Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 38: Thượng Thần Bạch Liên Hoa (8)

Sau khi đọc được chữ viết trên đất, bọn họ khích động reo mừng.

" Ta biết công chúa nhất định làm được mà." Một người trong đám người vui mừng nói.

" Tương lai huy hoàng của chúng ta không còn xa nữa." Một người trong đám nói.

" Nhanh chóng trở về báo cho vương." Nói rồi cả đám người xoá chữ viết trên đất rồi rời đi.

Trong một cung điện có một người nam tử xinh đẹp phía sau có chín cái đuôi đang ngồi trên ngai vàng. Bên cạnh còn có hai nữ nhân có ba cái đuôi đang bóp chân cho nam tử.

Một đám yêu chạy vào thông báo. " Báo cáo Vương, Công Chúa đã hoàn thành nhiệm vụ."

Nam nhân đang ngồi trên ghế bỗng đứng dậy. " Ngươi nói có thật không."

" Vâng, bọn thuộc hạ đã tự mình kiểm chứng." Đám yêu vui mừng nói.

Nam nhân cười lớn vỗ tay. " ha ha, Ta biết Lệ nhi không phụ sự kỳ vọng của ta mà. Nhanh báo với Ma Tộc, ngày diệt Thần Tộc đã không còn xa."

Vút... bỗng có một tiếng động nhỏ vang lên làm  Yêu Vương giật mình, cảnh giác nhìn xung quanh nói. " Ai."

Chúng yêu cũng bị tiếng quát của Yêu Vương làm giật mình xung quanh.

Yêu Vương dùng yêu lực dò xét xung quanh nhưng vẫn không phát hiện được gì. Thầm nghĩ chắc mình quá đa nghi.

Yên Ôn bị hôn có chút giật mình mở mắt. Tiểu yêu tinh này lại dám hôn lén cô, làm cô suýt chút nữa là bị Yêu Vương phát hiện. May là Yên Ôn chạy nhanh, thực lực của Yêu Vương còn mạnh hơn Nguyên Chủ nha.

Đường Ảnh thấy Yên Ôn mở mắt ra có chút giật mình. Hắn nhìn Yên Ôn nhắm mắt ngủ có chút đáng yêu không kiểm soát được đã hôn Yên Ôn. " Ta... ta... không có cố ý."

Yên Ôn nhếch mép cười tà rồi dè Đường Ảnh xuống dưới đất hôn lấy. Là tiểu yêu tinh ngươi chọc cô, không phải lỗi của cô nha.

Chúng tiên ở xa xấu hổ che mặt, Thượng Thần của bọn hắn sao lại không biết xấu hổ như thế. Nhưng thật soái nha, nếu ta là Đường Ảnh Thượng Quân chắc hạnh phúc đến chết. Một đám mơ mộng tưởng tượng lung tung đến đỏ hết cả mặt.

Tiêu Mặc nghe tiếng la hét nhỏ của chúng tiên mở mắt ra nhìn thấy Yên Ôn đang ngồi trên người Đường Ảnh không khỏi máu xông lên não, mắt muốn bắn ra lửa. Hắn chưa bao giờ thấy Yên Ôn lại chủ động như thế, lúc trước quen hắn cũng không dám nắm tay hắn bây giờ lại như thế trước bao nhiêu người. Tiêu Mặc tức giận đánh ra một chưởng về phía Yên Ôn và Đường Ảnh.

Yên Ôn cảm thấy nguy hiểm ôm lấy Đường Ảnh tránh qua một bên.

Ầm...

Chỗ Yên Ôn đè Đường Ảnh lúc nãy bị đào ra một hố to. Yên Ôn ôm Đường Ảnh trong lòng nghĩ Nam Chính lại phát bệnh gì rồi. Yên Ôn nhìn Tiêu Mặc đang tức giận ở phía xa, không khỏi cảm thấy sợ hãi. Hôn lên má Đường Ảnh vài cái trêu tức Nam Chính. " Tiêu Mặc Thượng Thần như vậy là có ý gì?" Yên Ôn lạnh lùng nhìn Tiêu Mặc nói.

Chúng tiên bị tiếng nổ giật mình đồng loạt đứng dậy xem xét xung quanh. Cuối cùng phát hiện là Tiêu Mặc Thượng Thần ghen tuông vô cớ.

" Nàng tại sao lại không biết xấu hổ như vậy." Tiêu Mặc nghe Yên Ôn xưng hô xa cách như vậy trong lòng càng đau thắt.

Yên Ôn cười nhạt. " Cảm ơn vì đã quá khen." Yên Ôn không phủ nhận còn gật đầu đồng ý. Cô thật sự không biết xấu hổ nha.

" Nàng thật sự không còn yêu ta sao." Tiêu Mặc tiến đến muốn nắm tay Yên Ôn nhưng Yên Ôn thuấn di ra chỗ khác.

" Không hề." Là Nguyên Chủ yêu ngươi nha, ta không có bệnh.

Tiêu Mặc thấy như Yên Ôn đang giận dỗi hắn. Đang tính nói lại bị Lệ Na ở đâu tới ôm lấy hắn. " Ta biết chàng thương Yên Ôn Thượng Thần nhưng đó chỉ là quá khứ thôi, hiện tại ta mới là thê tử chàng yêu thương nhất."

Lời nói của Lệ Na làm hắn bình tĩnh hơn không ít. Mới sực nhớ ra ở đây có rất nhiều người đành phất áo rời đi.

Thấy Tiêu Mặc muốn đi Yên Ôn nhếch mép cười, tới thì dễ đi thì khó nha. Yên Ôn lao tới đánh Tiêu Mặc, Tiêu Mặc không kịp phòng bị cũng không lường trước được bị Yên Ôn đập một đống hành vào mặt.

Chúng tiên im lặng không dám ho he, lùi ra xa. Thượng Thần đánh nhau không phải bọn hắn có thể chịu được nha. Bọn hắn còn muốn sống chưa muốn chết đâu.

Lệ Na ở gần Tiêu Mặc bị xung kích của Yên Ôn đánh bay ra ngoài, phun máu đầy đất nhưng kì lạ lại không chết. Lệ Na hận Yên Ôn không thôi, nếu tí nữa mọi người nghĩ tới cô chỉ là một người Phàm tại sao có thể sống trong những đợt xung kích. Thì Lệ Na không biết phải giải thích ra sao. Thầm mong đừng ai chú ý tới cô cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top