Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

nhớ em

23/06/1975

Gửi Vy Thanh, người thương của Minh Hiếu!

Từ nơi sa trường có người thương em tha thiết.

Anh gom nhặt chút ngọt ngào của mình lại gửi em, mong em cảm nhận được.

...

Gửi về quê nhà chút thương nhớ vụn vặt. Nơi có cha yếu mẹ già, em thơ. Và người anh thương!

Em ơi, anh nơi chiến tuyến đang nhớ về em lung lắm. Không biết Thanh có nhớ anh không nhỉ? Công việc làm bác sĩ ở quê nhà của em thế nào rồi?

Và Thanh của anh...em biết không?

Lần này anh thật sự rất sợ khi phải ra đi đến biên giới. Không phải vì sợ bản thân đổ máu. Anh cũng không sợ phải chết dưới tay bọn giặc ngoài kia. Anh sợ Thanh của anh phải buồn...nếu lỡ mai này anh không về được. Chắc em sẽ đau lòng lắm phải không em?

Thương nhớ của anh, em nơi quê nhà có khỏe không? Hẳn là em cũng đang lo cho anh ở nơi biên giới xa xôi này liệu an toàn hay chăng. Nhưng em cũng phải nhớ rằng : tính mạng của em là trên hết em nhé. Anh không lo gì, chỉ lo em không quan tâm bản thân mình thôi em à...

Em biết không, đêm nào anh cũng thổn thức về em hết. Thanh của anh, những lần trực ca đêm ở trại. Anh luôn nhìn những vì sao trên khoảng không gian bao la ấy để nhớ lại những kỉ niệm với em. Đôi mình cùng nhau ngắm sao đã biết bao lần rồi? Anh có lẽ cũng không nhớ nữa. Nhưng em ơi, mỗi lần nhớ anh. Hãy nhìn lên bầu trời kia để chúng ta cùng hướng về nhau nhé em!

Không biết em thấy thế nào khi làm người thương của một quân nhân? Thanh à, cảm giác ngóng trông từng lúc. Chờ đợi người ấy từng giây. Hay những đêm thao thức không biết liệu người ấy có an toàn không? Hay những lúc sốt ruột ngóng chờ tin tức từ ngoài chiến tuyến?
Liệu em có hối hận không em nhỉ? Khi mà yêu một người mà không biết liệu ngày mai người ấy có còn trên cõi đời này không. Khi yêu một người mà có thể rời xa em bất cứ lúc nào?

Anh chẳng biết nữa em à. Nhưng nếu hỏi anh có hối hận không khi yêu em. Anh chắc chắn sẽ trả lời là không hối hận rồi. Khi mà người anh thương quá đỗi tốt đẹp. Em sẵn sàng vì bệnh nhân mà bỏ qua sức khỏe của mình. Em sẵn sàng vì người khác mà chịu khổ cực.

Anh muốn chiến tranh mau kết thúc, để anh về với quê nhà. Ba mẹ, em nhỏ, và cả em nữa, tình yêu của anh.

Anh muốn được cùng ngồi bên em ăn bữa cơm ấm áp. Muốn ngày ngày thấy gương mặt em. Muốn được những ngày bữa cơm chiều có người thương chờ anh về ăn.

Liệu nửa đêm thức giấc, em có gặp ác mộng không? Xinh đẹp của anh, em liệu có sợ cái cảm giác thức dậy không ai cạnh bên. Không ai cho em cảm giác an toàn?

Sẽ sớm thôi, anh sẽ lại về với em, em hãy cố gắng chờ đến đó nhé, thương nhớ của anh!

Tình anh một nửa hiến dâng cho tổ quốc non sông. Nửa còn lại là dành cho em, người anh thương thật nhiều.

Nơi sa trường anh đang phải cật lực chiến đấu. Chiến đấu vì non sông, chiến đấu vì nơi quê nhà còn có người thương đang đợi anh trở về

Viết gửi em những dòng thư tay. Anh gửi em chút thương nhớ từ nơi biên giới. Mong em hiểu, những gì anh đang cố gắng. Là để cho tương lai chúng mình. Mong cho mai sau này, em và anh sẽ mãi bên nhau!

Biên giới lạnh giá thử thách không lường. Em nơi ấy hãy nhớ giữ gìn sức khỏe. Đừng để bệnh, anh xót...cũng hãy nhớ ăn uống đầy đủ. Anh sẽ sớm về thôi...

Anh sẽ không để em phải đơn côi đâu. Hứa đó! Bao giờ chiến tranh kết thúc. Anh sẽ về thưa chuyện ba mẹ chúng mình. Rồi anh sẽ cho em một đời còn lại sống thật hạnh phúc. Ta sẽ đường hoàng bên nhau. Mặc kệ người đời nói những gì, anh và em hãy cứ bỏ mặc nó mà sống. Bởi em và anh là hai mảnh linh hồn được ông trời ghép đôi với nhau. Mình yêu nhau là thật. Không phải những lời gian dối đâu em!

Thương em lung lắm, Vy Thanh!

Trần Minh Hiếu

•Hoàn chính văn•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top