Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 28❤

Sáng sớm , khi nó thức cũng là lúc hắn đã đến công ty , nó lờ mờ bước xuống dưới nhà thì thấy inh Quân ( em trai hắn , cho mình xin đổi lại tên vì chợt phát hiện tên Minh trùng với Trần Minh sợ mn nhầm lẫn nên cho mình đổi nhé ) đang đứng ngoài cổng :

_sao cậu không bấm chuông !? Cậu đứng lâu chưa ?? " nó vội mở cửa nói
_không lâu lắm , chỉ sợ anh hai còn ở nhà nên không tiện thôi " Quân trả lời
_cậu vào đi

Bên trong , nó ngồi nói chuyện với Minh Quân thì tiếng chuông liên hồi phát lên , người mà nó nhường như chẳng muốn nhìn thấy nữa , Nhật Anh :

_cô đến đây làm gì ?? " nó hỏi
_Lâm Ân Ân , có phải cô là người đã kêu bọn giang hồ giết mẹ tôi không ?? " Nhật Anh uất ức nói
_giết ? Tôi không có
_không có , ngoài cô ra thì tôi không còn gây thù với ai nữa cả , hức...chắc chắn là cô
_cô vào nhá kể cho tôi nghe đi , tôi dám đảm bảo mọi chuyện này tôi không có làm

( Giải thích xí nhé >< mk nghĩ chắc sẽ có nhìu pn sẽ nghĩ tự nhiên Nhật Anh xuất hiện nữa chi ?? Mk lm là có tí ý đồ hết nhé híhí )

Bên trong , cả 3 ngồi vây quần quanh nhà , mặt đối mặt :

_hức...hức " Nhật Anh không ngừng ôm mặt khóc
_cô là con gái giám đốc Lục phải không chị dâu !? " Minh Quân hỏi nhỏ
_đúng vậy " nó trả lời " Nhật Anh , tuy những chuyện cô đã làm khiến tôi không thích cô nhưng tôi không phải người làm những chuyện đó
_hức...vậy rốt cuộc là ai...hức...tôi chỉ còn ba mẹ là người thân , sao...sao lại ?? " Nhật Anh không ngừng khóc lớn
_cô Lục , cô bình tĩnh nói xem chuyện gì đã xảy ra " Quân an ủi nói
_tối hôm qua , bỗng có một đám giang hồ xông vào nhà giết hết tất cả người nhà họ Lục , vì...hức...vì cứu tôi...ba mẹ đã bị giết hức hức
_Nhật Anh , cô nín đi , tôi...sẽ nhờ Nhật Hạo giúp cô
_thôi , không cần đâu , nếu không phải là cô tôi xin lỗi , tôi đi đây " Nhật Anh đứng dậy mặt xanh xao bước đi rồi ngã xuống đất ngất đi
_Nhật Anh

***

Sau khi chuẩn đoán bệnh của Nhật Anh thì được biết cô ta bị ung thư dạ dày giai đoạn 1 , có lẽ do đã kích , ăn uống v.v đã khiến viêm loét dạ dày không chửa trị sớm nên dẫn đến ung thư

2h sau đó Nhật Anh thoáng tỉnh :

_cô tỉnh rồi à " nó nhìn Nhật Anh với cặp mắt thương xót
_cặp mắt gì đây ?? Tôi không cần kẻ thù cũ thương hại đâu " Nhật Anh xoay người nói
_Nhật Anh , cô...có biết cô bị gì không ??
_bị gì ?? Ý cô là sao ??
_cô...bị ung thư dạ dày giai đoạn 1 , cô...có phải vì chuyện đó...mà gia đình cô trở nên...
_ha , để cơ thấy được tôi lúc này chắc cô hả dạ lắm nhỉ ??
_Nhật Anh , tôi...xin lỗi , chắc...Nhật Hạo là người gây ra tổn thất cho gia đình cô đúng không ??
_không , chỉ là quả báo của tôi gây ra cho gia đình tôi , cũng đáng
_cô..

Điện thoại nó reo lên , là hắn gọi nó về nhà , vì lo lắng nên nó đã dùng làn da dày mặt của mình cố gắng nhờ Minh Quân ở lại trong cho Nhật Anh trong thời gian nó về thuyết phục sự giúp đỡ của hắn :

_em đi đâu vậy !? " hắn ôm lấy nó hỏi
_em...đi bệnh viện " nó nói
_bệnh viện ?? Em bị gì sao ?? Thế nào ?? Chuyện gì vậy ?? Em bị đau ở đâu ?? " hắn lo lắng hỏi liên tục
_không , không bị gì cả
_vậy em đến đó làm gì ??
_anh à
_sao !? Em có chuyện gì à !? Kể anh nghe đi
_hôm nay , Nhật Anh đến tìm em
_cô ta làm gì em ?? " mặt hắn bỗng chuyển sắc
_không , cô ta...thật sự rất đáng thương , cô ta bị ung thư dạ dày , gia đình phá sản , ba mẹ cô ta thì...hiện tại cô ta không còn gì nữa cả , anh...có thể giúp
_em muốn ??
_đúng vậy á , tuy...cô ta gây ra nhiều chuyện cho em và anh , nhưng...cô ta cũng chỉ vì lòng tham thôi , không đáng bị vậy...nên anh có thể
_nếu em muốn , anh có thể giúp nếu...
_nếu thế nào !? Anh nói đi em sẽ giúp cô ta thực hiện
_nếu...em không cấm giường anh nữa
_không được , nếu không anh sẽ...sẽ nhiều lần
_lần này sẽ không đâu , nhé vợ
_hứa đi
_hứa
_vậy...vậy được
_tuân lệnh vợ

***

Còn ở chỗ của Nhật Anh , ánh mắt buồn của cô nhìn ra cửa sổ len lỏi nổi buồn tận sâu bên trong :

_cô Lục , tôi có thể giúp cô " Minh Quân nói
_xin lỗi , tôi...cũng không muốn sống nữa , gia sản người nhà điều đi hết rồi...tôi cũng chẳng còn gì để sống nữa cả " Nhật Anh cười khổ nhìn Minh Quân nói
_cô đừng nghĩ bậy , cô vẫn còn trẻ , vẫn còn cơ hội lập nghiệp , nếu cô như vậy , ba mẹ cô cũng chẳng vui đâu
_ba mẹ , hức...tại sao chứ ?? Tại sao không để con chết cùng hai người hức...người như con...tất cả là do con tạo ra mà...tại sao...tại sao hai người lại phải gánh chịu ??
_* cô Lục , khóc cũng vô ích thôi * tôi đi ra ngoài hút thuốc

Cuộc sống , tạo nghiệp ắt sẽ nhận lại , gieo nhân nào gặt quả nấy , chạy trời khó khỏi , quả báo ư ?? Không phải không có , chỉ là sớm đến mức khó tưởng hay chậm đến không phòng bị mà thôi , vật thuộc về mình...chắc chắn sẽ mãi thuộc về mình , tranh dành vật từ tay của người khác...dù được nhưng cũng chẳng ai vui...bạn...cũng sẽ chẳng vui...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #moonkel