Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi gặp mặt ở quán cà phê, Sunoo miễn cưỡng đồng ý với đề nghị của Heeseung. Cậu không thể rũ bỏ lòng tốt mà Heeseung đã dành cho mình, cũng như những khoảnh khắc anh đã bảo vệ cậu khi cậu cảm thấy cô đơn và bất lực nhất. Cậu biết rằng dù muốn giữ khoảng cách, nhưng lòng cậu vẫn cảm nhận được sự ấm áp từ anh. Sunoo không biết phải làm sao với những cảm xúc rối bời ấy, nhưng cậu không thể từ chối Heeseung.

Từ ngày đó, Heeseung dường như trở nên vui vẻ hơn, như thể anh đã tìm thấy lại điều gì đó quý giá. Anh luôn rủ Sunoo đi chơi, luôn hẹn cậu nhiều nhất có thể, dù có bận rộn với bài tập hay các dự án. Sự hiện diện của Sunoo bên cạnh làm cho Heeseung cảm thấy bình yên. Anh bám người hơn, thường xuyên tìm cớ để được gặp cậu, như thể sợ rằng Sunoo sẽ lại biến mất một lần nữa.

Một ngày nọ, Heeseung ghé qua quán cà phê nơi Sunoo làm việc để gặp cậu. Nhưng khi bước vào, anh thấy Sunoo đang trò chuyện vui vẻ với Jungwon, một cậu nhân viên trẻ trung, dễ mến. Cả hai cười đùa rất thân thiết, điều đó khiến lòng Heeseung nhói lên một cảm giác ghen tuông khó tả. Anh chưa bao giờ cảm thấy như thế này trước đây. Heeseung tự hỏi, tại sao anh lại khó chịu khi thấy Sunoo thân thiết với người khác?

Không thể giải thích được cảm xúc lạ lùng ấy, Heeseung quyết định đi đến một quán rượu để giải sầu. Anh uống liên tục, nhưng sự ghen tuông và hoang mang vẫn không rời bỏ tâm trí anh. Heeseung cảm thấy mơ hồ và bối rối trước những cảm xúc này, đến mức anh uống say bí tỉ mà không nhận ra.

Đêm hôm đó, sau khi tan ca, Sunoo bất ngờ nhận được một cuộc gọi từ chủ quán rượu gần đó, báo rằng Heeseung đang say không thể về nhà được. Sunoo lập tức chạy đến. Khi nhìn thấy Heeseung trong tình trạng lảo đảo, đôi mắt mờ đục vì rượu, Sunoo không thể giấu được sự lo lắng trong lòng. Cậu đỡ Heeseung lên, dù anh có phần nặng nề và khó kiểm soát.

Trên đường về, Heeseung bắt đầu lẩm bẩm những câu nói đứt đoạn, nhưng Sunoo có thể nghe rõ một điều: "Tớ nhớ cậu, Sunoo. Tớ cần cậu bên cạnh... Cậu không thể rời tớ nữa, tớ không chịu nổi."

Tim Sunoo rung rinh, cảm giác như mỗi câu nói của Heeseung đều đánh vào những nơi yếu mềm nhất trong lòng cậu. Sunoo không thể ngăn được trái tim mình đập loạn nhịp.

Khi về đến phòng, Heeseung đột nhiên ôm chầm lấy Sunoo, đôi mắt anh ướt đẫm nước mắt. Anh nức nở:

"Sunoo, tớ nghĩ... tớ đã yêu cậu mất rồi. Tớ không biết phải nói sao, nhưng có điều gì đó rất khác về cậu... Tớ không quan tâm nếu người khác nói tớ là đồng tính hay gì cả. Chỉ có cậu, Sunoo, chỉ có cậu làm tớ cảm thấy như thế này."

Sunoo sững lại. Cậu không bao giờ nghĩ rằng Heeseung cũng sẽ có những cảm xúc ấy dành cho mình. Heeseung bất ngờ cúi xuống và hôn nhẹ lên môi Sunoo, một nụ hôn đầy sự chân thành và khát khao.

"Xin cậu, hãy là của tớ, Sunoo. Tớ đã rất khổ sở khi phải một mình. Tớ không muốn mất cậu lần nữa."

Sunoo bật khóc, nước mắt rơi xuống không ngừng. Tất cả những cảm xúc cậu kìm nén bao lâu nay bỗng tràn ra như thác đổ. Cậu ôm lấy Heeseung, giọng nghẹn ngào:

"Em cũng yêu anh, Heeseung. Anh mãi là ngôi sao sáng nhất trong lòng em. Em đã thay đổi cũng vì anh... Em không ngờ rằng... anh cũng có những cảm xúc ấy."

Trong khoảnh khắc ấy, cả hai dường như nhận ra rằng, dù có bao nhiêu đau khổ và sự tự ti đã qua, nhưng tình cảm giữa họ vẫn luôn ở đó, âm ỉ cháy trong lòng mỗi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top