Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

38. Lần này là cố ý (H) [END]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối tuần trôi qua thật mau, một tuần mới lại bắt đầu và cũng chẳng có gì khác biệt so với thường nhật cả.

Ngoại trừ việc các đồng nghiệp ở trường không chỉ phải nhìn Cao Khanh Trần và Doãn Hạo Vũ đưa "cơm chó" cho bọn họ còn phải nhìn đôi tình nhân mới Tinh Nhiễm và Mộng Hàm quấn lấy nhau.

Đến cả Doãn Hạo Vũ cũng không khỏi ngưỡng mộ - Tinh Nhiễm thực sự quá được luôn! Cậu cũng muốn bắt chước bạn của mình dính chặt bên người yêu, nhưng lần nào cũng bị Cao Khanh Trần từ chối.

"Tiểu Cửu chắc chắn là không còn yêu mình nữa rồi." Hôm nay là thứ sáu và Doãn Hạo Vũ đã bị Cao Khanh Trần đuổi ra khỏi văn phòng lần thứ năm. Cậu xụ mặt nói.

"Làm ơn đi Paipai. Một ngày cậu chạy tới văn phòng của anh Tiểu Cửu bảy, tám lần thì ai mà chịu cho nổi chứ? Anh ấy còn phải lên lớp nữa đấy, hiểu không hả?" Mộng Hàm nhìn bạn mình đang ủ rũ thất thần đứng ngoài hành lang, nghiêm túc vỗ vai cậu, "Với cả, không phải buổi tối về nhà thì hai người sẽ gặp nhau sao?"

Trước khi cậu có thể trả lời, Tinh Nhiễm đã kéo tay Mộng Hàm ra, lườm Doãn Hạo Vũ một cái.

Doãn Hạo Vũ hắc tuyến đầy đầu nhìn hai người kia: "Đại tỷ à, mình có bạn đời rồi đấy, được không hả?"

Nhưng Tinh Nhiễm làm bộ không nghe thấy, một đường kéo Mộng Hàm đi.

Doãn Hạo Vũ càng thấy khó chịu trong lòng. Cậu thật muốn ôm Tiểu Cửu ngay lúc này để giải tỏa bức bối trong người.

Tất nhiên, Doãn Paipai không buồn quá lâu. Cậu còn phải giữ tâm trạng lạc quan cho tiết dạy tiếp theo nữa chứ.

Buổi tối cả hai cùng nhau về nhà, Cao Khanh Trần bảo cậu nấu cơm trước đi, anh phải ra bưu điện lấy kiện hàng chuyển phát. Doãn Hạo Vũ ngoan ngoãn làm theo không nói gì. Lúc cậu đang đun nước thì nghe thấy tiếng mở cửa, không cần nhìn cũng biết là Cao Khanh Trần đã trở lại.

Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Doãn Hạo Vũ lau tay và bước ra tủ đồ ở cửa ra vào để tìm kiện hàng chuyển phát của mình. Cậu mua một cái gương dùng trong phòng tắm, là loại mà sẽ phát sáng khi chạm vào. Lúc vừa nhìn thấy nó, cậu đã quyết định phải mua ngay.

Kiện hàng này to phết chứ không đùa. Cao Khanh Trần chắc hẳn đã dùng hết sức để mang nó lên nhà.

Doãn Hạo Vũ nghĩ vậy liền bước về phía phòng ngủ, muốn hôn Cao Khanh Trần một cái. Anh cả ngày hôm nay đã không để cậu chạm vào chút nào rồi.

"Tiểu Cửu ơi ~" Doãn Hạo Vũ vừa nói vừa mở cửa.

"A! Paipai, mau ra ngoài!" Không ngờ được Cao Khanh Trần từ bên trong lại hét lên, kèm theo là âm thanh gì đó rất lớn.

"Được, được." Doãn Hạo Vũ giật mình, lập tức đóng cửa lại. Cậu ngoan ngoãn đứng ở cửa một lúc, "Em hiện tại có thể vào được chưa, Nine?"

"Được rồi a ~ Em vào đi, không sao đâu."

Được sự cho phép của người yêu, Doãn Hạo Vũ bước vào: "Sao vừa rồi lại không cho em vào phòng vậy?" Nhìn thấy Cao Khanh Trần đã thay quần áo ở nhà, đang ngồi bên giường dịu dàng cười với mình, cậu không nhịn được liền cúi xuống hôn anh.

'Được rồi, được rồi." Cao Khanh Trần xoa nhẹ đuôi rùa sau tóc của Doãn Hạo Vũ, nhắc nhở cậu mau trở lại phòng bếp, nếu không thì sẽ không kịp bữa tối của hai người mất.

Doãn Hạo Vũ không tình nguyện lắm nhưng cũng phải buông anh ra, quay về phòng bếp tiếp tục chuẩn bị bữa tối.

Cao Khanh Trần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Nghe thấy tiếng động trong phòng bếp vang lên thì lập tức chốt cửa phòng ngủ lại, từ dưới giường lấy ra một chiếc hộp.

Là bưu kiện chuyển phát mà anh vừa mới mở ra - bên trong là một cái hộp màu đỏ rượu vang.

Nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, Cao Khanh Trần mở ra, nhìn thoáng qua nó rồi đỏ mặt đặt sang một bên.

"Sao mình lại mua những thứ này vậy trời đất ơi!!!!" Cao Khanh Trần ở trong lòng gào thét rất nhiều lần.

Anh thu hết can đảm cầm chiếc hộp lên. Nhìn kỹ thứ ở bên trong, gồm có: một đôi tai mèo màu trắng tuyết, một cái vòng cổ màu trắng có chuông nhỏ ở giữa, và cuối cùng là một chiếc đuôi mèo cũng màu trắng.

Cao Khanh Trần cất chiếc hộp vào tủ đầu giường, sờ sờ gò má nóng bừng của mình. Tối hôm thứ ba, anh tìm thấy nó khi đang nằm trên giường lướt xem các trang mua sắm. Đôi vợ chồng trẻ vừa mới ân ái vài ngày trước, mà kỳ phát tình thì lại sắp đến nữa rồi. Anh muốn bù đắp lại cho cậu vì biểu hiện tệ hại lần trước, thế nên trong lúc bốc đồng, Cao Khanh Trần đã nhấn đặt mua chúng.

Sau đó, vì bận rộn đi làm mà anh quên mất là đã đặt mua thứ này. Hôm nay đi lấy đồ chuyển phát thì nhìn thấy nó nằm bên cạnh kiện hàng lớn của Doãn Hạo Vũ, bên trên cũng không đề là hàng gì cả. Anh phải đứng suy nghĩ một lúc lâu mới nhớ ra nó là gì.

Được rồi. Vì để Doãn Hạo Vũ bất ngờ, anh phải chuẩn bị cho thật tốt mới được.

Sau bữa tối với tâm trạng ngổn ngang trong lòng, Cao Khanh Trần nói anh hơi mệt, muốn tắm rửa rồi nghỉ ngơi sớm. Doãn Hạo Vũ hơi buồn nhưng cậu cũng lo lắng bảo anh mau đi tắm rồi thư giãn một chút.

Trong lúc Doãn Hạo Vũ thu dọn phòng bếp, Cao khanh Trần lại lẻn vào phòng ngủ để lấy chiếc hộp ra, sau đó nhanh chóng cầm lấy áo choàng và bước vào phòng tắm.

Sau khi đổ đầy nước vào bồn tắm, Cao Khanh Trần trống rỗng nằm trong đó. Một lúc sau, cảm thấy thời gian đã khá lâu rồi, anh lại đứng dưới vòi sen một lần nữa.

Không biết có phải do phòng tắm quá ngột ngạt hay không, Cao Khanh Trần cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, vô thức giải phóng một ít tin tức tố. Anh bóp một ít gel bôi trơn ra tay rồi tìm đến nơi ẩn giấu phía sau. Có lẽ là do xấu hổ nên mấy phút sau, anh liền chịu thua. Nhưng như thế này cũng đủ để nhét cái đuôi mèo mới mua vào bên trong.

Sự lạnh lẽo của kim loại vai chạm vào vách tường thịt nóng bỏng bên dưới khiến cho hai chân Cao Khanh Trần như nhũn ra. Anh loạng choạng đỡ bồn rửa mặt đứng thẳng dậy. May mắn là tiếng động nhỏ này không thu hút sự chú ý của Doãn Hạo Vũ.

Nhìn tới mái tóc vẫn còn ướt của mình trong gương, Cao Khanh Trần sấy khô nó một nửa. Sự kích thích từ phía sau quá lớn làm anh chịu không nổi nữa, Cao Khanh Trần mau chóng lấy tai mèo từ trong hộp ra kẹp lên tóc, vòng cổ leng keng kêu khi anh đeo lên cổ. Anh mặc áo choàng vào rồi bước ra ngoài.

Doãn Hạo Vũ đang nằm dài trên sofa ngoài phòng khách, nghe thấy tiếng phòng tắm mở cửa, liền hướng bên này kêu lên: "Tiểu Cửu, tắm xong thì về phòng luôn đi, không thì anh sẽ cảm lạnh đó." Sau đó lại đặt sự chú ý vào video mà cậu đang xem.

Cao Khanh Trần "ừm" một tiếng, bước vào phòng, cởi áo choàng ra và ngả lên giường. Anh rùng mình khi da thịt tiếp xúc với lớp vải lạnh lẽo bên dưới. Nhiệt độ cơ thể dần dần nóng lên, tin tức tố cũng không thể kiểm soát được liền tràn ngập khắp căn phòng. Cao Khanh Trần gửi tin nhắn cho Doãn Hạo Vũ.

NINE: Pat, anh có hơi khó chịu.

NINE: Em vào phòng một lát được không?

Mấy giây sau, cửa phòng lập tức bị đẩy ra, Doãn Hạo Vũ lo lắng hỏi: "Tiểu Cửu, sao lại khó chịu..."

Cún nhỏ niên hạ trợn tròn mắt nhìn vào bên trong, bàn tay run rẩy đến mức không cầm nổi điện thoại.

Cả căn phòng giờ đây là mùi muối biển nồng đượm và tươi mát, còn Cao Khanh Trần thì đang ngồi trên giường, nửa người quấn dưới chăn. Cần cổ trắng nõn, thon thả của anh có thêm một chiếc vòng cổ có chuông, đôi tai mèo trên tóc cùng với gương mặt ngây thơ đang chớp mắt nhìn cậu.

"Tiểu Cửu." Doãn Hạo Vũ vô thức nuốt nước bọt, chậm rãi đi vào, "Anh đây là..?"

"Paipai ~" Cao Khanh Trần dang rộng vòng tay chờ người yêu. Đối phương nhanh chân xông tới đẩy anh nằm xuống giường, đuôi mèo đằng sau bị tác động càng đẩy vào sâu bên trong hơn, "A..."

Bàn tay to lớn của Doãn Hạo Vũ phủ lên cái eo nhỏ của anh. Cậu ở đó xoa nhẹ vài lần rồi tiếp tục lần mò xuống dưới. Khi bàn tay chạm đến đuôi mèo thì dừng lại một chút, ngón tay xoa xoa nơi tiếp xúc giữa đuôi mèo và hậu huyệt. Cậu xấu xa giả vờ rút ra rồi lại ấn mạnh trở lại. Cao Khanh Trần hít một hơi, Doãn Hạo Vũ ghé vào tai anh nói nhỏ: "Tiểu Cửu. Mèo con phải ngoan thì mới có thịt ăn."

Quần áo nhanh chóng được cởi bỏ, Doãn Hạo Vũ lại một lần nữa vồ lấy anh như thể một con sói đói đã lâu chưa được thấy một miếng thịt ngon lành.

Cao Khanh Trần ngửa đầu ra sau, tiếng chuông leng keng vang lên. Doãn Hạo Vũ từ cổ hôn xuống xương quai xanh, rồi lại hôn xuống ngực của Omega nhà mình. Cao Khanh Trần rất chăm chỉ tập thể dục cho nên ngực của anh lớn hơn những nam nhân bình thường khác rất nhiều, bất quá, nó lại không hề có cảm giác cứng rắn mà lại rất mềm mại. Alpha nào đó như bị cám dỗ mà cứ mân mê, nắn bóp chúng trong tay.

Doãn Hạo Vũ hôn lên đầu vú hồng nhạt ở bên này, dùng đầu lưỡi liếm láp hạt đậu nhỏ. Bên kia cũng không bỏ qua. Chúng như quả bóng tròn mặc cho cậu nhào nặn. Doãn Hạo Vũ dùng lực một chút, nơi đó đã biến thành đủ loại hình dạng khác nhau. Cao Khanh Trần vỗ một cái vào tay kẻ xấu xa đang chơi đùa với thân thể mình, Doãn Hạo Vũ lúc này mới chịu buông tay.

Cao Khanh Trần nhìn xuống, nơi đó hằn lên dấu tay đỏ chót chói mắt. Doãn Hạo Vũ vội vàng hôn Cao Khanh Trần, liên tục xin lỗi vì cậu không thể kiềm lòng được. Sau khi được sự đồng ý tiếp tục của người kia, cậu lại bắt đầu chuỗi dạo chơi mới.

Cao Khanh Trần cũng không nhàn rỗi. Anh chống đầu gối dưới hạ bộ của Doãn Hạo Vũ, thừa dịp người ta đang để lại dấu vết trên người anh, liền nhẹ nhàng vuốt ve thứ sắp sửa tiến vào trong cơ thể mình.

Chơi đùa một hồi lâu, Doãn Hạo Vũ rốt cuộc cũng vươn tay đem gel bôi trơn trên tủ đầu giường bóp ra lòng bàn tay, nhân lúc lửa tình còn đang hừng hực thì rút mạnh đuôi mèo ra, duỗi ngón tay thăm dò bên trong.

Bởi vì Cao Khanh Trần đã làm tiền diễn trước đó, đuôi mèo cũng chôn trong lỗ nhỏ một hồi lâu cho nên Doãn Hạo Vũ cảm thấy việc nới lỏng diễn ra khá suôn sẻ, ba ngón tay liền có thể thâm nhập vào.

Nhưng vừa rồi, cái đuôi mèo đáng ghét đó ở trong thân thể của Cao Khanh Trần lâu đến vậy làm cho Doãn Hạo Vũ nổi lên cảm giác ghen tị. Cậu hung hăng ấn vào điểm nhô lên bên trong tường thịt.

"A! Đừng, đừng mà, Paipai..." Cao Khanh Trần lập tức nhấc người dậy. Anh nắm chặt lấy cánh tay rắn rỏi của Doãn Hạo Vũ.

Lần làm tình lần trước, Doãn Hạo Vũ phát hiện ra Cao Khanh Trần rất nhạy cảm. Sợ rằng việc sử dụng ngón tay sẽ khiến anh đạt cao trào quá nhanh, Doãn Hạo Vũ liền ngừng động tác, không chạm vào nơi đó nữa.

"Ưm.. Paipai, đừng tức giận mà. Em... chạm vào chỗ đó đi." Cao Khanh Trần lại nghĩ Doãn Hạo Vũ tức giận vì anh không cho cậu tiếp cận nơi đó, anh lập tức kéo cậu lại gần, hôn lên môi người yêu mình.

"Không tức giận." Doãn Hạo Vũ đè người kia xuống giường, hung hăng hôn một cái, còn xấu xa rút tay ra trêu chọc hậu huyết đói khát của Omega, "Em vào nhé."

"Ừm." Cao Khanh Trần gật đầu. Anh cảm nhận được Doãn Hạo Vũ đang từ từ tiến vào bên trong cơ thê của mình, trong đầu bây giờ là loại xúc cảm chưa từng có, thể xác và cả tâm hồn đều cảm thấy thỏa mãn, "Nóng quá..."

Doãn Hạo Vũ nghe thấy lời nỉ non của Cao Khanh Trần thì không kiềm lại được, đẩy mạnh phần còn lại vào bên trong.

"Ha... A... To... To quá..." Cao Khanh Trần kinh ngạc há hốc mồm, sau đó cả người được thay đổi thành tư thế khác. Doãn Hạo Vũ bây giờ nửa nằm trên giường, còn anh thì ngồi trên người cậu.

Trọng lượng cả cơ thể của Cao Khanh Trần lúc này đều dồn vào nơi đang nuốt lấy dương vật Doãn Hạo Vũ. Vị Alpha nhanh chóng nắm lấy quyền kiểm soát, chậm rãi nhưng đầy mạnh mẽ và dứt khoát tiến công vào nơi yếu ớt của Omega. Vừa tiến vào liền đến độ sâu không thể ngờ được như vậy, Cao Khanh Trần không chịu nổi nữa, hai tay đặt lên bụng Doãn Hạo Vũ, đôi tai mèo trên tóc cũng rung rinh theo nhịp độ bên dưới. Tinh dịch trắng đục phun lên mặt anh, giống như mèo nhỏ đang liếm láp sữa vậy.

"Sâu... Sâu quá rồi Paipai... A!" Eo nhỏ của Cao Khanh Trần bị Doãn Hạo Vũ ghìm chặt lại, buộc nó phải tiếp nhận động tác của người kia. Cao Khanh Trần cảm thấy vật bên trong mình co giật một hồi, sau đó là tinh dịch nóng hổi phun hết vào bên trong cơ thể anh. Anh như mất hết sức lực, ngã xuống người cậu.

"Tiểu Cửu." Doãn Hạo Vũ xoa lưng cho Cao Khanh Trần, nhưng thứ bên dưới vẫn không hề rút ra, "Tiếp tục không? Nếu không thì em mang anh đi tắm."

"Ừm." Cao Khanh Trần khịt mũi. Anh ngồi xoay lưng lại với Doãn Hạo Vũ. Huyệt nhỏ phía sau không ngừng co rút theo từng nhịp thở của anh, giống như mời gọi người nào đó mau chóng đi vào.

Doãn Hạo Vũ cảm thấy cơ thể mình căng cứng, cậu nắm chặt lấy eo người kia và tiếp tục nhấn vào bên trong. Tường thịt vừa chặt vừa nóng hút lấy quy đầu khiến cho Doãn Hạo Vũ tê dại. Thanh âm hổn hển bị chính mình phá vỡ, mèo con rướn người về trước chống đỡ, giao toàn bộ thân thể cho người phía sau.

Tiếng chuông leng keng vang lên, Doãn Hạo Vũ vươn tay kéo cổ áo, giải phóng mùi chanh thuộc về chính mình. Căn phòng giờ đây tràn ngập mùi chanh cùng muối biển, Cao Khanh Trần chính thức tiến vào kỳ phát tình. Bên trong lỗ nhỏ càng ngày càng ẩm ướt, khoang sinh sản cũng bị người kia mạnh mẽ ép buộc mở ra.

"A... Chua quá.... Nơi đó... Không cần... A....." Cao Khanh Trần muốn trốn đi nhưng lại bị kéo ngược trở lại. Cũng không phải là anh không muốn người kia đi vào, chỉ là cảm giác đau đớn cùng khoái cảm xông thẳng lên đại não, anh cũng không biết mình đang rên rỉ cái gì.

"Nine, anh không muốn sinh con cho em sao?" Doãn Hạo Vũ áp sát lại gần tuyến thể sau gáy của Cao Khanh Trần, nói.

"Ha... Không phải..." Cao Khanh Trần lúc này để lộ ra cái gãy trắng nõn của mình trước răng nanh của Alpha.

"Nói như vậy là em có thể vào rồi." Doãn Hạo Vũ cười khẽ. Bên dưới Cao Khanh Trần lại truyền đến một lực đạo mạnh mẽ, khoang sinh sản bị đánh mở ra. Cao Khanh Trần lập tức giàn giụa nước mắt, Doãn Hạo Vũ lại nhẹ nhàng hôn lên chúng.

Sau vài lần đỉnh tới, khoang sinh sản lúc này đã hoàn toàn mở ra. Sau hàng chục lần mạnh mẽ đón nhận cú thúc của cậu, Cao Khanh Trần cảm thấy mình sắp bị Doãn Hạo Vũ đâm thủng rồi.

"Sắp... Sắp đến rồi, a!" Cao Khanh Trần không chịu được liền xuất tinh, Doãn Hạo Vũ ở bên trong cơ thể anh tạo thành kết, chất lỏng ấm nóng bắn vào khoang sinh sản. Cao Khanh Trần vô thức che bụng, "A... Có phải là sẽ có tiểu bảo bảo không?"

"Tiểu Cửu muốn thì sẽ có." Doãn Hạo Vũ hôn lên gò má của Omega nhà mình, "Tiểu Cửu vất vả rồi."

Ngay sau đó, Cao Khanh Trần cảm thấy tuyến thể của mình bị răng nanh của người kia cắm vào thật sâu, nơi đó nhói lên một cái thật nhẹ, tin tức tố mùi chanh nhanh chóng thâm nhập vào bên trong cơ thể anh.

Doãn Hạo Vũ hôn lên người Cao Khanh Trần. Anh gần như kiệt sức, chỉ nằm đó nheo mắt, đợi Doãn Hạo Vũ dọn dẹp mớ lộn xộn hai người vừa gây ra.

Cao Khanh Trần tiến vào trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, đột nhiên nghe thấy bên tai giọng nói dịu dàng của người yêu.

"Lần này là em cố ý đấy."

...

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top