Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6: Giữa Lòng Triều Đình

Sau buổi tối hôm đó, An Cẩm biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng. Y không chỉ phải đối mặt với những lời đàm tiếu, mà còn phải đấu tranh để bảo vệ tình yêu với Vương Thừa Khải trong lòng triều đình đầy hiểm nguy. Những âm mưu đang bủa vây, và ánh mắt của những kẻ ghen ghét không ngừng soi mói.

Sáng sớm hôm sau, An Cẩm nhận được lời mời từ Thái hậu. Tin tức khiến y cảm thấy bất an. Vị trí của Thái hậu trong triều đình vô cùng mạnh mẽ, và lời nói của bà có thể quyết định số phận của nhiều người, trong đó có cả y và Vương Thừa Khải.

“Như Ý, chuẩn bị xe ngựa, ta sẽ vào cung,” An Cẩm nói, trong lòng y dâng lên nỗi lo lắng. Liệu Thái hậu đã biết về mối quan hệ giữa y và Vương Thừa Khải? Bà sẽ nói gì? Có chấp thuận, hay là tìm cách chia rẽ họ?

---

Cung Thái hậu được xây dựng nguy nga, bao phủ bởi những hàng liễu rủ xanh ngắt, từng giọt sương sớm đọng lại trên lá cây, tạo nên một cảnh sắc huyền ảo. Khi bước vào bên trong, An Cẩm cảm nhận rõ ràng sự uy nghiêm của cung điện và sự căng thẳng trong lòng mình.

“Liễu công tử, Thái hậu đang chờ,” một cung nữ dẫn đường, nụ cười lạnh lùng nhưng cũng lịch sự.

An Cẩm bước vào đại sảnh, nơi Thái hậu đang ngồi trên chiếc ghế cao. Dáng vẻ bà không khác gì một con phượng hoàng uy nghi, ánh mắt sắc bén nhìn thấu mọi thứ. An Cẩm cúi người, lễ phép thưa: “Thần nhi vấn an Thái hậu.”

“An Cẩm, ngươi đến rồi.” Giọng nói của Thái hậu vang lên, nhưng ẩn sau đó là sự kiểm soát tuyệt đối. “Ngươi quả là có nhan sắc hơn người, không hổ danh là mỹ nam tử vang danh kinh thành. Hôm nay ta mời ngươi đến, muốn cùng ngươi trò chuyện một chút.”

An Cẩm giữ bình tĩnh, đáp lại bằng giọng lễ độ: “Thần nhi vinh hạnh được Thái hậu đoái hoài.”

Thái hậu khẽ cười, nhưng nụ cười của bà mang theo nhiều tầng ý nghĩa. Bà nâng chén trà lên, đôi mắt không rời khỏi An Cẩm: “Gần đây, ta nghe nói có nhiều lời đồn đại về ngươi và Thừa Khải. Chuyện này liệu có đúng không?”

Câu hỏi bất ngờ như một lưỡi dao sắc bén, nhưng An Cẩm đã đoán trước được điều này. Y hít một hơi sâu, cố gắng giữ giọng điệu bình thản: “Thưa Thái hậu, thần nhi và Vương gia quả thực có tình cảm với nhau. Nhưng chúng thần luôn giữ mọi thứ trong khuôn phép, không hề làm điều gì tổn hại đến thanh danh của triều đình.”

Thái hậu im lặng, đôi mắt của bà lóe lên một tia lạnh lẽo. “Ngươi nghĩ rằng một mối tình như vậy có thể tồn tại trong triều đình này sao? Thừa Khải là một người có vị thế lớn, trách nhiệm nặng nề. Ngươi có hiểu điều đó không?”

An Cẩm cắn chặt môi, y biết điều mà Thái hậu đang ám chỉ. Mối tình này không chỉ là một mối nguy cho bản thân y và Vương Thừa Khải, mà còn đe dọa đến sự ổn định của cả triều đình. Nhưng trái tim y lại không thể từ bỏ được.

“Thưa Thái hậu,” An Cẩm đáp, giọng y mềm mại nhưng không kém phần quyết liệt. “Tình yêu của chúng thần là thật, và chúng thần không có ý định làm bất cứ điều gì để tổn hại đến triều đình. Thần nhi hiểu rằng Vương gia có nhiều trách nhiệm, và thần nhi sẵn lòng đứng phía sau ngài, không đòi hỏi danh phận hay quyền lực.”

Thái hậu khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười của bà mang theo sự sắc bén khó lường. “Ngươi quả thật là khéo léo. Nhưng tình cảm không thể chỉ dựa trên lời nói. Nếu muốn bảo vệ Vương gia, ngươi cần phải làm nhiều hơn thế.”

An Cẩm im lặng, y hiểu rằng Thái hậu đang ngầm đưa ra một yêu cầu, nhưng y không rõ đó là gì.

---

Sau buổi trò chuyện với Thái hậu, An Cẩm trở về phủ với lòng đầy suy nghĩ. Lời nói của Thái hậu vẫn vang vọng trong đầu y. Y biết rằng mối quan hệ này không thể chỉ dựa vào tình cảm mà còn cần phải đối phó với những thế lực quyền lực trong triều đình. Thái hậu có ý đồ gì? Bà đang thử thách y hay đang ngầm ám chỉ một điều nguy hiểm hơn?

Khi đêm buông xuống, An Cẩm ngồi bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời đầy sao. Lòng y dâng lên những lo lắng, nhưng cũng có cả sự quyết tâm. Dù khó khăn thế nào, y cũng sẽ không từ bỏ Vương Thừa Khải, bởi tình yêu này là điều duy nhất mà y khao khát bảo vệ.

Trong khoảnh khắc tĩnh lặng đó, Vương Thừa Khải xuất hiện, bóng dáng hắn như hòa lẫn vào bóng đêm. “An Cẩm, ta nghe nói ngươi đã gặp Thái hậu.”

An Cẩm gật đầu, nhìn vào đôi mắt đầy lo toan của Vương Thừa Khải. “Phải, Thái hậu đã hỏi về chúng ta. Bà ấy không phản đối trực tiếp, nhưng ta cảm nhận được rằng bà muốn ta phải làm điều gì đó để chứng minh tình cảm này.”

Vương Thừa Khải im lặng một lúc, rồi nắm chặt lấy tay An Cẩm. “Chúng ta sẽ vượt qua điều này. Dù cho Thái hậu hay bất kỳ ai muốn ngăn cản, ta sẽ không để ngươi một mình đối mặt.”

An Cẩm cảm thấy ấm áp khi nghe những lời này, nhưng y cũng hiểu rằng cuộc chiến này sẽ không dễ dàng. Triều đình đầy âm mưu và toan tính, và họ sẽ phải cùng nhau đối mặt với mọi thử thách.

“Ta không sợ gì cả, chỉ cần có ngươi bên cạnh,” An Cẩm nói, giọng đầy cảm xúc. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ, dù cho sóng gió có đến thế nào.”

Vương Thừa Khải khẽ cười, nụ cười của hắn mang theo một sự ấm áp, nhưng ánh mắt hắn vẫn đầy quyết tâm. Hắn sẽ bảo vệ An Cẩm, bảo vệ tình yêu của họ, bất kể phải đối mặt với điều gì.

---

Những ngày tiếp theo, An Cẩm bắt đầu nhận ra sự căng thẳng ngày càng gia tăng trong triều đình. Những quý tộc đầy tham vọng bắt đầu đặt câu hỏi về mối quan hệ giữa y và Vương Thừa Khải. Nhưng điều đó chỉ khiến An Cẩm càng thêm quyết tâm.

Một đêm nọ, khi mọi thứ trở nên tĩnh lặng, một lá thư bí ẩn được gửi đến phủ Liễu. Nội dung lá thư ngắn gọn, nhưng đầy đe dọa:

“Ngươi không nên tiếp tục mối quan hệ này. Nếu không, cả ngươi và Vương gia sẽ phải trả giá đắt.”

An Cẩm cầm lá thư trên tay, lòng dâng lên một cơn sóng dữ. Những thế lực đen tối đã bắt đầu hành động, và y biết rằng từ đây, cuộc chiến không chỉ là về tình cảm mà còn là một cuộc đối đầu sinh tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top