Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. Cuộc gặp gỡ định mệnh phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thì ra đó là một cậu bé trạc tuổi anh, mặc bộ quần áo màu xanh thiên nhạt kèm những chi tiết pha màu vàng ánh kim, Trên đầu đội Gulle vô cùng tinh xảo. Vị tiểu thiếu gia này đang cúi xuống nhặt đống đồ vỡ vụn nằm trêm mặt đất. Bà cụ chủ sạp lúc này cũng lom khom thu don lại mớ hỗn độn, miệng luôn xuýt xoa, mếu máo

-Ôi... Đồ của ta hư hết rồi ... Biết lấy đâu ra tiền mà ăn đây....

-Tiểu tử kia quý danh là gì? Tại sao lại dám đẩy ngã ta? Không thấy ta đang bắt cướp à?

Anh vẫn còn bực tức, hỏi tội vị tiểu thiếu gia kia.

Lúc này vị thiếu gia nhỏ tuổi ngẩng mặt lên. Một khuôn mặt tuy là nam nhân nhưng lại mang một nét đẹp pha vài phần của nữa nhân vô cùng xinh đẹp, đôi mắt cậu lại càng tuyệt đẹp như chứa cả ngàn vì sao trong đôi mắt ấy nhưng giờ đây ánh mắt ấy lại ẩn chứa một ánh nhìn lém lỉnh, sắc sảo. Cậu nói giọng lạnh lùng:

-Ngươi gọi ai là tiểu tử? Đã ẩu đả với người khác thì đừng liên lụy tới người vô tội!

-Do..do ta đang đuổi theo tên cướp!
Không thèm đáp lại câu nói, tiểu thiếu gia bèn bảo người thị tì đi theo bên cạnh mở túi bạc ra, lấy một ít bạc đưa cho người nông dân.

-Hôm nay, cứ coi như là ta mua đống đồ này của ngươi.

-Thảo dân xin đa tạ công tử, đa tạ!
Bà lão rối rít cảm ơn cậu.

Lúc này cậu thiếu gia nhỏ tuổi ấy mới quay sang nhìn anh, giọng nói có phần nhỏ nhẹ hơn và thay đổi cả cách xưng hô.

-Xin lỗi huynh, lúc nảy ta có phần nóng nảy. Việc hôm nay xin đa tạ huynh, mong lần sau khi làm việc tốt huynh có thể chú tâm hơn tránh gây phiền phức cho người vô tội.

Nói xong cậu cuối đầu cáo từ, tiếp tục bước đi. Hương hoa sen thơm ngát trên quần áo nàng phả vào mũi anh. Tà áo cậu rung rinh theo bước chân uyển chuyển nhưng có phần chắc chắn. Bóng dáng của người ấy đã khắc sâu trong tâm anh từ lúc nào không hay. Anh ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng ấy mà quên trả lại ví tiền cho người bị mất, đến khi đám gia nhân chậy tới anh mới kịp nhận ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top