Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương:2 Gặp Lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Cung Yến ]

Dụ Tiểu Vũ ngồi trên đại điện thân khoác bạch y cả người băng lãnh ngồi gần Vương Thượng bên phải của nàng là Vương Hậu nương nương.

Dụ Tiểu Vũ tuy vừa mới tám tuổi nhưng ánh mắt của nàng không phải của một hài tử trong trẻo bình thường bên trong đồng tử là một lối sâu không thấy đáy, khiến mọi người ở đây nhìn thấy nàng không tránh khỏi có cảm giác lạnh sóng lưng Dụ Tiểu Vũ liết nhìn từng quan thần đứng hai bên cung điện nghiêm trang, lại sinh ra một chút nhàm chán.

Ai cũng lựa cho mình chỗ ngồi tốt thể hiện cấp bậc đến khi công công bên cạnh nàng hô to đã đến lúc nhập tiệc không khí mới bắt đầu xôn xao.

Giữa yến tiệc có một kháng đài tỉ thí võ công, Vương Thượng đã ra lệnh ai đánh thắng trận muốn ban thưởng gì cũng đều chấp thuận, lời vừa dứt các chư thần nôn náo nhiệt liệt xung phong lên kháng chiến, Dụ Tiểu Vũ mặt lạnh như nước chăm chú nhìn chăm chăm lên kháng đài.

Trong đám đông có một nam nhân tướng tá khôi ngô bề ngoài cao ráo, dùng kinh công nhẹ nhàng nhảy lên võ đài đối Vương Thượng thi lễ.

"Thần kêu Hứa Khải An là võ trạng nguyên kỳ nay bái kiến Vương Thượng"

Dụ Vương tia mắt nhìn chàng trai khôi ngô trước mắt mỉm cười gật đầu.

"Thế ngươi muốn thách đấu cùng ai?"

"Thần muốn thách đấu cùng Tướng Quân Lý Trắc"

Sau khi nghe Hứa Khải An kêu tên người muốn thi đấu, cả khánh cung lập tức há mồm kêu to, Hứa Khải An này cũng quá to gan lại dám thách đấu cùng Lý Trắc bộ không sợ chỉ còn miếng thịt vụn màng về hay sao?

Hứa Khải An đứng trên kháng đài nghe những lời bàn tán thì thầm xôn xao tốt có xấu có không mấy quan tâm, ánh mắt kiên quyết nhìn về phía Lý Trắc tỏ ý thách đấu.

Mà Lý Trắc ngồi bên dưới nghe hết lời khen này đến lời tung hô khác, khóe miệng không khỏi giương lên nụ cười đắc ý, hùng hùng hổ hổ đứng dậy một cước liền đứng trên võ đài đối diện Hứa Khải An.

"Hứa Trạng Nguyên đã có ý muốn thách đấu vậy thì ta cũng không nên từ chối!"

"Lý Trắc Tướng Quân mạo phạm rồi"

"Mời"

Cả hai lao vào dùng chiến công đánh nhau tới tấp, xem ra kẻ tám cân người nữa lạn về phần sức mạnh ở Đại Hoàng không ai qua khỏi Lý Trắc, nhưng thuộc về kinh công Hứa Khải An đều so hơn bộn phần, Lý Trắc bị kinh công của Hứa Khải An bay qua bay lại làm cho đầu óc quay cuồng tức giận liền dùng chân đạp mạnh vào thân gỗ trụ kháng đài phía sau khiến nó gãy vụn.

Hứa Khải An đang dùng thuật kinh công thuận thế đạp vào mặt Lý Trắc khiến hắn nhất thời chưa kịp phản ứng đã té ngã xuống kháng đài. Trước con mắt kinh ngạc của mọi người Hứa Khải An oan phong một bộ lịch sự đối Lý Trắc thi lễ.

"Lý Tướng Quân nhượng bộ rồi!" Môi không khỏi lén nở nụ cười khinh miệt.
Lý Trắc bên dưới vì thua một cách đột ngột không tránh khỏi tức giận, kìm nén sự điên tiết đang bốc lên trên đầu, nghiến răng thi lễ.

"Là Hứa Trạng Nguyên võ công cao cường, ta muôn phần bái phục"

"Lý Tướng Quân quá lời rồi"

Nhìn thấy nụ cười đắc ý của Hứa Khải An, Lý Trắc nuốt hận lui về chỗ ngồi, mà Dụ Vương ngôi trên bậc cao khoái chí cười to nhìn Võ Trạng Nguyên trước mặt, đúng là tuổi trẻ tài cao rất đáng làm trụ cột cho Hoàng Triều mai sau dình giữ nước nhà..

"Võ Tướng Quân ngươi đã thắng, muốn ta ban thưởng gì cho ngươi cứ nói!"

"Tâu Vương Thượng thần không cầu công danh, chỉ xin Vương Thượng giảm thế cho lê dân bá tá ba năm"

"Được trẫm đáp ứng ngươi"

"Tạ ơn Vương Thượng.."

Hứa Khải An cúi người nhảy xuống võ đài, chưa kịp ngồi vào chỗ đã bị thân ảnh nhỏ trong bộ lam y chạy đến níu chân.

"Ca ca huynh thắng rồi"

"Muội Muội đại ca đã thực hiện được mong ước của muội không để muội thất vọng" Hứa Khải An yêu thương xoa đầu tiểu hài tử nhỏ xíu dưới chân mình ôn nhu cười.

Vốn dĩ Hứa Khải An chịu lên đài thách đấu là vì mong muốn của muội muội mình, hắn từng đi dạo ngoài hoa viên trong đình viện Hứa Phủ vô tình lại nghe nương nói cùng muội muội sắp tới hoàng cung có chiêu đãi các đại quan thần, mà Vương Thượng còn cho dựng một kháng đài để các anh hùng hào kiệt tỉ thí võ công, nếu ai đấu thắng Vương Thượng sẽ đáp ứng một yêu cầu mà người thắng trận đưa ra.

Mà nàng sau khi nghe thấy liền buồn rầu rĩ nói, nếu các tướng sĩ đó có thể xin Vương Thượng cho giảm thuế ba năm giúp lê dân bá tánh hết khổ thì tốt biết mấy, thấy nét mặt buồn rầu của tiểu muội muội, Hứa Khải An không nhanh không chậm liền đứng lên võ đài.

Kêu gọi Lý Trắc tỉ thí, hơn ai hết Hứa Khải An biết Lý Trắc rất tài giỏi, ngay cả Hứa Khải An cũng không phải là đối thủ của Lý Trắc, nhờ vào kinh công nhanh như gió cộng với việc Lý Trắc mất tập trung Hứa Khải An mới may mắn thắng được, nhưng tính ra Hứa Khải An vẫn là chơi xấu đánh lén Lý Trắc đi.

Hứa Khải An vừa nghĩ vừa cười kéo tay muội muội an tọa. Chợt một thân ảnh bạch y như một cơn gió chạy vọt tới đứng trước mặt Hứa Khải An, hắn đang vui vẻ cùng muội muội trò chuyện liền bị người trước mặt dọa cho dừng lại.

"Đại công chúa có chuyện gì sao?" Hứa Khải An nhìn Dụ Tiểu Vũ ánh mắt khó hiểu.

Dụ Tiểu Vũ hoàn toàn không để ý đến câu hỏi của Hứa Khải An nàng chỉ chú ý nhìn thân ảnh nhỏ ngồi bên cạnh hắn, môi mấp mấy vui mừng: "Giai Kỳ cuối cùng ta cũng tìm được muội"

Hứa Giai Kỳ ngây ngốc ngẩn ngơ nhìn đại công chúa đứng trước mặt, nàng ta trong miệng đang nói gì đó, Hứa Giai Kỳ không nghe rõ nàng chỉ nhìn thấy ánh mắt nàng ấy nhìn mình như sắp rơi lệ, Hứa Giai Kỳ loạn choạng chóng tay lên bàn đứng dậy, không hiểu vô tình hay cố ý xòe bàn tay nhỏ ra trước mặt Dụ Tiểu Vũ trên tay là một cái khăn lụa màu hồng phấn.

Dụ Tiểu Vũ nhìn xuống tay Hứa Giai Kỳ rồi duy dời đồng tử nhìn vào mắt nàng, chỉ thấy nàng ấy công môi ánh mắt hình trăng khuyết hiện ra mỉm cười nhìn mình.

"Đại Công Chúa, người không sao chứ?" Tiếng Hứa Khải An lần nữa vang lên.

Dụ Tiểu Vũ lúc này mới ổn định lại tâm tư vội hít sâu một cái nhận lấy khăn tay mỏng trên tay Hứa Giai Kỳ: " Đạ Tạ"

"Không có gì" Hứa Giai Kỳ mím môi để lúm đồng tiền xinh xắn bên má nàng lộ ra, rồi ngồi về chỗ cũ.

"Ngôn Nhi mau quay lại chỗ ngồi" Vương Hậu lên tiếng, Dụ Tiểu Vũ luyến tiếc rời về chỗ, ngồi ở trên cao nhưng ánh mắt cứ chăm chú nhìn về phía Hứa Giai Kỳ. Mà mắt Hứa Giai Kỳ cũng đồng loạt nhìn về phía nàng.

Cả hai không hẹn nhìn vào mắt nhau, cảm giác thân quen ùa về, Dụ Tiểu Vũ mím môi.

"Kiếp trước phụ nàng kiếp này nhất định truy được nàng"

...

Cung yến kết thúc quan thần kéo nhau lui về, Vương Thượng cùng Vương Hậu cũng đã về thư phòng nghỉ ngơi, duy chỉ có Dụ Tiểu Vũ từ nãy đến giờ vẫn chưa chịu rời đi.

"Khoan đã.."

"Đại Công Chúa? Có chuyện gì sao?" Hứa Khải An chuẩn bị lên kiệu ra về liền bị Dụ Tiểu Vũ tiếng lên một bước ngăn lại, hắn nhất thời bất ngờ liền dừng lại.

"Ta muốn gặp muội muội ngươi"

"Đại Công Chúa thứ lỗi giờ đã trễ muội muội đã sớm ngủ rồi!" Hứa Khải An e ngại nhìn Dụ Tiểu Vũ rồi nhìn vô kiệu khó sử.

"Đã ngủ rồi sao?" Trong giọng nói của mình Dụ Tiểu Vũ không giấu khỏi thất vọng.

"Đại Công Chúa nếu muốn gặp muội muội thì mai thần sẽ đưa muội ấy vào cung gặp người.."

Dụ Tiểu Vũ cũng không làm khó các nàng, nàng chỉ gật đầu đã hiểu liền tránh đường môi vội thốt một từ nhỏ: "Được"

Nhìn theo bóng lưa của chiếc kiệu đang khuất xa dần kia lòng không tránh khỏi tiếc nuối.

. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top