Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3 : Phiên ngoại 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối thu, tiết trời xử thử . 

Giang tông chủ đang cực kì phẫn nộ, liền mặc kệ y phục có bị ướt nhẹp ngự kiếm trở về Liên Hoa Ổ. 

Trước mặt hậu bối, Giang Trừng thân là một tông chủ của tứ đại thế gia danh tiếng vang dội ấy vậy lại bị chính đạo lữ nhà mình cho ngay một bạt tai, mặt mũi danh dự liền đem vứt hết cho cẩu gặm! Liền tức giận bỏ đi mặc kệ cho y gọi lại; đóng cửa phòng, quyết không thèm nhìn mặt tên đáng ghét đó.


'' Cữu cữu, người ra ngoài cho thoải mái a. Người chưa bước chân ra khỏi Liên Hoa Ổ mấy ngày này rồi, cữu cữu, hay là ta với người cùng đi ra hội chợ, mua Thiên Tử Tiếu ? Canh cá Thái Hồ nha nha nha ?''

Kim Lăng mấy ngày nay cực kì bận rộn, hết phải chạy từ Cô Tô lại phải chạy qua Vân Mộng, làm cho cậu thiếu niên vừa đến tuổi lớn này thực mệt mỏi. Ngày có thời gian chạy sang báo tin, tiếp tục dỗ cậu; đêm lại dỗ cậu rồi chạy sang báo tin.Qủa thực việc làm không xuể, may sao có Lam Tư Truy thấy Kim Lăng như thế liền hỗ trợ hết sức, làm cho cậu thiếu niên cũng bớt được mệt mỏi đi phần nào.Trạch Vu Quân, người làm cữu cữu ta thực sự giận dỗi rồi a, mau mau giải quyết aaaaa ...

Giang Trừng ung dung ngồi uống một ngụm trà : '' Hừ. '' 

Kim Lăng : ''Cữu cữu, đi một lúc cũng được mà a.''

'' Không đi. '' Giang Trừng liền cắt ngang lời : ''Nhất quyết không đi. ''

Một lời đã định, nhất quyết không đi ! 


Lam tông chủ mấy ngày nay cực kì buồn phiền. Y xuất quan chưa tới 2 năm, đã quyết toàn tâm toàn ý buông bỏ chuyện nghĩa huynh đệ mà trở lại như cũ, xem như không để mọi người lo lắng. Cũng vì vậy mà Lam Hi Thần y tìm được đạo lữ của đời mình - Tông chủ Vân Mộng Giang thị Giang Vãn Ngâm. Ấy thế, y lại phạm phải sai lầm cực kì lớn: Cho ngay đạo lữ của mình một bạt tai ngay giữa một đám hậu bối, chỉ vì Giang Trừng một mực nhất quyết ngăn cấm Lam Hi Thần. 

Không phải vô duyên vô cớ mà Lam Hi Thần liền động thủ chỉ vì mấy lời ngăn cấm. Sự việc này, lại là liên quan tới tam đệ Kim Quang Dao, dù đã quyết nhưng cũng có chút xao lòng; y nhất định phải nhúng tay vào. 

'' Lại là Kim Quang Dao, bao giờ những chuyện liên quan tới hắn mới kết thúc ? Người đã mất, để lại bao rắc rối. ''

'' Lam Hoán, ngươi một mực muốn tham gia vào sự việc này. Ta cấm, cùng lắm để cho Giang gia và Kim gia giải quyết, không cần ngươi can hệ vào. ''

'' Ngươi....Ngươi nhất quyết cho bằng được. Ta nói ngươi không hiểu ? Cần ta phải nói lại ?''

'' Lam Hi Thần! Con mẹ nó ngươi cứng đầu vừa thôi. Cút về Vân Thâm Bất Tri Xứ ngồi chờ kết quả! Ta nói ta cấm ngươi rồi mà ? Nói bao lần ngươi mới hiểu ? ''

Chát.

'' Ngươi...

'' Ngươi đánh ta? Trạch Vu Quân ngươi được lắm. Được, vậy ta im. Mặc xác ngươi, lão tử chả quan tâm nữa. Về quật mồ mà ôm xác sư đệ của ngươi đi. Bổn tông chủ về cho vừa lòng! ''

                                            [ Vẽ xấu nhưng vẫn thích vẽ :v ha ha ha ] 

Ai da, ngài gặp rắc rối rồi a, Trạch Vu Quân ơi là Trạch Vu Quân. Đắc tội với nhà nào thì cũng không được đắc tội với Giang gia, động tới ai thì cũng không được động tới Giang Vãn Ngâm.

Việc cần giải quyết đã giải quyết xong, vấn đề quan trọng thiết yếu nhất giờ đây là nhận tội với Giang Trừng. Nhưng khổ nỗi y vừa mới tới cửa thì liền bị ngăn lại, nói rằng gia chủ hiện không tiếp bất kì khách nào, phiền Lam tông chủ khi khác ghé qua. Lam Hi Thần nghe vậy cũng không dám leo tường lẻn vào, đành lẳng lặng gửi lời rồi đi về. 


 Từ hôm đó tới nay đã mấy tuần trôi qua, Lam Hi Thần ngồi lặng trong Hàn thất*, khẽ đặt Liệt Băng tiêu cạnh khóe môi mà vang lên khúc nhạc tiêu thanh cao mà trong trẻo khắp phòng. Y đã suy nghĩ rất nhiều ngày qua, Giang Trừng hắn thật sự không muốn gặp mặt y, để cho Lam Hi Thần có thể nói được một lời xin lỗi. 

Tiêu âm vang lên 

Lòng nhớ thương người

Thổi lên khúc Hối Tư Nhân mà lòng suy nghĩ 

Liên hoa đã nở, lòng người sao vẫn chưa khai ...

Để cho tình duyên đôi ta càng thắt nút.


'Keng'

'' ? '' Trong phút chốc, tiếng tiêu dần ngưng lại, Lam Hi Thần nương theo tiếng kêu mà thứ vừa phát ra được đeo bên cạnh ngọc bội bên hông phải của mình; y khẽ tháo ra, nhẹ đặt Liệt Băng xuống, cột vào góc treo của tiêu mà nhìn ngắm: '' Chuông bạc '' 

'' Vãn Ngâm...'' 

Đêm nay, sẽ là một đêm dài với ánh trăng soi làm bạn. 

''A Lăng, sắp tới giờ quy định của Lam gia, phiền ngươi có gì thì mai gặp. Trạch Vu Quân có lẽ người đã đi nghỉ, A Lăng, nghe ta đi mà.'' 

 '' Lam Nguyện, ngươi tránh ra, ta nhất định phải gặp Trạch Vu Quân. Nhất định không gặp không về. Cữu cữu ta ... cữu cữu ... nhất định Trạch Vu Quân sẽ có cách tìm được cữu cữu ta !''

'' Kim tông chủ. '' Lam Hi Thần nghe thấy tiếng ồn ào ngoài đó, lại là giọng nói rất quen mà dường như đang gấp gáp lắm; y bước ra khỏi thư phòng, thấy ngay cảnh Kim tiểu tông chủ Kim Lăng gắng sức vùng vẫy thoát khỏi Lam Tư Truy đang giữ tay mình lại, mồ hôi ướt cả trên trán mà cố sức gào lớn gọi; linh khuyển Tiên Tử cũng không làm gì được chỉ có thể ngoan ngoãn dụi dụi như muốn chủ nhân bình tĩnh lại, Lam Hi Thần lên tiếng : '' Chả hay có việc gì mà Kim tông chủ tìm Lam mỗ muộn thế này? Ban nãy, ngươi nói tìm cữu cữu, Vãn Ngâm ... Giang tông chủ y làm sao? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì ?! '' 

Lam Tư Truy khi đó giật mình, liền buông lỏng tay Kim Lăng ra, thi lễ : '' Trạch Vu Quân ... ''

Kim Lăng nhân cơ hội liền chạy ngay đến, bỗng nhiên quỳ khuỵu xuống, cầm chắp tay Lam Hi Thần, giọng lắp bắp khẩn cầu : ''Trạch Vu Quân, người...người phải giúp ta. Giúp ta, cữu cữu ... mất tích ... hức. Cữu cữu đã hơn mấy tuần nay không thấy người đâu ! Đã truy tìm mà vẫn không thấy, Lam tông chủ, ta xin ngài ... hức... cữu cữu ta mà xảy ra chuyện gì, ta chịu sao nổi ... '' 

Lam Hi Thần mặc cho chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra với đạo lữ của mình, nhưng rồi  cũng bình tĩnh nhẹ nhàng trấn an Kim Lăng: '' Kim tông chủ, ngươi đừng quá lo lắng, Giang tông chủ y biết ngươi bỏ ăn bỏ ngủ đi tìm y, chắc chắn sẽ rất tức giận. Nghe ta, Tư Truy con dẫn Kim tông chủ đi nghỉ ngơi. Ta nhất định sẽ cố gắng, ngươi chớ lo lắng mà sinh bệnh.''

Kim Lăng lúc đầu có ý định tiếp tục bỏ đi tìm kiếm Giang Trừng, nhưng có lẽ bởi lời nói ôn nhu khuyên can của Lam Hi Thần mà dần bình tĩnh lại. Nghe lời Lam Hi Thần cùng Lam Tư Truy dẫn về khách xá nghỉ ngơi, trong lòng vẫn muốn tìm cho ra cữu cữu nhà mình. 

Lam Hi Thần lặng người, ngước mặt về phía ánh trăng tròn kia: '' Vãn Ngâm ... Ngươi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì ? ''


'' Ư ... '' 

Giang Trừng mở mắt: '' Nơi nào đây? Ư, đau ... Kẻ nào lớn mật dám trói bản tông chủ thế này. Ách, chết tiệt, dây làm bằng chất liệu gì sao mãi không đứt ??! '' 

'' Vô ích thôi. '' Một giọng nữ nhân vang lên: '' Pháp bảo của ta nó không dễ dàng thoát được đâu. Ngươi cố gắng vô ích. Ai da, một nam nhân tuấn tú như ngươi thật không may mắn mà, dám nghe lén chúng ta nói chuyện; ngươi đặc biệt rất dễ dàng đánh thắng hai người chúng ta, nhưng thật không may, ngươi lại đang trọng thương a. '' Nữ nhân liền khẽ cười, ngón tay ả nhẹ nhàng nâng cằm Giang Trừng lên, nói: '' Tiểu công tử thật là quyên tú nha~ '' 

Giang Trừng đen mặt, nghiến răng: '' Ta phi, ngươi nói ai quyên tú ? Dùng từ đó với bản tông chủ, mắt ngươi bị cẩu nhai rồi à? '' 

Nữ nhân bí ẩn: '' Tông chủ ? Ngô, giờ mới để ý nha, tiểu công tử này áo tím thêu họa tiết hoa sen chín cánh, còn chiếc chuông bạc này nữa, chẳng lẽ ... Vân Mộng Giang thị Giang tông chủ ?'' 

Giang Trừng: '' Hừ. '' 

'' Linh Nương, Linh Nương! Điều chế ba thùng nữa rồi, mau đem đi đi.'' 

'' An Tường Túc, lão nương đang có việc, ngươi dám phá đám a? Hừ, chờ ta một lát, ngươi ra ngoài trước cho ta! ''

Nam nhân tên An Tường Túc vừa mới chạy vào liền ngoan ngoãn mà đi ra ngoài. Linh Nương xoay người tính bước ra ngoài, Giang Trừng vọng lại: '' Các người, dám điều chế thứ đó, tội ác này không thể tha thứ. Ta thoát khỏi đây, các ngươi đừng hòng cầu xin tha mạng! '' 

Linh Nương bỗng nhiên dường như nhớ ra điều gì, ả lấy ra một bình sứ nhỏ màu trắng, tiến lại gần Giang Trừng mà từ từ mở nút* bình, cười. Giang Trừng đang cảm thấy cực kì tức giận, cái dây này rốt cục làm bằng thứ quái quỷ gì? Không tài nào thoát ra được. 

Linh Nương: '' Vô ích thôi, Bang Nha Tử của ta không dễ dàng gỡ ra được. Tu vi phải cao mới trị được nó, ấy vậy mà ngươi lại bị thương a. ''

Ả tay cầm bình sứ, cúi người xuống để cho hai người đối diện với nhau. Tay còn lại liền động thủ, bóp chặt cằm Giang Trừng thật mạnh, nâng lên, lắc lắc nhẹ bình sứ. 

Giang Trừng tức giận, quát: '' Ngươi, bỏ cái tay ra khỏi bản tông chủ. Ngươi tính làm gì ??! ''

Linh Nương nói: '' Ai da, ngoan một chút đi. ''

Song đưa đầu bình sứ nhỏ cạnh môi Giang Trừng mà đổ thẳng thứ nước kì quái trong nó vào miệng hắn. Cư nhiên, bất ngờ ập đến, Giang Trừng hắn nuốt thẳng xuống cổ họng. 

'' Mèo con ngoan. '' Linh Nương vui vẻ đứng dậy, phủi phủi y phục, tính bỏ đi ra ngoài. 

'' Ngươi '' Giang Trừng tối sầm mặt: '' Cái thứ quái quỷ ngươi cho ta uống là thứ gì ? ''

Ả quay người, nghiêng nghiêng đầu cười, lắc đầu buông thả một đáp án làm người ta muốn tức ói máu: '' Ta không biết, nhưng đó  là một loại mới chế của An Tường Túc. Trong đó ... '' Linh Nương nói tiếp: '' Có cổ tử túc nha nha. ''

'' ?! '' 



' Keng. ' 

'' Cữu cữu !!! '' Kim Lăng giật mình tỉnh giấc, trán ướt đẫm mồ hôi, cậu thiếu niên dường như đụng vào thứ gì đó ấm ấm, liền quay đầu lại, giật mình: '' Lam Nguyện? Sao ngươi lại ở đây??? ''

Lam Tư Truy cười ôn nhu, xoa nhẹ trán đã ướt đẫm của Kim Lăng mà nói: '' A Lăng, đây là Vân Thâm Bất Tri Xứ, đương nhiên ta phải ở đây. ''

'' Ý ta là ... '' Kim Lăng liền phản kháng, '' Tại sao ngươi lại nằm ở đây ?! ''

Lam Tư Truy không nói gì, cười, tay vẫn xoa trán Kim Lăng; sau đó liền ôm hắn vào lòng thủ thỉ: '' A Lăng, không cần biết. Ngươi an tâm, Trạch Vu Quân ắt sẽ tìm được Giang tông chủ. Ngươi đừng quá lo lắng mà sinh bệnh. Ngoan, giờ ngủ đi. '' 

Kim Lăng vùi vào lòng Lam Tư Truy, khuôn mặt khẽ đỏ ửng: '' Nhưng ... Chuông bạc đã kêu ... '' 

Lam Tư Truy : '' Ân, ngủ ngoan. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. '' 

Sau đó, liền đi vào giấc ngủ. 


'' Vãn Ngâm. ''

Lúc ấy, Lam Hi Thần cũng giật mình tỉnh giấc, y  quay sang phía cửa sổ, ngắm nhìn mặt trăng chiếu tỏa khắp trời khuya; rồi nhìn sang Liệt Băng tiêu đặt cạnh đó, với chiếc chuông bạc được gắn chung cùng nó. 

'' Chuông bạc ... đã kêu. '' 

Đêm nay, có lẽ là một đêm đầy nỗi lo âu. 


------------------------------------------------------------------------------------------------

Xin chào các độc giả QAQ Tác giả vô dụng đã quay lại rồi. Lần này là phiên ngoại chủ yếu có lẽ là ngược tâm Lam đại và ngược thân sư muội ( ?! ) ha ha ╮( ̄▽ ̄)╭

Trong phiên ngoại này, có lẽ sẽ có một số câu hỏi chẳng hạn. Ví dụ : 

1. Lam Cảnh Nghi thường đi chung với Lam Tư Truy và Kim Lăng, nhưng đợt này không xuất hiện ? 

Trả lời: Tác giả ship NghiChân :) 

2. Cổ tử túc ? 

Trả lời: Thực ra, không dấu diếm gì, các nhân vật phản diện trong phiên ngoại là một băng chuyên chế cổ tử túc. Về phần hoạt động làm việc, xin không nói gì thêm. 

Cổ tử túc là một loại cây có thật và khá phổ biến với nhiều người. Em nó  còn có cái tên đáng yêu như A phiến, Phù dung. Với cái tên ngầu lòi là Cổ tử túc và đặc biệt có cái tên thân thương là Anh túc ( Thuốc phiện ) ╮ (‵▽′)╭  ha ha ha. 

3. Tại sao Kim Lăng không tìm Ngụy Vô Tiện mà lại là Trạch Vu Quân ? 

Trả lời : Thực ra, Kim Lăng đã từng nghĩ đến việc đó. Nhưng sực nhớ rằng Ngụy Vô Tiện theo chồng cao chạy xa bay, à không không, là ngao du chốn xa xôi rồi. Vì vậy, Kim Lăng đã nhờ người đi kiếm bọn họ. 

4. Chuyện của Kim Quang Dao sao kể suông vậy ? 

Trả lời: Dao Dao bé bỏng, đã hoàn thành xong việc một cách xuất sắc. Thật đáng khen ngợi, nhưng chỉ có thể làm nguyên nhân gây ra mâu thuẫn giữa hai người để còn có truyện cho độc giả, ý tưởng cho tác giả. Xin chân thành cảm ơn sự góp mặt của Dao Dao (〃 ̄︶ ̄)人( ̄︶ ̄〃)

5. Chuông bạc Giang Trừng trao cho Lam Hi Thần là khi nào? 

Trả lời: Thực ra, Lam đại ôn nhu là người đã có ý muốn một chiếc chuông bạc của Giang gia. ( như một vật cầu thân chẳng hạn, ha ha '◔౪◔)) Nhưng Giang Trừng nhất quyết không muốn trao vì thứ y muốn lại chính là chiếc chuông luôn được đeo bên hông của Giang Trừng. Khi Ngụy Anh tới thăm liền tráo rượu với xuân...à thôi bỏ đi :) Rồi, mọi người tự thẩm tiếp nhé =v=) 

-----------------------------------------------------------

Phiên ngoại này ngâm mãi giờ cuối cùng cũng được up lên :^ thật hạnh phúc quá QAQ có ai để ý ý nghĩa của tên khúc tiêu mà ta đặt không :D 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top