Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 21: Minhyung ơi (1).

Ryu Minseok quyết giữ cái mặt u ám đó từ sân bay đến khi về khách sạn, buộc Lee Minhyung phải buông lời dỗ dành cậu.

-Minseokie à, Wooje sẽ không sao đâu mà.

-Im đi Minhyung.

-...

Tôi là sếp, tôi là sếp, tôi là sếp của cậu đó! Lee Minhyung tự nhủ trong lòng chứ có mười lá gan cũng chẳng dám nói ra.

Hai người họ cất công đến tận Busan để gặp mặt đối tác lớn theo chỉ thị của Lee Sanghyeok. Nếu như hợp đồng lần này được kí kết, 80% công ty của họ có thêm chi nhánh mới chỉ còn là vấn đề thời gian.

Theo như dự định, cả hai sẽ tiếp vị đối tác vào tối nay tại tầng thượng của nhà hàng nổi tiếng nhất nhì ở Busan.

Minseok kiểm tra thời gian trên đồng hồ đeo tay.

-Vẫn còn sớm, chỉ mới ba giờ chiều thôi. Ta về khách sạn trước nhé.

-Ừm.

Éo le làm sao khi check in nhân viên lại báo rằng đã hết phòng. Minseok chắc rằng họ đã đặt trước hai phòng đơn và yêu cầu lễ tân kiểm tra lại, quả nhiên web của khách sạn là minh chứng cho lời nói của cậu nhưng hết phòng vẫn là hết phòng. Chỉ còn duy nhất một phòng đôi, lễ tân e dè hỏi họ có thể chấp nhận không, nếu được khách sạn sẽ bồi thường bằng cách không thu tiền căn phòng đôi này.

Minhyung đứng một bên thấy Minseok như đang sắp bùng nổ thì khẽ chạm vai cậu, tay kéo cậu xuống sau lưng mình. Anh nở nụ cười từ tốn với lễ tân.

-Không sao, chúng tôi lấy phòng đôi cũng được.

Lễ tân nghe vậy thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, xin lỗi và cảm ơn họ rối rít, nhanh tay lẹ chân lấy thẻ phòng gửi cho Minhyung. Minseok phía sau im thin thít chẳng nói gì đến khi cả hai đã đứng trước cửa phòng cậu mới cất lời hỏi.

-Liệu có ổn không? Minhyung ấy.

-Ý cậu là sao Minseokie?

Minhyung cúi đầu nhìn rõ gương mặt xinh đẹp đang chậm rãi chuyển động kia, mắt cậu chả bao giờ dám nhìn thẳng vào mắt anh cả.

-M-Minhyung có thấy phiền khi phải ở chung phòng với tôi không?

Câu hỏi có phần ấp a ấp úng của cậu vừa dứt liền bị chèn ép bởi tiếng cười của người cao to đối diện. Người ta cười lớn đến nổi làm đầu cậu sôi sùng sùng như chỉ cần anh ta cười một chút nữa cậu sẽ biến thành trái cà chua chín luôn ấy chứ.

-Sao có thể chứ, làm sao tôi lại cảm thấy phiền khi ở bên Minseokie được.

-Thật sao?

-Tất nhiên.

-Vậy... Vậy thì tốt rồi.

Màu hồng nhạt vẫn hiện lên trên hai gò má nhỏ và sau gáy của Minseok khi cậu cố giấu đi vẻ ngượng ngùng của mình. Minhyung dễ dàng thấy được vì tầm nhìn trên cao khi cậu trai nhỏ chăm chú mở cửa.

Quả nhiên phòng đôi mà họ nói chỉ có một giường lớn, khó cho Minseok quá, tối nay làm sao cậu ngủ được đây. Cậu bất giác bồn chồn lén đưa mắt sang người kế bên đang đẩy vali đến tủ đồ, chỉ thấy trên khuôn mặt điển trai đó là một nét điềm tĩnh, một chút dao động cũng không tìm ra.

Minseok có chút thất vọng.

______________

Minhyung sấy khô mái tóc ướt của mình trong lúc chờ đợi cậu thư ký nhỏ tắm. Anh tranh thủ check hộp thư, chủ tịch Lee Sanghyeok đối với tưởng tượng của nhân viên chắc chắn là một ông lớn, toát đầy khí chất oai dũng, lẫm liệt nhưng mấy ai ngờ tên anh trai ngày nào cũng gửi ảnh mấy con vật bốn chân kèm mấy câu hạt nhài này với vị chủ tịch Lee kia là cùng một người.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, Lee Sanghyeok... À phải gọi là Sanghyeokie mới đúng gửi cho Minhyung một bức hình con mèo cam lè, thân hình thì mập ú đang nằm ưỡn mình ngủ với cái bụng núng nính kèm với dòng tin nhắn thành công làm ngứa mắt người em trai của anh ta "Chú có thấy con mèo này giống Jihoon không?".

Lại nữa rồi đấy, người anh trai này lâu lâu lại nhắc đến tên họ Jeong kia, nói thẳng ra thì Minhyung ngán hai người này phát khiếp, chủ tớ thì chẳng ra chủ tớ mà người yêu cũng chẳng ra người yêu.

Tóm lại thì Minhyung thấy phiền nhé❤.

Vốn dĩ anh tính bỏ qua tin nhắn của Sanghyeok như mọi lần thường làm nhưng chỉ còn hai tiếng nữa là đến giờ hẹn và Minhyung đang chuẩn bị cho cuộc gặp mặt tối nay thì Sanghyeok lại đột ngột gửi một tin nhắn khác, tin nhắn có thể khiến tâm tình của giám đốc Lee Minhyung từ vui vẻ đột nhiên trở nên bất an, khó chịu lạ thường.

"Nhớ coi chừng cậu thư ký của em, tên đối tác này không tốt đẹp gì đâu".

"👍".

Lee Sanghyeok thả thêm icon like để bầu không khí của đoạn tin nhắn dễ thở hơn.

Sanghyeok nhắn vậy là có ý gì? Minhyung gõ lạch cạch bàn phím điện thoại rồi lại xóa đi khi chủ tịch Lee lại nhắn thêm một câu.

"Thư ký Ryu khá xinh đẹp đấy".

Hay Minhyung tặng một cuộc điện thoại hỏi thăm Lee Sanghyeok nhỉ? Tự dưng anh ta đi khen Minseokie xinh đẹp, có con mèo cam kia chưa đủ hả, còn muốn thêm?

Sự khó chịu đang hoành hành trong lòng Lee Minhyung bị dập tắt bởi tiếng gọi ngọt như kẹo đường của Minseok.

Cậu tắm xong rồi, trên người còn phảng phất hơi nóng của nước, mùi hương dịu nhẹ của hoa hồng kích thích khứu giác của Minhyung. Mặc dù cả hai dùng chung sữa tắm của khách sạn vậy mà cậu lại thơm ngon, à nhầm thơm tho! Còn Minhyung ngửi mãi cũng chẳng thấy mùi gì trên người anh ta.

Minseok gọi Minhyung lần hai mà chẳng thấy đối phương đáp lại, chỉ thấy anh ta đứng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào mình, cậu bước đôi chân trần chưa khô hẳn tiến đến người cao lớn, vô thức vươn tay chỉnh lại vài sợi tóc nhô ra của Minhyung sau đó chợt nhận ra vội rụt tay lại xấu hổ quay đầu sang cửa sổ đã sẫm màu hoàng hôn, cậu mới nhận thức được thời gian cuộc hẹn đang đến gần liền hối thúc Minhyung mau chuẩn bị.

Gấu bự bị bạn nhỏ hối thúc cũng ngoan ngoãn nghe theo.

_____________

Chiếc taxi có mặt tại điểm hẹn, cửa mở ra để lộ một chàng trai nhỏ với bộ áo vest vừa người, mái tóc óng mượt được chải chuốt gọn gàng, vóc dáng kiều diễm khó tả nhưng chưa ngắm nhìn được nóng mắt đã bị gã đàn ông có thân hình vạm vỡ che lấp hết thảy con cún nhỏ phía sau bờ lưng vững chãi, hệt như loài quỷ đang muốn giữ của, ánh mắt hắn ta sắt bén như thể nhìn thấu được lòng người đến khiếp sợ.

Minhyung khá vui vì Minseok đồng ý mặc bộ vest hắn đã đặt riêng cho cậu, mắt nhìn của Minhyung quả nhiên là rất tốt, bộ áo vest được Minseok khoác lên người liền tôn lên vẻ đẹp mỹ miều hiếm có, nốt ruồi lệ khẽ nhếch lên khi người đẹp nở nụ cười.

________________

Hình ảnh minh họa cực kì chân thật Chobibo trong đoạn tin nhắn của anh Daesanghyeok:)))


Có ai phát hiện tui mới đổi mô tả hơm:33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top