Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

terrasse et violon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jaeyun's dairy | 090199

tôi thích hóng mát nơi sân thượng , thích ngắm nhìn thành phố đang được bao trùm bởi hoàng hôn hay bình minh , thích được gió hôn lên mái tóc mình mỗi tối , thích được hưởng thụ những thứ kích thích vị giác một mình nhưng đấy không còn khi có người phá đám tôi mỗi tối . hôm nay cũng thế , ngồi kế bên cây vĩ cầm của mình ngắm nhìn mọi thứ từ trên cao , thành phố hoa lệ này quá đỗi xinh đẹp để thuộc về tôi

uống một ngụm sảng khoái từ trong cái lon đang tích tách , lại nữa rồi cái tiếng bước chân nhẹ nhàng à mà có thể là không , quay ra sau nhìn anh mà tôi cũng không biết nên trưng bộ mặt nào để nhìn anh nữa

"em lại uống nữa à?"

"uống thoải mái thôi chứ say xỉn gì được chứ"

nói thế thì đúng thật , vài ba vỏ lon bia ở góc xó nào đó cũng không thể làm tôi say xỉn được , nếu có thì cũng chỉ là anh làm tôi say mê anh không lối thoát , anh như những toà nhà cao trọc trời khiến tôi mãi không với tới được , anh thật ồn ào nhưng không hiểu sao tôi vẫn có thể giữ được sự điềm tĩnh ấy , nghe những câu chuyện mà tôi không thể nào đưa ra được câu trả lời , có những lúc mà anh thật sự yên tĩnh đến mức tôi cũng không tin đấy chính là lee heeseung náo loạn của mọi ngày mà tôi vẫn thường thấy , anh im lặng nhấp từ ngụm bia , nhìn về phía xa xăm nghĩ về thứ gì đó và đó chính là anh của ngày hôm nay

cuộc trò chuyện vọn vẻn hai câu rồi kết thúc , hai đôi mắt nhìn về phía đồi núi trập trùng trước mặt , nhìn những thứ đang lấp loé bên dưới , im lặng nghe những thứ ồn ào ở dưới , cảm giác như mọi thứ đang chia thành hai thế giới , mặc dù sống cùng một thế giới , hít cùng một ngụm không khí nhưng tôi không bao giờ cảm thấy như thế , họ thật giống nhau chẳng ai ra ai ! ngay cả tình yêu cũng thế , tôi cũng chả muốn tin vào nó mà đặt lòng tin vào , cho đến khi tôi gặp được anh

người con trai có khuôn mặt như một chú nai bambi , to lớn và làm tôi như bừng sáng khi nghe thấy tiếng đàn piano , nó đau khổ giống như tôi , tôi cảm giác như mình đang được thể hiện lại trên bài hát ấy , mỗi khi mắt hai ta chạm nhau tim như hụt hẫng đi một nhịp , nó đập nhanh hơn bao giờ hết . anh quá đỗi xinh đẹp , đôi mắt nâu to tròn càng thêm xinh xắn khi được ánh mắt trời chiếu vào , tôi cảm nhận được sự đau khổ của anh nhưng tôi cũng cảm nhận được có gì đang sinh sôi nảy nở trong trái tim này

tôi biết mỗi khi tiếng violin tôi được kéo du dương ở đâu đấy thì tôi đều thấy được hình bóng to lớn đang nép vào một góc , mỗi lúc như thế tôi chỉ kéo một bài quen thuộc mà tôi cho là nó đang nói lên một sự bắt đầu mới khi nó kết thúc , có lẽ anh chính là sự bắt đầu mới và mãi mãi của tôi

tôi quyết định nói điều này ra , nói một suy tư ở tận dưới đáy lòng này cho anh nghe , hi vọng anh hiểu được nó . hiểu được sự đau khổ đã qua của tôi

"heeseung anh biết tại sao tôi thích ở sân thượng không?"

"vì em thích gió hôn lên mái tóc nâu đấy , em thích được nghe những bài giao hưởng do thiên nhiên tạo nên và em thích được ở một mình như thế"

"thế thì tại sao anh lại ở đây?"

"tôi nghĩ trong lòng em cũng hiểu được"

tôi đang hi vọng nó sẽ đúng như những gì mà mình suy tưởng , và tôi hi vọng sau khi chuyện này kết thúc thiên nhiên sẽ ban tặng cho tôi một bản giao hưởng về tình yêu chẳng hạn?

"giác quan anh thật tốt!"

sự im lặng bắt đầu , mắt tôi dường như dán lên khuôn mặt của anh , mái tóc che đi chiếc trán mĩ miều , đôi môi hồng hào và tôi thích nó , ước gì môi tôi có thể chạm vào nó nhưng tôi sẽ không làm thế ! tôi thích sự hiện diện của anh ngay bây giờ , thích những câu chuyện xàm xí do anh kể ra , tôi yêu đôi mắt ôn nhu ấy của anh khi anh nhìn tôi , tôi yêu cái mũi thẳng tấp , yêu những gì thuộc về anh

"không biết liệu rằng khi mà anh bị ai đó làm phiền mỗi khi mình đang ở một mình và tận hưởng chúng , và người đó đang dần phá huỷ quỹ đạo sống của anh , nhưng mọi thứ dần trôi qua anh cảm thấy anh thích người đó ! à không yêu mới đúng thì anh sẽ thấy như nào"

chờ đợi câu trả lời của anh thật lâu , cảm giác như trái đất này đã ngừng quay luôn rồi , cảm giác như trái tim tôi đã chết lặng , tôi cảm giác như một lần nữa trái tim này đã một lần nữa đóng băng

"chính tôi cũng không biết , bản thân đang muốn gì? ta nên để chúng đi theo trái tim , đi theo tự nhiên . họ không còn là kẻ phá đám như ngày xưa nữa thay vào đó là người mà mình luôn mong chờ , em sẽ thấy thật yên bình khi ở bên họ , nhưng nó ở tận sâu trong trái tim ấy thì tôi nghĩ mình sẽ nói ra tất cả cho họ nghe , rằng mình đã yêu họ như nào? vì kẻ phá đám đấy chính là người đã rung động chỉ là mình quá chậm trễ để nhận ra mà thôi"

thật tốt khi nghe được câu trả lời này của anh , thật tốt khi cuối cùng tôi cũng biết được trong lòng tôi đang muốn gì , thật hạnh phúc khi tôi cũng biết anh đang phải lòng ai? thật tốt!

---

hãy đọc kĩ ngày tháng của chap trước và sau nhé </3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top