồi bảo chúng đợi. Không lâu sau, một người đàn bảo vệ biệt thự xuất hiện từ bên trong, anh ấy ngay lập tức đến gần Dantae và kính cẩn cúi chào.

"Ngài Joo...chào mừng ngài đã đến. Hy vọng ngài tận hưởng chuyến đi của mình" - Anh vừa nói vừa nhận lấy chiếc vali trên tay Dantae.

"Seokyung-ah, Seokhoon-ah, hai đứa theo ahjussi vào trong đi, appa sẽ gọi eomma dậy." - Dantae nói quay trở lại cửa xe.

Seokyung và Seokhoon theo lệnh của bố mình và bước vào biệt thự. Dantae mở cửa và anh nhìn thấy một cảnh tượng mà lần này anh không muốn bỏ lỡ, anh vén mái tóc hơi che đi khuôn mặt đang ngủ của vợ mình sang một bên. Dantae nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương. Anh muốn bảo vệ cô trọn vẹn và luôn có thể khiến cô hạnh phúc.

"Yeobo...em đẹp thật đấy. Anh thật may mắn vì anh là người đã trở thành chồng của em" - Dantae nói với một nụ cười.

Chụt!!

Suryeon hôn vội lên môi Dantae, anh vẫn còn sững sờ trước hành động bất ngờ của vợ mình.

"lúc giận anh cũng đẹp trai mà" - Suryeon mỉm cười đầy ẩn ý khi vỗ nhẹ vào má Dantae.

"Yaa! thôi đi, em không xuống à, tụi nhỏ đang đợi em ở trong đấy" - Dantae nói, quay ra ngoài xe rồi bước vào trong nhà.

"Anh định bỏ mặc em thế này à! Joo Dantae!" - Suryeon hét lên rồi chạy đến khoác tay Dantae, Suryeon tựa đầu vào vai Dantae. Họ sánh bước cùng nhau, mặc dù tâm trạng Dantae vẫn đang rất tệ. Khi họ vào trong, Seokyung và Seokhoon đang ở trên ban công ngắm biển cách biệt thự của họ không xa.

"Oppa, không phải biển rất đẹp sao. Em nghĩ ở đây em sẽ cảm thấy như ở nhà." - Seokyung chỉ tay về phía đại dương nói.

"Thời tiết ở đây rất lạnh, khác với nhà chúng ta. Em cũng cảm thấy sao?"

"đúng, rất khác" - Seokyung nói mím môi và tiếp tục nhìn hướng ra biển.

Dantae và Suryeon đang ngồi trên chiếc ghế sofa có thể nhìn thấy con cái của họ đang ở đâu. Người quản lý biệt thự cũng giải thích chi tiết mọi nội dung của biệt thự.

"Được rồi, tôi xin phép thưa ngài, nếu có vấn đề gì hãy liên hệ với tôi ngay!." - anh nói rồi bước ra ngoài. Suryeon bây giờ vẫn đang tựa đầu vào vai chồng mình, tuy vẫn còn bực nhưng Dantae cũng không phiền nếu Suryeon làm vậy.

"Anh vẫn còn tức giận à? Được rồi. Để xem anh sẽ giữ im lặng với em như thế này được bao lâu." - Suryeon vừa định đứng dậy thì đã bị Dantae kéo tay nên lại ngồi xuống.

"Oppa?, Anna? Thật ra em là ai! Tại sao anh không thể biết nhiều hơn về vợ của mình. Aishhhh, sao anh ta dám chạm vào tóc người phụ nữ của anh kia chứ!!." - Dantae vừa chửi rủa vừa vò tóc Suryeon khiến nó trở nên rối tung. Suryeon biết Dantae bây giờ đang ghen chỉ mỉm cười và tựa đầu vào vai chồng mình.

"Nghe này, nếu anh thấy bất cứ ai dám chạm vào một sợi tóc của em, anh sẽ dạy cho kẻ đó một bài học." - Dantae nói lúc này hai tay anh đang ôm lấy cơ thể của Suryeon.

"Tối qua anh đã có em rồi, anh còn không tin sao. Vì anh mà em không còn đời con gái nữa." - Suryeon trêu chọc, người đã chạm vào ngực của Dantae.

"chúng ta sẽ làm điều đó một lần nữa... tối nay" - Dantae nói, trêu chọc lại Suryeon, nhưng Suryeon đã đấm vào ngực Dantae rồi đứng dậy.

"Yah!. Seokyung-ah, Seokhoon-ah, lại đây. Vào phòng đi, eomma sẽ thay quần áo cho các con." - Suryeon nói khi đến gần các con của mình.

"Vâng thưa mẹ" - Seokhoon gào lên nói rồi nắm tay mẹ lên phòng.

Dantae thích thái độ nhút nhát của Suryeon, đôi khi thể hiện khía cạnh hoang dã của cô ấy. Như Suryeon đã nói trước đó, cô ấy thay quần áo cho Seokyung và Seokhoon và cũng không quên lấy một số vật dụng cần thiết khi chúng đi ngủ.

"Được rồi, khi nào eomma nấu xong sẽ gọi các con, con hiểu chưa?" - Suryeon nói và hôn lên má Seokyung và Seokhoon. Hai người chỉ gật đầu.

Suryeon lúc này đang ở trong phòng của mình, cô ấy nhìn thấy Dantae đã thay quần áo thành đồ ngủ. Suryeon cũng liếc nhìn Dantae rồi mở vali lấy bộ đồ ngủ của mình, sau khi tìm thấy đồ Suryeon đi thẳng vào phòng tắm thay đồ. Không mất nhiều thời gian, Suryeon hiện đang đứng trước giường Dantae đang nằm, trong khi Dantae ngay lập tức ngồi dậy và nhìn cô thật sâu.

"Anh xuống dưới làm bữa tối với em đi!" - Suryeon nói, đứng dậy đi ra ngoài. Dantae đứng dậy và đi theo Suryeon vào bếp.

Căn bếp đã được trang bị sẵn nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh và dụng cụ cũng khá đầy đủ nên tối nay không làm khó được Suryeon nấu món gì. Suryeon chỉ nấu súp thịt bò, món khoái khẩu của lũ trẻ khi tiết trời se lạnh.

"Anh sẽ giúp em, nói cho anh biết bây giờ anh cần phải làm gì?" - Dantae hỏi.

"đun nước sôi" - Suryeon nói ngắn gọn, Dantae lấy một cái nồi và đổ đầy nước vào đó.

"Như thế này à?" - Dantae hỏi lại. Suryeon liền quay lại nhìn

"ừ, đủ rồi." - Suryeon đáp, tiếp tục thái thịt bằng dao. Dantae đặt nồi nước lúc nãy lên bếp, rồi bật bếp lên.

"giờ còn gì nữa?" - Dantae hỏi, anh vừa đến gần Suryeon đang thái thịt.

"ahhhhh" - Suryeon nói với bàn tay chảy máu từ con dao. Dantae vô tình nhìn thấy nó ngay lập tức nắm tay Suryeon và hút máu giúp cô ấy.

"Em ổn không?" - Dantae lo lắng hỏi.

"Đừng hỏi nữa, anh đi lên phòng bọn trẻ đi." - Suryeon cáu kỉnh, đẩy Dantae ra và rời đi ngay lập tức.

"Để anh làm giúp em, tay đau như vậy nếu cần anh giúp gì thì sao?".

"Bị đứt tay thế này quen rồi, không có gì to tác cả, không nghiêm trọng đâu." - Suryeon lại cáu với Dantae.

"Nếu anh giúp em, mọi thứ sẽ xong nhanh hơn . Vì vậy, hãy để anh...".

"Đi ra, đừng quấy rầy em!, anh có thể làm em bực mình khi nghe mọi câu hỏi anh đã nói trước đó. Vì vậy khiến em không tập trung, đó là lý do tại sao tay em bị thương!".

"Vừa rồi còn nói là bình thường, bây giờ lại trách móc, em rốt cuộc là muốn cái gì!" - Dantae nói, đến gần Suryeon.

"Này! Anh cáu với em?" - Suryeon nói, giơ con dao lên chuẩn bị ném vào Dantae.

"Em sao vậy!, hạ nó xuống ngay".

"Đừng làm phiền em và ra khỏi đây!" - Suryeon hét lên, sau đó Dantae bước vào phòng con mình.

Trong phòng, Dantae nhìn thấy Seokyung và Seokhoon đang nhìn ra ngoài cửa sổ và nhìn ra biển.

"Eomma có bao giờ mắng con không?" - Dantae đột ngột hỏi.

"chưa từng" - Câu trả lời của Seokhoon.

"Chỉ một lần cũng không có sao?"

"Không có đâu appa!. Dù chúng con có hư và mắc lỗi nhưng mẹ không giận mà chỉ cười rồi nói rất nhẹ nhàng và con thích điều đó" - Seokyung nói.

"Nhưng tại sao khi con ở với appa, eomma luôn giận appa vậy?" - Dantae hỏi để trút bầu tâm sự.

"Hmm, đó là bởi vì appa quá tệ." - Seokyung theo phản xạ vốn có liền ngậm miệng lại.

"Yaa! Seokyung-ah!" - Dantae nói khi nhìn vào cô con gái đang cười đùa với anh trai mình.

"không, appa rất đẹp trai" - Seokyung khen ngợi anh ấy rồi ôm lấy bố mình. Họ chờ đợi bữa tối của Suryeon khi ngồi trên sàn và nhìn ra biển từ xa.

"Appa, hồi chiều ở sân bay con cùng appa đi vệ sinh nhìn thấy một người giống eomma." - Seokyung nói khiến Dantae bất ngờ.

"giống mẹ sao?, trông thế nào?" - Dantae hỏi.

"cô ấy đội một chiếc mũ, nhưng từ khuôn mặt của cô ấy, người phụ nữ trông giống eomma. Nhưng eomma vẫn đẹp hơn!!" - Seokyung khen ngợi Suryeon. Dantae suy nghĩ một chút

"Đây có phải là do Suryeon đột nhiên nói về Na Aegyo không?, Cô ấy có thấy Na Aegyo không?, Cô ta có ở đây không?" - Dantae nghĩ.

"Đừng nói chuyện này với eomma, các con hiểu không?" - Dantae nói.

"Em đang nói cái gì vậy? Anh không hiểu?" - Seokhoon nói.

"Không có gì đâu oppa" - Seokyung trả lời khi nhìn vào bố cô.

[Mình sẽ hỏi cô ấy sau.]

Suryeon đã chuẩn bị xong thức ăn trên bàn, sau đó cô ấy đi đến phòng của Seokyung và Seokhoon gọi họ ăn tối cùng nhau.

"Ăn thôi!!" - Suryeon nói từ phía sau cánh cửa mở.

Ba người họ đứng dậy và đi về phía nhà bếp. Khi đang ở bàn ăn, Dantae nhìn thấy Suryeon đang rót súp vào bát của Seokyung và Seokhoon. Dantae nhớ lại thái độ hay thay đổi của vợ mình ngày hôm nay, điều này có thể liên quan đến Na Aegyo?, Không, làm sao cô ấy có thể không nói bất cứ điều gì cho đến bây giờ?

"Yeobo, có muốn em đút cho anh ăn không?" - Suryeon nói đến gần Dantae, người đang mải mơ mộng.

"Hả, ừ, gì, sao?" - Dantae trả lời lắp bắp.

"Không có gì" - Suryeon nói ngắn gọn rồi ngồi trước mặt các con."

Seokyung và Seokhoon vẫn ăn ngon lành như thường lệ, nhưng Dantae vẫn nhìn vợ dò hỏi.

"Eomma, chúng con ăn xong rồi." -  Seokyung nói và chuyển bát của mình.

"aaaa, no quá đi thôi" - Seokhoon ôm bụng nói.

"Các con về phòng trước đi, mẹ sẽ lên sau." - Nói xong Suryeon đã ăn xong đứng dậy dọn dẹp bát của Seokyung và Seokhoon rồi đi thẳng vào bồn rửa. Seokyung và Seokhoon về phòng của họ như những gì mẹ họ đã nói. Suryeon đang rửa bát, như thường lệ Dantae sẽ ôm cô từ phía sau.

"Em muốn nói chuyện với anh, nhưng hãy hứa với em rằng anh sẽ không nổi giận." - Suryeon nói.

"Sao?, Chuyện gì?" - Dantae nói, bây giờ anh bắt đầu hôn lên cổ Suryeon, như thường lệ Suryeon sẽ thúc cùi chỏ vào bụng Dantae.

"Thôi đi, đừng bắt đầu nữa. Có muốn nghe em nói hay không!" - Suryeon cáu kỉnh lau bàn tay ướt của cô, rồi quay sang đối mặt với Dantae.

"Thật ra Yoora, cô ấy là em gái của Oh Yoonhee! Im lặng trước đi, đừng có ngắt lời em." - Suryeon nói, lòng bàn tay cô áp vào môi Dantae, Dantae người đang định nói.

"Đừng hiểu lầm, nghe em này. hôm qua Yoonhee đến gặp em. Yoora phải dấu Yoonhee chuyện cô ấy đến gặp em, cô ấy sợ Yoonhee đe dọa rồi sẽ gửi cô ấy trở lại London. Yoora đã đã nói với em mọi thứ về bản thân và tất nhiên là những gì cô ấy làm vì Yoonhee. Vì vậy đừng làm gì cô ấy, làm ơn!!" - Suryeon ôm má chồng nói.

"Việc cô ấy làm là sai, nhưng vì vợ anh yêu cầu im lặng nên anh sẽ không làm gì" - Dantae nói, kéo eo Suryeon lại gần anh hơn.

"Đừng trưng bộ mặt lạnh lùng đó ra với nhân viên trong văn phòng nữa. Đáng sợ lắm biết không?" - Suryeon nói vòng tay quanh cổ Dantae.

"Anh không thể làm điều đó, vì khuôn mặt lạnh lùng của anh trông có sức hút hơn." - Dantae nói, vén tóc của Suryeon ra sau tai rồi nhìn cô ấy với ánh mắt trìu mến. Suryeon chỉ nở nụ cười ngọt ngào.

"Anh yêu em, em biết mà!" - Dantae vừa nói vừa ôm má Suryeon.

"Chắc chắn rồi, em biết điều đó" - Suyeon đã trả lời.
Dantae định hôn lên môi Suryeon, nhưng Suryeon vẫn quay mặt đi.

"Sao vậy?" - Dantae bối rối hỏi.

Sau đó Suryeon mỉm cười, cô quay lại trúc trắc hôn môi Dantae. Dantae chỉ biết tận hưởng nụ hôn bất ngờ mà Suryeon trao cho anh. Không lâu sau, Suryeon dứt nụ hôn và ôm lấy Dantae. Dantae ôm cô chặt đến mức Suryeon có thể cảm nhận được nhịp tim của chồng mình.

"Em lên phòng bọn trẻ một lát, anh về phòng trước đi." - Suryeon nói rồi buông cái ôm của mình ra.

"Được rồi, anh sẽ đợi em." - Dantae nói.

Bên trong phòng bọn trẻ, Suryeon nằm giữa Seokyung và Seokhoon trên giường. Cả hai ôm mẹ thật chặt.

"Seokyung-ah, Seokhoon-ah?, các con có yêu eomma không?" - Suryeon hỏi.

"Sao eomma lại hỏi như vậy? Không cần hỏi đâu, con và Seokyung sẽ mãi yêu eomma!." - Seokhoon nói.

"Được, eomma tin các con, bây giờ đi ngủ đi. Ngày mai chúng ta đi biển đúng không, các con đêm nay nghỉ ngơi đi." - Suryeon hôn lên trán của cả hai.

Sau khi họ chìm vào giấc ngủ, Suryeon cẩn thận buông cái ôm của họ ra. Cô đứng dậy đắp chăn cho cả hai, không quên tắt đèn phòng ngủ.

"ngủ ngon, eomma yêu các con!" - Suryeon nói rồi bước ra ngoài. Trong khi đóng cửa, Suryeon đã rất ngạc nhiên bởi chồng cô đã ở ngoài cửa.

"sao lâu thế?" - Dante hỏi.

"Ôi trời, anh làm em giật mình đấy đồ ngốc." - Suryeon nói và đánh vào tay Dantae.

"Anh chờ em gần một tiếng rồi!!." - Dantae nói, lườm Suryeon.

"Được rồi, chúng ta về phòng đi" - Suryeon nắm lấy cánh tay của Dantae nói. Sau đó họ bước vào phòng của mình.

*

"Em là vợ anh, mặc kệ quá khứ của anh có ai và như thế nào. Cho đến giờ phút này anh chỉ yêu em." - Joo Dantae.










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top