Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11 : Đi đến Giác cung (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi hoàn thành mục tiêu lấy được túi ám khí của Cung Viễn Chủy, Lư Dục Hiểu đi theo sau cậu, hai người họ đi tới chỗ cây cầu thì bắt gặp Cung Tử Vũ cùng Cung Tử Thương và Kim Phồn cũng đi về phía họ.

Cung Tử Vũ : "Thượng Quan Thiển cô nương đi đâu với Chủy công tử của bọn ta thế ?"

Cung Viễn Chủy : "Ta đón Thượng Quan cô nương đến Giác cung. Cung Tử Vũ, ngươi định đi đâu thế ?"

Kim Phồn : "Chủy công tử, theo lễ nghi, ngài nên gọi là Chấp Nhẫn Đại Nhân."

Cung Viễn Chủy : "Ồ, hắn vượt qua thử thách Tam Vực nhanh vậy sao ?"

Kim Phồn : "Vẫn chưa."

Cung Viễn Chủy : "Vậy xin lỗi nhé, ta không gọi hắn là Chấp Nhẫn Đại Nhân được."

Cung Tử Thương : "Vậy...Gọi một tiếng "tỷ tỷ" ta nghe thử."

Cung Viễn Chủy (cậu chần chừ trong giây lát nhưng rồi cũng mở miệng ra gọi) : "Tỷ tỷ."

Cung Tử Thương : "Vậy "ca ca" thì sao ?"

Cung Viễn Chủy : "Đủ rồi đấy."

Cung Tử Vũ : "Được rồi, được rồi, đừng làm khó Chủy đệ đệ của chúng ta nữa. Hắn nói đúng, quả thật ta vẫn chưa phải là Chấp Nhẫn. Có điều sắp phải rồi. Cho nên bọn ta mới đi dạo thích ứng trước."

Cung Viễn Chủy : "Đây là đường đến biệt viện nữ khách, ngươi tùy ý đi dạo có hơi lộ liễu quá rồi đấy. Đi đón Vân Vi Sam đúng không ?"

Cung Tử Vũ : "Vốn không có dự định này, bởi vì dẫu sao trai đơn gái chiếc chưa thành hôn đã ở chung không hợp phép tắc. Có điều xem ra bây giờ Cung Thượng Giác cũng không để ý phép tắc lắm, cho nên ta cũng học theo đi đón Vân Vi Sam cũng không phải không được."

Cung Viễn Chủy (bước đến gần Cung Tử Vũ) : "Thứ ngươi cần học còn nhiều lắm."

Nói xong câu này cậu hiên ngang đi qua, Lư Dục Hiểu thấy tình hình như thế cũng chỉ biết bước chân đi qua theo Cung Viễn Chủy, cả cái Cung Môn rộng như thế này cô còn chẳng rành đường thì làm sao đi một mình được, giờ mà để mất dấu của Cung Viễn Chủy chắc tới sáng cô mới mò được đường về mất, bản thân cô vốn không phải Thượng Quan Thiển giờ phải sống là nhân vật này thật quá khó cho cô rồi. Khi đang đi theo Cung Viễn Chủy đột nhiên hệ thống lại hiện lên thông báo cho cô.

Hệ thống : "Mau mau quay lại nơi biệt viện nữ khách."

Lư Dục Hiểu : "Hả ? Chuyện này là sao chứ ? Rúc cuộc còn phải làm gì nữa chứ ? Đã đi tới đây rồi cơ mà !!!!!"

Cung Viễn Chủy : "Cô lẩm bẩm gì thế ?"

Lư Dục Hiểu : "Hả ? Không có gì đâu.....Ây da."

Cung Viễn Chủy : "Cô làm sao nữa ?"

Lư Dục Hiểu : "Ta để quên một thứ quan trọng, phải quay về lấy."

Cung Viễn Chủy : "Ở Giác cung cái gì cũng có, không cần phiền phức như vậy đâu, đi thôi."

Lư Dục Hiểu : "Giác cung thật sự không có."

Cung Viễn Chủy : "Thứ gì ? Hiếm lạ vậy sao ?"

Lư Dục Hiểu : "Quà ta chuẩn bị tặng cho Cung Nhị Tiên Sinh."

Cung Viễn Chủy : "Ca của ta không thiếu thứ gì, người tặng quà cho huynh ấy nhiều lắm."

Lư Dục Hiểu : "Khác chứ. Đệ đệ còn nhỏ, tất nhiên không hiểu chuyện tình cảm nam nữ."

Câu nói này của Lư Dục Hiểu thành công khiến Cung Viễn Chủy không ngăn cản cô lại nữa.

Cung Viễn Chủy : "Thôi vậy, ta ở đây đợi cô, đi mau về mau."

Lúc này thì nhóm người của Cung Tử Vũ cũng đã đến biệt viện nữ khách, Cung Tử Thương đang nói chuyện với Cung Tử Vũ thì đột nhiên thấy Thượng Quan Thiển từ đằng sau.

Cung Tử Vũ : "Thượng Quan cô nương ?"

Lư Dục Hiểu : "Chấp Nhẫn Đại Nhân."

Cung Tử Vũ : "Sao lại quay lại ?"

Lư Dục Hiểu : "Ta quên mang một thứ. Thật ngại quá. Chấp Nhẫn Đại Nhân đến đón Vân Vi Sam cô nương ạ ? Ta lên gọi cô ấy giúp ngài."

Cung Tử Vũ : "Không cần, chuyện nhỏ như vậy không làm phiền Thượng Quan cô nương. Giúp ta gọi Vân Vi Sam cô nương (quay sang nói với nữ hầu)"

Lư Dục Hiểu : "Đa tạ Chấp Nhẫn Đại Nhân, là ta suy nghĩ không chu đáo."

Sau khi vào phòng hệ thống lần nữa hiện thông báo lên với Lư Dục Hiểu.

Hệ thống : "Ám khí của Cung Viễn Chủy có độc, mau mau đổ sáp nến lên tay để thử xem chúng có độc gì."

Cô ngoan ngoãn làm theo những gì hệ thống thông báo, ở ngoài kia thì Vân Vi Sam cũng đã xuống.

Cung Tử Vũ : "Vân cô nương. Mới đó đã thu dọn xong rồi à ? Đừng vội vàng quá, ta sẽ chờ cô, đừng để quên thứ gì nhé."

Vân Vi Sam : "Ta vốn cũng không có đồ đạc gì."

Cung Tử Vũ : "Đúng là hơi thiếu. Mai ta sẽ sai người hầu chuẩn bị thêm vài bộ quần áo cho cô. Ở Vũ cung cũng nên có vài món trang sức, ngọc quý. Cô có thích loại nào thì có thể đi chọn. Thiếu gì thì cứ nói."

Cung Tử Thương : "Vân cô nương, cô đừng khách sáo với nó nhé, sau này Vũ cung là nhà của cô rồi. Cô sắp thành phu nhân Chấp Nhẫn rồi. Có gì thì cứ dặn dò nhé, ngoài Kim Phồn ra, tuyệt đối đừng tìm hắn. Hắn chịu đựng kém lắm, thấy người đẹp tuyệt trần như ta với cô là không chịu nổi mê hoặc đâu."

Kim Phồn : "Người đang nói cái gì vậy ?"

Cung Tử Vũ : "Vân cô nương, chúng ta vẫn chưa thành hôn, chỉ e phải để cô chịu thiệt thòi tạm ở lại Vũ cung với thân phận tùy tùng."

Vân Vi Sam : "Sao lại thiệt thòi chứ. Chấp Nhẫn cất công đến đón ta, ta vui còn chưa kịp ấy chứ."

Cung Tử Vũ : "Ta vẫn thích cô gọi ta là Vũ công tử, gọi Chấp Nhẫn cảm giác xa lạ quá."

Cung Tử Thương : "Vân cô nương, sau này nếu trong Cung Môn có người bắt nạt cô thì cô cứ mách Cung Tử Vũ. Nếu Cung Tử Vũ bắt nạt cô thì cứ bảo ta. Ta đây tuy không trị được nó nhưng có thể làm phiền nó đến phát rồ."

Cung Tử Vũ : "Nói lung tung gì vậy ?"

Cung Tử Thương : "Ta đùa mà. Không thấy Vân cô nương căng thẳng à ? Nhưng sau này chắc nó sẽ dồn hết sức vào thử thách Tam Vực, không có thời gian bắt nạt cô đâu."

Vân Vi Sam : "Thử thách Tam Vực là gì vậy ?"

Cung Tử Thương : "À..."

Cung Tử Vũ : "Vân cô nương nếu cô thu dọn xong rồi thì đi theo ta đi."

Vân Vi Sam : "Đa tạ Chấp...ừm...đa tạ Vũ công tử. Nhưng mà Vũ công tử thực sự không cần đích thân tới nhà khách nữ đón ta, cử người báo cho ta một câu là được rồi. Ta sợ người ta lại nói ra nói vào gây phiền hà cho ngài."

Cung Tử Vũ : "Nếu có kẻ dám ăn nói lung tung thì ta sẽ dạy lại quy tắc cho chúng, hơn nữa ta đến đón vợ chưa cưới của ta thì sao nào ? Thượng Quan cô nương. Lấy xong đồ rồi à ?"

Lư Dục Hiểu : "Vâng. Cô nương Vân Vi Sam tốt nhất là đi kiểm tra lại đi, đừng để như ta, nửa đường nhớ ra mới quay lại lấy, làm lỡ hết việc. Cô xem trời cũng sắp tối rồi đó. Chấp Nhẫn Đại Nhân, ta xin cáo lui đây, Chủy công tử vẫn đang chờ ta."

Cô nhìn chằm chằm Vân Vi Sam sau đó rời đi tay của cô để sau lưng thầm ra ám hiệu cho Vân Vi Sam cô giơ ba ngón tay tách ra nhìn tựa như hình tam giác trong Vô Phong đó làm ám hiệu đồng đội để lại chỗ cất giấu đồ. 

Vân Vi Sam đang trầm ngâm suy nghĩ thì tiếng Cung Tử Vũ kéo cô trở lại thực tại.

Cung Tử Vũ : "Vân cô nương ?"

Vân Vi Sam : "Nếu như vậy thì ta đi kiểm tra lại xem sao."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top