Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 38


Gaara và nhóm của anh đến phòng làm việc của quận chúa Senna, nơi cô đang bận rộn với một chồng giấy tờ. Anh, với sự nhẹ nhàng, bắt đầu: "Senna, chúng tôi đến với một vấn đề rất quan trọng về..." Trước khi anh kịp hoàn thành câu nói, tiếng gọi từ bên ngoài yêu cầu gặp Senna, và cô phải cho phép người đó vào.

Cánh cửa mở ra, bước vào là Gyomei, một người đàn ông với nụ cười thân thiện và vẻ ngoài lịch lãm. Senna không thể kìm nén được cảm xúc khi nhìn thấy anh, cô nhìn anh ta mê mệt, một cảm giác ngượng ngùng hiện rõ lên trên khuôn mặt.

Nhóm Gaara ngồi xung quanh, nhìn thấy biểu cảm ngại ngùng của Senna và sự bất mãn trong ánh mắt của Gaara. Sau khi Gyomei xuất hiện và Senna bộc lộ những cảm xúc khác thường, Gaara cảm thấy bực tức và lo lắng ngày càng trỗi dậy trong anh.

Anh nhìn vợ mình mê mẩn bởi sự xuất hiện của người đàn ông khác, cảm thấy sự bất an và mất kiểm soát trong tâm trí. Tay anh nắm chặt thành quyền, mặt biểu lộ sự căng thẳng và không hài lòng. Đây là lần hiếm hoi Gaara lộ ra ngoài sự khó chịu một cách rõ rệt, cho thấy sự dè chừng và sự mất kiểm soát của cảm xúc bên trong anh.

Gyomei cúi đầu lễ phép và tỏ lòng biết ơn: "Thưa ngài Senna, tôi đến đây để cảm ơn sự hỗ trợ quý báu của ngài đối với các em nhỏ mồ côi. Nhờ ngài, chúng tôi có đủ thức ăn và quần áo ấm áp." Anh ta nói nhẹ nhàng, nhưng lời khen của anh mang trong đó sự thành kính chân thành.

Senna mỉm cười rạng rỡ và đáp lại: "Không cần phải cảm ơn, Gyomei. Đó chỉ là trách nhiệm của tôi. Tôi rất vui mừng khi thấy các em có đầy đủ điều kiện sống tốt hơn. Nếu có gì cần, hãy nói với tôi, Gyomei." Cô cười và nháy mắt với anh ta, truyền tải một cảm xúc hạnh phúc.

Nhóm Gaara im lặng, mỗi người đều cố gắng kiềm chế tiếng cười của mình. Họ biết rằng tình huống này đang gây ra những xáo trộn nhỏ.

Gyomei xin phép quay về, nhưng trước khi rời khỏi, anh ta nhìn Senna với ánh mắt tràn đầy sự kính trọng và biết ơn. Senna nói với giọng háo hức: "Để tôi tiễn cậu nhé."

Gyomei ngập ngừng: "Nhưng mà ngài có vẻ đang bận."

Senna đáp: "Không sao," rồi quay mặt qua nhóm Gaara: "Xin lỗi nhưng mà ta có việc rồi, có gì nói sau." Nói xong cô vui vẻ đi theo Gyomei, bỏ lại mọi người đang nhìn Gaara, người đang đen mặt, tức giận.

Naruto, nhận ra tình huống căng thẳng, nói với Gaara: "Chúng ta đi theo dõi họ chứ?"

Gaara, trong lòng đầy nỗi đau và sự bất an, quyết định theo dõi. "Phải đi theo thôi," anh nói, giọng lạnh lùng nhưng không giấu được sự quyết tâm. Nhóm Gaara lặng lẽ bám theo Senna và Gyomei.

Trong khi theo dõi, nhóm Gaara nhận thấy Gyomei dẫn Senna đến một khu vườn nhỏ yên tĩnh, nơi anh ta bắt đầu kể về những kỷ niệm và câu chuyện về cuộc sống của các em nhỏ mồ côi. Senna lắng nghe với ánh mắt tràn đầy sự cảm thông và quan tâm, nhưng điều này chỉ làm Gaara thêm đau lòng.

Naruto, cố gắng làm dịu tình hình, nói nhỏ với Gaara: "Gaara, bình tĩnh. Cô ấy chỉ đang giúp đỡ người khác. Cô ấy không nhớ gì cả, nên không thể trách cô ấy được."

Gaara nắm chặt tay hơn, nhưng anh biết Naruto nói đúng. Anh hít một hơi sâu, cố gắng kiềm chế cảm xúc. "Tôi biết, nhưng nhìn thấy cô ấy hạnh phúc bên người khác... thật khó chịu," anh thú nhận.

Shino, người luôn điềm tĩnh, thêm vào: "Chúng ta cần tập trung vào việc giúp Senna nhớ lại. Chúng ta không thể để cảm xúc cá nhân chi phối."

Senna và Gyomei nói chuyện thêm một lúc, sau đó anh ta cúi chào và rời đi. Senna trở về phòng làm việc, vẫn chưa nhận ra nhóm Gaara đã theo dõi mình. Gaara bước vào, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng ánh mắt vẫn đầy sự lo lắng.

Gaara, giọng trầm ấm nhưng kiên định, nói: "Senna, chúng ta muốn giúp em nhớ lại quá khứ của mình."

Senna nhìn Gaara, đôi mắt không giấu được sự bối rối. "Quá khứ của tôi?"

Gaara tiến lại gần, ánh mắt chân thành: "Senna, em là Hinata, phu nhân Kazekage ."

Senna cảm giác lo lắng trỗi dậy trong lòng. "Anh nói tôi là vợ anh? Anh có bằng chứng không?"

Gaara lấy ra một tấm ảnh từ túi áo và đưa cho cô xem. Đó là hình ảnh một cô gái xinh đẹp trong chiếc váy trắng. "Anh luôn mang tấm ảnh này bên mình, đó là động lực của anh khi không có em bên cạnh," anh nói với ánh mắt đầy nỗi buồn.

Senna giật mình nhìn vào tấm ảnh. "Đây là tôi mà?"

Nhưng cô vẫn cứng đầu: "Không thể nào."

Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên. Hanna, được phu nhân lãnh chúa dẫn vào, chạy đến ôm lấy Gaara với sự vui mừng. "Cha! Cha đây rồi!"

Gaara bế Hanna lên, hai cha con hạnh phúc không thể nào diễn tả. Senna nhìn thấy cảnh tượng này và không thể tin vào mắt mình.

Phu nhân lãnh chúa đến gần Senna với nụ cười hiền: "Con không tin à? Ta chắc rằng con đã quen với họ. Con đã hy sinh bản thân nhiều lần vì chúng ta, nhưng Kazekage thực sự là chồng của con và con là Hinata. Con cần sống cuộc đời của mình," lời nói ôn hòa nhẹ nhàng.

Senna ngấn lệ quỳ gối: "Nhưng... nhưng con..."

Những ký ức thoáng qua làm cô đau đớn, cơn đau khủng khiếp khiến cô ngất xỉu.

Gaara lo lắng vội vã đỡ cô lên. Sakura và Ino chạy đến kiểm tra tình trạng của Senna. Sakura nhanh chóng kiểm tra mạch và hơi thở của cô. "Cô ấy chỉ bị ngất thôi, không nguy hiểm đến tính mạng," Sakura trấn an mọi người.

Gaara vẫn ôm Hanna trong tay, không giấu được sự lo lắng. "Chúng ta phải làm gì bây giờ?" anh hỏi, giọng bất lực.

Naruto nhẹ nhàng đặt tay lên vai Gaara: "Chúng ta sẽ ở bên cô ấy, giúp cô ấy từ từ nhớ lại mọi thứ. Đây là một quá trình dài và cần sự kiên nhẫn."

Gaara ngồi bên giường Senna, mắt không rời khỏi gương mặt cô. Hanna ngồi bên cạnh, tay nhỏ nhắn nắm chặt lấy tay cha, ánh mắt tròn xoe nhìn mẹ. Gaara nhẹ nhàng vuốt tóc Senna, nỗi lo lắng và yêu thương hiện rõ trên gương mặt anh. Anh nắm chặt tay cô, như muốn truyền tải sự ấm áp và sức mạnh đến người vợ yêu dấu.

Naruto đứng phía sau Gaara, ánh mắt thấu hiểu và đồng cảm. Anh đặt tay lên vai bạn, truyền tải sự ủng hộ và quyết tâm. "Gaara, chúng ta sẽ không bỏ cuộc. Hinata sẽ nhớ lại tất cả."

Sakura, Ino vẫn giữ sự chuyên nghiệp, kiểm tra lại tình trạng của Senna lần nữa, nhưng không giấu được sự lo lắng trong ánh mắt.

Senna bất chợt tỉnh dậy, mắt nhắm chặt, hơi thở gấp gáp. Gaara vội vàng nắm lấy tay cô, giọng trầm ấm: "Hinata, anh ở đây. Mọi thứ sẽ ổn thôi."

Senna mở mắt, ánh nhìn vẫn mơ hồ, nhưng dường như có chút ánh sáng của nhận thức. "Gaara... Hanna..." cô thở ra, giọng yếu ớt nhưng đầy cảm xúc.

Gaara mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng nhưng chất chứa tình yêu và hy vọng. "Em nhớ ra rồi, Hinata. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả."

Hanna nhảy cẫng lên, ôm chầm lấy mẹ. "Mẹ! Mẹ đã tỉnh rồi!" Sự ngây thơ và hạnh phúc trên gương mặt Hanna làm mọi người cảm thấy nhẹ nhõm.

Cả nhóm đứng quanh, cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa trong căn phòng. Họ biết rằng hành trình hồi phục sẽ dài và khó khăn, nhưng với tình yêu và sự kiên nhẫn, họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách.

Gaara ôm chặt Senna và Hanna, cảm nhận nhịp đập của trái tim họ hòa vào nhau. Anh thì thầm, giọng trầm ấm: "Anh yêu em, Hinata. Chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa." Senna nhắm mắt lại, cảm nhận rõ ràng tình yêu và sự an ủi từ chồng và con gái, một lần nữa tìm lại được mái ấm của mình.

Gaara nhìn vào mắt vợ, ánh mắt chứa đầy quyết tâm và yêu thương: "Chúng ta sẽ phải quay lại Làng Cát. Các con rất nhớ em, Hinata."

Senna nhìn Gaara, cảm nhận được sự chân thành và quyết tâm trong ánh mắt anh. Cô gật đầu, giọng yếu ớt nhưng tràn đầy quyết tâm: "Em sẽ cố gắng nhớ lại tất cả. Vì anh, vì các con."

Gaara mỉm cười, nụ cười đầy hy vọng và yêu thương. Anh quay sang nhóm bạn của mình: "Cảm ơn các bạn đã luôn bên cạnh. Chúng ta sẽ trở về Làng Cát và giúp Hinata hồi phục hoàn toàn."

Naruto, Sakura, và Shino đều gật đầu, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. Naruto đặt tay lên vai Gaara, giọng khích lệ: "Chúng ta sẽ luôn ở đây giúp đỡ. Hinata sẽ nhớ lại tất cả, tớ tin chắc điều đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top