Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hệ Thống Tính Nô Điều Giáo Ký 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 51: Bắt đầu dạy dỗ tình nô công chúa

Ngạo Thiên nhìn đôi mắt ngớ ngẩn của nàng cười:

"Phải là ta, nhị công chúa vẫn còn nhớ rõ ta à !"

Khi Tần Tuyết Linh nhận ra người mà nàng nãy giờ phục thị là ta, nhất thời lòng của nàng thoáng cái chìm xuống đáy cốc. Nàng lúc này mới hiểu được thì ra bản thân nàng bị Liễu Mộng Kỳ bắt, tất cả đều là do ta chủ mưu.

Ta nhìn thấy nàng giờ phút này trên người chồng chất vết roi, bị đánh mình đầy thương tích, trong lòng nhịn không được thương tiếc, hai tay vừa được nàng cời bỏ trói buộc ta lập tức ôm lấy Tần Tuyết Linh, liền từ trong hệ thống mua một lọ thuốc trị thương tính bôi lên vết thương của nàng. Ta nhìn cơ thể đáng yêu xinh đẹp của nàng, nếu lưu lại vết sẹo thì không tốt.

Chỉ là ta không nghĩ tới ta vừa mới ôm Tần Tuyết Linh, muốn đem thuốc trị liệu cho nàng lại thấy nàng đem thân thể tránh né ra bên ngoài ngồi cách xa khỏi ta, hai tay tay che kín bầu vú và dâm huyệt chính mình.

Ta trong nội tâm cả kinh, cảm giác mình làm như vậy có chút liều lĩnh, thầm nghĩ:

"Sao mình ngốc thế, nàng không mảnh vải che thân, nhìn thấy một nam nhân lạ mặt đương nhiên kinh hãi, trốn tránh mình cũng là bình thường !"

Ta tranh thủ thời gian giải thích hảo ý của mình không muốn để nàng lưu lại ấn tượng xấu, lại để cho nàng không nên hiểu lầm chính mình.

"Ta thật không có ác ý, chỉ là trị thương nhất định phải tiếp xúc đến thân thể của ngươi mới được. Không nên tránh né, nếu không trị liệu, để lâu về sau vết thương sẽ khó coi lắm."

Ta hướng Tần Tuyết Linh, thò tay tới giữ lại nàng. Tần Tuyết Linh liền lách mình né tránh, sau đó nàng nhìn về hướng ta lên tiếng khóc lớn, vừa khóc vừa nói:

"Ngạo Thiên ngươi hại ta như thế này còn chưa đủ thảm sao, còn muốn làm nhục ta nữa à ! Tại sao lại đối xử với ta như vậy chứ, tại sao chứ !"

Ta nhìn thấy bộ dáng của nàng nhất thời hiểu ra:

"Thì ra nàng nghĩ tất cả đều là âm mưu của ta !"

Ta cười khổ nhìn về phía Liễu Mộng Kỳ:

"Đừng đứng đấy ngây ngốc chứ, mau giúp ta giải thích cái đi Kỳ mụ mụ !"

"Giải thích ? Giải thích cái gì chứ chủ nhân ? Ai bảo nàng ta có ý định xúc phạm bảo bối của ta chứ, là nàng tự làm tự chịu, không lẽ chủ nhân không muốn hưởng dụng nàng sao !" Liễu Mộng Kỳ nói xong mỉm cười nhìn ta.

Ta cũng bất đắc dĩ cười khổ nhìn nàng sau đó quay về phía Tần Tuyết Linh, ánh mắt của nàng bây giờ như muốn ăn tươi nuốt sống ta vậy.

Lúc này âm thanh điện tử của hệ thống lại vang lên trong đầu ta:

"Phát hiện Tần Tuyết Linh đang có oán khí với chủ nhân, tuy Tần Tuyết Linh đã được Liễu Mộng Kỳ dạy dỗ qua nhưng nàng chỉ phục tùng Liễu Mộng Kỳ vì sợ hãi, đối với chủ nhân vẫn chưa có cảm tình gì, hệ thống phát ra nhiệm vụ ẩn:

Yêu cầu nhiệm : Chủ nhân phải đích thân dạy dỗ Tần Tuyết Linh, biến nàng thành mẫu cẩu của chủ nhân, có thể dùng bất kỳ cách gì để dạy dỗ nàng vì nàng rất kiêu ngạo nên hệ thống đưa ra khuyến cáo chủ nhân nên dùng biện pháp mạnh để khuất phục nàng.

Phần thường: 1 thẻ thần khí phẩm chất truyền thuyết, 1 thẻ sao chép kỹ năng, 1 thẻ nâng cấp kỹ năng, 20 viên Thần Long Đan, 600.000 điểm hệ thống."

Ta nhìn vào nhiệm vụ của hệ thống cười thầm:

"Coi bộ lần này phần thưởng cũng hấp dẫn nha, ta đang chờ ngươi nãy giờ đây hệ thống, lần này là dạy dỗ thành mẫu cẩu à, thú vị, thú vị à nha !"

Lúc này Tần Tuyết Linh ngồi ở bên cạnh thấy ta không nói gì nghĩ rằng ta phát hiện ra thân phận của nàng nên e ngại, liền lên tiếng:

"Ngạo Thiên, đừng tưởng rằng ngươi hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt được hiệu trưởng biến nàng thành tình nô của ngươi có thể khiến ngươi cá chép hóa rồng, ta cho ngươi biết, thế lực sau lưng ta lớn đến mức nào ngươi căn bản tưởng tượng không đến, nếu ngươi dám làm gì ta, ta nhất định giết chết ngươi, khôn hồn thì lập tức thả ta ra !"

Tần Tuyết Linh quay đầu nhìn về phía ta, trong mắt tràn đầy khinh bỉ cùng chán ghét.

Liễu Mộng Kỳ nghe Tần Tuyết Linh uy hiếp nhất thời tức giận lên, lập tức giơ lên roi chuẩn bi quất nàng, ta liền dơ tay ra ngăn cản Liễu Mộng Kỳ, hướng nàng nói:

"Không sao đâu Kỳ mụ mụ, chuyện này để ta giải quyết. Mẹ nuôi huấn luyện tình nô có vẻ vẫn chưa tốt lắm a !"

Liễu Mộng Kỳ nhất thời ấp úng nhìn ta sau lại quay mặt nhìn về hướng Tần Tuyết Linh, trong mắt hiện lên sát khí như thể nói:

"Cũng do ngươi cả tiện nhân, làm ta bị chủ nhân mắng, xem ta sau này trừng phạt ngươi ra sao !"

Tần Tuyết Linh nhìn thấy ánh mắt của nàng trong lòng nhất thời một cổ bất an dâng lên.

"Vâng chủ nhân, việc sau này nhờ ngài xử lý, có gì cần thì kêu tình nô, tình nô ở ngoài cửa chờ ngài. Trước khi đi ta muốn hỏi chủ nhân, có muốn ta giúp chủ nhân một tay hay không, đem nàng trói lại để chủ nhân tiện dạy dỗ ?" Liễu Mộng Kỳ liền lên tiếng đáp.

Ta liên quăng bình thuốc trị liệu cho Liễu Mộng Kỳ:

"Trói lại a, sẵn tiện dùng bình thuốc này đem những vết thương trên người nàng chữa cho tốt !"

"Vâng, như ngài mong muốn, chủ nhân của ta !"

Liễu Mộng Kỳ liền đè Tần Tuyết Linh trói lại trên giường, hơn một tháng nay bị Liễu Mộng Kỳ huấn luyện, Tần Tuyết Linh căn bản không dám đối với Liễu Mộng Kỳ có ý định phản kháng, ngoan ngoãn mà chịu trói, bị trói trên giường, nàng liền bị Liễu Mộng Kỳ trói trên giường tạo thành một hình chữ đại.

Liễu Mộng Kỳ đem bình thuốc bôi lên trên các vết thương của Tần Tuyết Linh.

Tần Tuyết Linh kinh ngạc phát hiện, vết thương trên người mình chính bằng tốc độ kinh người khép lại, làn da bị roi quất cũng nhanh chóng tốt lên nhiều không còn vệt đỏ mà đã bắt đọc mọc lên da non. Nàng đột nhiên minh bạch, có lẽ vừa rồi ta thật là muốn giúp nàng trị thương, cũng không phải muốn mượn cơ hội chiếm tiện nghi chấm mút.

Tần Tuyết Linh trong lúc được Liễu Mộng Kỳ bôi thuốc vừa suy nghĩ:

"Ngạo Thiên, hắn sao lại có bình thuốc thần kỳ như vậy ? Liễu Mộng Kỳ vừa rồi gọi hắn là chủ nhân, cũng không phải là kêu loạn, chẳng lẽ nói hắn có năng lực gì đáng sợ đến mức hiệu trưởng nàng phải cam tâm tình nguyện làm tình nô của hắn ?"

Tần Tuyết Linh lúc này mới hiểu được vì cái gì Liễu Mộng Kỳ thái độ như vậy cung kính đối với ta. Chỉ là nàng vừa mới nói không ít lời khó nghe với ta, lúc này khiến nàng lập tức đổi giọng xin lỗi thật sự là có chút khó.

Liễu Mộng Kỳ đem Tần Tuyết Linh chưa trị xong, đem nàng buộc tại trên giường về sau, liền hướng ta:

"Xin chủ nhân chậm rãi dạy dỗ, tình nô cáo lui !"

"...Phanh!..." một tiếng, cửa đóng lại. Trong phòng chỉ còn lại ta và Tần Tuyết Linh hai người toàn thân trần trụi.

Chương 52: Dạy dỗ mẫu cẩu công chúa (Thượng)

Tần Tuyết Linh chứng kiến tay ta cầm lấy roi, khuôn mặt nàng lập tức bị hù trắng bệch. Nàng mới rồi lớn tiếng hù dọa ta nhưng không ngờ rằng ta lại không quan tâm tới những lời nói của nàng, nàng cảm thấy bây giờ nàng không khác gì một con cá đang nằm trên thớt chờ đợi người tới làm thịt.

"Ngạo Thiên...ngươi đừng tới đây... Ngươi nghe ta giải thích... vừa rồi ta chỉ hù dọa thôi, ngươi... đừng nghĩ là thật !"

Ta ngữ khí đột nhiên trở nên phi thường nghiêm khắc, sợ tới mức Tần Tuyết Linh khẽ run rẩy:

"Nhị công chúa, ngươi có biết trong các loại người, ta ghét nhất là loại người lấy quyền thế của mình ra đe dọa ta đấy, ngươi biết không !"

"Ngạo Thiên....Kỳ thật ta... A.... !"

Tần Tuyết Linh hét thảm một tiếng, nàng còn đang suy nghĩ lấy như thế giải thích, nàng không nghĩ tới ta không hề báo trước tựu đem roi quất vào nàng trên tao huyệt.

"Đừng đánh ta chổ đó... Van cầu ngươi đừng đánh ta... Ta sai rồi còn không được sao !"

Tần Tuyết Linh ủy khuất mà cầu xin tha thứ, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt thống khổ.

Ta không quan tâm tới lời nói của nàng, tiếp tục dùng roi quất vào trên dâm huyệt của nàng, đối với ta một khi huấn luyện tình nô thì trước hết phải làm cho nàng khuất phục đã, sau đó thì mới có thể ôn nhu đươc, đối với hạng người kiêu ngạo như nàng thì ta phải dùng cứng đối cứng mới có thể khuất phục được nàng.

"Không muốn đối với ta như vậy... Van cầu ngươi... Ngươi muốn thế nào đều được... Đừng như vậy..."

Tần Tuyết Linh lúc bây giờ cảm giác đau đớn làm cho nàng buông tha cho hết thảy tôn nghiêm của một vị nhị công chúa, chỉ cầu mong nam nhân trước mặt có thể buông tha đừng quất nàng là được.

"Nhanh như vậy tựu cầu xin tha thứ rồi sao nhị công chúa, không phải ngươi luôn kiêu ngạo sao, lúc nãy khi còn chưa nhận ra ta còn toàn lực bú liếm côn thịt của ta mà, giờ nhận ra ta thì lại đổi giọng uy hiếp ta, chưa gì hết mà lại cầu xin tha thứ rồi à !"

Tần Tuyết Linh lộ ra hoảng sợ biểu lộ, nhưng tiếc tứ chi bị trói, thân thể lại bị ta ép chặt trên giường, hoàn toàn không thể động đậy.

"Không... Ta không muốn... Tha cho ta đi..."

Ta nhẹ nhàng vuốt ve dâm huyệt của nàng, đem roi giơ lên tiếp tục quất.

"BA~!... BA~!... BA!... BA~!... BA !"

Ta cứ như thế quất roi vào nàng gần nửa canh giờ, khắp căn phòng vang lên tiếng kêu của nàng.

"...A!...Đừng đánh...A...a...a !"

Tần Tuyết Linh lần nữa phát ra rên rĩ, trên tao huyệt hiện lên vết roi, có chổ còn ửng đỏ lên, vừa đau vừa nhức, làm cho nàng thống khổ, như vậy đau đớn muốn tới khi nào mới có thể chấm dứt a, Tần Tuyết Linh không khỏi lâm vào tuyệt vọng lớn tiếng nói:

"Thao ta đi ! Ngươi muốn thao ta thì cứ thao đi, cần gì phải hành hạ ta như thế, không phải Liễu Mộng Kỳ bắt ta về để dâng cho ngươi sao, nàng không hành hạ gì ta chổ đó không phải là để dành cho ngươi thao ta sao, ngươi muốn thì cứ thao đi, không cần tra tấn ta chổ đó..."

Tần Tuyết Linh vốn là một vị công chúa từ nhỏ đã được nuông chiều, vốn không đủ cứng cỏi thần kinh, tại ta bạo ngược động tác xuống, rất nhanh liền khuất phục rồi. Nàng tuy nhiên cảm thấy đem chính mình trân tàng nhiều năm xử nữ giao cho như vậy một cái nam nhân không có cam lòng, nhưng chỉ cần có thể không bị thống khổ tra tấn, nàng cảm thấy còn tốt hơn, dù gì xữ nữ sớm muộn cũng mất, đã vậy thì cho nó mất có ý nghĩa.

Ta nhìn nàng nở nụ cười âm hiểm ra, Tần Tuyết Linh khuất phục rất dễ dàng, hẳn là lúc trước Liễu Mộng Kỳ đã dạy dỗ nàng, khiến nàng đã có tính thuần phục sẵn rồi, giờ ta chỉ cần kích phát nó ra. Thầm nghĩ:

"Thao là khẳng định phải thao đấy, nhưng phải đợt ta hạ thấp sự tự cao của nàng đã !"

Ta liền hướng đến trước mặt Tần Tuyết Linh, ngồi lên bộ ngưc lớn của nàng, đem côn thịt đặt ở trước mặt nàng, lớn tiếng nói:

"Nhị công chúa, ngoan ngoãn mà ngậm lấy nó đi, làm cho nó cứng lên thì ta mới có thể cho ngươi phá trinh !"

Tần Tuyết Linh không dám không nghe lời, phối hợp há to miệng, cố hết sức mà mút lấy côn thịt của ta, vừa mút vừa nghĩ tới sau khi mút côn thịt cứng ngắc về sau lại dùng nó để cướp đi chính mình bảo tồn nhiều năm thân xử nữ, Tần Tuyết Linh trong nội tâm tràn đầy bi ai.

"Đừng chỉ biết mút mỗi dương vật của ta, hai viên bi của ta cũng mút cho sạch sẽ đi !" Ta vừa nói vừa lấy tay tát vào dâm huyệt đang đỏ ửng của nàng.

"A...a...a... Đau quá....Đừng đánh ta mà.... ta thè lưỡi ra liếm... ta thè lưỡi ra liếm !"

Tần Tuyết Linh thật là bị đánh sợ, liền thè lưỡi ra liếm lấy hai viên bi của ta sau lại đảo lên mút lấy côn thịt ta.

Ta cúi đầu nhìn nhị công chúa kiêu ngạo của Hoa Hạ đế quốc, bây giờ lại vừa sợ vừa ủy khuất dưới háng của mình mà liếm láp, trong nội tâm tràn đầy cảm giác chinh phục.

Dương vật bị Tần Tuyết Linh liếm đến cứng ngắc lên, ta cảm thấy thời điểm nhấm nháp mỹ thân thể này đã đến rồi liền giải khai dây trói buộc của nàng, đem nàng đặt tại trên giường theo kiểu "Cẩu giao thức".

Tần Tuyết Linh nhìn thấy bộ dáng bây giờ của mình, lộ ra xấu hổ biểu lộ, nàng lúc này đã nhận mệnh rồi. Nàng chỉ biết là thời điểm mấu chốt nhất muốn tới rồi, cho nên nhắm mắt lại cắn chặt răng, chuẩn bị nghênh đón dương vật to lớn của ta đến.

Ta cũng không do dự, đem dương vật nhắm ngay dâm huyệt của nàng, dùng sức một hơi đút vào, trên mông đít cơ bắp mạnh mẽ mà co lại một cái, dương vật một phát đâm thẳng vào hoa tâm của nàng.

"...A...a...a...Đau quá đi !...."

Tần Tuyết Linh trợn tròn đôi mắt đẹp, giương thanh tú miệng, hét toáng lên. Chỉ là theo nàng toàn thân kéo căng cơ bắp cùng xé rách lấy ga giường ngón tay có thể nhìn ra, nàng thật sự là đau đến nói không ra lời.

"Cầu ngươi... Chậm một chút... Ta là lần đầu tiên... Đau quá... Cầu ngươi đó...nhẹ một chút !"

"BA~!... BA~!... BA!... BA~!... BA !"

Ta không quan tâm đến lời nói của nàng, tiếp dục ra sức dùng côn thịt ra sức thao tạo huyệt của nàng, thi thoảng đưa tay vuốt ve lấy âm hạch của nàng kích thích nàng rên rỉ lên.

Tần Tuyết Linh kiều mị rên, thân thể không ngừng trước sau đong đưa, khiến cho hai bầu vú to lớn đung đưa lên xuống, ta tay trái vươn trước ngực nàng xoa bóp cặp vú lớn sau mỗi lần nhấp, tay phải vuốt ve nàng vừa to vừa mềm mại mông bự.

"Nha... Thật thoải mái... Khoái chết ta rồi... Thân đồng học... Ta bị ngươi chọc vào thật thoải mái... Ôi... Nha... Nha... Ta không chịu nổi... Hảo côn thịt a... Sướng chết ta... Thật là thoải mái...."

Tần Tuyết Linh kích động lớn tiếng kêu la, dương vật của ta càng dùng sức đút vào mang đến kích thích đem Tần Tuyết Linh ham muốn đẩy hướng cao trào, cả người tê dại dục tiên dục tử...

Chương 53: Dạy dỗ mẫu cẩu công chúa (Trung)

Ta một bên đánh bờ mông của Tần Tuyết Linh, một bên thao lấy dâm huyệt của nàng, chỉ cảm thấy dâm huyệt càng ngày càng gấp rồi, rõ ràng kẹp dương vật ta càng lúc càng chặt, liền bề bộn đánh cho mông nàng một cái tát, nói:

"Hảo....Dâm đãng công chúa ... Kẹp ta chặt như vậy... còn giả bộ thanh cao... ngươi kẹp sướng chết ta rồi..."

Lần thứ nhất quan hệ qua huyệt dâm đã khiến Tần Tuyết Linh hoàn toàn đắm chìm tại trong khoái cảm, không biết xấu hổ trình độ quả thực làm cho không người nào có thể tưởng tượng.

"Thao ta a... tiếp tục thao ta a... Thao chết ta đi... Sảng khoái quá... Ta muốn ra..."

Ta nhìn thấy nàng dâm đãng hình thái càng khiến ta kích thích làm được càng thêm ra sức.

"BA~!... BA~!... BA!... BA~!... BA !"

Dương vật thay nhau trừu sáp vào dâm huyệt của nàng liên tục làm Tần Tuyết Linh hô hấp dồn dập, hai tay vây quanh ở ta, của nàng mông bự cao thấp vặn vẹo nghênh đĩnh của ta đút vào, mặt hồng ngượng ngùng kiều thán...

"A... a... a... Hảo lão công... Hảo... Thật thoải mái... Ta lỗ lồn không chịu nổi... Thân lão công... Ngươi mạnh quá....A...a...a..."

Tần Tuyết Linh bây giờ đã vứt bỏ vẻ mặt thanh cao ngạo mạn ra sau đầu, dần chuyển thành khuôn mặt dâm đãng kêu rên liên tục, bây giờ xuân ý đã đốt cháy phương tâm của nàng bộc phát ra bộ dạng phóng đãng không thôi...

"Ân... A... a... Hảo lão công... Thân đồng học... Ngươi lại... Lại dùng lực ... Hảo thoải mái....A...a...a"

Ta thấy nàng lúc này đã rơi vào bể dục, nghĩ đã tới lúc rồi liền đem tay tát một cái vào mông nàng hẳn giọng:

"Nhị công chúa, kêu ta chủ nhân.....nói: Ngươi là tiểu mẫu cẩu của ta, mỗi ngày ngươi đều phải kính dâng tao huyệt của ngươi để cho ta thao. Nếu ngươi không nói chủ nhân không những không thao ngươi, còn đem ngươi ném ra ngoài, để người ngoài nhìn thấy bộ dáng của ngươi bây giờ sẽ có cảm nghĩ ra sao ?"

"Không... Đừng ném ta ra ngoài...Ta.... Nhưng mà....Ta là nhị công chúa của đế quốc... Sao có thể bảo ngươi... chủ nhân được... Không thể.."

Ta đem dương vật rút ra khỏi lỗ thịt của nàng, liền đem tay tát liên tục vào mông nàng, Tần Tuyết Linh khó chịu lắc lư bờ mông liên tục.

Từng cái tát vỗ vào trên mông nàng, Tần Tuyết Linh đều cảm thấy thư sướng, một cổ cảm giác hưng phấn trỗi lên, thầm nghĩ:

"Không lẽ ta có xu hướng thụ ngược đãi, thích để hắn đem chính mình làm tiểu mẫu cẩu của hắn... mặc hắn chà đạp sao...nhưng mà...sao cảm giác này....thoải mái quá..!"

Nghĩ đến đây thân thể của nàng tựa hồ trở nên càng thêm kỳ quái cùng mẫn cảm lên, nàng nghĩ tới cái kia căn đại nhục bổn cắm vào cảm giác thật sự rất thư sướng...

"Trở thành tiểu mẫu cẩu của hắn cũng không phải quá tệ, mỗi ngày đều bị căn này đại nhục bổng này cắm vào a... cũng không tệ. Không phải hiệu trưởng cũng là tình nô của hắn hay sao...!..." Nàng thầm nghĩ tự kiếm cho mình một cái lý do.

"Sao hả ! Ngươi chấp nhận hay không, ngươi không chấp nhận ta quăng ngươi ra ngoài à !"

Ta nhìn xem Tần Tuyết Linh không ngừng mà thở dốc vì hưng phấn, tựu là không nói lời nào bộ dạng bắt đầu không nhịn được.

"Không... Đừng ném ta...ra ngoài..... Ta... Ta... Ta nguyện ý...làm tiểu mẫu cẩu...của ngươi !"

Bị ta nhìn xem, Tần Tuyết Linh trong nội tâm đột nhiên run lên, tự nghĩ:

"Dù sao mình cũng đã thất thân vì hắn rồi, làm tiểu mẫu cẩu của hắn thì có khác gì đâu, chỉ cần hắn đừng vứt bỏ ta là được !"

Hơn nữ cái loại nầy cảm giác bị khuất phục lại để cho nàng cũng khó có thể tự kìm chế, không tự chủ được liền đáp ứng xuống.

"Nhị công chúa nói rõ ràng, nguyện ý cái gì, nói nhanh a, ta tựa không có kiên nhẫn mà ném ngươi ra ngoài cho người khác xem đấy ?"

"Không... Đừng...Đừng ném ta ra ngoài...... Van cầu ngươi... Ta nói... Ta nguyện ý... Ta nguyện ý trở thành chủ nhân chó cái... Dùng thân thể tới lấy lòng chủ nhân... Lại để cho chủ nhân đại nhục bổng mỗi ngày địt của ta tao huyệt..."

Ngay từ đầu do dự cùng ngượng ngùng, theo lời nói nói ra bị chậm rãi đi ra ngoài, những cái...kia vốn là sẽ để cho thiếu nữ cảm giác cảm thấy thẹn đích thoại ngữ nói ra.

Vừa nói ra ngôn ngữ dâm đãng không biết cảm thấy thẹn, Tần Tuyết Linh cảm giác mình chậm rãi sa đọa rồi, càng nhiều nữa thì là cảm giác bị chinh phục, chó cái cùng chủ nhân giao cấu tưởng tượng lại để cho Tần Tuyết Linh cảm giác mình dâm thủy trong huyệt mềm tràn ra thêm nữa...

Tần Tuyết Linh nhịn không được đem trắng noãn hai chân chăm chú mà khép lại, hơn nữa giúp nhau ma sát lấy, muốn chảy xuống dâm thủy lau khô, để tránh bị ta phát hiện mình đã nhịn không được. Thế nhưng mà nàng không nghĩ tới chính là, cử động của nàng đều rơi vào trong mắt của ta lại càng thêm kích phát tình dục trong cơ thể ta.

"Ân, phải thế chứ, tiểu mẫu cẩu thật nghe lời... Ta sẽ hảo hảo cho tiểu mẫu cẩu thoải mái đấy !"

Ta liền đem côn thịt một phát đâm lút cán vào hoa tâm của nàng, làm nàng kêu rên lên.

"A... a... a... Hảo... Hảo... Thật thoải mái... Ta lỗ lồn không chịu nổi...A...a...a...sướng quá....tiếp tục thao ta đi"

Ta liền đánh mông nàng một cái, nhẹ nhắc:

"Ngươi quên cách xưng hô rồi sao, quên vừa nãy chính ngươi đã nói gì à !"

"A? Không nên đánh chó cái bờ mông to á... Đau quá... A a... Chủ nhân....Nhẹ một chút á..."

"Ha ha, như vậy mới đúng chứ...tốt rồi... tiễu mẫu cẩu công chúa... ta sẽ hảo yêu thương ngươi... phải nhớ bất kỳ lúc nào đều phải nghe lời ta có rõ hay không."

"Vâng... Chủ nhân..."

Tần Tuyết Linh bị ta thao liên tục cảm giác thư sướng bộc phát ra cả người làm trong cơ thể dâm thủy căn bản khống chế không được tràn ra thấm ướt côn thịt ta.

"Nguyên lai tiểu mẫu cẩu cũng sớm đã nhịn không được nha, mới bị thao một tia mà đã chảy đầy nước rồi! Nhìn xem ngươi cái này dâm đãng tiểu mẫu cẩu đã ướt át tới trình độ nào rồi hả ?"

Ta đột nhiên đem ngón tay vươn xuống tao huyệt của nàng, bóp nhẹ một phát hòn le, sau đó không ngừng mà cầm nó xoay tròn ma sát, cái này lại để cho Tần Tuyết Linh thiếu chút nữa điên mất, nàng hướng về sau ngẩng lên đầu, phát ra liên tiếp rên rỉ:

"A... Đã tới rồi... Tiểu mẫu cẩu phát tao rồi... Chủ nhân... Chủ nhân đem tiểu mẫu cẩu chơi đến cao triều... Nhanh... nắn bóp ta hòn le đi...A...a...a...bóp nát nó đi....A...a...a... Tiểu... Tiểu mẫu cẩu muốn... Muốn chủ nhân đại nhục bổng thao chết...A...a...a... !"

"Như thế nào đây ? Thoải mái hay không nha? Chỉ cần ngươi nghe lời... Ta nhất định sẽ làm cho tiểu mẫu cẩu mỗi ngày thư thái như vậy đấy!" Ta nhanh hơn văn vê theo như tốc độ, nghe Tần Tuyết Linh thanh âm dâm đãng, dưới háng côn thịt càng thêm vừa thô vừa to lên.

"Phải.. A... a....a.... Tiểu mẫu cẩu... Tiểu mẫu cẩu nghe lời chủ nhân...!"

Đến trình độ này, Tần Tuyết Linh khát vọng thân thể đã không cách nào khống chế, như vậy tựu thỏa thích hưởng thụ côn thịt mang đến khoái cảm rồi. Nàng tựa hồ có chút ẩn ẩn mà mong mỏi phương ta dương vật liên tục sáp vào nàng khiến nàng đạt tới cực độ cao trào.

"A...a...a... Muốn hư mất... Tao bi... Tiểu mẫu cẩu tao bi.... Cũng bị chơi nát rồi... Sảng khoái... Cầu chủ nhân... Chơi nát tiểu mẫu cẩu tao bi... Lại để cho tiểu mẫu cẩu cao trào... Còn muốn... Còn muốn vào đi... bên trong hoa tâm... Nhịn không được... Tiểu mẫu cẩu... Tiểu mẫu cẩu đã tới rồi... !"

Theo cuối cùng kêu thảm thiết, Tần Tuyết Linh tại ta liên tục trừu sáp lại một lần nữa đạt đến cao trào.

Chương 54: Dạy dỗ mẫu cẩu công chúa (Hạ)

Theo Tần Tuyết Linh kêu thảm thiết, ta càng ngày càng dùng dương vật trừu sáp trong dâm huyệt của nàng, cảm giác thiếu nữ tao bi da thịt mềm mại phảng phất đột nhiên co rút nhanh, gắt gao ép lấy côn thịt của ta không ngừng mà run rẩy, tao bi tựa hồ như một đập ngăn nước bị vỡ ra, đem ấm áp chất lỏng từ bên trong dâm động không ngừng mà phun đến lấp đầy côn thịt của ta.

Sau một lúc ta đem dương vật rút ra khỏi dâm huyệt, nàng rốt cục buông cuối cùng một tia tôn nghiêm, hướng ta nhìn sang:

"Chủ nhân! Tuyết Linh nguyện ý làm ngươi chó cái, vĩnh viễn hầu hạ ngươi phục thị ngươi, vĩnh viễn không dám phản bội, cầu chủ nhân từ nay về sau thương xót ta !"

Tần Tuyết Linh dùng một tia khí lực cuối cùng nói ra những lời này, sau khi nói xong buông mình nằm nhuyễn tại trên giường.

Ta nhìn nàng mĩm cươi:

"Lúc này mới chịu nghe lời, yên tâm chủ nhân sẽ yêu thương ngươi! Ra, đeo lên cái này !"

Ta từ trong hệ thống mua một cái vòng cổ dành cho cẩu đem vòng cổ giao cho nàng.

Tần Tuyết Linh hoàn toàn không dám phản kháng, đương nhiên giờ phút này nàng cũng đã không có khí lực để phản kháng nếu nàng không muốn, liền đem vòng cổ mang lên cổ.

"Hiện tại, tựu xem chủ nhân như thế nào chơi ngươi cái này đầu chó cái !"

Ta đem nàng lật ngửa ra, sau đó lại lại đem dương vật đâm đi vào tao huyệt của nàng.

Nhìn xem bờ mông của nàng va chạm với côn thịt của ta, ta đắc ý vừa thao vừa đánh bờ mông trắng nõn của nàng.

Lại thao trong chốc lát, ta cũng đã đến cực hạn, dùng sức mãnh liệt địt mấy chục cái, đem nóng hổi tinh dịch bắn vào xử nữ lồn thịt ở bên trong làm cho Tần Tuyết Linh sướng đến ngất đi.

Cao trào qua đi được một lúc, Tần Tuyết Linh trong đầu trống rỗng, đã qua rất lâu mới thanh tỉnh lại. Nàng đột nhiên phát hiện trong cơ thể nhiều hơn một ít gì đó trong tao huyệt không ngừng chảy ra. Đúng lúc này nàng mới phát hiện ta đang nằm bên cạnh nàng nở nụ cười dâm đãng nhìn nàng.

"Được rồi, đã nhanh như vậy tựu cao triều, như vậy hôm nay tựa dạy dỗ đến đây thôi. Ngươi đã là mẫu cẩu của ta thì ta cũng phải làm một số thứ để chứng minh ngươi là nô lệ của ta mới được."

"Chủ nhân... Muốn... Muốn làm cái gì ?"

Ta liền vào hệ thống mua lấy một bình thuốc và một chiếc hộp mạ vàng, lấy bình thuốc hướng hai nhũ hoa của nàng nhỏ vài giọt chất lỏng, liền dùng ngón tay đem chất lỏng tại trên quầng vú và nhũ hoa vẽ đều lên.

Sau đó từ trong chiếc hộp mạ vàng lấy ra một cây ngân châm, ta đốt lên một cái ngọn nến, đem ngân châm hơ ở phía trên ngọn nến đốt một hồi. Đợi ngân châm đỏ lên, liền dùng sức đâm nó vào chính giữa nhũ hoa của nàng.

"A...!....Đau quá !"

Thân thể của nàng không ngừng bắt đầu run rẩy nhưng bị ta làm cho sợ hãi, nàng chỉ có thể nhắm mắt, cắn răng, mạnh mẽ nhẫn nại lấy kia đầu vú ra truyền tới đau đớn nóng rát.

Đợi đến khi ngân châm đâm thủng nhũ hoa làm cho chính giữa nhủ hoa lỗ nhỏ vừa đủ theo ta yêu cầu, ta liền rút ra ngân châm, theo trong hộp mạ vàng lấy ra một đôi nhũ hoàn, bề dày mỗi chiếc nhũ hoàn ước chừng ngang với bề mặt của ruột bút bi, hình dáng mỗi chiếc nhũ hoàn đều có hình tròn, chỉ là ở một góc thì lại có một chổ hổng, lỗ hổng này dùng để móc vào đầu vú của nàng, bên cạnh đó còn có viên bi nhỏ dùng để cố định hai khoảng trống giữa hai thanh nhũ hoàn, loại nhũ hoàn này có thể tháo ra mang vào nên cũng khá là tiện dụng, hình mặt trên nhũ hoàn còn có khắc một chữ 'Ngạo'. Danh tự này là ta từ trong hệ thống lúc mua chiếc hộp này đã nhờ hệ thống khắc vào.

Tần Tuyết Linh vừa thấy được nhũ hoàn, tuy rằng đầu vú thỉnh thoảng truyền đến từng trận đau nhức, nhưng nàng vẫn là cố nén đau đớn tội nghiệp nhìn ta hỏi:

"Chủ nhân... cái này là đeo ở...?"

Ta nhìn nàng nói:

"Đương nhiên là đeo ở trên vú của ngươi a...!"

Tần Tuyết Linh trong lòng co lại, trong mắt đau xót, liền chảy ra lệ ra, nói:

"Chủ nhân... Chó cái về sau... Nhất định nghe lời ngài... Van cầu đừng ngài !... Không cần mặc nó vào a !"

Ta cũng không có bởi vì nàng ra vẻ đáng thương mà sinh lòng thương hại, chính là lạnh lùng nói:

"Không cần nhiều lời! Lời của chủ nhân nói ra ngươi nhất định phải nghe, chỉ cần ngươi mang nó vào, mới có thể chứng minh lòng của ngươi chân chính thần phục với ta !"

Ta không nói nhiều với nàng, liền đem nhũ hoàn xuyên qua lỗ nhỏ trên đầu vú, sau đó dùng viên bi nhỏ cố định hai khoảng trống trên thanh nhũ hoàn.

Bên đầu vú bên kia của nàng ta cũng làm tương tự, tại Tần Tuyết Linh cầu xin tha thứ cùng khóc ở bên trong, ta tạị trên một bầu vú khác cũng mặc vào một cái nhũ hoàn, mặt trên có một chữ: 'Thiên'.

Hai cái nhũ hoàn này vốn là một cặp được khắc mỗi bên một chữ cái của tên ta.

Ta nhìn một đôi vú của nàng sau khi mang vào nhũ hoàn, càng tăng thêm vẻ đẹp cho cặp vú lớn, cặp nhũ hoàn phối hợp chung quanh quầng vú của nàng khiến ta có cảm giác kích thích lạ thường.

Ta liền ở trên bộ ngực ngực nàng khẽ di động nhũ hoàn vài vài cái, hỏi:

"Sao, tiểu mẫu cẩu của ta, thích không, nhớ kỹ không có lệnh của ta là không được tháo nó ra đâu đấy, ta sẽ bất chợt tới kiểm tra, lúc đó mà ngươi không có mang là ta sẽ trừng phạt ngươi đó. ?"

Tần Tuyết Linh không dám xem bầu vú của nàng lúc bấy giờ, chỉ có thể cúi đầu nhẹ nói "Vâng!" một tiếng.

Ta từ trong hệ thống mua dây xích cẩu có kèm vòng cổ, đem vòng cổ đưa tới trước mặt Tần Tuyết Linh, nói:

"Đeo lên trên cổ đi."

Tần Tuyết Linh nhìn thấy vòng cổ cũng chỉ bất đắt dĩ đem vòng cổ đeo lên trên cổ nàng, nàng lúc này thật sự là sợ hãi ta sẽ hành hạ nàng nên ta nói gì nàng hầu như đều không có ý cãi lại.

Ta vỗ vỗ mông của nàng, ra lệnh:

"Bò lên trên mặt đất, dơ cặp mông lớn lên như lúc này dùng Cẩu giao thức !"

Tần Tuyết Linh nhẹ nhàng gật đầu, đem kia trắng như tuyết cái mông to nâng cao lên, dọn ra tư thế cẩu bò.

Ta thấy nàng đã dọn xong động tác, liền từ trong hệ thống mua một cây son môi.

Ta đem cây son môi mở nắp ra, đem đầu son hướng tới dâm huyệt của nàng liền trên mặt âm hộ vẽ loạn lên trên hai mép lồn, sau một lát hai bên mép lồn đã đỏ ửng lên như một đôi môi.

"Ân... Chủ nhân... ... Ngài... hướng nơi đó... làm cái gì...vậy..."

Ta liền hướng nàng cười nói:

"Xỏ khuyên cũng đã xỏ rồi, cũng phải làm khế ước nô lệ chứ, tới đây, đem hai mép lồn của ngươi ấn tại trên tờ giấy này, như thế ngươi mới chính thức nhận ta làm chủ !"

Chương 55: Khế ước mẫu cẩu

Ta liền đem ra một tờ giấy khế ước mà ta đã nhờ hệ thống soạn ra sẵn bày ra trên mặt đất, hướng tới nàng.

Tần Tuyết Linh cầm lấy khế ước nô lệ nhìn sơ qua nó, đại khái trong đó viết:

"Dâm đãng mẫu cẩu Tần Tuyết Linh tự nguyện trở thành tình nô chó cái của Ngạo Thiên, tuyệt đối phục tùng mọi mệnh lệnh của chủ nhân.

Bao gồm nhận chủ nhân dạy dỗ, cũng hầu hạ chủ nhân, phải làm cho chủ nhân vừa lòng. Mẫu cẩu không được phản kháng mệnh lệnh chủ nhân cũng như các nữ chủ nhân đưa ra, phải tuyệt đối tuân thủ các điều mà chủ nhân và các nữ chủ nhân yêu cầu mẫu cẩu làm theo.

Mỗi khi bò trên đất, mẫu cẩu lỗ đít đều phải nhét đuôi giả, cổ đều phải đeo vòng cổ mặc để cho chủ nhân dắt đi, đều không được phản kháng. Mẫu cẩu bò trên đất phải vặn vẹo phần eo, lắc lư vú lớn, đồng thời vặn vẹo mông, làm cho mông lắc lư theo, mỗi khi bò trên mặt đất đều phải học tiếng chó sủa để chủ nhân cảm thấy kích thích. Khi cùng với nữ nhân khác cùng phục thị chủ nhân thì không được có ý định phản kháng bất tuân, nô lệ không thể cự tuyệt, mà phải hòa hợp vào cũng trải nghiệm lạc thú.

Mẫu cẩu phải cam đoan thân thể vệ sinh sạch sẽ, để làm cho chủ nhân vừa lòng khi chơi đùa, thân thể vệ sinh bao gồm phải chính mình súc ruột vệ sinh sạch sẽ lỗ đít cùng bài tiết nước tiểu, trừ phi chủ nhân có đặc thù mệnh lệnh, nếu không mỗi ngày phải tuân thủ.

Mẫu cẩu thân thể thuộc chủ nhân, phải vui vẻ khi được chủ nhân đối nô lệ thân thể xuyên hoàn, xăm hình xăm các kiểu. Khi ở nơi đông người nô lệ có thể bảo toàn thể diện mà không cần chấp hành những luật lệ trên nhưng khi một mình với chủ nhân, Mẫu cẩu phải toàn quyền nghe lời của chủ nhân, phải bò xuống mặt đất cúi đầu thỉnh an chủ nhân.

Chủ nhân có quyền thay đổi bản khế ước bất khi nào chủ nhân muốn, hiệu lực của bản khế ước sẽ bắt đầu áp dụng khi mẫu cẩu ký tên vào."

Tần Tuyết Linh đọc sơ qua nội dung khế ước mặt đỏ xấu hổ bừng bừng, lại khi nghe ta kêu nàng đem hai mảnh mép lồn ấn xuống dưới tờ giấy để xác nhận ấn ký làm nàng càng cảm thấy thẹn hơn, tuy rằng không muốn nhưng khi thấy gương mặt nghiêm nghị của ta thì nàng đành vâng lệnh đem hạ thân ấn xuống tờ giấy để lại dưới góc một cái âm thần ấn ký màu đỏ tươi.

Thấy nàng đã in vào ấn ký âm thần, ta liền lấy ra một cây bút lông, tại nghiên mực thấm một chút, sau đó đưa cho nàng kêu nàng ký vào danh tự của nàng

Tần Tuyết Linh liền biết chính nàng đã không có bất kỳ đường rút lui rồi. Liền tại chính phía dưới khế ước bên cạnh âm thần ấn ký viết một dòng chữ:

"Mẫu cẩu Tần Tuyết Linh nguyện ý trở thành tình nô chó cái của Ngạo Thiên chủ nhân !"

Ta thõa mãn gật đầu:

"Tốt, từ hôm nay, ta là chủ nhân của ngươi, ta sẽ không làm tổn thương ngươi, ngươi chỉ cần nghe lệnh ta là đủ, nếu ngươi dám phản bội ta thì tờ giấy này sẽ được công khai ra khắp Hoa Hạ đế quốc, biết chưa !"

Tần Tuyết Linh cúi đầu, đáp:

"Vâng... đã biết !"

Ngay lúc này hệ thống gửi thông báo cho ta:

Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ: Dạy dỗ Tần Tuyết Linh, biến nàng thành mẫu cẩu của ngài, hệ thống khen thưởng:

Phần thường: 1 thẻ thần khí phẩm truyền thuyết, 1 thẻ sao chép kỹ năng, 1 thẻ nâng cấp kỹ năng, 20 viên Thần Long Đan, 600.000 điểm hệ thống."

"Chủ nhân, vì thẻ nâng cấp kỹ năng là thẻ dùng ngay tức khắc, nên mong ngài hãy lựa chọn kỹ năng ngài muốn nâng cấp ngay bây giờ, ngài muốn nâng cấp kỹ năng nào !"

"Thẻ nâng cấp kỹ năng phải dùng ngay tức khắc sao, thẻ đó là sao thế, nó có tác dụng gì, giải thích cho ta cái đi ?" Ta cảm thấy tò mò vì cái thẻ này liền lên tiếng hỏi.

"Thẻ nâng cấp kỹ năng, có thể nâng cấp một kỹ năng nào đó của ngài lên, kỹ năng được nâng cấp sẽ có thể tiến hóa lên một kỹ năng cấp cao hơn so với ban đầu, chủ nhân xác định sử dụng nó cho"

"Thì ra là vậy, kỹ năng được nâng cấp có thể tiến hóa lên một kỹ năng cấp cao hơn so với ban đầu ha, vậy thì xác nhận thăng cấp cho Thấu Tâm Ma Nhãn đi !"

"Chủ nhân xác định nâng cấp kỹ năng Thấu Tâm Ma Nhãn ?"

"Xác định !"

"Chúc mừng chủ nhân, kỹ năng Thấu Tâm Ma Nhãn đã tiến hóa thành công, bây giờ ngoài quan sát trước được động tác ra đòn của đối phương, chủ nhân còn có thể nhìn thấu được tâm tư của bất kỳ ai bị chủ nhân nhìn vào, phạm vi không quá 100 mét, quá 100 mét, sẽ không thể phát động kỹ năng nhìn thấu được tâm tư của Thấu Tâm Ma Nhãn. Tất cả các vật phẩm còn lại sẽ được tự động chuyển vào trữ vật giới chỉ của ngài, khi nào ngài cần dùng hãy kêu ta." Hệ thống nói xong liền biến mất.

Ta vừa suy nghĩ không biết kỹ năng nhìn thấu tâm tư của Thấu Tâm Ma Nhãn sẽ có hiệu quả như thế nào, lúc này thì Tần Tuyết Linh vì thấy ta ngớ đi một lúc không hiểu vì sao liền lên tiếng hỏi.

"Chủ nhân, ngài sao vậy !"

Ta giật mình tỉnh lại nhìn thấy nàng đang ngó ta, liền nghĩ nên vận dụng thử nhìn thấu tâm tư ra sao, ngay lập tức dùng nhìn thấu tâm tư đọc suy nghĩ hiện tại của Tần Tuyết Linh. Chỉ thấy sau đó vang lên trong đầu ta một loạt chữ.

"Không biết chủ nhân làm gì mà thừ người như thế nhể, làm hại ta lo sợ nãy giờ, giờ phút này ta chỉ là chó cái của chủ nhân, không biết sau này hắn có vứt bỏ ta hay không, dù sao trinh tiết của ta cũng bị hắn đoạt đi, hơn nữa ta từ nhỏ đã có hôn ước với tam hoàng tử của Thu Phong đế quốc, không biết sau này sẽ có chuyện gì không đây,... !"

Ta nghe được những ý nghĩ trong lòng Tần Tuyết Linh, cảm thấy kỹ năng này thật là đỉnh nha:

"Ta có thể đọc thấu được ý nghĩ của người khác thật quá tốt, chí ít ta có thể xác định Tần Tuyết Linh bây giờ trong nội tâm đã thuần phục ta vì sợ hãi và kính sợ, chỉ cần ta dùng một ít ôn nhu và yêu thương đối đãi nàng thì sẽ có thể thu phục được lòng nàng một cách toàn diện, mặc dù không biết tam hoàng tử của Thu Phong đế quốc có hôn ước như thế nào với nhị công chúa Tần Tuyết Linh nhưng giờ nàng đã trở thành mẫu cẩu của ta, thì nàng đã thuộc về ta, nếu tên tam hoàng tử gì đó còn có ý định bén mảng tới, thì ta cũng không ngại mà giết hắn đâu !"

Ta quay đầu lại nhìn Tần Tuyết Linh ôn nhu nói:

"Từ bây giờ trở đi ngươi chính là mẫu cẩu Tần Tuyết Linh của ta, tục danh là Linh nô hay còn gọi là mẫu cẩu Tuyết Linh, từ giờ thân thể và linh hồn ngươi đều thuộc về ta, chuyện của ngươi cũng là của ta, chỉ cần sau này gặp khó khăn nhất định phải nói cho ta biết, nghe rõ chưa. Đi thôi...ra bên ngoài...mẹ nuôi chắc cũng đang ở ngoài phòng khách chờ đợi hai ta đấy, ngươi gặp nàng phải biểu hiện tốt một chút, đừng làm ta mất mặt đấy!"

Tần Tuyết Linh ngỡ ngàng nhìn ta như đang tự hỏi làm sao chủ nhân có thể đoán được ta đang nghĩ gì mà nói như vậy, sau đó cũng nhẹ gật đầu đáp:

"Ân...chủ nhân...ta biết rồi, ta sẽ ghi nhớ !"

Ta nghe nàng nói xong liền cầm lấy dây xích dùng sức kéo về phía phòng khách.

Tần Tuyết Linh liền cảm giác cổ nàng bị vòng cổ kéo đi, thân mình nháy mắt hướng về phía trước làm nàng suýt nữa ngã nhào về phía trước, nàng bất đắt dĩ phải bò theo hướng mà ta kéo, hướng phòng khách mà bò đi.

Chương 56: Kỳ mụ mụ khuyên nhủ (Thượng)

Liễu Mộng Kỳ một mình trần truồng, ngồi ở phòng khách nhấm nháp ly rượu, nàng ngồi ở đây có thể nghe được trong phòng thời điểm Tần Tuyết Linh thời điểm bị thao lộ ra tiếng rên rỉ, nàng lộ ra một tia nhàn nhạt mà ưu sầu.

Một lát sau, nàng nghe được tiếng bước tới, thấy ta đang đắc ý mà dắt lấy đang bò sát dưới đất trần như nhộng Tần Tuyết Linh hướng tới nàng.

"Tình nô mẹ nuôi, phần lễ vật này có thể quá nặng đi, nhi tử rất ưa thích nha !"

Ta thấy nàng có vẻ lộ ra ưu sầu bèn dùng nhìn thấu tâm tư xem thử là có chuyện gì xảy ra, liền nghe thấy một loạt chữ vang lên trong đầu ta.

"Tiểu chủ nhân vẫn cứ như một tiểu hài tử, đất nước này chế độ nô lệ vốn đã có rồi, đối với nô lệ và tình nô là không có sự thông cảm nào đấy. Đối với nô lệ không phục tùng thì phải tuyệt đối làm mạnh tay răn dạy, chủ nhân thì....hầy...thương yêu quá rồi, thật sự làm ta lo quá, nếu hắn cứ như thế không khéo có ngày gặp nguy mất, có khi ta phải nên chỉ đạo hắn một chút mới được !"

Ta thấy nàng lo lắng cho ta, thầm cảm động, liền ngồi cạnh xuống bên cạnh nàng, cũng rót một chén rượu, sau đó giơ ly lên, hướng tới Liễu Mộng Kỳ trước miệng:

"Mộng Kỳ, nàng uống một ly rượu cho bớt sầu đi, ta biết nàng lo lắng cho ta, nàng yên tâm, ta sẽ biết cân nhắc mà, không để rơi vào nguy hiểm đâu, nàng nhìn xem Tần Tuyết Linh bây giờ thử đi, giờ nàng ta không phải không khác gì một mẫu cẩu đã được ta thuần phục sao."

Liễu Mộng Kỳ ngạc nhiên nhìn ta, lớn tiếng hỏi:

"Chủ nhân, ngươi....đoán được ta nghĩ gì sao ?"

Ta không nói gì chỉ cười mĩm rồi nhẹ gật đầu, sau đó ôm Liễu Mộng Kỳ vào trong ngực, ôn nhu nói:

"Không phải ta từng nói với nàng là ta có thể chất đặc thù sao, đây cũng là một kỹ năng của ta. Cảm ơn nàng nha Mộng Kỳ, vì đã luôn yêu thương, lo lắng cho ta !"

Liễu Mộng Kỳ cũng ôm lấy ta, hai tay vuốt ve lưng ta, ôn nhu nói:

"Chủ nhân chỉ cần biết trong lòng Mộng Kỳ ngài vẫn luôn là người quan trọng nhất là được, vì ngài ta có thể làm bất kỳ điều gì kể cả tính mạng này !"

"Đừng sửng sờ ở chỗ ấy a, tới thỉnh an nữ chủ nhân đi chứ !" Ta nhìn thấy Tần Tuyết Linh đang bò trên mặt đất không biết làm gì, liền ngoắc tay bảo nàng tới.

Tần Tuyết Linh thấy ta kêu liền hướng Liễu Mộng Kỳ bò tới:

"Chó mẹ thỉnh an nữ chủ nhân,..."

"Hừ !"

Liễu Mộng Kỳ buông ta ra trừng mắt nhìn nàng, phát ra thanh âm bất mãn như thể chuyện lúc nãy Tần Tuyết Linh xúc phạm ta còn khiến cho nàng không vui. Tần Tuyết Linh vốn muốn nói tiếp nhưng bị nàng trừng mắt lại càng hoảng sợ. Liền im lặng không dám nói gì.

"Ha ha ha, được rồi mẹ nuôi, nàng đã được ta dạy dỗ khuất phục rồi, mẹ nuôi đừng giận chuyện lúc nãy nữa mà."

"Hay là mẹ nuôi đang ghen à. Ta biết rõ ai trong nội tâm chính thức rất tốt với ta, lại để cho hài nhi bóp lưng cho người nha."

Ta cho rằng Liễu Mộng Kỳ là ăn Tần Tuyết Linh dấm chua, không khỏi có chút buồn cười. Lúc này ta tâm tình thật tốt vì mới vừa thu thêm một tình nô mà còn là một mẫu cẩu nữa chứ, liền chạy đến Liễu Mộng Kỳ sau lưng, hai cánh tay bắt lấy nàng đầy đặn bộ ngực lớn, liên tục xoa nắn lên.

"Ghen ? Ha ha, ta từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ ghen à nha, không lẽ lại vì một tiểu nha đầu mà ăn dấm chua. Mà này... tiểu tử thối ngươi bóp lưng là chổ nào vậy. Chổ đó đâu phải lưng của ta !"

Ta vẫn liên tiếp xoa nắn bộ ngực lớn của nàng, mìm cười:

"Ta biết Kỳ mụ mụ thích ta đấm bóp chổ này của mụ mụ hơn đấm bóp lưng mà !"

Liễu Mộng Kỳ đỏ mặt lên, cũng mặc ta xoa bóp cặp vú lớn của nàng, nói tiếp:

"Của ta hảo nhi tử, ngươi ở trong phòng giày vò nàng lâu như vậy, ta thấy hình như tiện nhân này giống như không có thụ cái gì khổ à ?"

"Như thế nào không có chịu khổ !"

Ta kéo lấy dây xích ra hiệu Tần Tuyết Linh tới gần, liền lấy tay nắm lấy một bên vú của nàng đưa về hướng Liễu Mộng Kỳ:

"Mẹ nuôi nhìn thử đi, thấy hai cái nhũ hoàn này đẹp không, lúc nãy xỏ cái này vào vú của nàng, hai cái vú là chảy ra máu đấy. Nàng vừa rồi cái kia tiếng kêu thảm thiết, ta cũng không tin mẹ dưới lầu không nghe thấy a !"

"Liễu Mộng Kỳ lần đầu nhìn thấy nhũ hoàn, cũng cảm thấy lạ mắt, đưa tay cầm lấy nhũ hoàn lắc lư vài vài cái làm cho Tần Tuyết Linh "Ưm.." lên mấy tiếng, liền hướng ta hỏi:

"Chủ nhân, cái này là gì vậy ?"

Ta tay trái xoa bóp vú lớn của Liễu Mộng Kỳ, tay phải thì cầm lấy vú lớn của Tần Tuyết Linh nói:

"Cái này gọi là nhũ hoàn, một vật trang sức dùng để trang trí lên người của tình nô, trên hai cái nhũ hoàn đều có danh tự của ta, đeo cái này vào cũng như đã nói rõ một điều người đó cả đời này là tình nô của ta, sao vậy mẹ nuôi cũng muốn sao !"

Liễu Mộng Kỳ lắc lắc đầu:

"Cái vòng này rất đẹp nhưng sẽ rất vướng víu a, ta tuy là tình nô của chủ nhân nhưng cũng là mẹ nuôi của ngài đó, ngài không thể bắt ta làm chuyện ta không muốn a !"

"Đương nhiên rồi, đối với tình nô không nghe lời ta mới dùng tới cái này thôi, còn đối với mẹ nuôi tình nô ôn nhu ngoan ngoãn này ta làm sao lại nỡ làm chứ."

Liễu Mộng Kỳ nghe câu nói của ta liền đỏ mặt lên, sau đó xoay người ra buông ra ta ôm ấp quay mắt về phía ta, nghiêm túc nói:

"Dù sao ta cũng phải nhắc nhở chủ nhân vài thứ, kẻo ngài lại không biết, ngài có biết rõ chế độ nô lệ ở đế chế này ra sao không ?"

"Mẹ nuôi, ngài nói đi, ta nghe." Ta biết rõ Liễu Mộng Kỳ cũng là vì muốn tốt cho ta, liền ngoan ngoãn ngồi đó nghe nàng nói.

"Chủ nhân ngươi không biết rõ xã hội này, tuy ta không phải là người ưa thích chế độ nô lệ nhưng ta cũng biết rõ ở nơi đây căn bản là không đem nô lệ xem làm người. Từ xưa tới nay nơi này luôn là kẻ mạnh là kẻ có quyền, nữ nô lệ cũng tốt, nam nô lệ cũng thế, đều là vật phụ thuộc vào chủ nhân ! Cùng tiền là đồng dạng đồ vật! Muốn dùng tựa dùng, muốn giết tựa giết! Ta biết ngài không chỉ có mình ta là tình nô còn có nhiều người khác nữa, ta cũng không có quyền yêu cầu ngài làm gì nhưng là tính cách của chủ nhân ngươi đối với nữ nhân thường sinh ra do dự, đối với nữ nhân mới vũ nhục qua ngươi trong lòng còn có thương cảm. Chủ nhân, ngươi bây giờ nói cho ta biết, đối với những tình nô của ngươi, có cái ý định gì ?" Liễu Mộng Kỳ càng nói thanh âm càng lớn, kích động mà trên cổ gân xanh đều bại lộ ra.

"Ta... Ta... Mẹ nuôi, ngài đừng nóng giận! Mẹ nuôi nói rất đúng, ta về sau nhất định sẽ chú ý a !"

Chương 57: Kỳ mụ mụ khuyên nhủ (Hạ)

Ta biết rõ Liễu Mộng Kỳ nói như vậy bởi vì nàng thật sự lo lắng cho ta, nếu ta còn như thế thì không sớm thì muộn những chuyện không nên phát sinh cũng sẽ đến, không khéo sẽ rơi vào ám toán của kẻ khác. Ta cũng biết chính mình tâm đối với nữ nhân quá mềm lòng. Nhưng mềm lòng có cái gì không tốt, ta cảm giác mình như vậy rất tốt, không lẽ muốn đối với tất cả nữ nhân nô lệ đều trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau, không đem bọn họ đem làm người xem mới đúng sao !

Liễu Mộng Kỳ thấy ta đăm chiêu, ngữ khí cũng hòa hoãn xuống:

"Mộng Kỳ cũng không có ý muốn chủ nhân trở thành người không có nhân tính, nói thật ra đấy, bản thân ta chính là tình nô của chủ nhân, ngài đối với tình nô tốt, ta cao hứng còn không kịp."

"Ta chỉ là không hy vọng chủ nhân ngài đối với tất cả mọi người đều là như thế này, ngài cần phải phân biệt rõ nữ nhân nào đáng giá chủ nhân đối tốt, nữ nhân nào không đáng để ngài đối tốt. Từng nữ nhân đều có tính cách khác biệt. Ta không muốn có một ngày chủ nhân bị tình nô của mình đâm sau lưng !"

Nghe xong Liễu Mộng Kỳ lời nói..., ta lâm vào trầm tư. Ta thừa nhận nàng nói rất có lý, ta xác thực chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này, cứ nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, dù sao bây giờ ta đã có kỹ năng nhìn thấu tâm tư, ta cần phải dùng nó để xác định lại mức độ trung thành của các tình nô mới được, không khéo sau này sẽ có biến cố. Ta âm thầm nghĩ thật kỹ !

Liễu Mộng Kỳ nhìn thấy ta đã bắt đầu suy nghĩ ý của nàng, trong lòng cũng thầm vui mừng:

"Hài tử đúng là hiểu chuyện a !"

Nàng bỗng dưng nhớ tới một chuyện liền hướng về ta nói:

"Sắp tới sẽ có một cuộc đấu giá hội do Thiên Tuyết thương hội mở ra ở Hoa Hạ đế quốc đấy, chủ nhân ngài đi cùng ta chứ !"

"Đấu giá hội....Thiên Tuyết thương hội...là sao ?" Ta ngơ ngác nhìn nàng.

Liễu Mộng Kỳ nhìn ta như thể đang nhìn một đứa trẻ không hiểu chuyện vậy, cười nói:

"Hì hì,...đúng thế là đấu giá hội, đấu giá hội do Thiên Tuyết thương hội mở ra ở Hoa Hạ này. Thiên Tuyết thương hội là một thiên hội rất lớn, trụ sở chính của Thiên Tuyết thương hội đóng tại Thu Phong đế quốc, thi thoảng thương hội này sẽ tới các đế quốc khác đưa ra các buổi đấu giá để kiếm thêm lợi nhuận, nếu ta nhớ không lầm thì hình như còn hơn 1 tháng nữa là nó sẽ diễn ra đấy nhưng ta cũng không quá quan tâm đến nó, mà ngài biết tại sao ta lại nói với chủ nhân điều này không !"

Ta lắc đầu tỏ vẻ không biết !

"Cái ta muốn nói đến ở đây không phải cuộc đấu giá này mà là chủ nhân của Thiên Tuyết thương hội, nghe đồn rằng là một nữ nhân rất mạnh mẽ, có nhiều tài lực, nếu chủ nhân ngài có thể lôi kéo nàng ta thì ngài có thể xây dựng được một Triệu gia mà ngài mong muốn rồi, không phải ngài từng đứng trước sân tỷ võ kêu ngài là người Triệu gia sao, mà Triệu gia ở Hoa Hạ này vốn làm gì có gia tộc nào họ Triệu chứ vì vậy nếu ngài muốn xây dựng nên một Triệu gia thì tại sao lại không nhờ vào Thiên Tuyết thương hội !"

Ta nhẹ nhàng bóp bầu vú của Liễu Mộng Kỳ, lên tiếng hỏi:

"Không phải ta có mẹ nuôi làm chổ dựa sao, cần gì nhờ vào Thiên Tuyết thương hội chứ ?"

Liễu Mộng Kỳ rên rỉ "...Ưm...!" lên một tiếng, tiếp tục nói:

"Xấu chủ nhân...lại đùa giỡn ta....Chủ nhân ngài cũng biết rằng ta chỉ là một cô nhi được sư phụ từ nhỏ thu về nuôi dưỡng sao, ta làm gì có gia thế chứ, tất cả các tài sản vốn liếng của Hồng Loan học viện ta căn bản đều phải họp hội đồng với các đại trưởng lão để đưa ra quyết định thống nhất sau đó còn phải đưa lên cho các trưởng lão đã lánh đời ẩn sâu bên trong học viện nữa, ta cũng muốn giúp ngài nhưng lại không thể làm được gì !"

"Các trưởng lão lánh đời, bên trong Hồng Loạn học viện vẫn còn những cao thủ lánh đời sao ?"

"Đương nhiên rồi, họ vốn là trưởng lão đời trước của học viện, bây giờ tuy đã ẩn thế, nhưng khi học viện cần họ sẵn sàng ra giúp sức !"

Ta thầm nghĩ trong lòng:

"Xem ra thực lực của Hoa Hạ đế quốc không đơn giản như mặt ngoài, nếu Hồng Loan học viện cũng có các trưởng lão lánh đời, các học viện khác cùng với ngũ đại gia tộc và hoàng thất ắt cũng sẽ tương tự, xem ra ta cần phải cẩn thận hơn mới được !"

Ta nhìn về phía Liễu Mộng Kỳ:

"Được, ta đi cùng nàng, ngày đó ta sẽ dẫn theo những tình nô khác nữa, chúng ta sẽ ẩn mặt mà không để ai phát hiện, dùng danh nghĩa Triệu gia đi đấu giá !"

"Hử...còn có những tình nô khác nữa sao, Mộng Kỳ chỉ muốn đi một mình với chủ nhân thôi !" Liễu Mộng Kỳ làm nũng tỏ vẻ không chịu.

"Ta liền ôm lấy nàng, đưa tay với xuống âm hộ của nàng nhẹ nhàng xoa lên, an ủi:

"Yên tâm đi, tới ngày đó ta sẽ không thiên vị ai đâu, bảo đảm sẽ cho các tình nô ăn no bụng mà ."

Liễu Mộng Kỳ cũng tựa đầu vào vai ta mặc ta xoa nắn âm hộ nàng, khẽ gật đầu:

"Ân...."

Sau một lúc Liễu Mộng Kỳ nhớ tới gì liền hướng qua ta hỏi:

"Chủ nhân, về chuyện Tô Mỹ Cầm, nàng đã xin nghỉ vài tháng để đi ra ngoài, đến nay cũng đã hơn tháng rồi, ta sợ sắp tới nàng về sẽ gây khó dễ cho chủ nhân đó."

Ta khẽ vuốt ve tóc của nàng:

"Chuyện đó mẹ nuôi không cần lo, hiện tại Tô Mỹ Cầm đang ở nhà ta làm công tác Bò sữa."

Sau đó ta liền đem mọi chuyện vể việc Tô Mỹ Cầm có ý muốn giết ta sau đó bị ta dạy dỗ ra sao kể cho Liễu Mộng Kỳ nghe.

Liễu Mộng Kỳ nghe xong cũng giật mình lên, thầm hô 'may mắn' nếu không phải ta có thân thể bách độc bất xâm thì có lẽ đã bị nàng hại chết rồi. Bất đắc dĩ Liễu Mộng Kỳ cảm thấy bực tức lên khi nghĩ tới việc xém tí nữa ta bị Tô Mỹ Cầm hại chết.

Ta liền thoáng an ủi nàng, nói nàng không có việc gì, mọi việc đã được ta giải quyết, kêu nàng không cần lo lắng nhưng nhìn thấy bộ dáng tức giận của Liễu Mộng Kỳ tựa hồ cũng không có vơi bớt phần nào.

"Xem ra sau này, Tô Mỹ Cầm trở lại làm lão sư của học viện chắc sẽ bị mẹ nuôi dạy dỗ cho một trận rồi, mà thôi kệ đi, cũng do nàng cả thôi, ai bảo có ý định ám sát ta chi, coi như cho nàng thêm một lần chịu khổ vậy !" Ta Thầm nghĩ.

Chương 58: Tâm tư của Tô Mỹ Cầm

Vài ngày sau, ta ngày nào cũng cùng Liễu Mộng Kỳ dạy dỗ Tần Tuyết Linh, nàng bây giờ có vẻ đã ngoan ngoãn nghe lời rồi, ta dạy dỗ gì đều cam tâm tình nguyện đi làm.

Ngồi trên giường, ta tay phải ôm lấy mẹ nuôi Liễu Mộng Kỳ, tay trái thì với xuống Tần Tuyết Linh đang ở dưới háng ta ngậm lấy côn thịt cặp vú lớn, thi nhau lắc lư nhũ hoàn của nàng.

Ta nghĩ cũng đã đến lúc nên cho nàng trở lại học viện, để lâu quá ta thấy cũng không hay lắm, liền hướng Liễu Mộng Kỳ:

"Mẹ nuôi, ta nghĩ dạy dỗ nàng cũng đủ rồi. Ta nghĩ nên đưa nàng trờ lại học viện, dù gì nàng cũng là học viên mà, nghỉ nhiều quá cũng không tránh khỏi tiếng gió đồn thổi, ta bây giờ phải trở về nhà, chứ cũng mấy ngày rồi, ta chưa gặp mụ mụ và Mỹ Cầm, ta cảm thấy không an tâm !"

Liễu Mộng Kỳ ngước đầu qua nhìn ta, làm nũng nói:

"Chủ nhân, mới có mấy ngày thôi mà, ở lại thêm đi !"

Ta nhẹ nhàng vỗ đầu nàng:

"Ta cũng không thể bỏ rơi mụ mụ và bò sữa Mỹ Cầm được, hay là mẹ nuôi cũng dọn tới ở chung cùng chúng ta đi !"

Liễu Mộng Kỳ nghe ta kêu nàng tới ở chung, nhất thời vui mừng lên sau lại đỏ ửng lên:

"Thật sao chủ nhân....nhưng mà...có đươc không !"

"Sao lại không được chứ, mẹ nuôi của ta đương nhiên có quyền sống trong nhà của ta rồi !"

Liễu Mộng Kỳ nhẹ dựa đầu vào ngực ta:

"Tùy chủ nhân ngươi muốn sao cũng được, mệnh lệnh của chủ nhân.... tình nô làm sao dám cãi !"

Đêm hôm đó ta cùng Liễu Mộng Kỳ và Tần Tuyết Linh mây mưa cả đêm đến gần sáng mới mệt mỏi mà thiếp đi.

Ngày hôm sau, ta thay đổi y phục xong xuôi, ôm Liễu Mộng Kỳ một cái khẽ nói:

"Chủ nhân phải trở về nhà rồi, tình nô mẹ nuôi nhớ giữ gìn sức khỏe nha ?"

Ta xoa xoa cặp mông lớn của mẹ nuôi Liễu Mộng Kỳ, bàn tay thân mật vỗ nhẹ lên mông của nàng một cái, sau đó đưa tay lên bóp vú lớn của nàng một cái rồi mới bước ra khỏi chổ ở của nàng, dùng phá toái hư không trở về nhà.

Mở cửa vào nhà ta lại phát hiện trong nhà rõ ràng không có người, bình thường thì hai vị tỷ tỷ trong thời gian này đang ở chổ ở của mụ mụ trong học viện để nâng cao cảnh giới nên sẽ không có ở nhà nhưng mụ mụ và Mỹ Cầm cũng không biết đi đâu rồi.

Ta nghĩ chắc có lẽ hai nàng ở dưới tầng hầm, bèn hướng tới phòng của mụ mụ, muốn tìm xem nàng có trong đó không. Vừa mở cửa phòng của mụ mụ ta thấy chỉ mỗi Tô Mỹ Cầm đang như cẩu quỳ bò trên mặt đất, trên người con đang mặt trang phục của mẫu cẩu, trên cổ thì đang đeo vòng cổ, lỗ đít thì cắm vào một cái đuôi chó giả, ta hướng xung quanh nhìn chỉ thấy mỗi nàng còn mụ mụ thì không biết đi đâu.

Ta liền lên tiếng hỏi:

"Mỹ Cầm, mụ mụ ta đâu rồi !"

Tô Mỹ Cầm thấy ta bước vào căn phòng liền vui vẻ đáp:

"Nữ chủ nhân có việc nên tới học viện rồi thưa chủ nhân, chủ nhân đi mấy ngày chắc cũng mệt rồi, mời chủ nhân ngồi lên lưng của mẫu cẩu cho đỡ mỏi chân."

Ta liền ngồi lên trên lưng của nàng, nhẹ nhàng xoa bóp bờ mông của nàng, ta nhìn thấy ánh mặt của nàng có vẻ là đã phục tùng thật rồi, ta nhớ tới lời nói của Liễu Mộng Kỳ dù ta tin nàng đã phục tùng nhưng ta vẫn không an tâm lắm, liền dùng nhìn thấu tâm tư xem những suy nghĩ của nàng là gì.

Nhìn một lúc lâu ta mới biết, Tô Mỹ Cầm là cam chịu làm nô, nàng đã có ý nghĩ phục tùng ta nhưng vẫn chưa hoàn toàn phục tùng thật sự vì nàng là một người cao ngạo và đầy dã tâm, nàng lúc trước vì vô tình trong lúc đối ẩm mà lỡ quan hệ với Vương Nhân, sau nàng phát hiện nàng đã có thai mới bất đắc dĩ kết vôn với Vương Nhân với một điều kiện là con trai nàng phải nắm chức gia chủ. Cũng vì muốn con trai của nàng lên nắm chức gia chủ mà hơn chục năm nay nàng ra sức bồi dưỡng Vương Hổ nhưng bởi vì sự xuất hiện của ta mà tất cả kế hoạch đều đổ vỡ, bây giờ Vương Hổ như một tên phế vật chỉ nằm trên giường, còn nàng thì trở thành tình nô của ta, thử hỏi nàng có thể cam lòng sao. Ta nhìn một hồi mới thu lại kỹ năng nhìn thấu tâm tư.

Ta hướng nàng hỏi:

"Mỹ Cầm, ngươi có phải là tình nô của ta không ?"

Tô Mỹ Cầm dương đôi mắt lên nhìn ta nói:

"Đương nhiên rồi, ta là tình nô của ngài, là bò sữa của ngài, sao ngài lại hỏi vậy."

"Mỹ Cầm, ta biết ngươi là một người có dã tâm, ngươi sẽ không chịu khuất phục trước bất kỳ ai, ta thừa nhận lúc đầu bắt ngươi là vì ta muốn trả thù nhưng càng về sau ta lại càng cảm thấy yêu thích ngươi, ta không muốn tình nô của ta khuất phục ta chỉ vì gượng ép mà là thật tâm khuất phục !"

Ta liền nhìn nàng ôn nhu nói:

"Ta biết ngươi không cam tâm với những gì ta đang làm với ngươi, ta biết bản thân ngươi không muốn !"

Tô Mỹ Cầm giật mình lên, sợ ta không vui liền lên tiếng bác bỏ:

"Không....không...chủ nhân....ta không có gì không vui cả...ta thật sự phục tùng ngài mà !"

Nhìn bộ dáng hoảng sợ của nàng ta thầm nghĩ xem ra là ta đoán không sai, nàng vẫn chưa hoàn toàn khuất phục ta liền vuốt ve đầu nàng nói:

"Ta không trách tội nàng đâu, đừng sợ, ta biết nàng là một người cao ngạo và đầy dã tâm, nàng kết vôn với Vương Nhân cũng vì là bất đắc dĩ vì nàng là nữ nhân, phụ nữ ở đế quốc này vốn không có quyền khống chế một gia tộc nếu không có hậu phương vững chắc thì sớm hay muộn cũng trở thành mồi ngon của kẻ khác, nhất là đối với phụ nữ có con nhưng lại không có cha sẽ bị người đời khinh bỉ. Ta biết ngươi làm tất cả đều chỉ vì muốn bảo vệ ngươi nhưng bởi vì ta mà tất cả đều đổ vỡ, bây giờ con trai ngươi như một tên phế vật nằm trên giường, hắn lại không có khả năng nắm giữ chức gia chủ, ngươi trong Vương gia vốn không còn uy vọng gì chứ đừng nói chi nắm giữ chức gia chủ, không những thế bây giờ ngươi thì lại luân hãm thành tình nô của ta, thử hỏi ngươi có thể cam lòng sao."

Tô Mỹ Cầm liền há hốc mồm nhìn ta:

"Chủ nhân, ngươi....những thứ này ngươi đều biết sao, không thể nào, ta chưa bao giờ đem điều này nói với ai mà ?"

Ta nhìn nàng khẽ mỉm cười:

"Ta là người có thể chất đặc thù mà, đây là một trong số những kỹ năng của ta, ta có thể đọc được suy nghĩ của người khác, không tin ngươi có thể nghĩ một cái gì đó đi....chẳng hạn muốn ta chuẩn bị thao lỗ nào của ngươi!"

Tô Mỹ Cầm đỏ mặt lên nhưng cũng cố nghĩ một chút, nàng muốn xem ta có thể đọc được bao nhiêu suy nghĩ:

Một lát sau ta mới đứng lên, tiến đến bên bờ mông của nàng, đém một ngón tay đâm vào lỗ đít của nàng, quấy bên trong vài cái khẽ nói:

"Tình nô Mỹ Cầm của ta ưu thích làm lỗ nhị a, còn muốn ta thao cả đời đến chết đi sống lại cơ đây."

Tô Mỹ Cầm đỏ mặt lên nhẹ gật đầu, nàng mới vừa rồi nghĩ trong đầu là muốn ta thao lỗ đít của nàng cả đời, thao đến nàng chết đi sống lại.

Ta nhìn thấy nàng có vẻ đã tin tưởng lời ta nói, liền rút ra ngón tay trong lỗ đít nàng, nói tiếp:

"Nếu ta có cách chữa khỏi cho Vương Nhân và giúp nàng nắm quyền khống chế Vương gia, nàng có đồng ý làm tình nô của ta cả đời không ?"

Chương 59: Điều kiện của ta, nàng chấp nhận không

Tô Mỹ Câm ngơ ngác nhìn ta liền thốt lên:

"Chủ nhân....ngài.....thật sự có thể giúp ta nắm quyền khống chế Vương gia !"

Ta nhìn nàng nhoẽn miệng cười:

"Đương nhiên rồi, không phải chỉ cần chữa khỏi cho Vương Hổ và giúp hắn gia tăng thực lực là đã có đủ điều kiện để dành chức gia chủ sao, sau đó chúng ta chỉ cần dùng kế loại trừ những kẻ có nguy cơ nắm giữ chức gia chủ khác nữa là được, sao.... ngươi chấp nhận với điều kiện này chứ !"

Tô Mỹ Cầm hướng ánh mắt nhìn ta, trong lòng nàng đang băn khoăn không biết có nên chấp nhận điều kiện của ta hay không nhưng hiện giờ phút này nàng còn có quyền lựa chọn sao, nàng cũng hiểu rõ Vương gia bây giờ như thế nào, nếu không nhanh chóng thay đổi cục diện, một khi đã xác định được người lên kế thừa chức gia chủ, liệu nàng còn có thể ở lại trong Vương gia, có khi còn bị người kế nhiệm đuổi ra ngoài thậm chí là diệt trừ để tránh mối họa về sau.

Ta nhìn nàng đang suy nghĩ, ta cũng biết nói một điều không có căn cứ muốn làm nàng tin tưởng là không dễ dàng gì, nhất là đối với tính cách của nàng thì càng khó khăn, đành phải vào trong hệ thống mua một viên Tôi Thể Đan hết 100.000 điểm, tuy tiếc thật, nhưng ta cũng đành phải chấp nhận vì lấy được phương tâm của Tô Mỹ Cầm, kể ra cũng đáng.

Trong hệ thống chưởng khống trừ Loại thứ sáu: hệ thống khác bao gồm những món lặt vặt như tiền tệ, đồ dùng gia dụng, phương tiện đi lại,... tỷ giá quy đổi rất rẻ có thể từ vài điểm tới vài trăm điểm là có một món rồi, bởi vì chúng không có khả năng gia tăng cảnh giới cũng như sức mạnh cho bản thân.

Còn 5 Loại khác, đặc biệt là hệ thống đan dược là giá quy đổi khá đắt đỏ, vì đan dược dùng để gia tăng cảnh giới và sức mạnh hơn nữa phải dùng nhiều thì mới có hiệu quả trong khi mỗi một viên đan dược đều có giá từ vài chục nghìn điểm đến vài trăm nghìn điểm một viên, nên nếu muốn quy đổi số lượng lớn đan dược thì lượng điểm quy đổi có thể nói là một con số khủng.

Ta đem 1 viên Tôi Thể Đan và lấy thêm 1 viên Thần Long Đan trong 20 viên của phần thưởng từ dạy dỗ Tần Tuyết Linh ra đưa cho Tô Mỹ Cầm, cả 2 viên đan dược đều được để trong hai chiếc hộp làm bằng ngọc khá đẹp 'Hộp ngọc ta mua từ trong hệ thống khác đấy, để gia tăng thêm độ quý giá thôi'.

"Mỹ Cầm, cầm lấy nó !"

Tô Mỹ Cầm không biết ta đưa nàng hai cái hộp làm bằng ngọc để làm gì những vẫn vương tay nhận lấy, lên tiếng hỏi:

"Chủ nhân...cái này....là gì vậy !"

Ta liền hướng nàng giải thích:

"Hộp ngọc bên trái là Tôi Thể Đan có thể tăng lên người dùng tố chất thân thể, bù đắp các loại thân thể thiếu hụt, khiến người dùng thân thể lột xác tăng lên, đạt đến thoát thai hoán cốt hiệu quả, mình đồng da sắt, bách độc bất xâm, nếu ngươi dùng nó cho Vương Hổ ăn vào, các vết thương thân thể của hắn sẽ khôi phục như bình thường. Nếu như ta lần trước không phục dụng đan dược này thì đã bị độc của ngươi cho độc chết rồi !" Nói xong liền liếc mắt nhìn nàng một cái.

Tô Mỹ Cầm nghe ta nói lại liếc mắt nhìn nàng liền đỏ mặt cúi đầu xuống.

Ta tiếp tục nói tiếp:

"Hộp ngọc bên phải là Thần Long Đan là đan dược có thể tăng lên cảnh giới và sức mạnh của người sử dụng. Ngươi cũng là luyện đan sư chắc sẽ hiểu rõ đan dược ở Hoa Hạ đế quốc, tuy có thể gia tăng cảnh giới nhưng chỉ gia tăng một phần rất nhỏ, dùng rất nhiều viên thì mới gia tăng được thêm một 'nhất trọng thiên' thôi. Như con trai ngươi Vương Hổ Vũ Quân lục trọng thiên tăng lên Vũ Quân thất trọng thiên, ta đoán hắn tăng lên được thêm một 'nhất trọng thiên' là nhờ đan dược của ngươi cung cấp nhỉ."

"Không giống với các loại đan dược đó, Thần Long Đan 1 viên này đừng nói chỉ gia tăng một 'Nhất trọng thiên' nó có tác dùng rất lớn đối với người cảnh giới thấp, có thể gia tăng một đại cảnh giới à. Vương Hổ nếu dùng đan dược này ta đoán hắn có thể lên tới cảnh giới Vũ Hoàng đấy."

"Cái gì..... tăng lên một đại cảnh giới....còn có thể lên tới Vũ Hoàng.....không thể nào... theo ta nghiên cứu về đan dược xưa nay, không thể có cách nào làm được !"

"Sao lại không được chứ, trên đời này không có gì là không thể cả !"

Nói xong ta liền vận dụng sức mạnh phóng thích cảnh giới Ngũ Khảm cảnh (Vũ Tông) cửu trọng thiên cho nàng xem, nhìn nàng cười:

"Ta không nói khoác nha, cảnh giới của ta hiện tại là Vũ Tông cửu trọng thiên à, ngươi chắc là tin rồi nhể !"

Tuy ta ngoài miệng nói rằng giúp Vương Hổ khôi phục như cũ mục đích cũng vì muốn lấy lòng Tô Mỹ Cầm thôi, ta biết Vương Hổ tính khí, hắn không phải là người có thể dễ dàng khống chế, sớm muộn cũng sẽ có lúc gây ra chuyện, vì thế trong lúc hoán đổi Tôi Thể Đan với hệ thống đã âm thầm nhờ hệ thống ghép vào Tôi Thể Đan một đạo ấn ký và khống hồn thuật.

Đạo ấn ký này có tác dụng giúp ta nhìn thấu được tâm tư của Vương Hổ dù ở bất cứ đâu, vì nhìn thấu tâm tư hiện tại chỉ có thể sử dụng đối với người khác trong bán kính 100 mét, nhưng nếu muốn nhìn được xa hơn trừ phi ta phải nâng cấp kỹ năng này lên mà hiện tại điều đó là không thể vì vậy ta chỉ còn cách tạo ra ấn ký này để bỏ vào trong cơ thể Vương Hổ. Chỉ cần hắn có ý định gì thì ta sẽ lập tức biết được thông qua ấn ký.

Còn khống hồn thuật vốn là một đạo khống chế tâm tư của kỹ năng thấu tâm ma nhãn, người thi triển thuật này có thể khống chế người khác từ một khoảng cách xa, kiểu như thôi miên vậy, tuy không thể khống chế được lâu, mỗi lần khống chế cũng được khoảng nửa canh giờ. Nhưng như thế cũng đủ để ta có thể giải quyết những vấn đề không cần thiết.

Hiện tại ta cũng chỉ có thể dùng cách này để kiểm soát hắn hơn nữa vì lấy lòng Tô Mỹ Cầm, ta cũng chỉ còn mỗi cách này. Mạo hiểm tí cũng được. Sau này nếu như Vương Hổ thật sự không thể khống chế được, ta giết hắn sau cũng không muộn !

Suy nghĩ xong liền quay qua nhìn Tô Mỹ Cầm, ôn nhu nói:

"Sao Mỹ Cầm, điều kiện của ta nàng chấp nhận không, ta làm tất cả những thứ này đều là vì nàng cả đấy !"

Tô Mỹ Cầm lúc này đã ngây ngẫn của người rồi, nàng từ trước tời giờ đều dùng chính sức của mình để có được địa vị như bây giờ, thậm chí Vương Nhân phu quân của nàng còn chưa bao giờ đối xử với nàng như thế bất chợt hai dòng nước mắt lăn dài trên má, đem đầu gục vào trong ngực ta:

"Cảm ơn chủ nhân đã hiểu cho tình nô, tình nô nguyện ý làm theo lời chủ nhân !"

Chương 60: Khế ước bò sữa

Ta nhẹ nhàng vuốn ve đầu của nàng, sau đó đem một tờ khế ước nô lệ đặt ở trước mặt nàng như tờ giấy mà ta đã từng đưa cho Tần Tuyết Linh:

"Mỹ Cầm, biết đây là gì không !"

Tô Mỹ Cầm đọc sơ qua nội dung khế ước mặt đỏ bừng bừng, nhẹ giọng nói:

"Cái này là....khế ước nô lệ !"

"Phải, nhưng phải kêu nó chính xác là là Khế ước bò sữa !"

Tô Mỹ Cầm nhìn qua khế ước bò sữa, đại khái trong đó viết:

"Dâm đãng bò sữa Tô Mỹ Cầm tự nguyện trở thành tình nô bò sữa của Ngạo Thiên chủ nhân, tuyệt đối phục tùng mọi mệnh lệnh của chủ nhân đưa ra dù ở bất cứ đâu, mệnh lệnh của chủ nhân đều phải tuyệt đối phục tùng.

Bao gồm nhận chủ nhân dạy dỗ, hầu hạ, cung cấp sữa cho đến khi chủ nhân vừa lòng. Bò sữa không được phản kháng mệnh lệnh mà chủ nhân đưa ra, phải tuyệt đối tuân thủ các điều mà chủ nhân đã đề ra.

Mỗi khi bò trên đất, bò sữa lỗ đít đều phải nhét đuôi giả, cổ đều phải đeo vòng, mỗi khi bò đều phải lắc lư bề mông lớn cũng như để cho hai vú lớn lắc lư theo. Mỗi khi chủ nhân cần bú sữa thì phải tuyệt đối phục tùng, cung cấp sữa tới khi nào chủ nhân vừa lòng mới thôi. Nếu chủ nhân cảm thấy sữa chưa đủ ngon hoặc sữa cung cấp không đủ, chủ nhân có quyền cải tạo thân thể của bò sữa.

Bò sữa phải cam đoan thân thể vệ sinh sạch sẽ, để làm cho chủ nhân vừa lòng khi chơi đùa, thân thể vệ sinh bao gồm phải chính mình súc ruột vệ sinh sạch sẽ lỗ đít cùng bài tiết nước tiểu, trừ phi chủ nhân có đặc thù mệnh lệnh, nếu không mỗi ngày phải tuân thủ làm theo không được quên, nếu quên sẽ bị chủ nhân xử phạt.

Bò sữa thân thể thuộc chủ nhân, không được để cho nam nhân khác chạm vào, nếu để chủ nhân phát hiện sẽ xử phạt thật nặng, bò sữa phải tuyệt đối phục tùng khi được chủ nhân đối với thân thể bò sữa xuyên hoàn, xăm ấn ký,.... Khi ở nơi đông người bò sữa có thể bảo toàn thể diện mà không cần chấp hành những luật lệ trên nhưng khi một mình với chủ nhân, bò sữa phải một mực bò xuống đất, toàn quyền nghe lời của chủ nhân"

Bò sữa có quyền yêu cầu chủ nhân vắt sữa bất cứ khi nào bò sữa cảm thấy trướng nãi, một khi trướng nãi nhất định phải nhờ chủ nhân vắt sữa, nếu không làm theo mà để chủ nhân phát hiện tự mình vắt sữa sẽ bị xử phạt.

Chủ nhân có quyền thay đổi bản khế ước bất khi nào chủ nhân muốn, hiệu lực của bản khế ước sẽ bắt đầu áp dụng khi bò sữa ký tên vào."

Ta nhìn nàng đọc bản khế ước liền nói:

"Ta muốn nàng phải hoàn thành đầy đủ thủ tục của tình nô thì mới tính là bò sữa của ta được, bây giờ ngoan nào, ngồi xổm xuống đất tách chân ra cho ta !"

Tô Mỹ Cầm đỏ mặt thẹn thùng ngồi xổm xuống, đem hai chân tách ra, để lộ ra dâm huyệt đang đỏ bừng lên, hai mảnh mép lồn nở to ra.

Ta liền lấy một cây son môi lần trước dùng nó cho Tần Tuyết Linh, đem son môi mở nắp ra, đem đầu son hướng tới dâm huyệt của nàng liền tại trên hai mép lồn thoa đều lên, một lát sau cả hai bên mép lồn đã đỏ ửng lên không kém gì đôi môi đỏ mọng của nàng.

"Mỹ Cầm, đem hai mảnh mép lồn của nàng ấn xuống tờ giấy đi, coi như là tạo một cái âm thần ấn ký nô lệ !"

Tô Mỹ Cầm nghe ta kêu nàng đem hai mảnh mép lồn ấn xuống dưới tờ giấy để tạo ấn ký nô lệ làm nàng càng cảm thấy thẹn hơn, mặt càng đỏ hơn.

"Vâng....Chủ nhân...!..."

Nàng liền đem hạ thân ấn xuống tờ giấy để lại dưới giấy một cái âm thần ấn ký màu đỏ tươi.

Ta thõa mãn nhìn nàng, vội nói:

"Mỹ Cầm làm tốt lắm, quỳ trên mặt đấy đem bờ mông hướng lên cao đi !"

Tô Mỹ Câm liền bò trên mặt đấy, giơ lên bờ mông lớn hướng ta đưa đến.

Ta liền rút ra đuôi chó giả cắm ở trong lỗ đít nàng, cầm lấy son môi, đút đầu son môi vào lỗ đít của nàng, sau đó thoa đều xung quanh bên trong lỗ đít của nàng làm nàng thốt lên:

"A... Chủ nhân... ... Ngài... hướng chổ đó... làm cái gì...vậy..."

Ta liền hướng nàng cười nói:

"Đương nhiên là tạo ấn ký rồi, đối với Mỹ Cầm thì phải cần hai cái ấn ký mới đủ à !"

Tô Mỹ Cầm không nói gì, chỉ đỏ mặt gật nhẹ đầu, nàng từ trước đến nay tuy được mụ mụ và ta dạy dỗ rất nhiều nhưng cái gì cũng vậy, đối với bản chất của phụ nữ, lần đầu tiên làm một việc dâm đãng nào đó đều sẽ cảm thấy thẹn !

Dùng son môi thoa đều xung quanh bên trong lỗ đít nàng, ta lấy tờ giấy khế ước đặt tại miệng lỗ đít nàng, nhắm vào vùng giấy trắng bên cạnh âm thần ấn ký, dùng ngón trỏ chọt nhẹ vào một cái, vùng giấy bị đè ép lập tức ấn sâu vào trong lỗ đít nàng, ta đảo đảo ngón trỏ có kẹp tờ giấy bên trong lỗ đít nàng một lúc, liền lấy nó ra.

Bây giờ bên cạnh âm thần ấn ký còn có một cái một cái ấn ký lỗ đít màu đỏ thẩm, ta phải công nhận rằng, các nếp gấp ở lỗ đít nàng lúc nhét tờ giấy lại co ra rút vào làm cho hình của ấn ký lỗ đít của nàng có hình một cây hoa đồng tiền màu đỏ thẩm trông rất đẹp mắt, sau đó liền đem đuôi chó giả cắm lại vào trong lỗ đít nàng.

Đem tờ giấy đã có đủ hai dấu ấn ký đặt ở trước mặt nàng, ta liền lấy ra một cây bút lông và một cái nghiên mực, sau đó đưa cho nàng.

Tô Mỹ Cầm biết bây giờ chính là bước cuối cùng để thực hiện khế ước rồi, chỉ cần ký tên xong nàng chính thức là tình nô của ta, liền cầm lên cây bút lông tính ký tên vào khế ước thì ta đột nhiên ngăn nàng lại.

Tô Mỹ Cầm giương đôi mắt lên nhìn ta, ta liền mỉm cười liền đoạt lấy cây bút lông nàng đang cầm, nói:

"Tình nô của ta nôn nóng đến thế sao, yên tâm đi, ngươi sẽ ký vào khế ước nhưng không phải theo cách đó đâu ?"

Ta liền đem bút lông sáp nhập Tô Mỹ Cầm tao huyệt quấy vài cái cười dâm đãng nói:

"Mỹ Cầm, biểu diễn một chút thư pháp của ngươi ký tên vào khế ước đi !"

Nghe ta yêu cầu Tô Mỹ Cầm trong lòng lại ngượng ngùng nhưng vẫn thuận ý làm theo.

Tô Mỹ Cầm hướng ta ném cái mị nhãn, vận khởi chân khí khống chế vách tường thịt của lỗ đít làm cho cái đuôi cắm ở trong lỗ đít đung đưa trái phải, tại trước mặt của ta không ngừng lay động, nàng liền ngồi xuống bên trên tờ giấy cách tờ giấy một khoảng, tao huyệt một trận co rút nhanh chóng ép chặt lấy thân bút lông, tại nghiên mực thấm một tí mực sau đó bắt đầu viết.

Ta thưởng thức Tô Mỹ Cầm dâm uế biểu hiện, hơn nữa nàng không ngừng lắc lư bờ mông, cái đuôi lại đung đưa trái phải lấy, lại kích phát nguyên thủy dục vọng trong ta, hai tay không khỏi bắt lấy bầu vú lớn đang không ngừng đung đưa của nàng, nắn bóp.

Rất nhanh, Tô Mỹ Cầm liền ký tên xong, viết xong Tô Mỹ Cầm căng thẳng thần sắc không khỏi buông lỏng, bút lông cũng lập tức rơi ra khỏi tao huyệt của nàng, vẻ mặt nàng hưng phấn nhìn bản thân nàng viết xuống chữ, trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Nàng liền nhìn đến chữ viết của chính mình liền cảm thấy thẹn vô cùng, thân thể liền một trận nóng bức.

Trang khế ước viết:

"Ta Tô Mỹ Cầm nguyện ý trở thành tình nô bò sữa của Ngạo Thiên chủ nhân, ta là một tình nô cũng như là bò sữa của chủ nhân Ngạo thiên cả đời này chỉ thuộc về một mình chủ nhân !"

Chữ viết tuy rằng không hẳn là đẹp lắm, nhưng lại rất cẩn thận và tỉ mỉ, ta nhìn hết sức kích động, xoa nắn vú của nàng không khỏi khen một câu:

"Quả nhiên không hổ là Vũ Thánh, chỉ dùng Tao huyệt viết chữ cũng viết tốt như vậy a. Làm tốt lắm tình nô Mỹ Cầm của ta, tới đây ta có quà cho ngươi !"

Tô Mỹ Cầm liền hướng mắt nhìn qua ta.

Tay ta lúc này đang cầm một bình thuốc và một chiêc hộp mạ vàng. Ta lấy ra bình thuốc, hướng chổ hòn le ngã vài giọt chất lỏng, liền dùng ngón tay đem chất lỏng bôi xung quanh trên hòn le vẽ đều đều lên.

Sau đó từ trong chiếc hộp mạ vàng lấy ra một cây ngân châm, ta đốt lên một cái ngọn nến, đem ngân châm hơ ở phía trên ngọn nến đốt một hồi. Đợi ngân châm đỏ lên, liền dùng sức đâm nó mềm mại hòn le của nàng.

"A...!....Đau quá đi...chủ nhân !"

Tô Mỹ Cầm cảm giác hòn le chỗ đột nhiên truyền đến một trận đau nhức kịch liệt, nàng đau đến không khỏi cắn răng kêu sợ hãi, kia khuôn mặt tươi cười nhất thời mặt nhăn thành một đoàn.

Hai đầu ngón tay của ta mang theo ngân châm trái phải đâm ra đút vào, kia hòn le bị xuyên thấu chỗ động khẩu thế nhưng không không có một tia máu tươi chảy ra.

"A...a...a...! Tô Mỹ Cầm đau đớn lên nhưng vẫn cố gắng cắn răng chịu đựng.

Ta lúc này cũng cảm thấy hơi bất ngờ, lần trước dùng bình thuốc này bôi lên nhũ hoa của Tần Tuyết Linh mà không chảy máu ta nghĩ chắc bình thuốc này cũng có tác dụng cầm máu loại nhẹ thôi, không ngờ lần này thoa lên hòn le, bộ phận nhạy cảm nhất mà lại không có chút máu nào chảy ra , thầm nghĩ:

"Này bình thuốc thật đúng là thần kỳ a ! Có thể trong nháy mắt cầm máu !"

Đợi trên âm hạch cái động khẩu hơi lớn hơn về sau, ta liền rút ra ngân châm, lại từ trong hộp mạ vàng lấy ra một cái vòng vàng.

Vòng vàng vẫn giống như hai cái nhũ hoàn khi trước ta đeo cho Tần Tuyết Linh, bề dày ước chừng cũng không khác hai cái nhũ hoàn kia. Ta thật không muốn dùng hoàn loại to hơn, vì ta thật nghĩ chỉ cần có cái này làm vật tượng trưng là được, dùng loại lớn quá có thể không tốt cho cơ thể nàng cho lắm. Mặt trên âm hoàn có khắc một hàng chữ 'Ngạo Thiên'.

Ta không nói nhiều với nàng, liền đem âm hoàn xuyên qua lỗ nhỏ trên hòn le, sau đó dùng viên bi nhỏ cố định hai khoảng trống trên thanh âm hoàn lại.

Tô Mỹ Cầm cảm giác hòn le bỗng nhiên truyền đến một trận nóng hừng hực trên âm hạch sau đó lại một cảm giác mát lạnh, lắc lắc mông hỏi:

"Đau quá a! Chủ nhân... Đó là...cái gì vậy..?"

Ta vỗ vỗ Tô Mỹ Cầm mông to, nói:

"Mỹ Cầm, xoay người xem huyệt dâm nhỏ thử đi ! Xem lễ vật ta tặng nàng ra sao ?"

Tô Mỹ Cầm lật người lại, chậm rãi mở ra hai chân, hướng chỗ mu lồn thoáng nhìn, liền rõ ràng nhìn thấy một cái vàng óng vòng vàng mang tại chính mình kia mềm mại trên âm hạch, chính giữa âm hoàn lại có một viên bi nhìn trông rất bắt mắt. Tại mật huyệt đầy nước, vòng vàng thấm phải nước dâm của nàng phẳng chiếu lại ánh sáng mập mờ trong phòng toát lên một khung cảnh dâm uế đến mê hồn !

Tô Mỹ Cầm trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ, há miệng run rẩy nói:

"Này... Này... Nếu để cho Vương Nhân thấy...thì tình nô làm sao còn mặt mũi nào gặp người nữa !"

Ta nắm vòng vàng nhẹ nhàng kéo một cái, nói:

"Không cần lo, chỉ cần ngươi không để cho hắn quan hệ với ngươi thì sẽ không ai biết cả, hơn nữa hắn cũng đã gần 20 năm không đụng tới ngươi rồi, còn sợ hắn bây giờ sẽ muốn sao. Mỹ Cầm, cái vòng vàng này ngươi nhất định phải mang nó theo a, nhất định không được tháo ra đâu đấy, nếu ta mà phát hiện ngươi không đeo nó, sẽ trừng phạt ngươi à !"

"Ân...a...a..! Vâng... thưa chủ nhân...tình nô nhớ kỹ !" Tô Mỹ Cầm cau mày vì bị ta kéo âm hoàn, nhẹ giọng kêu.

Ta ngắm nhìn một đôi tuyết trắng vú của nàng, vươn tay xoa bóp bầu vú của nàng, cười nói:

"Mỹ Cầm, một đôi vú lớn của ngươi thật sự là khuyết thiếu trang sức mà ? Nhưng ta sẽ không đeo vào vòng vàng đâu, giờ nó là bình sữa chuyện dụng của ta, đeo nhũ hoàn vào sẽ khiến ta vướng víu khi xài à ?"

Tô Mỹ Cầm thở dài một cái, thầm cảm thấy mình may mắn nếu không phải bị ta lúc trước biến thành bò sữa chuyên dụng thì có thể bây giờ ngay cả hai bầu vú cũng bị xỏ khuyên rồi, cảm giác đau đớn vừa rồi, thật sự làm nàng không muốn chịu thêm lần nữa.

Ta nhìn nàng nở nụ cười thỏa mãn.:

"Tốt lắm, Mỹ Cầm từ hôm nay trở đi, ta sẽ là chủ nhân của ngươi, ta sẽ không làm tổn thương ngươi, việc của ngươi cũng là của ta. Chỉ cần ngươi gặp khó khăn gì đều phải thông báo với ta một tiếng. Ta nhất định sẽ nghĩ cách giúp ngươi. Nghe rõ không !"

"Vâng chủ nhân, Mỹ Cầm hiểu rõ !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top