Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2. Sinh thần (2)

Chương2.Sinh thần (2)

-Đại tiểu thư đến kìa! Mau ra xem!

-Lộng lẫy quá! 

-Công nhận đẹp thật! Như tiến giáng trần vậy!

Bạch Dương nghe bốn phía quanh nàng toàn là những lời thì thầm to nhỏ, ngưỡng mộ có, cảm thụ có mà ghanh ghét cũng có

-Người đẹp do lụa mà thôi. Nếu cô ta cũng là con cái nhà nông như chúng ta thì có thể được nổi bật như vậy không? 

-Phải, khoa trương quá!

Tuy vậy, Bạch Dương cũng chẳng để tâm gì cho cam, nàng chỉ chú trọng vào việc thể hiện thần thái sao cho tốt. Trước nay nhiều chuyện thấy và nghe đều để ngoài tai. 

Không thể phủ nhận, Bạch Dương nàng rất có tính thời trang. Xuất hiện ở đâu, nàng cũng khoác trên mình những bộ cánh lộng lẫy và cầu kỳ nhất. Điều đó khiến nàng cảm thấy tự tin và quyền lực. Vậy nên nàng chẳng phải nữ tử băng thanh ngọc khiết, mà rực rỡ và lộng lẫy tựa đóa mẫu đơn đẹp nhất thế gian. 

Lúc này đây, trên người nàng là trường bào một sắc hồng tươi, có pha kim tuyến lấp lánh (mặc áo hồng vì sợ khi quân chứ nàng ta thích màu đỏ nhất), từng đường khâu mũi chỉ đều vô cùng tinh xảo. Thắt lưng kiều mỹ thêu hai bông mẫu đơn tam sắc (bên ngoài hồng đậm, bên trong nhạt dần thành ba sắc màu) và đeo ngọc bội ấn bình mai. Tóc búi nửa, suối tóc từng sợi óng ánh như pha cùng vàng ròng, kim bộ dao thướt tha theo nhịp chân bước. Trên tóc nàng nào là trâm bạch ngọc khảm vàng, lưu ly dát bạc, hồng hoa xuyên tuyết kiều mị. Nàng từng bước ngọc ngà như có vạn hạt trân châu lấp lánh mở đường dẫn lối. 

-Đẹp tựa thiên tiên!

Nàng bước qua vườn đào, hoa đào như chẳng còn sắc hương, mẫu đơn như tủi hổ, mai hoa như e thẹn.

Lăng Nguyệt Các đông vui náo nhiệt...

Tiệc sinh thần được tổ chức ở đình viên, mà giữa đình viên là hồ Ngọc Thấu, sen thả khắp hồ, nước bốn mùa đều xanh vắt, trong sáng như ngọc, là báu vật làm đẹp của nữ nhân. Giữa hồ có đài Tư Nguyệt xây bằng liên hương lựu (một loại ngọc phảng phất mùi sen, thường đc sử dụng làm vòng tay cho nữ nhân, để thấy độ xa hoa của Bạch phủ), quanh đài có ngũ ngọc trụ. Trên đài, tứ tuyệt đỉnh vũ nữ đang vũ bản "Thiên quốc mỹ sắc hồng nhan".

Bỗng một dải lụa hồng đào mềm mại mà dứt khoát cuốn lấy ngọc trụ, rồi từ trên những ngọn mai đỏ trồng quanh đình thấy một nữ tử thoa lụa che nửa mặt hạ xuống giữa Tư Nguyệt đài. Từng nhịp nàng xoay người, từng dải lụa nối nhau xoay theo uyển chuyển hút hồn, tạo ra âm thanh cọ xát, hoà cùng tiếng ngọc khí va vào nhau, nghe thật thích. Nàng bắt đầu hoà vào điệu vũ. Hoá ra, những mỹ nữ kia cũng chỉ làm nền cho màn xuất thần ấy của nàng mà thôi. Tiếng cầm ngân vang du dương, mỹ nhân xuất vũ động nhãn, bước chân uyển chuyển, cơ thể mềm mại, thần sắc tuyệt đỉnh. 

Khi mọi người còn đang mê luyến vũ điệu ấy, nữ tử kia một bước từ Tư Nguyệt đài hạ xuống giữa đình viên, nhún mình chào hỏi. 

Ngồi giữa trên cùng là Hoàng thái hậu Nạp Lan thị-mẫu hậu của hoàng đế đương triều đến bên trái là Thiên Thục Công Chúa, bên phải là Trinh Thái phi. Ngoài ra trong hoàng thất còn có Tĩnh vương gia, con trái thứ tám của hoàng thượng.

-Bạch tiểu thư, quả nhiên danh bất hư truyền!-Thái hậu lên tiếng.

-Tạ nương nương quá khen. Tiểu nữ có chút tài mọn, thực sự chưa xứng với lời ưu ái của nương nương. 

-Tiểu thư thật khiêm nhường quá!-Trinh thái phi cũng tiếp lời.

Không để cuộc đối thoại giữa ba người vòng vo thêm, Bạch đại nhân bảo Bạch Dương tới ngồi vào chỗ của mình. Còn mình thì đứng lên mời rượu tất cả mọi người. Nhờ khiếu nói năng, Bạch đại nhân liền tức khắc làm bữa tiệc trở nên vui vẻ và náo nhiệt hẳn lên. Thái hậu cùng Trinh thái phi thì thầm to nhỏ điều gì đó và lại tiếp tục thưởng trà và cười nói. Từ đầu tới cuối bữa tiệc, Thái hậu luôn lén liếc nhìn Bạch Dương trong khi nàng cứ ngồi bần thần, nhưng nàng ý thức được và thi thoảng quay qua mẫu thân và các vị phu nhân tương tác một  chút, từ đầu chí cuối vẫn phải giữ cái thần của mình. Trước khi tiệc tàn, nàng thấy thái hậu nháy mắt với cha nàng và yêu cầu mọi người dừng cuộc vui lại.

-Thưa các vị, hôm nay ta đến đây sở dĩ là có chủ đích. Không phải vòng vo nhiều, Bạch đại nhân, Bạch phu nhân và toàn thể Bạch gia, ta muốn hỏi Bạch tiểu thư cho con trai ta, đương kim hoàng đế!

Xung quanh bởi lẽ đó mà ồn ào náo nhiệt, mỗi người một sắc thái, nhưng có lẽ Bạch Dương là thấy choáng nhất. Nàng đã đc biết hôm nay thái hậu đến, chắc chắn có việc gì đó, chứ bà chẳng thích ra khỏi cung bao giờ. Nhưng chưa kịp để mọi người kịp có phản ứng gì khác, thái hậu đã tiếp lời:

-Nếu Bạch gia đồng ý, mùa đông năm nay, hoàng gia sẽ định ngày, đón Bạch tiểu thư vào cung. 

-Nương nương, chẳng lẽ không có hôn sự gì sao?

-Không cần thiết. Chỉ lập làm phi thì sao phải làm hôn sự gì cho rềnh rang?

 ..................................................................................................................................




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top