Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1:quá khứ và hiện tại!

#  l/n y/n *5 tuổi*
-con xin lỗi thưa mẹ.... xin đừng bỏ con đi mà!! 'nó nức nở nói'
-cút đi,đừng ngáng chân tao con vô dụng!! 'bà ta quát to'
-làm ơn mà... đừng bỏ rơi.. hức.. con... mà.. c.. con..hic.. sẽ.. cố làm vc giúp m.. mẹ.. mà.. nên... làm... ơn đừng bỏ con'nó nghẹn ngào nói'
-cút đi dù mày có làm gì thì cx chỉ là một con nhỏ ăn hại tao không muốn nhìn mặt m nx nên cút đi. Tao ko thể nào chịu đc thằng cha của m nx'bà ta nói rồi đẩy nó ngã ra'
-mẹ.. mẹ.. ơi.. Đừng Mà!!!
    từ khi mẹ nó bỏ đi ko ngày nào cha ko đánh đạp nó. nó cũng dần nhận thức đc là cha mẹ ko còn yêu thuơng nó nx nên nó cx ko cầu xin cha tha thứ... mà tại sao nó phải cầu xin sự tha thứ nhỉ? chẳng lẽ nó ko nên đc sinh ra??
# y/n 11 tuổi
    như mọi ngày nó đi hc về ,khi mở cửa bước vào nhà thì thấy "cha"của nó đg nói chuyện với một bà già trông rất phúc hậu mỉm cười nhìn nó
-chào con y/n ta là bà ngoại của con.Từ giờ con sẽ ở chung với ta đc chứ?? *bà *
-từ nay về sau m ko ở đây nx theo bà già này cút đi*cha*
-con hiểu rồi*nói r nó lên phòng soạn hành lí r đi xuống*
   nó vừa xuống thì cha đã đuổi noa và bà ra ngoài suốt quãng đg đi bà ko nói j vs nó và nó cx ko bt nói j vs người "bà" này của mình
-ta là người chăm sóc con sau này nên nếu có j khó khăn hay buồn bã thì cứ nói vs ta!! con là cháu gái ta thì ko cần phải chịu đựng!! *bà xoa đầu nó dịu dàng nói*
  lần đầu tiên có người nói chuyện ôn nhu như vậy vs nó khi ở nhà nó thường bị cha đánh đạp và chửi rủa, lên lớp thì em bị các bạn tẩy chay vì nghĩ em có bệnh nên thường xuyên băng bó toàn thân!
-vâng.. hức... ca.. cảm ơn..bà.. ạ*nó sụt sùi ôm bà khóc*
-không sao đây là chuỵen ta nên làm*bà đáp lại cái okm của nó*
   sự ấm áp và vui vẻ bên bà khiến nó hòa đồng hơn vs mn .tưởng chừng hạnh phúc kéo dài mãi mãi thì năm y/n lên 18 bà bắt đầu đổ bệnh nặng phải nằm viện nó định có ý định bỏ học để kiếm tiền chăm sóc bà nhưng bà đã ko đồng ý và kêu nó đi hc bởi vì nó rất thích hc
- cháu ko đc bỏ học vì ta bởi vì cháu gái đáng yêu của ta rất thích học đúng chứ. Ta đã nói vs cháu là đã là cháu của ta thì không cần phải chịu đựng. Hãy thực hiện ước mơ của con nhé, *bà cười nhẹ nói*
-cha.. cháu hiểu rồi thưa bà*nó cố nói trôi chảy từng chữ vì nó sợ nếu ko làm v thì nó sẽ khóc mất*
  thời gian cứ trôi từ khi bà bệnh nó bắt đầu ít giao tiếp và trầm tĩnh hơn , nó vừa đi học vừa đi kiếm tiền nên rất bận rộn. Những khi cuối tuần nó sẽ đến thăm bà và tâm sự đến chiều. Mọi chuyện sẽ cứ tiếp diễn như vậy cho đến khi vào tháng trc ông "cha"của nó đến và kêu đưa cho ông ta 100 nghìn yên. Nó đã đồng ý với điều kiện là khi đưa tiền cho ông ta thì nó và ông ta sẽ ko còn mqh j nx. Ông ta cx rất vv đồng ý vì ông ta cần tiền ngay bây h.
Nó cố gắng làm vc tích góp và đưa cho ông ta.Lúc đó tôi đã vui đến mức cười cười cả ngày vì tôi đã cắt đứt đc vs thằng cha khốn nạn ấy r từ bây h tôi sẽ kiếm tiền chữa bệnh cho bà là ổn
   #hiện tại
  trước mặt nó bây h là thằng "cha" đã đc nó cắt đứt mqh cha con. cùng với một số người trông có vẻ là xã hội đen 2 quả tóc tím và một tóc hồng,..gu mặn thực sự!
  -ông đến đay làm j tôi nhớ ko nhầm là tôi đã đưa tiền cho ông r*nó bước lại gần nhàn nhạt nói*
-ta có vc muốn nhờ con y/n*ông ta thấy nó thì vv ra mặt*
-xin lỗi nhưng chúng ta đâu có mqh j đâu mà nhờ vả ở đây! *nó lườm ông ta nói*
-tao là cha của m nhờ tí thì đã s con nhỏ láo toét*ông ta gầm gừ chửi nó tưởng nó sẽ giống ngày xưa mà sợ hãi*
-có vẻ ông quên j đó rồi. Tôi nhớ ko lầm là tôi đã đã đưa cho ông tiền và cắt đứt mqh này r Nhỉ*nó trừng mắt nhìn ông ta đừng có mà đùa nó mất một đóng tiền để đưa cho ông ta r đell có vụ nó tốt bụng đưa thêm cho ông ta đâu*
-*ông ta khá bất ngờ vì nó ko sợ hãi mà bật lại ông ta nhưng cx nhanh lấy lại tinh thần*có lẽ bà già kia dạy m rất tốt nhỉ?? tao khá bất ngờ đấy!!
-chuyện đó ko liên quan đến ông*nó trừng mắt nhìn ông ta*
-t coi m mạnh mồm đc bao lâu*ông ta nhếch mép nói*
/reng reng/đg nói chuyện bỗng điện thoại nó rung lên
-alo xin nghe có chuyện j sao??
-y/n chan ở đây có vài tên trông có vẻ là giang hồ đg tiến tới phòng bệnh của bà em!!có phải là ng quen của em ko v???
-em hiểu r*nó tắt máy và nhìn ông ta =ánh mắt lạnh lẽo* ông muốn bao nhiêu?
-đơn giản ngay từ đầu như v có phải tốt hơn ko*ông ta ngả ngớn ns dù cảm thấy hơi sợ ánh mắt của nó*
-này tên kia nhanh lấy tiền r trả ngay cho tụi t còn về*tên tóc hồng lên tiếng*
-nào nào sanzu bình tĩnh đi *người có mái tóc tím vuốt keo ns*
-tôi ..tôi hiểu r thưa ngài. Tao cần 2 tỷ yên ngay bây h.*ông ta sợ hãi nhưng vẫn nói cho nó nghe*
-hiện h tôi ko có nhiều tiền như v cho ông tôi còn phải trả tiền viện phí cho bà nx. Hiện tại chỉ có 15 ngàn yên cho ông thôi *nó mệt mỏi đáp*
-m đg đùa t đấy à?? *ông ta tức giận hét lên*
-nếu ko đủ tiền thì bán con gái của ông cho bọn tôi đi. *tóc tím vuốt keo nói*
-ca.. cái này thưa ngài....
-3 tỷ!! *tóc hồng nói*
-vâng tôi hiểu r thưa ngài
-m bây h đi theo các ngài ấy ngay lập tức r t sẽ kêu người ra khỏi bệnh viện!! *ông ta nói nó*
-*nó mặt lạnh nhìn ông ta*ông liệu hồn mà làm cho đúng nhx j ông nói bà mà có chuyện j ông ko yên vs tôi đâu!!
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: