04
bốn giờ sáng, gã
rời giường. lúc nào cũng thế.
gã không qua đêm
trọn vẹn lần nào, kể từ khi yêu cho đến tận bây giờ. em cũng đôi khi thắc mắc, rồi cũng ngậm ngùi đành thôi.
và trong tất cả
những lần ấy, em chưa một lần xin gã ở lại thêm một chút. gã yêu tự do, yêu hơn cả em.
em càng nghĩ càng
cảm thấy mết mỏi, đôi mắt nhắm chặt của em giờ lại cứ ghim vào điện thoại.
tiếng xe gã rời
đi. đồng hồ điện thoại em điểm đúng bốn giờ.
gã quy củ thật?
và trông mấy cái
quy củ ấy cũng giả tạo thật.
em lần nữa nhấc
máy gọi cho nó.
lần này, nó bắt
máy thật nhanh.
-
cwj : alo
rms : mấy giờ rồi?
cwj : 4 giờ sáng
rms : biết thế còn gọi tao làm đéo gì??
cwj : ừm thì...
rms : moon hyeon-joon chắc cũng vừa rời đi nhỉ?
cwj : anh đừng hỏi mấy thứ đã biết được không?
rms : ai mà biết cho được
rms : à quên đấy
rms : gọi tao giờ này làm gì?
cwj : nhớ anh thì gọi
rms : tao chặn số mày nhé?
rms : xàm l vừa?
rms : buồn vì thằng kia thì cứ nói
rms : câm như hến thì vẫn bị tao đoán ra còn gì?
cwj : thì anh biết rồi còn gì?
cwj : đã từ ngày đầu rồi
cwj : cứ 4 giờ sáng, anh ấy lại rời đi
cwj : buồn thì cũng chẳng được gì
cwj : đằng nào em cũng tự thích nghi được với nỗi buồn ấy
cwj : to tát gì
rms : vậy mày có thắc mắc thằng ấy đi đâu không?
cwj : ...
-
câu hỏi của nó
khiến em bỗng chốc mệt mỏi, em chẳng muốn nghĩ về điều ấy tí nào. những khung cảnh hết mức chó má cứ nhảy ra trong đầu em.
em cố gắng hít
thở thật sâu, lấy lại chút bình tĩnh mà nghe tiếp cuộc gọi.
-
đá nhẹ thì fic này em choi cua-rơ nhớ 🙌
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top