Chap 13
Trong phòng bệnh LTD đang nằm trên giường bên cạnh là TMH đang ngủ thiếp đi nhưng tay vẫn nắm chặt lấy tay anh .Anh từ từ mở mắt nhìn lấy xung quanh ánh mắt va phải chàng trai xinh xắn đang nắm lấy tay mình , anh từ từ ngồi dậy nhìn chằm chằm vào cậu mà suy nghĩ
Dương:"Tưởng là sẽ chạy đi chứ vậy vẫn còn ngồi ở đây đúng là ko thể trách nổi mà "
TMH lúc này khẽ động nhìn thấy anh đang nhìn mình chằm chằm mà giật mình
Hiếu: Aa anh tỉnh rồi hả anh làm em lo quá
Dương: Chỉ là tôi mệt nên mới vậy thôi ko chết đâu mà lo . Tôi còn tưởng là cậu sẽ chạy đi chứ ko ngờ vẫn còn ngồi ở đây à
Hiếu: Sao em lại chạy đi được khi em còn có 1 sứ mệnh cao hơn
Dương: Cậu mà cũng có sứ mệnh hả
Hiếu: Vâng em còn phải chăm sóc anh với cả chăm sóc em bé nữa
Dương: Em bé nào cơ?
Hiếu: Em bé trong bụng anh
Dương: Em bị sảng hả tôi làm gì có em bé mà tôi là alpha đấy
Hiếu: Nhưng em là enigma
Dương:Hả... C..cái...gì ..cơ ?
Hiếu: Nãy em vừa cầm kết quả khám của anh anh mang thai được 4 tuần rồi kể từ cái ngày mà hai chúng ta...
Dương: MÀY VỪA NÓI CÁI GÌ ?
Hiếu: Dạ thì là anh có em bé
Dương: CÂU TRƯỚC
Hiếu: Em là enigma...* Bốp*
Một cú tát thẳng vào mặt của TMH khiến cậu đau đớn ôm mặt ngã xuống .Anh đứng dậy giật ống truyền trên tay máu rỉ xuống mà hét lên
Dương: CMM ĐỪNG ĐỂ TAO THẤY MẶT MÀY LẦN NỮA VÀ CŨNG ĐỪNG MONG TAO SẼ GIỮ ĐỨA BÉ
Nói rồi anh đạp cửa đi ra ngoài ,Hiếu thì hoảng sợ từ từ đứng dậy chạy theo sau lưng anh vừa chạy vừa xin lỗi nhưng anh đã chạy ra gọi taxi và đi về cậu chỉ biết đứng như trời trồng nước mắt lã chã rơi xuống miệng lẩm bẩm" Đừng bỏ em đừng bỏ...em .......đừng...đừng hòng thoát khỏi tay em anh phải là của em nhất định phải là của em "
Về phía Dương anh đi đến hiệu thuốc mua que thử rồi đi về nhà .Vừa về đến anh đã chạy thẳng vào nhà vệ sinh khi bước ra cả khuôn mặt anh đầy thẫn thờ và sự tuyệt vọng
Dương: Tại sao lại là 2 vạch tại sao .Chuyện này là như thế nào cmn TRẦN MINH HIẾU tên khốn tao sẽ giết mày và giết luôn thứ nghiệt chủng của mày *Nước mắt cứ tuôn như mưa*
* Sầm* Tiếng cửa đập TMH hớt hải chạy vào nhìn LTD đang quỳ giữa nhà anh chạy đến
Hiếu: Anh Dương anh sao vậy anh Dương
Dương: Haha Tôi phải giết cậu tôi phải giết hết * Nước mắt anh lã chã rơi*
Hiếu: Em xin lỗi anh tha lỗi cho em đi em xin anh hãy chấp nhận em đi mà
Dương: Tôi phải giết cậu tôi phải * ưm*
Hiếu không để Dương nói hết câu đã hôn vào môi anh .LTD ra sức phản kháng nhưng vô ích anh cắn vào lưỡi TMH khiến máu chảy ra trượt dài xuống cổ .Hai chiếc lưỡi cứ quấn lấy nhau mùi máu tanh nồng xộc lên nhưng Hiếu vẫn ko chịu bỏ anh ra
Sau một lúc thì cậu nhẹ nhàng thả anh ra rồi ôm chầm anh vào lòng vừa khóc vừa xin tha thứ
Hiếu: Em xin lỗi anh em yêu anh mà hã....*ức *aaaaa
Cậu gục lên lưng anh rồi thở gấp có lẽ vì cậu quá lo lắng cộng thêm quá sức nên nhịp thở bị loạn
Dương: Cậu sao vậy bỏ tôi ra
Hiếu: ....
Dương: Nè sao vậy này Hiếu em bị cái gì vậy đừng làm anh lo , thở từ từ không được hấp tấp "Sợ đến vậy sao thật đáng thương"
Anh nhẹ nhàng vuốt ngực cậu rồi điều chỉnh nhịp thở lại cho cậu .Sau 1 lúc thì mọi thứ đã ổn anh nhìn cậu rồi nói
Dương : Em ổn rồi chứ
Hiếu: * Khóc* Anh đừng đuổi em
Dương: * Bất lực* ... Tôi sẽ bỏ...
Hiếu: Không anh đừng làm vậy em xin anh em sẽ làm trâu làm ngựa cho anh mà .Đừng bỏ đứa bé
Dương: Cậu thì có cái gì mà nuôi đứa bé ngoài khoản nợ hả
Hiếu: Em...em
Dương: Sao hả
Hiếu: Em có tình cảm mà em dành cho anh em sẽ cố gắng đi làm kiếm tiền nuôi anh và đứa bé mà đừng bỏ em
Dương:*Bất lực x2* Cứ để thời gian quyết định đi
Hiếu: Thật sao aaaa* Ôm chầm Dương* Em yêu anh nhất trên đời
Dương: "Mình mang thai sao đúng là chuyện buồn cười mà "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top