Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Không phải cái gì mới ༎ຶ‿༎ຶ Có thể bỏ qua.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng qua là dạo gần đây tâm tình không tốt, muốn than vãn một vài câu thôi. (。•́︿•̀。)
Mình thì rảnh rỗi sinh nông nổi đi lượn xem một số cmt về Trừng, cảm thấy đau lòng không thôi. Lúc bắt đầu tới với ma đạo, mình cũng cảm thấy bình thường, nhưng từ khi Trừng xuất hiện, mình lại chú ý đến vị tông chủ này. Càng đọc càng thương Trừng, bên ngoài ác liệt, ngạo khí tràn trề nhưng tâm lại như đậu hũ, bản tính lương thiện (theo mình là thế).
Từ trong truyện lại cảm thấy không có nhân vật nào chịu ở lập trường của Trừng mà suy xét, kể cả  người trong gia đình, mọi thứ cứ phiến diện, rồi lại đổ lỗi cho Trừng, rồi lại muốn tổn thương Trừng. (Vì thế mình cũng không hảo cảm với một số nhân vật, biết không đúng, nhưng tâm mình không nghe.) ( ・ั﹏・ั)
Thử nghĩ xem bản thân không làm gì sai, mà suốt ngày bị đem ra so sánh không bằng người khác. Vậy mà không oán lấy một câu, chỉ biết âm thầm nổ lực, đứa trẻ như vậy mọi người còn muốn đòi hỏi gì? Rồi biến cố, hắn cũng chưa từng hại quá người nào, cắn răng thủ hộ người hắn muốn thủ hộ, một mình gồng gánh dựng lại Giang gia. Đối với thiếu niên mấy ai có năng lực như hắn. Mọi người nói hắn âm trầm, ích kỷ, không vì đại nghĩa, vậy có ai ở vị trí của hắn suy nghĩ, không phải hắn không muốn, với thiếu niên tâm tính, ai không thích hơn thua, không thích thể hiện, không nóng nảy bòng bột, nhưng Trừng không thế, hắn biết khả năng mình tới đâu, hắn biết phía sau hắn còn có Giang gia, còn có những người trọng yếu nhất mà hắn muốn bảo vệ, hắn biết nếu hắn đi sai một bước, cục diện sẽ không thể cứu vãn.
Nhưng cuối cùng mọi thứ cũng thật không thể cứu vãn.
Giang Trừng thật sự vất vã rồi, đến cuối truyện vẫn phải chịu cô đơn, chịu ánh mắt soi mói của mọi người. Chẳng ai hiểu nỗi khổ của hắn, chẳng ai quan tâm cảm xúc của hắn, chẳng ai lại đau lòng hắn.
Mình từng đọc đâu đó, Giang Trừng không cần tẩy trắng, vì cơ bản hắn chưa bao giờ hắc. Mình cảm thấy đúng, trách là trách số phận bất công với Trừng thôi.

Cũng không biết nãy giờ mình nói gì, không mạch lại không trọng tâm, chỉ có đau lòng.

Lời cuối

"Giang tông chủ uy vũ, ngài không cần quá cậy mạnh, không cần một mình chống đỡ. Từ nay về sau sẽ có dàn hậu cung đau cho ngài, thương yêu ngài, vì ngài mà oanh tạc tu chân giới. Dù đôi chân có bị đe dọa đánh gãy cũng sẽ lết đến bên ngài. Giang tông chủ, chúc ngài một đời bình an vui vẻ, hậu cung sẽ luôn bên ngài, không cho ngài cảm thấy cô đơn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#hitrừng