Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 1


- Ngươi tỉnh rồi à ngươi a cũng thật là ngu ngốc mà .

Ngu ngốc đến nỗi phải tự sát kết liễu cuộc đời mình như vậy liệu có đáng không.

Ngươi phụ nữ chỉ biết thở dài:

- Ta biết ta làm như vậy là làm khó cho ngươi nhưng ngươi cũng không thể chỉ vì chuyện tình yêu của ngươi mà làm ảnh hưởng đến cả gia tộc chúng ta được . Hãy vì một người mà cũng vì mọi người . Dì và Lâm Như cũng chỉ muốn tốt cho con thôi.

- ...

Ồn quá

Thần Phù khẽ cử động thân mình , giờ cô mới thích ứng được với môi trường xung quanh này . Cô khẽ nheo mắt ngước nhìn lên người phụ nữ trước mặt người phụ nữ tầm khoảng trung niên tóc đen , khuôn mặt hiền hậu , lông mày lá liễu cùng với đôi mắt xảo quyệt đang không ngừng phóng mị nhãn về phía cô.

Người nào đây không quen không tiếp chuyện .

Mẹ bảo rồi không được nói chuyện với người lạ .

Hệ thống : Lạy mẹ.

- Khục khục.

- Ngươi không sao chứ để ta đi gọi bác sĩ.

- Khụ khụ khụ.

Thần Phù lấy tay vuốt ngực, nôn ra một búng máu. Đôi mắt nhàn nhạt liếc về phía cánh cửa nơi người phụ nữ vừa mới đi ra.

Khó chịu quá cổ đau ngực đau toàn thân đều đau.

Hệ thống yên lặng nãy giờ bỗng cất tiếng âm thanh máy móc không ngừng vang lên trong đầu cô:

- Ting, nhiệm vụ chính tuyến mời kí chủ trong vòng 3 ngày thu mua cô nhi viện.

- ...

- Ta đang bị bệnh .

[Thỉnh kí chủ hãy hảo hảo dưỡng thương a kí chủ lành bệnh chúng ta sẽ làm nhiệm vụ] .

- Lành bệnh cái nỗi gì, ngươi không thấy tình hình hiện tại của ta sao.

[Kí chủ yên tâm , hãy tin tưởng ở ta].

Ở ngươi ta tin tưởng cái quần gì.

- Ta muốn khiếu nại.

[Ta e là không được đâu].

- Vì sao.

[Kí chủ có thể viết đơn nhưng mà ta không biết trên đường truyền dữ liệu có gửi đến tổng cục không nữa mà nếu gửi đến được thì ta cũng không biết nó có được đọc hay không] .

- Tổng cục ha.

[Chết rồi] nó lỡ miệng nói mất rồi bây giờ xin rút lại có được không.

Thần Phù theo bản năng lắc lắc cổ tay nơi nào đó vừa được băng bó xong nay lại thấm ra vết khăn màu đỏ chói mắt.

Tách một cái giọt máu từ kẽ tay cô rơi xuống đệm cô nằm. Tạo nên một bức tranh kì dị. Vết thương cũng sâu đấy là con chó chết nào làm vậy.

[Không phải là cô sao].

Ngươi bị ngu à.

Thần Phù nhìn lại tổng thể người mình một hồi khắp nơi chi chít những vết thương cũ và mới. Chắc hẳn cái thân thể này thường xuyên bị ngược đãi dã man nha. Chứng cứ là cái vết thương này đang chuẩn bị kết vảy đây này.

Này nhìn đi thấy không ta muốn khiếu nại.

[...] sao kí chủ nhà nó cứ thích khiếu nại thế.

Cô chọt chọt vào cổ tay một cái lại có thêm vài giọt máu chảy ra chượt xuống đệm một ít còn dính vào thành giường.

[kí chủ vết thương của cô chưa lành cô làm như thế cũng không quay trở về được đâu] hệ thống hiếm khi có lòng tốt nhắc nhở.

-Hừ.

Thần Phù khẽ mấp máy môi cũng không thèm trả lời hệ thống. Cô chăm chú nhìn vào cái vết thương trên tay mình lâu tới khi cô cảm tưởng như máu trong người mình sắp chảy hết ra ngoài ấy.

- A Kì Thần Phù cô làm cái gì vậy

Người phụ nữ vừa mới đi gọi bác sĩ nay đã trở lại . Vội vàng chạy tới bắt lấy hai tay của Thần Phù.

- Buông.

Âm thanh lạnh nhạt đầy xa cách của thiếu nữ vang lên khiến cho người phụ nữ giật mình hoảng hốt mà buông tay cô ta thật.

Chỉ mới một ngày mà cô ta thay đổi nhanh vậy sao. Người phụ nữ nhìn lại người ở trước mặt mình đôi mắt thâm thúy không ngừng di chuyển từ trên xuống dưới Thần Phù hồi lâu.

- Phiền phức.

- Con...

Bác sĩ bị tình cảnh trước mặt làm cho đứng hình từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ ông còn chưa thấy người nào muốn chết như cô gái này đâu.

- Cũng may là đến kịp thời nếu không tiểu thư này sẽ mất máu mà chết đấy.

- Cảm ơn bác sĩ Phùng, ông có thể đi được rồi.

- Chào bà.

Két cánh cửa phòng bệnh khép lại , người phụ nữ di chuyển về phía Thần Phù:

- Ngươi thế này là làm sao.

- ...

Sao là sao.

- Dù ngươi không có được tình cảm của Đình Lâm thì đừng có kéo theo Lâm Như bọn ta.

- ...

- Hừ ngươi cảm thấy mình mọc đủ lông đủ cánh rồi phải không đến dì của mình mà cũng không trả lời.

- Ta biết rồi.

Như vậy thì ngươi ra ngoài được chưa.

Cô vội bổ sung:

- Ta muốn nghỉ ngơi.

- Hừ.

[kí chủ xác nhận tiếp nhận cốt truyện] .

Đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top