Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6 - Giữa Trời Tuyết Trắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bức tranh của Issal cho tôi xem đúng là tuyệt tác, cậu ấy vẽ những bông hoa tuyết, những tòa nhà trắng xóa trên những mái nhà của thành phố Armée, người con người mặc lễ phục sang trọng, những chiếc đầm lộng lẫy đi trên thành phố tuyết khiến khung cảnh trở nên hoa lệ đến lạ.

-Cậu thấy không, tớ vẽ được cái này này! Người phụ nữ trong tranh cho tớ rất nhiều tiền để mua lại bức vẽ của tớ đấy.

-Ô, cậu được bao nhiêu tiền vậy.

-Ừm... Khoảng chừng 1 Pleurer.

-Vậy là... 1..2..3.. 10 đồng Tchouler!!!.

Nói sơ qua về tiền tệ, có 3 loại tiền tệ chính là

Pauvre: Đồng xu lẻ tẻ có giá trị thấp được đúc bằng đồng và được khắc duy nhất dòng chữ "Précieux Máucule" coi như chống hàng giả.

Tchouler: Đồng xu được đúc từ bạc, mặt trên khắc hình mặt trời, mặt dưới khắc dòng chữ
"Précieux Máucule".

Pleurer: Đồng xu được đúc từ vàng kim loại nguyên chất, mặt trên khắc hình vương miện, mặt dưới khắc dòng chữ "Précieux Máucule".


1 đồng Pleurer thôi sẽ có giá bằng 10 đồng Tchouler và 1 đồng Tchouler có giá bằng 10 đồng Pauvre, tức 1 đồng Pleurer có giá bằng 100 đồng Pleurer.
với 3 đồng Pauvre ta sẽ có 1 quả táo, do Pauvre có số lượng lớn ở thường dân nhưng hầu hết người ta đều dùng Tchouler để trả giá.

Hoặc nếu lười quá thì bạn có thể coi 3 loại tiền tệ này là đồng bạc vàng cho nhanh, đỡ phải nhớ tên của chúng.

với 1 đồng vàng, Issal có thể mua được rất nhiều thứ mà không sợ lỗ, số tiền của cậu ấy giờ còn vượt xa tôi nữa, trời ạ, có tài năng thật tốt, tôi ngán ngẩm khi nhìn Issal nâng niu đồng vàng trên tay, cậu ấy giống như không muốn tiêu nó vậy. Cười tươi như hoa, chào tôi để chuẩn bị lánh nạn vào tối nay, cũng bởi cậu ấy đã nghe nói rằng "tuyết sẽ phủ trắng Armée vào tối nay, nếu không chuẩn bị kĩ có thể chết cóng đấy".

Vì thế nên tôi hiện giờ đã quay về nơi ngủ của mình, nơi này ấm nhưng không đủ chỗ cho hai người, nếu không Issal cũng đã được tôi dẫn về cùng rồi, cậu ấy thích tự do hơn, nhưng tôi lại thấy có chút lo lắng, tôi chưa từng đến nơi Issal ở, liệu chỗ đó có ấm áp không, có tốt cho cậu ấy hay không, tôi chẳng biết nữa.

Dần dần rồi tôi cũng chìm sâu vào giấc mộng đẹp, trong mơ, tôi lại nhìn thấy khung cảnh hồi còn nhỏ, sự ấm áp đó giờ cũng chẳng còn, tôi cũng không buồn để khóc nữa, bởi vì như vậy với tôi là quá đủ rồi, mọi thứ tôi có hiện giờ là đủ rồi, tôi có bạn, có thức ăn, có chỗ ngủ, tôi chỉ chờ bản thân lớn lên, như vậy thì tôi có thể gây dựng lại và giành lại những gì bản thân đã mất rồi.

Chỉ là... Người đó không may mắn như vậy.

Trời tuyết trắng phủ đầy đường, cơ thể của cô gái nhỏ nằm gọn gàng trên mặt đường, xác thịt như thể bị đông cứng lại, làn da nhợt nhạt, hơi thở lạnh lẽo, chỉ có tấm báo rách nát là tấm vải để che đi cơ thể đó, không có nhà, không có thức ăn, không có bếp lửa ấm, Issal chỉ có một mình, ôm cuốn sổ vẽ tay và đồng vàng mà cô bé đã kiếm được, cứ vậy, tuyết đã nặng hơn và dần chôn vùi đi cô bé, cô nhớ về người bạn của mình, mỉm cười nhẹ nhàng, lật cuốn sổ vẽ với bàn tay lạnh buốt, có lẽ cô sẽ chẳng sống được tới sáng hôm sau, nhưng cô chỉ nhớ ra được một điều thật tốt thôi.

"Chúc Mừng Sinh Nhật Cậu, Esperanza, hãy để tớ vẽ cho cậu một bức thật đẹp nhé".

End #6

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top