Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

35. Một ngày hẹn hò bình thường (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến nơi cậu liền nắm lấy tay anh chạy thật lẹ từ bãi đỗ xe đến khu trò chơi. Sắc mặt anh có chút tái nhợt tưởng tượng ra những việc sắp xảy ra liền muốn bỏ chạy nhưng lại không muốn phá hủy không gian ngọt ngào buổi hẹn hò hôm nay của mik và bảo bối. Nên......phải nhịn!

(Từ khi nào nó trở thành buổi hẹn hò rồi nhỉ???)

Cậu chạy được một lúc thấy mệt nên cũng giảm tốc độ lại, tạo nhã nắm tay anh đi dạo quanh khu vui chơi .Bỗng cậu dừng lại, cậu chỉ tay lên phía xa xa.

-Tôi muốn chơi thử nó. Được không?

Theo ngón tay của cậu, đó là tàu... tàu lượn siêu tốc. Mặt anh giờ đã không còn giọt máu. Dù không muốn thừa nhận, nhưng..... anh không thể chơi những trò cảm giác mạnh.

"VÌ KIM TAEHYUNG SỢ ĐỘ CAO"

-Em...em chắc chứ! Nó...nó rất nguy hiểm đó, còn cao nữa.

Taehyung cố gắng làm cho mình bình tỉnh lại hết cỡ, vốn dĩ lúc đầu anh muốn vào đây vui chơi ngọt ngào hưởng thụ một buổi hẹn hò với cậu, bù đắp tình cảm thêm thôi nha! Gượng cười, bây giờ anh thực sự mong cậu sẽ nói "không chơi nữa!!!"

-Chắc!

Jungkook kiên định quay qua nhìn anh.

---------

-Á.... chết tiệt...ta sẽ san bằng chỗ này của mấy người... ah....Á... mau cho ta xuống....!

"Hộc... hộc" Và đây là cảnh tượng có một không hai trong ngày hôm nay! Taehyung tội nghiệp ôm chặt thân cây, mặt tái mét, mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm gương mặt của anh, đôi chân nhũn ra.

-Anh...không sao chứ?!

Thấy anh như vậy từ trong lòng ngực cậu nhói lên một thứ cảm giác xót xa, mặt cậu không thể dấu nỗi sự lo lắng, bàn tay cũng vô thức mà theo nhịp vuốt lưng anh.

-Không...không sao...chúng ta đi tiếp!

Không thể nào bị mất mặt được! Phải kiên trì.

Sau đó cậu và anh đã chơi rất nhiều trò, khoảng 2 giờ sau thì dừng chân nghỉ ngơi. Không nói cũng biết! Người "kiên trì dắt cậu đi chơi" bây giờ hồn đã lìa khỏi xác. Và bạn Jungkook dễ thương của chúng ta đang vô cùng vui vẻ.

-Anh có muốn uống một chút nước không?!

Với tình hình này thì không chừng anh ấy sẽ ngất mất, cậu thấy có lỗi vô cùng, vì mãi mê cao hứng mà quên mất tình trạng của hắn.

"Tại sao mình lại lo cho anh ta chứ? Mình với anh ta đã là gì? Nhưng mà có cảm giác như anh ta và mình đã quen nhau rất lâu? Cứ như gặp anh ta ở đâu rồi?"

-Ừm...

Anh quay qua thì thấy cậu ngồi im như tượng.

-Em sao vậy, không khỏe sao?

-Không có gì. Để tôi đi mua nước...

Anh ngồi im ghế đá nhìn theo bóng lưng của cậu khuất xa dần. Trong lòng oán thầm, nhất định không bao giờ đi nơi này nữa! Nhìn đồng hồ đeo tay, đã 5h chiều, chắc giờ cậu cũng đói rồi nên anh tính đợi cậu quay lại rùi hai người sẽ đi ăn.

Sau khi cậu mua nước, anh đã dắt cậu rời khỏi khu vui chơi tiến đến một khu chợ nổi tiếng về đồ ăn vặt

-Oa...đây là gì...cái này nữa...sao to thế....họ làm cái này hay ghê!

Từ khi đặt chân vào thì mắt cậu sáng hẳn lên, đi từ khu này đến khu khác, thử hết bao món ăn vặt

-Ngon quá...

-Mặn ghê...

-Hay quá....

-Ahh!!! Ngon quá à!

Hầu hết anh đều chỉ nhìn, phải thôi, nhìn cậu ăn là anh cũng no luôn rồi, no trong sự ngặp tràn hạnh phúc.

-Phù~ no chết tôi rồi

Jungkook ôm bụng tròn tròn của mình lại gần Taehyung.

-Còn muốn ăn gì nữa không?

Anh sủng nịch sờ sờ đầu cậu,tóc cậu mềm mại quá, bồng bềnh cứ như một cây kẹo bông gòn cậu đang cầm trên tay.

-Anh nghĩ tôi là heo chắc? Không ăn nữa đâu no lắm rồi!

Sau khi thành công đút no chiếc bụng của cậu cả chiều, cả hai ngồi lên xe thì đã 7h tối.





______________________________
Trước tiên tui muốn xin lỗi mấy cô nhìu vì ko đăng truyện đúng thời hạn, mà ko phải tui không muốn đâu mà do máy tính tui bị hư mà truyện tui lại viết trên đó nên ko thể đăng cho mấy cô được. Nay tui đã sửa cái máy tính rùi nên nay tui sẽ đăng bù nha. Sáng tui sẽ đăng một phần chiều sẽ thêm một phần nữa nhe. Xin lỗi mấy cô vì sự cố không may này nhìu. À mà mấy cô follow trang chủ trên Wattpad của tui nha vì khi nào có trục trặc hay thông báo đột xuất gì đó tui sẽ thông báo trên đó á. Chân thành cảm ơn 🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top