Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

vi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lê quang hùng tỉnh dậy trong vòng tay  rắn chắc, siết chặt lấy eo em của bạn học trần.

mèo con có thể cảm nhận được tiếng thở nhẹ nhàng từ đối phương lướt nhẹ qua mang tai.

thế là em đã ngủ cùng minh hiếu cả một đêm như thế?

kể cả kiếp trước thì việc này cũng chưa từng xảy ra.

bé con lén nhích người chậm rãi về phía sau, cố gắng không để gấu lớn biết được rằng em đã thức.

thế nhưng quang hùng nào có hay, minh hiếu đã dậy sớm hơn cả em từ bao giờ.

vì sáng nay, "lần đầu tiên" hắn bị người lạ gối đầu đến tê tay mà tỉnh.

- lủi đi đâu đó?

- tớ..tớ...tớ...

- tớ tới tối bây giờ. dậy đi, tôi chở cậu về kí túc xá rồi lên lớp.

- không cần đâu. tớ tự về là được.

thấy mèo con còn muốn bỏ chạy, minh hiếu lúc này mới hết cách níu lấy tay em, kéo quang hùng về lại trên giường.

người ta đã có lòng đến như vậy thì em cũng nể mặt đi chứ.

đó giờ có ai được hắn chăm lo từ giấc ngủ cho tới việc đi lại như em đâu.

- mới sáng sớm cậu mặc quần lót rồi đi như vậy là đang muốn khiêu gợi tôi đó hả?

bạn học trần nói xong, quang hùng đoạn mới nhìn lại dưới chân mình.

hắn...có phải lúc em say nát bét hắn đã dở trò đồi bại không?

- ê ê ê, đừng có nhìn tôi bằng cặp mắt như vậy. cùng...cùng lắm là sờ mông tí thôi, chứ chưa có làm gì quá giới hạn đâu. tôi cũng có văn hoá lắm chứ bộ :)))

ai đánh không mà mình khai vậy anh? :)))

mà dù có được cho tiền đi chăng, thì quang hùng cũng không bao giờ dám hỏi thẳng ra mấy câu như thế.

là hắn có tật nên mới giật mình đúng không!

- vậy...quần của tớ đâu?

- quên mất, giặt rồi. quấn đỡ áo khoác của tôi đi. chứ quần tôi, cậu mặc không vừa đâu. quấn đỡ đi rồi tôi đưa cậu về phòng.

- như...như vậy không ổn đâu. hay là bạn cứ đưa quần đây, tớ mặc ướt cũng được.

- bây giờ bướng đúng không? muốn bị đè ra hôn à?

cứ thích đợi người ta dùng "bạo lực".

từng này đuổi đầu rồi nhưng đây là lần đầu tiên quang hùng thấy có người hù dọa em kiểu đó đấy.

trần minh hiếu nhìn bạn mãi đứng ngơ ra mãi liền chủ động cầm áo khoác cột chặt quanh hông em.

lúc sau còn tỉ mỉ xem xem đã che kín  hết cặp chân trắng mịn của quang hùng chưa mới hài lòng gật gật cái đầu.

tay thon bóp lấy cặp bánh bao mềm mại.

người nọ ấn bé con vào cái hôn buổi sáng mà hắn cho rằng chỉ riêng bạn học này là ngoại lệ mới có được thôi, khiến em chết lặng.

em ngoan mà, đã bướng đâu?

- cái này không phải tại cậu hư. là do tôi muốn hôn, nhịn không nỗi. đi thôi, trễ học là cả hai lại ra cửa đứng tiếp bây giờ!

loạn ngôn à???

ai dám phạt hắn vậy????

đâu??? bước ra???

.

.

.

xe của minh hiếu rất nhanh đã đổ ngay ngắn trước cổng dãy kí túc xá nhà trường.

quang hùng ngỡ tưởng hắn chỉ chở em về lại thôi.

sao giờ lại thành vào phòng, rồi còn nằm ung dung trên giường em thế này?

- tôi đặt giường mới rộng hơn cho nhé? nằm chẳng thoải mái tí nào!

- không! ý tớ là-...tớ tự mua được.

- ừm nghe lời tôi đi, không có sai đâu. nằm mới có xíu mà khó chịu chết luôn. cậu thay đồ lẹ, rồi lên lớp chung nè.

mèo con tính trả lời lại hắn, nhưng nếu cứ dây dưa mãi vậy với gấu lớn....

chỉ sợ rằng bản thân em sẽ sớm lao vào vết xe đổ mà ngày tháng trước mình đã từng mắc sai lầm.

hắn thấy đối phương không trả lời, trong lòng cũng có chút hơi khó chịu.

đúng là cái đồ chảnh mèo!

sau này minh hiếu mà cua được rồi sẽ đì lại cho biết tay.

- lê quang hùng, cái thằng cha hôm qua thân với cậu lắm hả?

- cậu nói anh nhậm à? tụi tớ chỉ vừa gặp nhau hôm qua thôi.

- vậy mà thằng chả dám cản tôi! làm như là bồ cậu không bằng, chướng hết cả mắt!

trần nhậm là của bồ mình?

chuyện đó lê quang hùng chưa từng dám mơ mộng tới...

học trưởng là người tốt bụng nhất mà em đã gặp suốt 2 năm cấp 3. em không dám trây bất cứ vết nhơ nào lên người anh ấy đâu.

đừng nói tới chuyện sẽ nghĩ đến...việc như thế.

bên ngoài "cạch" cửa một tiếng mở ra, đặng trần nhậm bước vào với túi đồ ăn sáng nóng hổi trên tay gã.

nhìn quang hùng đang vội cất gọn tập vở vào cặp, còn minh hiếu thì cứ chăm chú ngó theo đối phương, khiến cho đàn anh có chút chán ghét.

gã tiến đến bên em, thuận tay đặt gọn bên eo nhỏ, ghé sát vào tai quang hùng ngang nhiên thách thức bạn học trần.

- đêm qua em sang bạn chơi à? anh không thấy em về phòng ngủ.

- qua nhà tôi đó, rồi sao? anh ý kiến gì?

kẹt cái, trần nhậm còn đang đứng đây. nếu không em đã chạy tới chặn miệng hắn lại rồi.

hôm qua nói như nào mà giờ khai ra hết vậy!!!!

- quang hùng đi chơi là việc của em ấy. tại sao tôi phải ý kiến? không thấy thì hỏi thôi :)) bạn học đây quản được chắc :)))

- người của tôi thì tôi quản! có anh mới là cái thá gì mà ở đấy dám hỏi tôi kiểu đó?

- chẳng là gì, nhưng đủ để quang hùng yên tâm ngủ trong lòng th-..

- anh...nhậm ơi. hai người đừng cãi nhau nữa. sắp đến giờ lên lớp rồi đó ạ.

bé con lên tiếng nên trần nhậm cũng không thèm tranh cãi, tha cho tên nhóc xấc xược này.

con nít ranh mà lại muốn so kè với gã à.

- em bé cứ đi học ngoan nhé. anh có mua dư ít thức ăn nè, mang theo đi. nay anh học buổi chiều nên giờ chắc phải đi ngủ thêm giấc nữa mới được.

có người bị trần nhậm tống cơm chó vào mặt bằng cách xoa đầu, nựng má mèo con công khai thì khỏi phải nói, sắc mặt lúc này khó coi đến vô cùng.

minh hiếu không nhịn nữa!

hắn nhào đến kéo tay quang hùng ra khỏi đàn anh, ấn vào cặp má phúng phính của em nhỏ cái chóc rõ to.

giận dỗi khoác vai em đi ra khỏi phòng.

- má nó! cậu cứ đứng vậy để cho tên đó ôm vậy hả?

- bạn..bạn cũng ôm mà?

- tôi ôm thì được! lần sau đừng để tôi bắt gặp, nếu không tôi đè cậu trước mặt tên đó thì đừng có trách!

21.10.24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top