Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hộ hoa cao thủ tại đô thị C519-->C534

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng

Chương 519 : Đỗ Tinh phản kích

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Hạ Thiên chờ bên máy tính năm phút đồng hồ, cuối cùng bên kia mới gửi đến một bộ mặt khổ sở:

- Chồng, đại ca nói hôm nay đã tối rồi, không cho em đi tìm anh. Để ngày mai em sẽ tính sau, à, để ngày mai thức dậy em sẽ điện thoại cho anh.

- Được rồi.

Hạ Thiên cũng không quá quan tâm.

- Đúng rồi, chồng, sao số điện thoại của anh không liên lạc được?

- À, không biết thằng khốn nào động tay động chân vào số điện thoại của anh, vì vậy mà gọi đi không được gọi đến không xong, bây giờ anh đã đổi số điện thoại.

Hạ Thiên giải thích, sau đó hắn gửi đến số điện thoại mới của mình.

- Có chuyện này sao? Như vậy nhất định là do công ty viễn thông làm, chồng, anh chờ đó, em sẽ báo thù cho anh.

Phía bên kia truyền đến một bản tin có vẻ rất căm phẫn.

- Tốt, tài khoản ngân hàng của anh không biết bị thằng nào đóng băng lại rồi, em cũng báo thù dùm anh luôn đi.

Hạ Thiên nói.

- Không có vấn đề, chồng, trước tiên em báo thù cho anh, ngày mai sẽ đi tìm anh.

Phía bên kia đáp ứng, sau đó biểu tượng QQ cũng dần tối.

Lúc này Mộc Hàm cũng đi đến:

- Chồng, dùng cơm thôi.

Khi thấy Hạ Thiên đang chát thì Mộc Hàm cũng cúi lưng xem xét, sau đó nàng có chút kinh ngạc:

- Chồng, cậu nói chuyện với Yêu Yêu sao? Trời ạ!

- Đúng vậy.

Hạ Thiên khẽ gật đầu:

- Vừa rồi cô ấy nói muốn đến tìm anh, nhưng đại ca của cô ấy không chịu, bảo cô ấy ngày mai hãy đến, vì vậy mới thôi.

Mộc Hàm nghe Hạ Thiên nói như vậy thì càng kinh ngạc:

- Chồng, Yêu Yêu nói đại ca đồng ý cho nó ngày mai đến tìm cậu sao?

- Đúng vậy.

Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút kỳ quái nhìn Mộc Hàm:

- Vợ, có gì không đúng sao?

- Chồng, cậu biết đại ca của Yêu Yêu là ai không?

Mộc Hàm dùng ánh mắt quái dị nhìn Hạ Thiên.

Hạ Thiên lắc đầu:

- Bó tay.

Hạ Thiên quả thật không biết đại ca của Yêu Yêu là ai, hắn cũng không hỏi, vì hắn không có hứng thú với đàn ông, dù đại ca của Yêu Yêu là ai cũng không đáng quan tâm.

- Chồng, đại ca của Yêu Yêu chính là Triệu Công Tử.

Giọng điệu của Mộc Hàm có chút kỳ quái, nàng nghĩ mãi mà không rõ, Triệu Công Tử rốt cuộc có ý gì?

Triệu Công Tử không cho Yêu Yêu tìm đến Hạ Thiên, hay không cho lên mạng hoặc làm bất kỳ chuyện gì khác thì Mộc Hàm sẽ không cảm thấy kỳ quái. Nhưng Triệu Công Tử lại đồng ý cho Yêu Yêu đến tìm Hạ Thiên, điều này quá sức tưởng tượng.

- À, chính là tên khốn núp ở nhà chuyên gây phiền sau lưng tôi phải không?

Hạ Thiên cuối cùng cũng hiểu ra:

- Đúng là không phải loại người gì tốt, còn không cho vợ đến tìm mình, đợi đến khi thấy hắn, nhất định phải xử lý.

- Muốn tìm được Triệu Công Tử cũng không dễ dàng, hành tung của hắn rất quỷ dị.

Mộc Hàm mở miệng nói:

- Hơn nữa thực lực của Triệu Công Tử cũng rất mạnh, chẳng qua tôi không biết rốt cuộc là mạnh thế nào. Tóm lại nếu chồng thấy mặt hắn thì nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Mộc Hàm thoáng dừng lại rồi di chuyển chủ đề:

- Thôi được rồi, chồng, không nói những vấn đề này nữa, trước tiên ăn cơm tối, lát nữa chúng ta sẽ chậm rãi nói chuyện của Triệu gia.

Mộc Hàm nói như vậy tất nhiên sẽ làm cho Hạ Thiên không còn mấy hứng thú, hắn nhanh chóng ngồi vào bàn ăn, bắt đầu nhấm nháp bữa tối mà Mộc Hàm vừa làm.

... ....

Bốn giờ sáng.

Trong công ty Y Nhân, Đỗ Tinh đã tắm rửa xong, nàng cực kỳ tức giận. Sau khi thay quần áo thì ngồi vào bàn làm việc, nàng nghiến răng nghiến lợi mắng một tên khốn nạn nào đó.

Cũng giống như ngày trước đó, nàng phải đứng mười hai giờ không nhúc nhích, may mà những người khác đã rời đi, hơn nữa nàng cũng có sẵn quần áo trong công ty, trong công ty cũng có chỗ tắm rửa, nếu không nàng sẽ chẳng thể về nhà.

Tuy đã bốn giờ sáng nhưng Đỗ Tinh vẫn không buồn ngủ, nàng mở máy tính, nàng muốn phát tiết một phen, lên án một tên khốn kiếp. Nhưng điều đáng ghê tởm nhất chính là nàng không biết đối phương tên gì.

Đỗ Tinh lượn qua các diễn đàn lớn ở thủ đô, nàng định tạo một topic lên án không biết tên tuổi kẻ kia, đúng lúc này nàng thấy tin tức thảo luận về Hạ thần y. Vì tò mò mà nàng vào xem, sau đó nàng thấy vài tấm ảnh, đây là nhân vật khốn nạn mà nàng căm thù tận sâu trong xương tủy.

Sau khi xem xét xong tin tức thì Đỗ Tinh cuối cùng cũng hiểu rõ, thì ra tên khốn kia tên là Hạ Thiên, là một thần y tinh thông châm cứu. Hèn gì đã hai lần nàng không nói và không cử động được, nhất định là tên khốn Hạ Thiên đã động tay động chân với nàng.

Khi thấy những biểu diễn y thuật thần kỳ của Hạ Thiên trong video thì Đỗ Tinh không khỏi có chút đố kỵ, tên khốn kia thật sự có bản lĩnh, Ninh Khiết xấu như vậy sao may mắn như thế, sao biết được một thần y?

Đỗ Tinh nghĩ đến Ninh Khiết thì lập tức cảm thấy có ý tưởng, nàng hừ hừ vài tiếng, đắc tội với nàng thì dù là thần y hay là ai cũng chẳng có kết cục gì tốt.

Vì có ý tưởng nên Đỗ Tinh bắt đầu tạo topic, tiêu đề là:

- Hạ Thiên không phải là thần y, là thần côn.

Tiêu đề này rõ ràng có thể tạo ra chấn động, dù bây giờ đã là bốn giờ sáng nhưng topic vừa được tạo ra đã có vài trăm lượt người vào xem, đồng thời có gần trăm người trả lời.

Nội dung bên trong như sau: "Các người đừng nên bị Hạ Thiên lừa, hắn căn bản chẳng phải là thần y đệ nhất thiên hạ, hắn chính là thần côn, nếu là thần y thì bạn bè bị bệnh sao trị không hết? Mọi người có lẽ không tin, nhưng điều này cũng chẳng sao, tôi có thể nói thật, người bạn gái của hắn là Ninh Khiết, chẳng những bị cà thọt, hơn nữa còn cận nặng, đeo kính "vài ngàn" độ, không khác gì con mù. Nếu các người không tin thì có thể đến chứng thực, Ninh Khiết làm việc ở công ty Y Nhân tòa nhà Vọng Kinh, nàng ở tại... ....

Đỗ Tinh đơn giản nói Ninh Khiết là bạn gái của Hạ Thiên, sau đó còn đưa đủ tài liệu về Ninh Khiết ra ngoài, bộ dạng giống như chỉ sợ người ta không tìm ra Ninh Khiết. Thậm chí Đỗ Tinh còn nói ra số điện thoại của Ninh Khiết, rõ ràng để cho đám người phát phách.

Đỗ Tinh nhìn topic mà không khỏi đắc ý:

- Hừ, Hạ Thiên, Ninh Khiết, bà làm cho hai người không có kết cục gì tốt, dám đắc tội với Đỗ Tinh sao? Cũng không nghĩ xem mình là ai?

Lúc này Đỗ Tinh đang ảo tưởng đến tình cảnh Hạ Thiên thân bại danh liệt, Ninh Khiết thì không dám đi làm. Vì vậy mà tất cả tâm tình không vui đều biết mất, nàng chợt cảm thấy vui sướng

Chương 520 : Công thần đả kích hủ bại Tiểu Yêu Tinh

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Đỗ Tinh rõ ràng là vui mừng quá sớm, vì sau đó có hàng chục người tỏ ra nghi vấn.

- Chủ thớt có thù oán với thần y sao? Đã có đoạn phim rõ ràng, hơn nữa còn có lời nói chứng thực của cả trăm người, ngay cả nhân viên bác sĩ cũng thừa nhận điều này, bây giờ dám nói Hạ Thiên không phải là thần y, như vậy chẳng lẽ là hắc thần y?

- Tôi thấy chủ thớt có lẽ là người của bệnh viện nào đó, vì sợ mọi người đi tìm thần y chữa bệnh nên cố ý bày vẽ.

- Dù chủ thớt nói sự thật, dù Ninh Khiết thật sự là bạn gái của thần y, thì chân cà thọt và cận thị cũng khó nói rõ vấn đề, dù là thần y cũng khó chữa hết được tất cả.

- Thật ra thần y có lẽ cũng muốn chữa cho Ninh Khiết kia, nhưng đáng tiếc là bệnh cà thọt và cận thị khó thể chữa dứt... .....

- Tôi thấy chủ topic đang ăn tục nói phét, thần y sao có thể tìm một bạn gái chân dài chân ngắn được?

Chỉ sau khoảng khắc đã có hàng chục người tỏ ra nghi vấn, điều này làm Đỗ Tinh rất khó hiểu, nàng lại nói:

- Các người không tin cứ đến tìm Ninh Khiết kia, chiều hôm nay Hạ Thiên còn đến công ty của chúng tôi trả cô ta một số tiền lớn, tôi thấy hắn chính là thần côn đến gạt tiền.

Sau đó lại có hàng loạt người trả lời.

- Tôi thấy chủ topic có tâm địa bất lương, bây giờ còn muốn cho chúng ta đến tìm Ninh Khiết, chẳng phải muốn quấy rầy giấc ngủ của người khác sao?

- Thật ra tôi cảm thấy chủ topic không có cừu oán với Hạ Thiên, căn bản là có cừu oán với Ninh Khiết.

Thật ra khi thấy bài trả lời như vây thì Đỗ Tinh càng thêm khó hiểu, tên chết tiệt kia sao được ủng hộ như vậy?

Đỗ Tinh còn đang định tấn công Hạ Thiên thì có một topic xuất hiện trên diễn đàn.

- Đây là bạn gái của Hạ Thiên thần y, mọi người đến xem, có hình ảnh rõ ràng, khinh bỉ những tên nào hãm hại thần y.

Đỗ Tinh mở topic ra thì thấy vài tấm hình, trong ảnh là một đôi nam nữ đang ôm nhau, hai người kia không xa lạ gì với nàng. Người đàn ông trong hình chính là Hạ Thiên làm Đỗ Tinh hận nghiến răng, mà người phụ nữ chính là người đẹp tóc vàng mặc trang phục tiếp viên hàng không vào lúc chiều.

Dưới tấm ảnh còn có giải thích:

- Mọi người nhìn xem, đây là thần y và bạn gái từ trong khách sạn đi ra bị phóng viên chụp lại được, mọi người thấy người phụ nữ này có quen không? Nhìn quen mắt là được, đây là người đẹp tóc vàng mà vài chục ngàn cảnh sát đã lùng sục trong ngày hôm qua, thân phận của nàng làm mọi người phải giật mình, chút nữa tôi sẽ công bố thân phận của cô ấy, mọi người thấy thế nào? Muốn biết thì chém gió nhanh lên.

- Đỉnh!

- Quá đỉnh.

... ....

Có topic của Đỗ Tinh làm bước đệm, topic này càng nóng, mới lập ra mà có hơn trăm bài trả lời.

Khi đến bài một trăm ba mươi bốn thì chủ topic xuất hiện:

- Điều này...Mọi người xây lầu quá nhanh, tôi cũng chỉ biết công bố thân phận của người phụ nữ xinh đẹp kia, cô ấy là Mộc Hàm. Đừng nhìn vào cách ăn mặc mà nghĩ cô ấy là tiếp viên hàng không, cô ấy chính là một trong bốn đóa hoa nổi tiếng thủ đô, nếu nói một cách thông tục thì cô ấy là một đại mỹ nữ, bốn đóa hoa thủ đô đều có thân phận không tầm thường. Tóm lại, với thân phận của cô ấy là xứng đôi với thần y, còn Ninh Khiết kia, nghĩ lại cũng thấy khó thể là bạn của thần y, dù hai bên có quen thì Ninh Khiết tối đa cũng chỉ là một bệnh nhân mà thôi.

Đỗ Tinh thấy như vậy thì chợt ngẩn ngơ, nàng đinh chen tay vào công kích Hạ Thiên, nhưng đáng tiếc là phe địch quá đông, cuối cùng nàng cũng không dám chen lời.

- Các người đúng là ngu ngốc.

Đỗ Tinh căm giận mắng một câu, đúng là không có biện pháp, chỉ có thể mặc kệ mà thôi.

Đêm nay diễn đàn bàn tán về Hạ Thiên và Mộc Hàm rất nóng, nhưng cũng không phải chỉ có sự kiện này được bàn tán náo nhiệt, có một chuyện khác còn xôn xao hơn, hơn nữa cũng không phải chỉ giới hạn ở diễn đàn thủ đô, toàn bộ internet đều náo nhiệt.

Những bằng chứng về vấn đề tham ô hối lộ của một công ty viễn thông chợt xuất hiện quỷ dị trên internet, hơn nữa còn có một ngân hàng bộc lộ vấn đề. Trong sự kiện này có một chuyện rất quỷ dị, trước nay bọn họ tuy có tham ô hối lộ nhưng quan hệ rất chặt, khó thể bị đưa ra ánh sáng, lần này vì khóa tín hiệu điện thoại và đóng băng tài khoản của một người nào đó mà bị báo thù.

Cũng không biết người ra tay là ai, vì vậy người này trở thành công thần đả kích hủ bại trên internet.

Khi internet còn đang náo loạn thì Mộc Hàm đang lẳng lặng ghé vào người Hạ Thiên, nàng khẽ thở gấp, toàn thân sôi trào vài lần, lúc này đã không còn chút sức lực. Sau khi chồng nàng ăn xong bữa tối thì ăn cả nàng, điều này làm nàng co giật cả nửa buổi tối.

- Chồng, nên ngủ thôi, đã sắp đến sáng rồi, Yêu Yêu có lẽ sắp đến tìm chúng ta.

Mộc Hàm cảm giác bàn tay nóng bỏng vẫn ve vuốt mình, nàng dùng giọng mất hết sức lực nói.

Hạ Thiên dừng hai tay ở bộ vị có tính đàn hồi nhất trên người Mộc Hàm, đột nhiên hắn nghĩ đến một vấn đề mình không suy xét tốt. Hắn đã đồng ý làm hai tay Yêu Yêu trở nên linh hoạt hơn, đối với hắn thì đây cũng không phải dễ.

- Vợ, nếu muốn hai tay của Yêu Yêu trở nên linh hoạt hơn, tôi có biện pháp trị phần ngọn, cũng có biện pháp trị tận gốc, chị nói xem phần ngọn hay phần gốc sẽ tót.

Hạ Thiên hỏi một câu.

- Tất nhiên là tận gốc.

Mộc Hàm thuận miệng nói:

- Chồng, tôi buồn ngủ quá, ngủ trước nhé.

Mộc Hàm ghé vào người Hạ Thiên rồi lập tức ngủ say, nguyên nhân tất nhiên vì cả đêm phải lăn qua lăn lại. Hạ Thiên cũng không ngủ, hắn còn đang suy nghĩ đến vấn đề nên gốc hay ngọn.

- Trị tận gốc thì tốt nhưng mình chưa thử qua, hơn nữa có nguy hiểm.

Hạ Thiên lầm bầm:

- Trước tiên phải thí nghiệm đã, nếu không có vấn đề hãy sử dụng, nhưng biết tìm ai thử đây?

Hạ Thiên suy nghĩ và rốt cuộc tìm ra người thích hợp.

- Ôi, trước tiên ngủ cái đã, tỉnh ngủ tìm nàng làm vật thí nghiệm sau.

Hạ Thiên chọn được nhân tuyển thì lập tức tiến vào mộng đẹp

Chương 521 : Ninh Khiết muốn nổi điên

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Mỗi buổi sáng Ninh Khiết thường thức dậy tương đối sớm, hôm nay nàng thức dậy còn sớm hơn, nguyên nhân rất đơn giản, có người điện thoại cho nàng.

Bình thường có rất ít người điện thoại cho Ninh Khiết, nàng không có người thân trong thủ đô, cũng không có bạn bè, còn đồng sự công ty, thật ra hai bên cũng chỉ có quen biết mà thôi, không tính là có quan hệ tốt, tất nhiên bọn họ sẽ không điện thoại cho nàng, trừ khi có công tác.

Nhưng mới hơn sáu giờ sáng đã có người điện thoại cho Ninh Khiết, nàng đưa mắt đến sát bên màn hình điện thoại mới phát hiện ra đó là một dãy số lạ.

- Không phải gọi lộn số đấy chứ?

Ninh Khiết có chút buồn bực, nhưng nàng vẫn nhận điện thoại:

- Alo, xin hỏi anh là... ....

- Xin hỏi có phải chị là Ninh Khiết không?

Giọng điệu bên kia có chút khách khí, rõ ràng cũng là phụ nữ.

- Tôi là Ninh Khiết, xin hỏi chị là... ....

Ninh Khiết có chút kỳ quái, xem ra đối phương không phải gọi lộn số, nhưng nàng chưa từng nghe qua giọng nói này bao giờ.

- Là thế này, chị có quen biết Hạ Thiên thần y sao?

Người phụ nữ không nói ra thân phận của mình mà tiếp tục hỏi Ninh Khiết.

- Hạ Thiên sao?

Ninh Khiết có chút sững sờ:

- Tôi...Tôi có biết một người tên là Hạ Thiên, nhưng hắn ta co phải là thần y hay không, tôi cũng không biết.

- Chị có biết thần y ở đâu không?

Người phụ nữ trong điện thoại dùng giọng gấp gáp hỏi.

- Tôi không biết, tôi không quen hắn ta.

Ninh Khiết trả lời, sau đó nàng không nhịn được phải hỏi một câu:

- Chị là ai?

- Tôi là một người bạn của thần y, tôi có chút chuyện muốn tìm anh ấy, xin hỏi chị có số điện thoại của anh ấy không?

Người phụ nữ vẫn không nói ra tên mình.

Ninh Khiết lập tức mất bình tĩnh:

- Tôi đã nói là không quen hắn ta, nếu chị là bạn hắn thì chị phải quen thuộc hắn hơn tôi mới đúng.

- Tôi thật sự có chuyện gấp, làm phiền chị cho tôi xin số điện thoại của anh ấy được không?

Giọng điệu của người phụ nữ mang theo chút hương vị cầu khẩn.

- Tôi thật sự không biết.

Ninh Khiết cảm thấy rất phiền, sau đó nàng cúp điện thoại, đúng là khó thẻ hiểu nổi, tìm Hạ Thiên thì tìm Hạ Thiên, sao lại tìm nàng? Hơn nữa giọng điệu lại cực kỳ thần bí, hỏi mấy lần cũng không nói mình là ai.

Ninh Khiết vừa buông điện thoại được mười giây thì chuông điện thoại tiếp tục vang lên.

- Này, tôi đã nói là tôi chẳng biết gì cả.

Ninh Khiết nhận điện thoại, sau đó nàng rống lên.

Bên kia vang lên giọng điệu của một người đàn ông:

- Xin hỏi có phải là chị Ninh Khiết không?

- Tôi là Ninh Khiết, anh là ai?

Ninh Khiết chợt ngây người, lúc này nàng mới hiểu, thì ra không phải người phụ nữ vừa rồi điện thoại đến.

- Xin lỗi vì sáng sớm đã làm phiền, tôi có chuyện gấp muốn tìm Hạ thần y, xin hỏi chị có cách gì liên lạc với anh ấy không?

Người đàn ông bên kia cũng rất khách khí, nhưng Ninh Khiết nghe như vậy thì càng nổi giận.

- Tôi không biết Hạ thần y gì cả.

Ninh Khiết thở phì phò nói, sau đó nàng cúp điện thoại.

Cũng chưa đến vài phút sau đã tiếp tục có người gọi điện thoại, hơn nữa lại chỉ hỏi về Hạ Thiên, Ninh Khiết không khỏi nổi điên. Đám người này đúng là khốn kiếp, sao lại phiền toái như vậy? Nàng thật sự không nghĩ ra, những người này muốn tìm Hạ Thiên, như vậy thì cứ đến tìm Hạ Thiên, cần gì phải tìm đến nàng, nàng có quen với hắn đâu?

Sau mười cuộc điện thoại liên tiếp thì Ninh Khiết cuối cùng cũng không nhịn được, nàng tắt điện thoại, cuối cùng có được chút phút giây yên tĩnh.

Vì bị điện thoại đánh thức nên Ninh Khiết đi đến công ty cũng tương đối sớm, chưa đến tám giờ nàng đã lên công ty, nhưng nàng cũng phát hiện có rất nhiều người đến sớm hơn nàng, trong đó có cả Đỗ Tinh.

- Ninh Khiết, đi làm sớm thế.

Điều làm cho Ninh Khiết cảm thấy kỳ quái chính là những đồng sự bình thường chẳng quan tâm gì đến nàng, bây giờ lại chủ động chào hỏi.

Ninh Khiết đáp lại một câu, sau đó nàng co chút mê hoặc đi đến chỗ ngồi của mình. Nàng thầm nghĩ hôm nay là ngày gì, sao thế giới này lại không bình thường như vậy?

- Ninh Khiết, chị đúng là quá may mắn.

Một đống sự khác không nhịn được phải nói.

Ninh Khiết cảm thấy rất khó hiểu:

- Sao tôi lại may mắn?

Từ nhỏ đến lớn Ninh Khiết cảm thấy số phận mình chẳng ra gì, bây giờ lại bị người khác nói là may mắn, điều này làm nàng sinh ra cảm giác tức giận. Nếu nàng may mắn thì trên đời này sợ rằng chẳng ai không phải là may mắn.

- Chị biết một người Hạ Thiên là thần y, như vây còn chưa đủ may mắn sao?

Một đồng sự khác lên tiếng, sau đó trong lời nói còn mang theo chút hương vị nịnh nọt:

- Này Ninh Khiết, gần đây tôi cảm thấy sức khỏe không được tốt lắm, nếu không có gì thì chị giúp tôi một chút, để cho người bạn thần y kia đến xem bệnh nhé?

- Cái gì là thần y, tôi đâu biết gì?

Ninh Khiết buồn bực nói, lại là chuyện quái quỷ này.

- Ninh Khiết, chị có thể lừa gạt được người khác nhưng có thể lừa chúng tôi được sao? Chúng tôi tận mắt thấy chị đưa thần y đến đây hai lần.

Một đồng sự khác nói.

Một đồng sự khác cũng phụ họa:

- Đúng vậy, Ninh Khiết, ai cũng biết, trên mạng có người nói cô là bạn gái của thần y.

- Cái gì trên mạng?

Ninh Khiết cuối cùng cũng phát hiện ra nguyên nhân vấn đề:

- Các người nói Hạ Thiên kia là thần y sao?

Thực tế cho đến bây giờ Ninh Khiết cũng không tin Hạ Thiên là thần y, nhưng nàng lại nhớ đến tình cảnh Hạ Thiên nói sẽ trị mắt cho nàng, chẳng lẽ tên khốn kia thật sư là thần y?

Ninh Khiết nghĩ lạ thời điểm gặp mặt Hạ Thiên, trên người đối phương có quá nhiều vấn đề kỳ quái, vì vậy nàng không khỏi có chút hoài nghi, hắn có phải là thần y?

- Ninh Khiết, cô không biết chuyện trên mạng, cố không lên mạng xem sao?

Một đồng sự dùng giọng kỳ quái nói.

- Mắt tôi không tốt, không thể nào lên mạng.

Ninh Khiết trả lời, nàng tuy thường xuyên sử dụng máy tính nhưng căn bản chỉ vì công tác, rất ít khi nàng đi dạo qua các diễn đàn, lên mạng cùng lắm cũng chỉ xem tin tức mà thôi.

- Hèn gì cô không biết, những gì tôi nói với cô, cô lên mạng xem tin thì sẽ biết.

Một đồng sự hảo tâm mở một diễn đàn cho Ninh Khiết xem, sau đó chỉ vào một loạt topic.

Ninh Khiết đọc rõ ràng, cuối cùng nàng phát hiện tên Hạ Thiên đáng giận kia chính là thần y, hơn nữa cũng không biết ai nói nàng là bạn gái của Hạ Thiên. Dù trên mạng không có mấy người tin nàng là bạn gái Hạ Thiên, nhưng có rất nhiều người tin nàng biết Hạ Thiên, nhưng điều làm nàng cảm thấy tức giận chính là có người đưa tất cả tư liệu về nàng lên mạng. Đúng là quá bực bội, hèn gì mới sáng sớm đã có rất nhiều người điện thoại cho nàng.

Ninh Khiết không khỏi dùng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Đỗ Tinh, nàng cảm thấy những thứ này tám phần có liên quan đến đối phương, nhưng nàng không có chứng cứ, tất nhiên không có biện pháp làm gì đối phương.

- Ninh Khiết, cô đến phòng làm việc của tôi.

Đúng lúc này một người đàn ông trung niên từ bên ngoài đi vào, khi thấy Ninh Khiết thì nói một câu

Chương 522 : Hạ Thiên đáng giận

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Người đàn ông trung niên này chính là ông chủ công ty Y Nhân, mỗi ngày hắn cũng chẳng phải đều đến đây, dù sao ngoài văn phòng này thì hắn vẫn còn vài nhà xưởng. Hơn nữa ông chủ cũng là ông chủ, không cần phải đi làm mỗi ngày.

Ông chủ tên là Chương Cửu Kim, đáng lý ra tên thật của hắn là Chương Cửu Cân, nghe nói khi sinh ra hắn những chín cân, vì vậy được đặt tên như vậy. Sau này hắn thấy cái tên quá tục, không thể nào nói với người, vì vậy hắn sửa lại thành Chương Cửu Kim. Chưa nói đến vấn đề gì khác, sau khi hắn đổi tên thì bắt đầu có tiền, bây giờ tuy không tính là phú hào nhưng cũng có tài sản vài chục triệu.

Chương Cửu Kim cũng không phải người thủ đô, vợ và con đều ở quê, vì vậy hắn có thể yên tâm kiếm phòng nhì ở thủ đô. Nếu những khi Chương Cửu Kim không đến đây làm việc thì Đỗ Tinh luôn coi mình là bà chủ.

Ninh Khiết nhanh chóng tiến vào phòng làm việc của Chương Cửu Kim, nàng còn chưa ngồi xuống đã chủ động nói:

- Ông chủ, bản thiết kế mới vẫn chưa xong, khả năng còn mất vài ngày nữa, tôi sẽ cố gắng hoàn thành trước cuối tuần.

- Ninh Khiết, cô ngồi đi.

Chương Cửu Kim dùng giọng vui vẻ nói:

- Những chuyện công tác cũng không cần gấp, những gì cô sắp xếp đều rất tốt, tôi tính chỉ trong thời gian ngắn nữa sẽ khá nổi tiếng.

Ninh Khiết ngồi xuống:

- Ông chủ, vậy ông còn chuyện gì khác?

- À, có chút chuyện tư.

Chương Cửu Kim khẽ gật đầu:

- Nghe nói cô biết thần y Hạ Thiên?

Ninh Khiết nghe nói như vậy thì thiếu chút nữa đã tan vỡ, tại sao lại là Hạ Thiên?

Ninh Khiết rất muốn mắng người, nhưng đáng tiếc đối phương là ông chủ của nàng, nàng không thể mắng, vì vậy nàng chi còn cách mềm dẻo nói:

- Ông chủ, thật ra tôi chỉ gặp mặt Hạ Thiên được hai lần, thật sự không tính là quen thuộc.

- Ninh Khiết, tôi biết bây giờ có rất nhiều người tìm cô, cô cũng đừng cảm thấy phiền, những năm nay ai mà chẳng có bệnh, tôi cũng vậy. Độ tuổi của tôi không tính là cao, nhưng bình thường xả giao quá nhiều lại thiếu rèn luyện, vì vậy sức khỏe không tốt.

Giọng điệu của Chương Cửu Kim rất ôn hòa:

- Thật ra tôi cũng không có chuyện gì khác, chỉ là muốn xem cô có thể liên lạc với Hạ thần y kia được không, hoặc là biết cậu ấy ở đâu, tôi sẽ tự mình đến thăm hỏi. Tôi chỉ muốn cậu ấy hỗ trợ, chỉ cần cho ra một đơn thuốc là được... ....

- Ông chủ, tôi... ....

Ninh Khiết cảm thấy rất khó hiểu, ông chủ không nghe nàng nói sao? Nàng không quen biết với Hạ Thiên.

- Ninh Khiết, đừng căng thẳng như vậy, tôi đã nói là việc tư, chỉ nhờ cô giúp một chuyện mà thôi, tất nhiên nếu cô cảm thấy không dễ dàng thì cũng chẳng sao.

Chương Cửu Kim không cho Ninh Khiết một cơ hội giải thích.

Ninh Khiết lúc này cũng không biết nói gì hơn, nàng chỉ đành phải gật đầu rồi dùng giọng mất hết sức lực nói:

- Ông chủ, tôi sẽ cố gắng, nếu tôi có thể liên lạc được với cậu ta, tôi sẽ nhắc chuyện này với cậu ấy.

Khi Ninh Khiết nói những lời này thì trong lòng thầm nghĩ, nếu nàng không liên lạc được với Hạ Thiên thì cũng phải chịu thôi, đối với nàng thì khả năng không liên lạc được là rất cao, vì nàng không biết được số điện thoại của Hạ Thiên, cũng không chắc Hạ Thiên có thể đến tìm mình.

- Vậy thì làm phiền cô rồi.

Chương Cửu Kim có vẻ rất vui sướng.

- Ông chủ, tôi đi ra làm việc trước.

Ninh Khiết có chút bất đắc dĩ.

- Được, cô đi đi, đừng quá mệt nhọc, nên nghỉ ngơi thì cứ nghỉ ngơi.

Chương Cửu Kim ra vẻ rất quan tâm đến Ninh Khiết.

- Cám ơn ông chủ.

Ninh Khiết đứng dậy rời khỏi phòng làm việc của Chương Cửu Kim, nàng trở về vị trí của mình, sau đó cả buổi sáng tinh thần của nàng đều không yên, cũng không có tâm tư thiết kế trang phục, cuối cùng quyết định không làm gì cả.

Cứ như vậy đến trưa thì Ninh Khiết gọi điện thoại đặt cơm, trước nay nàng đi đứng không thuận tiện, giữa trưa đều ít khi ra ngoài dùng cơm, bình thường đều gọi điện thoại đặt cơm. Những đồng sự khác ở công ty đều ra ngoài ăn cơm, dù sao cơm đặt cũng chẳng ra hồn gì.

Chương Cửu Kim cũng đưa Đỗ Tinh ra ngoài, lúc này tinh thần của Đỗ Tinh là không tệ, có thể được làm vợ của ông chủ một cách quang minh chính đại cũng không nhiều, vì vậy nàng có đủ tư chất để kiêu ngạo.

Trong phòng làm việc chỉ còn lại một mình Ninh Khiết, nàng đang chờ cơm, nhưng nàng không phải chờ lâu, đã có người đến.

- Xin hỏi một chút, chị Ninh Khiết có ở đây không?

Một người đàn ông hơn bốn mươi xuất hiện trước cổng văn phòng công ty, giọng điệu có chút khách khí.

- Là tôi.

Ninh Khiết vẫy vẫy tay, trong lòng có chút kỳ quái, trước nay nàng gọi cơm cũng đâu nói ra tên?

- Chị Ninh Khiết, xin hỏi bây giờ chị có rãnh không? Tôi có vài việc cần bàn.

Người đàn ông trung niên đi đên bên cạnh Ninh Khiết rồi dùng giọng khách khí nói.

Ninh Khiết lúc này coi như hiểu rõ, người ta không phải đến đưa cơm, rõ ràng tìm nàng có việc.

- Xin hỏi anh là ai? Tìm tôi có việc gì?

Ninh Khiết không khỏi hỏi một câu, trong lòng thầm cầu nguyện, ngàn vạn lần đừng liên quan gì đến tên khốn Hạ Thiên kia là được.

- Tôi là Thường Vinh, chị Ninh Khiết chưa dùng cơm có phải không?

Người đàn ông trung niên nhanh chóng báo tên:

- Nếu chị Ninh Khiết đồng ý thì tôi rất hân hạnh được mời một bữa cơm rau dưa.

- Không cần, tôi đã gọi cơm rồi.

Ninh Khiết trong lòng thầm nghĩ, vô duyên vô cớ sao lại mời dùng cơm? Người ta nói không chuyện mà ân cần thì chẳng phải cướp cũng là đạo chích, người này tám phần chẳng tốt đẹp gì.

- Với thân phận của chị Ninh Khiết, sao lại phải đặt thức ăn nhanh?

Thường Vinh mỉm cười:

- Chị Ninh Khiết, kính xin chị nể mặt đi theo tôi, tôi chỉ có chút chuyện muốn nhờ mà thôi, không có ác ý.

- Tôi đã nói tôi không đi, tôi cũng không quen biết gì anh.

Ninh Khiết cảm thấy rất bức bối, giọng điệu cũng chẳng tốt đẹp gì.

- Sao cô có thể nói chuyện với chú Vinh như vậy?

Một âm thanh bất mãn vang lên, hai người đàn ông trẻ tuổi đi vào, có một người dùng ánh mắt mất hứng nhìn Ninh Khiết:

- Chú Vinh mời cô, vậy mà cô còn không đi? Nể mặt mà cô không biết điều sao? Tôi nói cho cô biết, cô không đi cũng phải đi.

- Này, anh là ai, tôi không đi thì sao?

Ninh Khiết thật sự tức giận, đây là loại người nào, mời người ăn cơm cũng cưỡng ép, may mà nàng còn chưa đồng ý, đám người này rõ ràng không tốt đẹp gì.

- Cô không đi thì chúng tôi áp giải đi.

Một người đàn ông trẻ tuổi hừ lạnh:

- Tốt nhất đừng làm loạn, đừng để chúng tôi ra tay, nếu không đừng trách không biết nặng nhẹ.

- Này, các người muốn làm gì? Các người mau di ra, nếu không tôi gọi người.

Ninh Khiết đứng lên, nàng vô thức lui về phía sau vài bước, trong lòng không khỏi bối rối.

- Chị Ninh Khiết, chúng tôi thật sự không có ác ý.

Thường Vinh lúc này mở miệng nói:

- Chúng tôi biết cô là bạn của Hạ thần y, vì vậy mời cô một bữa cơm, chỉ đơn giản vậy thôi.

Ninh Khiết lập tức muốn nổi điên, lại là Hạ Thiên

Chương 523 : Vật thí nghiệm.

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

- Tôi không phải bạn bè của Hạ Thiên.

Ninh Khiết căm giận nói:

- Các người muốn tìm hắn cũng đừng tìm tôi làm gì.

- Mặc kệ cô có phải là bạn của Hạ thần y hay không, chúng tôi vẫn muốn mời cô một bữa cơm.

Thường Vinh rõ ràng không muốn bỏ qua.

- Chú Vinh, nói nhiều với cô ta làm gì, cô ấy không muốn đi, bắt đi là được.

Một người đàn ông trẻ tuổi sau lưng Thường Vinh dùng giọng mất kiên nhẫn nói.

- Đúng vậy, chú Vinh, chú nói một lời đi, chúng cháu sẽ ra tay.

Một người đàn ông còn lại cũng phụ họa.

- Các người có đi không? Nếu không tôi báo cảnh sát.

Ba người kia vừa đấm vừa xoa không hù dọa được Ninh Khiết, lúc này nàng cầm lấy điện thoại muốn gọi 110.

Vẻ mặt Thường Vinh cuối cùng cũng không thể nhìn khá hơn:

- Cần gì phải làm tuyệt tình như vậy? Chúng tôi thật lòng chỉ muốn gặp mặt Hạ thần y bạn của cô mà thôi.

- Tôi đã nói hắn ta không phải là bạn tôi.

Ninh Khiết không thể nhịn được mà hét lớn lên:

- Đầu óc các người có vấn đề sao? Các người muốn tôi nói bao nhiêu lần mới hiểu đây?

Cuối cùng Thường Vinh cũng tỏ ra tức giận, hắn thật sự muốn nói, đúng lúc này ngoài cửa truyền đến một âm thanh:

- Đúng vậy, đúng là đầu óc có vấn đề, cô gái nhỏ mọn và cận nặng này đâu tính là bạn của tôi.

Ninh Khiết nghe được âm thanh kia vốn đang tức giận lại càng triệt để bùng phát, nàng rống lên:

- Cái gì, anh nói gì, tôi là loại nhỏ mọn sao?

- Tôi ăn của cô có vài thứ mà cô đã tức giận đến mức đập đầu vào tường, như vậy chẳng phải nhỏ mọn sao?

Người xuất hiện trước cổng văn phòng công ty chính là Hạ Thiên, hắn lười biếng đón lời Ninh Khiết, sau đó hắn kéo Mộc Hàm đi về phía Ninh Khiết.

- Tôi không phải đâm đầu vào tường, tôi chỉ là vấp ngã.

Ninh Khiết rất khó hiểu, mình sao lại xui xẻo như vậy, sao lại quen biết một tên khốn kiếp thế này?

- Dù sao cũng chẳng khác biệt gì.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

Ninh Khiết rất tức giận, điều này mà chẳng khác gì nhau sao? Ngã đập đầu vào tường là bị động, trực tiếp đập vào mới là chủ động, đây căn bản không phải là một sự việc.

Hạ Thiên đột nhiên xuất hiện làm cho Thường Vinh có chút bất mãn, nhưng khi thấy Hạ Thiên thì trên mặt lại lộ ra vẻ vui sướng, hắn dùng ánh mắt khách khí nhìn Hạ Thiên:

- Xin hỏi cậu là Hạ Thiên Hạ thần y phải không?

- Đúng vậy, tôi là Hạ Thiên, là thần y.

Hạ Thiên thuận miệng nói một câu, sau đó hắn nhìn Ninh Khiết:

- Này, tôi có chuyện muốn thương lượng với cô... ....

- Hạ thần y, tôi muốn mời cậu... ....

Thường Vinh lúc này mở miệng nói.

- Này, đừng làm phiền tôi, bây giờ tôi không có thời gian, có việc gì để sau này hẵng nói.

Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn Thường Vinh.

Thường Vinh chợt ngẩn ngơ, thái độ của Hạ Thiên làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn, mà hai người đàn ông trẻ tuổi ở phía sau lại nổi giận, một người tiến lên một bước tức giận quát:

- Sao cậu nói chuyện với chú Vinh như vậy?

Người đàn ông còn lại cũng nói:

- Chú Vinh của chúng tôi tự mình đến mời cậu xem bệnh, như vậy đã đủ nể mặt, cậu không cần phải quá kiêu ngạo không biết xấu hổ... ....

- Bốp.

Một cái tát trong trẻo vang lên, người đàn ông kia còn chưa nói xong thì đã dùng tay vuốt gò má, hắn dùng nsh mắt khó tin nhìn Mộc Hàm ở bên cạnh Hạ Thiên, vì người vừa cho hắn ăn tát chính là Mộc Hàm.

- Anh không có tư cách lớn lối với chồng tôi.

Mộc Hàm dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn người đàn ông:

- Thường Đông Lâm dạy bảo các người như vậy sao?

Người đàn ông trẻ tuổi bị đánh vốn cực kỳ tức giận, nhưng hắn đang định mở miệng mắng người thì đột nhiên nghe Mộc Hàm mở miệng nói ra ba chữ Thường Đông Lâm, vì vậy mà vẻ mặt không khỏi biến đổi, hắn không biết nghĩ đến vấn đề gì mà chẳng dám mở miệng.

Vẻ mặt Thường Vinh cũng biến đổi, hắn nhìn Mộc Hàm, giọng nói chợt trở nên cực kỳ cung kính:

- Xin hỏi tiểu thư tên gọi là gì? Cô biết chú Lâm sao?

- Tôi là Mộc Hàm, trước tiên anh nên về hỏi Thường Đông Lâm xem tôi là ai.

Mộc Hàm lạnh lùng nói:

- Mặc kệ các người tìm chồng tôi làm gì, bây giờ tốt nhất là lập tức bỏ đi, chồng tôi bây giờ rất bận rộn, sẽ không quan tâm đến các người.

Vẻ mặt Thường Vinh chợt biến đổi vài lượt, sau đó hắn khẽ cắn môi và gật đầu:

- Được rồi Hạ thần y, chúng tôi cáo từ trước.

Rõ ràng Mộc Hàm nói vài câu đã làm Thường Vinh hoảng sợ, hắn nói xong thì lập tức dẫn theo hai người đàn ông bỏ đi, hắn cần phải về tìm hiểu rõ tình huống.

Lúc này Hạ Thiên cũng nhìn Ninh Khiết và hỏi một câu:

- Tiểu Khí Quỷ, chi có nghe tôi nói gì không vậy?

- Tôi không phải là Tiểu Khí Quỷ.

Ninh Khiết trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng thở phì phò nói. Tên khốn nạn này đúng là đáng giận, hắn ăn sạch tất cả những thứ gì có thể ăn trong nhà nàng, bây giờ còn nói nàng này nọ nữa sao?

- Được rồi, coi như cô không phải là Tiểu Khí Quỷ.

Hạ Thiên lười biếng nói:

- Tôi muốn chữa bệnh cho chị, chị thấy thế nào?

- Không thể nào... ....

Ninh Khiết đã vô thức cảm thấy không tốt, nhưng nàng cũng có phản ứng:

- Cậu...Cậu nói gì? Cậu muốn chữa bệnh cho tôi sao?

- Đúng vậy, nếu chị không muốn bị cận và chân cà thọt thì để tôi chữa cho.

Hạ Thiên gật đầu nói.

- Cậu...Cậu cố ý đến đây là để chữa bệnh cho tôi sao?

Ninh Khiết có vẻ không nghĩ ra, tên ghê tởm kia có lòng tốt như vậy sao?

Trước đó Ninh Khiết không tin y thuật của Hạ Thiên, nhưng bây giờ nàng nghe nhiều người nói hắn là thần y, hơn nữa nàng còn xem được đoạn phim trên internet, nàng thật sự đã tin.

- Đúng vậy, nếu không chị nghĩ rằng tôi buồn quá chạy đến đây chơi sao?

Hạ Thiên dùng giọng mất vui nói, nếu không vì nguyên nhân nào đó thì hắn sẽ không tìm đến Ninh Khiết, người này đeo kính dày cả mét, hai chân lại cà thọt, căn bản là quá xấu, hắn không có hứng thú.

- Sao cậu có hảo tâm như vậy?

Ninh Khiết đơn giản nghĩ mãi mà không rõ, vì vậy nàng dứt khoát hỏi ngay.

Hạ Thiên cảm thấy rất kỳ quái:

- Tôi có nói tôi hảo tâm sao? Tôi trị bệnh vì muốn lấy chị làm vật thí nghiệm để áp dụng một phương pháp mới, có chút nguy hiểm.

- Cậu lấy tôi làm vật thí nghiệm?

Ninh Khiết lập tức nổi giận, người này quả nhiên không ra gì.

- Tất nhiên là bắt chị làm vật thí nghiệm, chẳng lẽ tôi phải dùng vợ mình làm thí nghiệm sao?

Hạ Thiên ra vẻ đương nhiên.

- Cậu...Cậu...Sao cậu vô sỉ như vậy?

Ninh Khiết lập tức bị chọc giận, người này sao lại như vậy, muốn bắt người ta làm vật thí nghiệm mà hào hùng như vậy sao?

- Này, tôi vô sỉ sao? Như vậy cô cũng có lợi, cô sẽ hết cận, hai chân cũng hết thọt, sau đó cô có thể là đại mỹ nữ, nói không chừng may mắn còn được làm vợ tôi.

Hạ Thiên có chút bất mãn:

- Chuyện tốt như vậy, nào phải người nào cũng gặp được.

Ninh Khiết không còn gì để nói, người này đúng là không phải vô sỉ bình thường, nhưng nàng vẫn động tâm, ánh mắt nàng có thể tốt hẳn lên, chân của nàng có thể hết thọt sao

Chương 524 : Trị cận thị

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

- Cậu nói rõ một chút, có nguy hiểm, rốt cuộc là nguy hiểm gì?

Ninh Khiết có chút chần chừ, cuối cùng nàng cũng không nhịn được phải hỏi.

Ngày đó khi còn ở khu dân cư Hạ Thiên đã nói muốn chữa mắt cho Ninh Khiết, nhưng nàng từ chối, chẳng phải nàng không muốn chữa, chẳng qua nàng nghĩ rằng Hạ Thiên chỉ là loại lừa gạt. Nhưng bây giờ nàng đã biết Hạ Thiên thật sự là thần y, dù nàng cảm thấy hắn rất đáng giận nhưng hình như y thuật giỏi là sự thật, điều này không khỏi làm nàng động tâm.

Mười mấy năm qua Ninh Khiết luôn có khát vọng mình là một người bình thường hơn bất kỳ một ai khác, nàng hy vọng mình có thể nhìn thấy thế giới một cách rõ ràng, dù thế gian này đáng ghê tởm hay xinh đẹp thì nàng cũng có thể dùng mắt của mình chứ không muốn thông qua hai tròng thủy tinh.

Ninh Khiết càng hy vọng hai chân của mình trở nên bình thường, nàng thật ra cugnx khát vọng mặc một chiếc váy, xuất hiện trước mặt mọi người với vẻ xinh xắn đẹp đẽ. Nàng cũng hy vọng mình đi trên đường và có người quay đầu lại ngắm nhìn, không phải vì nàng cà thọt, mà vì nàng xinh đẹp.

- Không biết.

Đáp án của Hạ Thiên làm Ninh Khiết rất khó hiểu.

- Sao cậu không biết?

Ninh Khiết rất tức giận:

- Cậu không phải là thần y sao?

- Tôi biết thì sẽ chẳng cần chị làm vật thí nghiệm.

Hạ Thiên tức giận nói.

Ninh Khiết lập tức im lặng, bây giờ nàng phát hiện những gì Hạ Thiên nói ra là khá đúng, vấn đề là ở chỗ, hắn nói như vậy thì nàng còn dám tìm hắn chữa bệnh sao? Nếu không may bị hắn trị chết người, như vậy chẳng phải nàng sẽ thiệt thòi sao? Tuy bây giờ nàng đã rất không may, nhưng nàng cũng không muốn đi tìm chết.

Khi thấy Ninh Khiết lo lắng thì Hạ Thiên an ủi một câu:

- Này, thật ra chị không cần lo lắng, không nhất định sẽ gặp nguy hiểm, dù có nguy hiểm cũng sẽ không bết bát hơn tình cảnh lúc này của chị.

- Cậu nói thật sao?

Ninh Khiết nghe nói như vậy thì có chút động tâm, nhưgn trong lòng vẫn rất lo lắng.

- Tôi lừa chị có gì tốt? Nếu không phải ở thủ đô, ngoài vợ thì tôi có chút thân thuộc với chị, sợ rằng đã chẳng chọn chị làm vật thí nghiệm.

Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút bất mãn nhìn Ninh Khiết:

- Nếu có nguy hiểm thì chị cũng sẽ không chết, nếu không có nguy hiểm thì cô trở nên xinh đẹp, vài chục năm sau cũng không sinh bệnh.

- Thật sự tốt như vậy sao?

Ninh Khiết nói thầm một câu, nàng vẫn không tin, nhưng lúc này lại do dự.

- Này, nếu không trước tiên tôi chữa mắt cho chị trước, điều này không có nguy hiểm, chị thấy thế nào?

Hạ Thiên mở miệng hỏi.

- Điều này...Là thật sao?

Ninh Khiết có chút chần chừ.

- Sao chị dông dài như vậy?

Hạ Thiên cuối cùng cũng không nhịn được:

- Chị không muốn thì thôi, tôi đi tìm người khác.

Bây giờ Hạ Thiên rõ ràng đã kiên nhẫn hơn trước kia rất nhiều, nếu không phải hắn cảm thấy Ninh Khiết là một vật thí nghiệm rất tốt, hắn sẽ không kiên nhẫn như vậy. Nhưng dù là thế thì bây giờ tính kiên nhẫn của hắn cũng dần cạn sạch, vì vậy hắn nói xong thì đã muốn kéo Mộc Hàm bỏ đi.

- Chờ chút.

Ninh Khiết vội vàng hô một câu, khi thấy Hạ Thiên muốn đi thì nàng lập tức hạ quyết tâm, dù là thế nào thì nàng cũng đánh cuộc một lần.

- Làm gì vậy?

Hạ Thiên trừng mắt nhìn Ninh Khiết.

- Cậu...Trước tiên cậu chữa mắt cho tôi, tôi sẽ làm vật thí nghiệm cho cậu.

Ninh Khiết có chút do dự, cuối cùng nàng cũng nói ra yêu cầu của mình.

- Được!

Hạ Thiên lập tức đồng ý, trong lòng có chút bất mãn, người phụ nữ này đúng là phiền phức, đồng ý sớm hơn một chút không tốt hơn sao?

- Đúng rồi, Hạ Thiên, còn có một chuyện.

Ninh Khiết đột nhiên nhớ đến yêu cầu của ông chủ:

- Ông chủ của chúng tôi muốn cậu xem bệnh qua một lần, sau khi tôi làm vật thí nghiệm cho cậu, cậu phải đồng ý xem qua cho ông ấy mới được.

- Được rồi.

Hạ Thiên suy nghĩ rồi đồng ý, dù sao đối với hắn thì vật thí nghiệm này rất quan trọng, hắn phải thử nghiệm trên người Ninh Khiết mới dám áp dụng lên người vợ. Vì vấn đề an toàn của vợ, hắn xem bệnh cho vài người cũng chẳng sao.

- Được rồi, khi nào thì bắt đầu chữa bệnh?

Ninh Khiết hỏi, sau đó nàng chủ động đề nghị:

- Nếu không thì ngày mai nhé? Mai là cuối tuần, là ngày nghỉ.

- Ngay bây giờ, trước tiên tôi chữa mắt cho chị, sau đó đổi địa điểm trị chân cho chị.

Hạ Thiên rõ ràng không muốn đợi đến ngày mai, hắn lấy ra một cây ngân châm rồi nói với Ninh Khiết:

- Chị đừng nên cử động.

- À, được!

Ninh Khiết khẽ gật đầu, sau đó nàng đột nhiên cảm thấy trên da có chút đau đớn, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ, chẳng phải Hạ Thiên muốn chữa mắt cho mình à? Sao lại đâm kim lên đầu?

Đúng lúc này bên tai đã vang lên âm thanh của Hạ Thiên:

- Mắt của cô đã tốt rồi.

- Tốt rồi sao?

Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ, sau đó nàng cảm thấy choáng váng đầu óc, nàng vội vàng nói:

- Này, không phải cậu nói mắt tôi đã chữa xong sao? Thế nào lại chưa thấy rõ ràng lắm? Vẫn choáng váng đầu óc, cậu làm gì với đầu tôi?

- Ngốc quá, trên mặt còn đeo cặp kính một ngàn độ, tất nhiên là choáng đầu, không biết lấy kính xuống sao?

Hạ Thiên tức giận nói.

Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ, sau đó nàng lấy kính xuống, nàng phát hiện đầu không còn choáng váng, người và sự vật trước mặt rất rõ ràng. Nàng thấy bộ dạng không đẹp trai của Hạ Thiên, cũng có thể thấy được bà vợ cực kỳ xinh đẹp của hắn. Thế giới này đúng là không có thiên lý, phụ nữ đẹp sao cứ phải lấy loại đàn ông xấu xí như vậy?

- Được rồi, mắt của tôi đã tốt, đã thật sự rất tốt... ....

Ninh Khiết thì thào nói, sau đó nàng nhảy dựng lên rất hưng phấn:

- Đúng là quá tốt, quá tốt, cuối cùng đã hết cận...Á, đau quá... ....

Ninh Khiết vì quá hưng phấn nên vui quá hóa buồn, chân nàng đụng vào cạnh bàn, thiếu chút nữa làm nàng đau đến mức chảy nước mắt.

- Này, đừng nhảy nhót nữa, chúng ta mau tìm một chỗ thanh tịnh, tôi trị chân cho chị, sau đó chị muốn nhảy sao cũng được.

Hạ Thiên thúc giục có chút mất hứng.

- À, được, được, trước tiên tôi gọi điện thoại cho ông chủ đã.

Ninh Khiết còn đang đắm chìm trong hưng phấn, lúc này có lẽ nàng đã không hoài nghi lời nói của Hạ Thiên, vì vậy mới cầm điện thoại bấm số của Chương Cửu Kim.

Chương Cửu Kim nghe nói thần y đã đồng ý chữa bệnh cho mình, nhưng trước tiên phải chữa cho Ninh Khiết, tất nhiên hắn sẽ rất vui sướng, vì vậy cũng lập tức cho Ninh Khiết nghỉ. Lúc này dù Ninh Khiết muốn nghỉ nửa ngày hay nửa tháng đều có thể được.

- Điều này...Đi đâu bây giờ?

Sau khi cúp điện thoại thì Ninh Khiết hỏi Hạ Thiên:

- Nếu không đi đến nhà tôi, nơi đó rất thanh tịnh, bình thường cũng không ai đến quấy rầy

Chương 525 : Đừng nằm sấp.

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

- Tùy tiện thôi, dù sao cũng không quá lâu.

Hạ Thiên thuận miệng nói, hắn cũng không quan tâm đến vấn đề này, tuy hắn muốn tìm một địa điểm an toàn hơn nhưng đây là thủ đô, khó tìm được chỗ nào an toàn. Lúc này có Mộc Hàm ở bên cạnh, hẳn là cũng không có người quấy nhiễu hắn.

Ninh Khiết lập tức đưa Hạ Thiên và Mộc Hàm đi về nhà mình, thậm chí cũng không muốn ăn cơm trưa, tâm tình này của nàng ai cũng có thể hiểu được. Nàng đã vài chục năm làm người tàn tật, những khổ sở trong đó không cần tưởng tượng cũng có thể nghĩ ra được. Bây giờ nàng lại có cơ hội trở thành người bình thường, nàng, sao không vội?

Nếu như trước kia Ninh Khiết còn hoài nghi y thuật của Hạ Thiên, bây giờ nàng đã hoàn toàn tin tưởng. Những năm qua nàng liên tục tìm bác sĩ chữa hai mắt của mình, nhưng dù là khoa mắt cao cấp của bệnh viện thủ đô cũng không có bác sĩ nào có phương pháp gì ra hồn. Gần đây có một bác sĩ nói phẫu thuật sẽ khôi phục được chút thị lực cho nàng, nhưng nghe nói kết quả cũng không quá khả quan, hơn nữa còn nguy hiểm rất lớn.

Nhưng Hạ Thiên chỉ đâm lên đầu Ninh Khiết vài châm, nàng thậm chí còn chưa cảm nhận được chút đau đớn nào thái quá thì mắt đã tốt hơn hẳn, đã khôi phục lại như người bình thường, thậm chí có thể nói thị lực của nàng bây giờ còn tốt hơn những người khác. Ninh Khiết không phải kẻ ngu, dù Hạ Thiên mang đến cho nàng không ít phiền phức, dù hắn nói ra những lời làm nàng tức chết, dù nàng cảm thấy hắn rất đáng giận, nhưng nàng có thể xác định y thuật của người này là thật sự, mà lần này nàng gặp may mắn.

Ngay sau đó mọi người đã về đến căn hộ độc thân của Ninh Khiết, đóng cửa phòng, vào phòng ngủ, Hạ Thiên nói với Ninh Khiết:

- Cô nằm lên giường đi.

- À, được.

Ninh Khiết lập tức nằm lên giường không chút do dự.

Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Ninh Khiết một lúc lâu rồi nói thêm:

- Cô cởi quần áo ra.

- Được...Sao?

Ninh Khiết vô thức nói, nhưng một giây sau hắn đã kịp phản ứng:

- Cậu...Cậu nói tôi phải cởi quần áo sao?

- Đúng vậy, mặc quần áo sẽ ảnh hưởng, lần này tôi không quá nắm chắc, vì vậy tốt nhất phải cởi quần áo ra.

Hạ Thiên trả lời.

- Nhưng...Cởi nhiều ít thế nào?

Ninh Khiết chần chừ một chút rồi hỏi.

- Cởi hết ra đi.

Hạ Thiên không kịp nghĩ ngợi mà trả lời.

- Sao?

Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ:

- Đều...Đều cởi hết sao? Cậu..Cậu muốn nói là cởi sạch luôn à?

- Đúng vậy.

Hạ Thiên dùng ánh mắ bất mãn nhìn Ninh Khiết, người này không phải quá ngốc đấy chứ? Sao một chuyện đơn giản như vậy mà nói vài lần không hiểu?

Lần này Ninh Khiết bắt đầu có chút do dự, nàng lắp bắp hỏi:

- Không phải cởi đồ sao? Không cởi được không?

Muốn Ninh Khiết cởi sạch tất cả nằm trước mặt một người đàn ông, điều này nàng khó thể làm được. Phải biết rằng nàng chưa từng có bạn trai, cũng chưa từng cho bất kỳ bộ vị nào của mình bộc lộ ra ngoài. Thậm chí có thể nói dù là phụ nữ với nhau, trước nay được xem qua thân thể nàng chỉ có mẹ mà thôi.

- Cũng không phải không cởi không được, nhưng nếu chị không cởi, xảy ra vấn đề đừng oán trách tôi.

Hạ Thiên thật ra cũng không có ý muốn cởi đồ của Ninh Khiết.

Nhưng Hạ Thiên nói như vậy thật sự làm cho Ninh Khiết không thể không cởi đồ, nàng đã gặp qua nhiều chuyện không may trong đời, nàng hy vọng hai chân mình có thể khôi phục, nàng hy vọng mình có thể trở nên xinh đẹp.

- Cởi thì cởi.

Ninh Khiết khẽ cắn môi, dù sao đối phương cũng là bác sĩ, lõa lồ trước mặt bác sĩ cũng chẳng phải chuyện gì quá phận.

Nhưng Hạ Thiên này quá đáng giận, trong lòng Ninh Khiết không khỏi sinh ra một ý niệm, người này không phải cố ý bắt nàng cởi quần áo đấy chứ? Tuy nàng có thể lấy lý do Hạ Thiên là bác sĩ để an ủi mình, nhưng thực tế thì hắn dù sao cũng là một người đàn ông.

Ninh Khiết nhìn Mộc Hàm, sau đó nàng có ý nghĩ, nàng mở miệng nói:

- Muốn tôi cởi quần áo cũng được, nhưng phải có cô ấy ở bên cạnh.

- Tôi sẽ ở bên cạnh xem xét.

Mộc Hàm đón lời.

- Vợ của tôi đã đồng ý, chị cởi nhanh lên.

Hạ Thiên có chút mất kiên nhẫn, trong miệng còn thầm nói một câu:

- Dáng người không tốt, chị cho rằng tôi sẽ thích nhìn sao?

Ninh Khiết nghe nói như vậy thì chợt sinh ra xúc động muốn đánh chết Hạ Thiên, người này đúng là, chiếm tiện nghi thì không thể trộm mừng thầm sao? Chưa nói nàng cởi sạch trước mặt hắn, hơn nữa hắn còn ghét bỏ nàng mới đau.

Đồng thời còn có một vấn đề, Ninh Khiết chẳng phải chỉ có một khuyết điểm chân dài chân ngắn thôi sao? Nếu bỏ nó đi thì dáng người của nàng vẫn rất tốt.

Ninh Khiết tức giận thì tức giận nhưng vẫn không muốn đắc tội với tên khốn kia, người này thừa dịp chữa bệnh mà bắt nàng cởi sạch, đợi đến khi trị bệnh xong phải mắng vài câu cho hả giận.

Ninh Khiết cắn răng và bắt đầu cởi quần áo, nhưng nàng cơi được một nửa thì ngừng lại và nói với Hạ Thiên:

- Này, quay đầu lại.

- Tôi cũng không muốn xem.

Hạ Thiên bĩu môi, hắn dứt khoát quay đầu lại.

Lần này Ninh Khiết hoạt động rất nhanh, nàng nhanh chóng cởi tất cả quần áo trên người, sau đó nàng nằm ngay xuống giường, tư thế nằm sấp che đi những bộ vị mẫn cảm trước mắt Hạ Thiên.

- Chồng, được rồi.

Mộc Hàm khẽ nhắc nhở.

Hạ Thiên quay đầu, hắn nhanh chóng nhìn qua người Ninh Khiết, sau đó hắn thuận miệng nói:

- Dáng người cũng không tồi.

Ninh Khiết vốn rất xấu hổ, bây giờ nàng nghe Hạ Thiên nói như vậy thì vùi đầu vào trong chăn, cũng không dám nhìn Hạ Thiên. Bây giờ nàng chỉ mong sao quá trình trị liệu nhanh chóng kết thúc.

Nhưng lúc này Hạ Thiên lại nói:

- So ra vẫn kém xa vợ mình.

Ninh Khiết lập tức nổi giận, người này đúng là đáng giận không phải bình thường, nàng thừa nhận mình không bằng Mộc Hàm, nhưng đáng giá để nói như vậy sao? Hắn không thể nói thầm trong lòng được sao?

- Này, đừng nằm sấp, lập người lại.

Hạ Thiên lúc này mở miệng nói, hắn không nhịn được phải nhìn chằm chằm vào chỗ lồi ra của Ninh Khiết. Chỗ kia trắng nõn và cao ngạo, tuy không tính là đầy đặn nhưng nhìn qua vẫn có vẻ rất co dãn.

- Mình thật sự muốn giết người này.

Ninh Khiết thầm oán hận, người này sao lại lưu manh như vậy? Cái gì là đừng nằm sấp?

Nhưng tức thì tức, Ninh Khiết cũng không cưỡng ép mà dứt khoát lật người, nàng nằm ngửa trên giường nhưng hai tay lại che lấy ngực, bảo vệ cặp măng.

- Này, sao chị phiền phức như vậy? Lấy tay ra, tôi có thấy rõ thứ gì đâu?

Hạ Thiên dùng giọng mất vui nói.

- Cậu... ....

Ninh Khiết thật sự muốn nổi điên, người này rốt cuộc là muốn chữa bệnh hay xem thân thể của nàng.

Nhưng Ninh Khiết vừa nói được một chữ thì Hạ Thiên đã đâm một châm lên người nàng rất mất kiên nhẫn, sau đó Ninh Khiết cảm thấy hai tay mình tự động giãn ra, lúc này thân thể của nàng chợt hiện ra hoàn chỉnh trước mặt Hạ Thiên

Chương 526 : Nghịch thiên đệ tứ châm

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Ninh Khiết đang định nói gì đó thì Hạ Thiên lại nhắm mắt, ánh mắt của hắn đã khác biệt so với trước đó. Trước đó hắn sinh ra cho người ta cảm giác cợt nhả, khoảnh khắc này hắn mở mắt, ánnh mắt khác biệt quá lớn, rất nghiêm túc, trên người cũng bùng ra khí chất đặc biệt.

Vì vậy Ninh Khiết không nói thêm điều gì, cũng vì Hạ Thiên nhắm mắt nên lúc này nàng cũng không còn quá ngại ngùng, trong lòng cũng có chút yên ổn.

Khoảnh khắc này Mộc Hàm ở bên cạnh cũng cảm nhận được sự biến hóa của Hạ Thiên, nàng cảm giác thấy không khí lưu chuyển với tốc độ nhanh hơn, giống như trong phòng chợt sinh gió. Tất nhiên nàng biết thực tế cũng chẳng phải là gió, chẳng qua xung quanh người Hạ Thiên đang có những dòng chân khí liên tục xoay chuyển.

Mộc Hàm hiểu, Hạ Thiên đã chuẩn bị chữa bệnh cho Ninh Khiết, nhưng thực tế đến bây giờ Mộc Hàm cũng không ý thức được vì sao Hạ Thiên lại coi trọng lần chữa bệnh này như thế. Nàng không hỏi, Hạ Thiên không nói, nhưng nàng biết rõ hắn sở dĩ dùng Ninh Khiết làm thí nghiệm chính là sau đó phải thi châm cho Tiểu Yêu Tinh, để hai tay Tiểu Yêu Tinh trở nên lin hoạt hơn.

Đúng lúc này Hạ Thiên lấy ra hai cây ngân châm, hai tay đều cầm châm, hai tay vẫn để ở không trung giống như tâm tình lơ lửng.

Đối với Hạ Thiên thì lần này thử nghiệm với Ninh Khiết là rất quan trọng, không phải chỉ có liên quan đến Tiểu Yêu Tinh, thật ra còn liên quan đến Kiều Tiểu Kiều, cũng có liên hệ với thần tiên tỷ tỷ. Cũng vì vậy mà Hạ Thiên vì muốn Ninh Khiết đồng ý làm vật thí nghiệm đã tỏ ra đặc biệt kiên nhẫn.

Hạ Thiên muốn hai tay của Tiểu Yêu Tinh trở nên linh hoạt hơn thì rất đơn giản, hắn chỉ cần đâm vài châm lên tay nàng là được. nhưng biện pháp này chỉ là phần ngọn mà không đi vào cơ bản, thời gian càng dài thì sẽ càng tổn hại cho Tiểu Yêu Tinh, vì vậy Hạ Thiên muốn trị tận gốc, đó chính là nghịch thiên đệ tứ châm, tẩy tủy.

Khi Hạ Thiên dùng băng hỏa linh khí để dung hợp cương khí của Mị Nhi và âm hỏa của Tống Ngọc Mị thì công lực tăng tiến rất mạnh, có thể đến mức đã thi triển được nghịch thiên đệ tứ châm.

Căn cứ vào những gì được ghi lại trong Ngịch Thiên Bát Châm, nghịch thiên đệ tứ châm ó nhiệm vụ tẩy tủy, hoàn toàn thay đổi thể chất một người, để người ta thoát thai hoán cốt. Hạ Thiên tin, nếu những gì ghi lại là thật, hắn chỉ cần thi triển đệ tứ châm cho Tiểu Yêu Tinh, như vậy bản chất của nàng sẽ thay đổi, công năng cơ thể của nàng sẽ khác trước kia, hai tay cũng linh hoạt hơn, đồng thời thể lực còn mạnh hơn.

Nhưgn vấn đề lớn nhất chính là Hạ Thiên cũng không vững tin vào những gì được ghi lại, nếu xét thì ba châm trước có những công hiệu gì đều được ghi lại rất rõ, hơn nữa còn được Hạ Thiên chứng thực qua lúc hành động. Nhưng bắt đầu từ đệ tứ châm thì những công hiệu chưa từng được chứng thực, nếu xét nguyên nhân có lẽ cùng vì người học Ngịch Thiên Bát Châm chỉ thi triển được đệ tam châm. Thật ra điều này cũng là bình thường, nếu hắn không may mắn gặp được Liễu Mộng thì sợ rằng bây giờ cùng lắm là thi triển được nghịch thiên đệ tam châm, đệ tứ châm thì còn xa vời.

Hạ Thiên sẽ không muốn vợ mình gặp phải nguy hiểm, vì vậy hắn không muốn sử dụng nghịch thiên đệ tứ châm với công năng chưa được xác nhận lên vợ mình. Hắn không quen biết nhiều ở thủ đô, Ninh Khiết rõ ràng là một vật thí nghiệm tốt nhất.

Nếu đệ tứ châm xác nhận công hiệu, như vậy Hạ Thiên sẽ sử dụng trên người Tiểu Yêu Tinh và các bà vợ khác, đặc biệt là Kiều Tiểu Kiều phải sử dụng đệ tứ châm. Năm xưa nàng bị bệnh nặng, nàng được hắn chữa tốt từ trên núi, nhưng thể chất của Kiều Tiểu Kiều quá kém, dù đã trị hết bệnh nhưng thể chất căn bản vẫn không đổi, mãi đến bây giờ nàng vẫn còn rất yếu, nhưng nếu sử dụng đệ tứ châm tẩy tủy thì nàng nhất định sẽ tốt.

Hạ Thiên càng nhớ đến thần tiên tỷ tỷ, bây giờ nàng bị bệnh còn chưa xuống núi, nàng còn phải chờ đến khi hắn sử dụng được đệ ngũ châm, như vậy mới chữa tốt được. Thần tiên tỷ tỷ có nói, có lẽ đệ tứ châm cũng đã chữa tốt cho mình, Hạ Thiên không biết khi nào mới có thể sử dụng được đệ ngũ châm, nhưng nếu hắn có thể sử dụng đệ tứ châm không có tác dụng phụ, đến khi hắn về núi có thể chữa cho thần tiên tỷ tỷ. Hắn có thể dùng đệ tứ châm để tẩy tủy, như vậy dù thần tiên tỷ tỷ không tốt lên hẳn nhưng thân thể cũng tốt hơn một chút.

Quan trọng là, nếu đệ tứ châm không thể xác nhận công hiệu, nưh vậy Hạ Thiên sao có thể dùng đệ ngũ châm với thần tiên tỷ tỷ? Vì vậy dù là Tiểu Yêu Tinh, Kiều Tiểu Kiều hay các bà vợ khác, vì thần tiên tỷ tỷ, hắn phải nghiệm chứng công hiệu của đệ tứ châm.

Hạ Thiên chậm rãi thở ra, hắn mở hai mắt, sau đó hai tay đâm xuống cơ thể Ninh Khiết.

Hạ Thiên dùng hai tay thi châm, ngân châm liên tục đâm vào người Ninh Khiết, sau đó vì tốc độ quá nhanh lên không thể thấy được. Mộc Hàm ở bên cạnh chỉ thấy Hạ Thiên liên tục vận động, nhưng căn bản không nhìn ra động tác, tất nhiên nàng cũng không muốn nhìn cho rõ làm gì, lúc này nàng cần không cho ai đến quấy rầy Hạ Thiên.

Khoảnh khắc này Ninh Khiết chợt cảm thấy rất khó chịu, nàng cảm thấy có một luồng khí tức chợt nóng chợt lạnh tháo chạy trong người, luồng khí này đánh vào kinh mạch làm nàng mơ hồ sinh ra cảm giác đau. Lúc này khí tức kia càng lúc càng nhiều, điều này làm nàng cảm thấy khó chịu, nàng nhịn không được phải lên tiếng, nhưng không biết từ khi nào nàng đã không thể nói nên lời. Lúc này thân thể của nàng đã không thể nhúc nhích, nàng chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn cảm giác đau đớn, cảm giác này làm nàng khó chịu nhưng cũng không quá dữ dội, nàng vẫn có thể miễn cưỡng nhẫn nhịn được.

Thời gian trôi qua rất chậm, tóm lại đối với Ninh Khiết thì thời gian này là giày vò, không biết qua bao lâu, cảm giác đau đớn đã giảm bớt, kinh mạch không còn căng phồng đau đớn khó chịu, nàng không khỏi thở phào một hơi, trong lòng nghĩ rằng thí nghiệm sẽ sắp kết thúc.

Nhưng lúc này Ninh Khiết chợt cảm thấy khí lạnh phả vào mặt, ngay sau đó bao quanh người nàng, sau đó nàng cảm thấy khí lạnh rót qua da tiến vào trong cơ thể. Cuối cùng khí lạnh chạy như điên, khoảnh khắc này nàng cảm thấy mình như sắp bùng nổ, một luồng khí tức sợ hãi phóng lên đầu, chẳng lẽ đây là nguy hiểm sao

Chương 527 : Tẩy tủy

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Khoảnh khắc khi Ninh Khiết cảm nhận được nguy hiểm thì Hạ Thiên cũng cảm thấy không đúng, nhưng nếu so với Ninh Khiết thì hắn hiểu rõ tình huống hơn. Mười phút vừa rồi hắn đã liên tục đâm vài trăm lượt lên người Ninh Khiết, đáng lý ra tất cả cực kỳ thuận lợi, nhưng đúng lúc này hắn lại cảm giác được những luồng khí tức kỳ dị từ bốn phương tám hướng phóng đến.

Nhưng luồng khí tức này mát lạnh, cảm giác đầu tiên là rất ôn hòa, nhưng ngay sau đó Hạ Thiên phát hiện chúng cũng không ôn hòa như tưởng tượng. Tuy những luồng khí này không thể tiếp cận hắn nhưng hình như cũng không muốn tiép cận, chúng chỉ dùng tốc độ cực nhanh để ùa vào người Ninh Khiết.

Sau khi luồng khí kỳ dị kia tiến vào người Ninh Khiết thì lập tức vận hành với khí thế không thể nào ngăn cản được, sau đó Hạ Thiên phát hiện luồng khí tức kia có năng lượng thần kỳ, đang rửa sạch kinh mạch của Ninh Khiết, đang cải tạo thân thể nàng, thậm chí còn biến đổi cả cốt cách. Tóm lại luồng khí tức kỳ dị kia đang cải tạo cơ thể của Ninh Khiết.

Những dòng nước đen kịt từ trên làn da Ninh Khiết chảy ra ngoài, hơn nữa càng ngày càng nhiều, chỉ sau một lúc thì làn da vốn rất trắng của Ninh Khiết đã bị những dòng nước đen kia bao phủ. Lúc này nàng giống như mặc một bộ đồ den, thậm chí ngay cả gương mặt cũng đen nhẻm.

Mộc Hàm ở bên cạnh cũng trợn mắt há mồm, đây là có chuyện gì xảy ra? Điều này đúng là quá quỷ dị.

Nếu so sánh với sự ngạc nhiên của Mộc Hàm thì Hạ Thiên lại rất hưng phấn, trước đó hắn thấy có chút kỳ quái, vì sao hắn đâm nhiều châm, đã xong nghịch thiên tứ châm nhưng cơ thể Ninh Khiết không có phản ứng?

Bây giờ Hạ Thiên đã yên tâm, đây được coi là tẩy tủy, những thứ nước đen kịt này chính là tạp chất trong người Ninh Khiết, sau khi loại bỏ những thứ này thì tạp chất trong người Ninh Khiết sẽ hết, đây là một công hiệu của tẩy tủy.

Nhưng ngay sau đó Hạ Thiên lại không thể nào vui sướng được, hắn vẫn cắm hai cây châm lên người Ninh Khiết, hắn thông qua hai cây châm này có thể phóng ra băng hỏa linh khí để quan sát tình huống cơ thể của nàng. Sau hơn mười phút thì tất cả tạp chất trên người nàng đã bị thanh trừ sạch sẽ, thân thể cũng đã hoàn thành quá trình cải tạo, hai chân đã khôi phục lại cùng chiều dài. Đáng lý ra đợi trị liệu này phải kết thúc, nhưng vấn đề là những luồng khí kỳ dị kia vẫn liên tục tuôn vào người Ninh Khiết.

Sau khi Ninh Khiết được cải tạo cơ thể thì rõ ràng có thể chịu đựng được luồng khí tức này, nhưng Hạ Thiên phát hiện nàng cũng chỉ có giới hạn chịu đựng mà thôi, khí tuôn vào vẫn quá nhiều, kinh mạch sẽ khó thể dung nạp hết, chỉ sợ đến mức cực hạn sẽ nổ tung. Nếu hắn không nghĩ biện pháp thì thân thể vừa được cải tạo tốt của nàng sẽ không thể chống đỡ được.

Hạ Thiên còn đang suy nghĩ xem nên xử lý vấn đề thế nào thì những luồng khí kia giống như có lựa chọn riêng của mình, chúng nó thông qua hai cây ngâm châm và truyền vào trong người Hạ Thiên.

Biến hóa đột nhiên này làm Hạ Thiên lắp bắp kinh hoàng, hắn cũng không muốn bị những luồng khí kỳ dị kia phóng vào làm cho nổ tung, vì vậy hắn lập tức vận chuyển băng hỏa linh khí chống đỡ luồng khí lạnh kia.

Nhưng khi băng hỏa linh khí tiếp xúc với khí lạnh thì phát sinh tình cảnh mà Hạ Thiên chưa từng nghĩ ra, đó là băng hỏa linh khí và luồng khí kia dung hợp vào nhau. Lúc này Hạ Thiên cũng phát hiện luồng khí kia không phải là băng hỏa linh khí nhưng cũng không giống như chân khí bình thường, ngược lại chỉ có chút tính chất giống băng hỏa linh khí mà thôi, giống như cả hai đều có chung một nguồn vậy.

Hạ Thiên vừa thi triển nghịch thiên đệ tứ châm vốn rất tiêu hao băng hỏa linh khí, nhưng lúc này luồng khí tức kỳ dị dung hợp với băng hỏa linh khí, điều này hắn khó thể ngăn cản. Vì vậy hắn cứ để mặc luồng khí kỳ dị liên tục tràn vào người, bổ sung những băng hỏa linh khí đã tiêu hao.

Cứ như vậy mà những luồng khí kỳ dị kia lấy Ninh Khiết làm môi giới, dùng hai cây ngân châm là cầu nối để liên tục tiến vào trong người Hạ Thiên. Sau một phút, những luồng khí tiến vào trong người Hạ Thiên mới dần giảm bớt, mái đến hơn một phút sau đã không còn gì. Lúc này hắn không những bổ sung được những băng hỏa linh khí đã tiêu hao, hơn nữa chân khí còn tăng mạnh.

Hạ Thiên dò xét thân thể Ninh Khiết, hắn cảm thấy tất cả đều hoàn hảo, vi vậy hắn rút ngân châm ra, sau đó có chút sững sờ. Công hiệu của nghịch thiên đệ tứ châm quá rõ ràng, nhưng những luồng khí tức kia là thứ gì?

- Xong chưa?

Giọng nói bất an của Ninh Khiết chợt vang lên, nàng cảm thấy tình huống của mình bây giờ là rất tốt, chẳng qua trên người có chút nhớp nhúa và không thoải mái.

- À, được rồi, chị có thể tắm rửa là xong.

Hạ Thiên thuận miệng nói một câu rồi đi ra phòng ngủ.

- Chồng, cậu không sao chứ? Có cần nghỉ ngơi không?

Mộc Hàm đi sát theo sau lưng Hạ Thiên, nàng ân cần hỏi.

- Không có gì.

Hạ Thiên lắc đầu, sau đó hắn hỏi:

- Tiểu Yêu Tinh có điện thoại đến không?

Nếu là trước kia, Hạ Thiên mỗi lân sử dụng Ngịch Thiên Bát Châm thì sẽ phải nghỉ ngơi một này mới có thể tiếp tục thi châm. Nhưng lúc này sau khi hắn sử dụng nghịch thiên đệ tứ châm, chẳng những không có hao tổn, hơn nữa công lực còn tiến triển, vì vậy hắn có thể tiếp tục thi châm cho Tiểu Yêu Tinh.

- Vừa rồi sợ có người quấy rầy cậu nên tôi mới tắt máy.

Mộc Hàm lấy điện thoại ra rồi mở nguồn.

Mộc Hàm vừa mở máy của Hạ Thiên thì chưa đến ba giây sau đã có điện thoại, nàng xem dãy số và biết đó là Yêu Yêu.

- Chồng, Yêu Yêu gọi đến, anh nghe đi.

Mộc Hàm vội vàng đưa điện thoại cho Hạ Thiên.

Hạ Thiên nhận điện thoại, hắn nhấn nút nghe, âm thanh của Tiểu Yêu Tinh vang lên:

- Chồng, anh cuối cùng cũng mở máy, em đã thức dậy hơn một giờ rồi, anh đang ở đây, em đi tìm anh?

- Anh đang làm thí nghiệm, đang chuẩn bị đi, nếu không thì anh đi tìm em nhé?

Hạ Thiên cũng không muốn ở chỗ này, hắn muốn thi châm cho Tiểu Yêu Tinh, vì vậy chủ động đề nghị đi tìm nàng

Chương 528 : Người phụ nữ nấm mốc biến thành người đẹp

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

- Được, được.

Tiểu Yêu Tinh lập tức đồng ý, sau đó nàng lại hỏi:

- Đúng rồi, chồng, có phải anh đang ở cùng với chị Hàm không?

- Đúng vậy, sao em biết?

Hạ Thiên có chút kỳ quái, hắn giống như không nói cho nàng biết vấn đề này thì phải.

- Dù sao em cũng biết, chồng, vậy anh đến Yêu Tinh Biệt Uyển đi, chị Hàm biết nó ở đâu.

Tiểu Yêu Tinh nhanh chóng nói:

- Trước tiên em cúp máy trước, em cũng đến Yêu Tinh Biệt Uyển đây.

Tiểu Yêu Tinh hình như rất nôn nóng, nàng nói xong thì cúp điện thoại, Hạ Thiên quay đầu hỏi Mộc Hàm:

- Vợ, chị biết Yêu Tinh Biệt Uyển nằm ở đâu không?

- Yêu Tinh Biệt Uyển sao?

Mộc Hàm ngây người:

- Chồng, Yêu Yêu nói cậu đến Yêu Tinh Biệt Uyển sao?

- Đúng vậy, cô ấy nói chị biết nó ở đâu.

Hạ Thiên khẽ gật đầu.

Mộc Hàm gật đầu, trên mặt có biểu cảm kỳ quái:

- Tôi biết rõ chỗ đó, nơi đó là biệt thự của Yêu Yêu, nhưng...Chỗ đó có chút kỳ quái... ....

- Cái gì mà kỳ quái?

Hạ Thiên có chút hiếu kỳ, không phải chỉ là một căn nhà sao? Có gì mà kỳ quái?

- Nơi đó có hệ thống an toàn mà Yêu Yêu tự mình sắp đặt, cô ấy nói dù là một con muỗi cũng không thể bay vào, cô ấy cũng thật sự làm được điều này, dù có muỗi bay đến gần thì hệ thống cũng sẽ báo động.

Mộc Hàm có vẻ bất đắc dĩ:

- Trong nhà đều là hệ thống báo cảnh sát, lần đầu tiên tôi vào ngôi nhà đó, thiếu chút nữa đã bị những hệ thống báo động kia làm cho tan vỡ.

- Chúng ta đến đập nát hệ thống báo động kia là được.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

Mộc Hàm dở khóc dở cười, xem ra nàng phải điện thoại trước cho Yêu Yêu, để nàng nhanh chóng sửa đổi hệ thống, nếu không thì Yêu Tinh Biệt Uyển sẽ trở thành đống hoang tàn.

Mộc Hàm nghĩ đến điều này và điện thoại cho Tiểu Yêu Tinh, nhưng Tiểu Yêu Tinh nói hệ thống bảo vệ ở Yêu Tinh Biệt Uyển đã được thăng cấp, sẽ không báo động cho cảnh sát.

Mộc Hàm nghe nói như vậy cũng yên lòng, sau đó nàng nói với Hạ Thiên:

- Chồng, chúng ta đi qua.

Hạ Thiên tất nhiên sẽ không có ý kiến, hắn đứng dậy chuẩn bị ra ngoài.

Mộc Hàm lại ngĩh đến một chuyện, nàng nhìn vào phòng tắm rồi khẽ nói một câu:

- Chồng, có muốn nói với Ninh Khiết một tiếng không?

- Không cần, tôi không cũng không quá quen biết cô ta.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

- Cô ấy biết số điện thoại của cậu không?

Hạ Thiên suy nghĩ, sau đó hắn lắc đầu:

- Hình như không.

- Hay là để số điện thoại lại.

Mộc Hàm suy xét sự việc dù sao cũng chu đáo hơn, nàng đi đến gõ cửa phòng tắm:

- Ninh Khiết, chúng tôi đi trước, tôi để số điện thoại của chồng trên bàn, nếu cô có việc gì thì cứ điện thoại đến.

Bên trong không có ai trả lời, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy, Mộc Hàm cũng không nói gì, nàng chỉ tìm một tờ giấy ghi lại số điện thoại để trên mặt bàn, sau đó cùng Hạ Thiên bỏ đi.

... ....

Ninh Khiết trong phòng tắm thật sự nghe được những lời của Mộc Hàm, nhưng lúc này nàng không có tâm tình đáp lời, nàng đang đứng trước gương, vừa để nước tẩy rửa thân thể vừa ngơ ngác nhìn người trong gương, giống như nàng đang ở vào một trạng thái rất kỳ diệu.

Ninh Khiết nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ trong gương mà sinh ra cảm giác nằm mơ, gương mặt trong gương rất quen, dù là trước kia bị cận thì vẫn có bộ dạng như vậy. Nhưng làn da trắng trẻo và trơn bóng làm nàng sinh ra cảm giác lạ lẫm, trước đó tuy làn da của nàng là không tệ, nhưng nếu so sánh thì tuyệt đối là cách biệt một trời một vực.

Lúc này những lớp nước đen trên người Ninh Khiết được tẩy rửa, lộ ra làn da trắng nộn, một cặp chân mảnh khảnh rất đẹp, điều này làm nàng cảm thấy mình như sống trong mộng, đây là chân của mình sao?

Ninh Khiết vô thức di chuyển bước chân, người trong gương cũng đi lại, nhưng nàng phát hiện ra mình đi đứng cũng không quá quen thuộc. Khi một người bị cà thọt và hai chân được trở lại như thường, chắc chắn sẽ không biết cách đi thế nào cho phù hợp.

- Mình thật sự may mắn như vậy sao?

Ninh Khiết thì thào nói, chẳng lẽ vài chục năm qua nàng không may, bây giờ chính thức gặp may mắn?

Lúc này Ninh Khiết chẳng biết vì sao trong lòng không cực kỳ kích động và hưng phấn, nàng lại sinh ra cảm giác không yên và hoảng loạn, nàng lo lắng tất cả chỉ là giấc mộng, sau khi tỉnh mộng thì nàng sẽ vẫn là bộ dạng trước đó.

Dù Ninh Khiết đã cấu véo mình hơn vài cái, hơn nữa nàng cũng cảm thấy đau, điều này nói rõ nàng không mơ, đây là sự thật. Nhưng nàng vẫn luôn bất an, tất cả đến quá đột nhiên, cũng quá sức tưởng tượng.

Ninh Khiết ở trong nhà tắm cả giờ, cuối cùng nàng mới đi ra, tâm tình chậm rãi bình ổn trở lại. Nàng đi vào phòng ngủ tìm ra một chiếc váy, đây là một chiếc váy mà nàng rất thích nhưng chưa từng mặc, bây giờ nàng cuối cùng cũng được mặc lên người.

Ninh Khiết thay váy, nàng nhìn người phụ nữ xinh đẹp trong gương, nàng biết mình đã thực hiện được nguyện vọng, cuối cùng nàng không còn là một người phụ nữ nấm mốc, nàng đã là người đẹp chính thức.

Cả buổi chiều ninh khiết không rời khỏi nhà, nàng mặc váy đi qua đi lại trong phòng, thỉnh thoảng còn nhìn vào gương. Nếu lúc này có ai thấy thì sẽ cho rằng nàng là kẻ điên, nhưng đối với nàng thì đây là thời điểm để thích ứng với những biến đổi quá lớn.

Thời gian qua nhanh, đã đến sáu giờ, khi bụng sôi lên thì Ninh Khiết mới nhớ mình đên đi ăn thứ gì đó. Lúc này trong nhà nàng đã không còn gì để ăn, chỉ có thể ra ngoài ăn, nàng cầm lấy điện thoại lưu số của Hạ Thiên để lại, sau đó đứng lên chuẩn bị ra khỏi nhà.

Đúng lúc này điện thoại của Ninh Khiết chợt vang lên, khi thấy tên xuất hiện trên màn hình thì nàng không khỏi ngây người.

Người điện thoại đến cho nàng chính là Trương Đan, đây là bạn học thời đại học của nàng, ngoài ra Trương Đan còn là đồng hương, hai người đến từ một tỉnh. Thời đại học thì Ninh Khiết không có quan hệ tốt đẹp với các bạn học, vì nàng có quan hệ đồng hương với Trương Đan nên hai bên tương đối thân.

Thực tế thì trong lòng Ninh Khiết vẫn rất cảm kích Trương Đan, khi đó có một nam sinh nói xấu nàng, Trương Đan còn ra mặt giúp nàng mắng đối phương. Phải biết rằng đó là lần đầu tiên trong thời gian học đại học có người giúp nàng ra mặt.

Nhưng sau khi tốt nghiệp thì hai người cũng mất liên lạc, thậm chí Ninh Khiết còn không biết Trương Đan công tác ở đâu. Lúc này nàng đột nhiên nhận được điện thoại của Trương Đan, nàng cảm thấy rất bất ngờ.

- Alo, Trương Đan, mình là Ninh Khiết.

Ninh Khiết cuối cùng cũng nhận điện thoại

Chương 529 : Phóng viên báo giải trí.

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Này Ninh Khiết, bạn còn nhớ rõ mình sao? Tôi đã suýt nữa thì quên mất cậu, tốt nghiệp lâu như vậy mà bạn không điện thoại cho mình. Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh quen thuộc, Ninh Khiết nghe ra đó là giọng nói của Trương Đan, nhưng Trương Đan trách móc làm nàng cảm thấy có chút không thích ứng, vì thực thế hai người cũng không quen thân như vậy. Tất nhiên Ninh Khiết sẽ không nói mình không quá thân thiết với Trương Đan nên không điện thoại, nàng chỉ tìm cớ nói: - Vừa mới ra trường có được việc làm, có chút bận rộn, vì vậy cũng quên không liên lạc với bạn cũ.- Vậy cũng được, mình cũng như vậy, những tháng vừa qua rất bận, mỗi ngày về đến nhà đều đi ngủ ngay, nếu không cũng đã sớm điện thoại cho bạn. Trương Đan nhanh chóng nói, rõ ràng nàng cũng đang giải thích nguyên nhân vì sao trước đó không điện thoại cho Ninh Khiết. Còn nguyên nhân này có phải là thật hay không thì chỉ có một mình nàng biết mà thôi. Trương Đan cũng không đợi Ninh Khiết nói chuyện mà mở miệng nói: - Đúng rồi, Ninh Khiết, tối nay bạn có rãnh không, lát nữa chúng ta đi dùng cơm nhé? - Tối nay sao? Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ. - Đúng vậy, tối nay, bạn có hẹn rồi à? Trương Đan dùng giọng vui đùa nói. - Không có, tôi đang chuẩn bị ra ngoài dùng cơm. Ninh Khiết vội vàng nói, trong lòng thầm cười khổ, nàng thế này sao có thể đi ước hẹn? Nhưng một giây sau Ninh Khiết đã có phản ứng, không đúng, sao nàng không đi được chứ? Nàng đã không còn là cô gái cà thọt và chân dài chân ngắn Ninh Khiết kia nữa, bây giờ nàng là đại mỹ nữ Ninh Khiết. - Vậy cũng được, chúng ta cùng đi dùng cơm, tôi cũng chuẩn bị tan tầm đi dùng cơm, cũng vào đúng dịp cuối tuần, ngày mai chúng ta có thể cùng nhau đi dạo phố. Trương Đan nhanh chóng nói: - Quyết định như vậy nhé? Bạn phải nhanh lên, mình biết một nhà hàng tây rất ngon. Thời gian trước mình toàn dùng thức ăn nhanh, vì vậy mà không đầy đủ chất dinh dưỡng, đêm nay coi như bồi bổ cho mình. - Được rồi, cậu ở đâu? Ninh Khiết suy nghĩ rồi quyết định đi qua, dù sao nàng ở thủ đô cũng không có bạn bè, Trương Đan là bạn học và là đồng hương, dù sao vẫn là quan hệ tốt. - Bạn biết báo giải trí Kinh Hoa không? Nếu không biết thì bắt xe đến, đối diện tòa soạn chính là nhà hàng Rose, mình sẽ đợi bạn ở bên trong. Trương Đan nói. - Được rồi, tôi sẽ đến ngay. Ninh Khiết đồng ý, nàng cũng không biết báo giải trí Kinh Hoa ở đâu, nhưng theo lời nói của Trương Đan thì chỉ cần bắt xe nói địa chỉ là được.- Vậy thì được, lát nữa gặp lại. Trương Đan nhanh chóng cúp điện thoại. Ninh Khiết hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng nàng cũng mở cửa bước ra ngoài. Ninh Khiết đứng bên đường bắt taxi mà cảm giác được có rất nhiều nam nữ đi qua không khỏi quay đầu nhìn mình. Nàng biết lúc này người khác nhìn không phải vì mình quá xấu, căn bản là đã quá đẹp. Vài phút sau Ninh Khiết bắt được taxi, lại mất mười phút đi xe, sau đó nàng mới đến nhà hàng Rose. Lúc này nhà hàng cũng không có nhiều khách, Ninh Khiết nhìn lướt qua, nàng thấy có một cô gái xinh đẹp đang ngồi một mình trong góc. Cô gái này cắt tóc ngắn, cách ăn mặc cũng rất thoải mái, áo sơ mi quần jean, nhưng lúc này cô gái không chú ý đến Ninh Khiết, vì nàng đang bận rộn với chiếc điện thoại. Ninh Khiết đi về phía cô gái, nàng hô lên một tiếng: - Trương Đan. - Ninh Khiết, bạn đã đến rồi à... .... Cô gái nhìn về phía Ninh Khiết, sau đó chính thức trợn mắt há mồm: - Chị, chị...Chị là Ninh Khiết sao? Cô gái này chính là Trương Đan, nàng nghe ra giọng nói của Ninh Khiết, nhưng khi nàng ngẩng đầu lên nhìn thì không thể nào liên hệ người phụ nữ xinh đẹp trước mắt và Ninh Khiết năm xưa. Trong ấn tượng của Trương Đan thì Ninh Khiết luôn đeo kính, trong ấn tượng của nàng thì Ninh Khiết không mặc váy, trong ấn tượng của nàng thì Ninh Khiết đi cà thọt. Bây giờ đại mỹ nữ trước mắt có giọng nói của Ninh Khiết nhưng không đeo kiếng, mặc váy, hơn nữa còn có cặp chân dài xinh đẹp làm người ta ghen ghét. - Trương Đan, bạn không nhận ra mình sao? Ninh Khiết dùng giọng bất đắc dĩ nói, lúc này nàng đã lo lắng đến một vấn đề, số ít người mà nàng quen biết trước đó gặp mặt có nhận ra mình không? - Bạn...Bạn thật sự là Ninh Khiết sao? Trương Đan dùng ánh mắt khó tin nhìn Ninh Khiết, nàng nhìn chằm chằm vào gương mặt Ninh Khiết, cuối cùng mới xác định đây đúng là Ninh Khiết. Không riêng gì giọng nói thuộc về Ninh Khiết, gương mặt cũng không có biến đổi quá lớn, nhưng làn da thì khác biệt quá rõ rệt. Trước kia Ninh Khiết đeo kính, bây giờ không dùng kính, gương mặt có thể nói là tuyệt đẹp, ít nhất cũng làm cho Trương Đan phải ghen ghét. Ninh Khiết ngồi xuống, Trương Đan không thể chờ được mà phải hỏi: - Này, Ninh Khiết, mắt và chân của bạn có chuyện gì xảy ra? Còn làn da của bạn nữa, sao lại trở nên tốt như vậy? Trước kia da của cậu đã rất đẹp nhưng cũng chỉ như mình mà thôi, bây giờ làn da của cậu sợ rằng còn hơn hẳn An Khả Khả. - Gần đây mình gặp được một thần y. Ninh Khiết có chút chần chừ rồi nói. - Thần y sao? Trương Đan vội vàng nói: - Thần y Hạ Thiên sao? Bạn thật sự quên biết với hắn sao? Những lời đồn trên mạng là thật à? Nói vậy thì cậu thật sự là bạn của Hạ thần y à? Ninh Khiết hơi sững sờ: - Trương Đan, bạn cũng biết những chuyện này sao? - Sao không biết được? Trương Đan nhanh chóng nói: - Mình bây giờ là phóng viên của báo giải trí, tin tức lớn như thế sao không biết cho được. - Vậy bạn tìm mình có liên quan đến Hạ Thiên kia không? Ninh Khiết không nhịn được phải hỏi. - Ninh Khiết, chúng ta là đồng hương, mình cũng không gạt bạn, thật sự có chút quan hệ. Trước đó mình đã được thấy chuyện về thần y trên internet, sau đó đọc bài nói về cậu, mình thấy sau khi tốt nghiệp thì hai bên chưa liên lạc cho nhau, vì vậy mới điện thoại cho bạn. Trương Đan cũng sảng khoái thừa nhận: - Nhưng mình cũng không muốn phỏng vấn anh ta, chúng tôi là báo giải trí, anh ta là thần y, cũng không phải nhân vật giải trí. - Bạn không muốn phỏng vấn anh ta là tốt. Ninh Khiết khẽ thở ra: - Hôm nay không biết có bao nhiêu người điện thoại cho tôi, bây giờ tôi nghĩ muốn đổi số điện thoại khác. - May mà bạn không đổi, nếu bạn đổi số thì mình cũng chẳng biết sẽ tìm bạn thế nào. Trương Đan nói, sau đó nàng nhanh chóng chuyển đề tài đến vấn đề quan tâm: - Này, Ninh Khiết, bạn còn chưa nói với mình, mắt và chân của bạn có phải Hạ Thiên thần y kia chữa tốt không? Bạn thật sự là bạn của thần y sao? Trương Đan dừng lại một chút rồi bổ sung: - Nếu bạn thật sự là bạn gái của Hạ thần y, như vậy bạn phải nổ lực lên, tình địch của bạn là Mộc Hàm, người này rất

Chương 529 : Phóng viên báo giải trí.

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Này Ninh Khiết, bạn còn nhớ rõ mình sao? Tôi đã suýt nữa thì quên mất cậu, tốt nghiệp lâu như vậy mà bạn không điện thoại cho mình. Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh quen thuộc, Ninh Khiết nghe ra đó là giọng nói của Trương Đan, nhưng Trương Đan trách móc làm nàng cảm thấy có chút không thích ứng, vì thực thế hai người cũng không quen thân như vậy. Tất nhiên Ninh Khiết sẽ không nói mình không quá thân thiết với Trương Đan nên không điện thoại, nàng chỉ tìm cớ nói: - Vừa mới ra trường có được việc làm, có chút bận rộn, vì vậy cũng quên không liên lạc với bạn cũ.- Vậy cũng được, mình cũng như vậy, những tháng vừa qua rất bận, mỗi ngày về đến nhà đều đi ngủ ngay, nếu không cũng đã sớm điện thoại cho bạn. Trương Đan nhanh chóng nói, rõ ràng nàng cũng đang giải thích nguyên nhân vì sao trước đó không điện thoại cho Ninh Khiết. Còn nguyên nhân này có phải là thật hay không thì chỉ có một mình nàng biết mà thôi. Trương Đan cũng không đợi Ninh Khiết nói chuyện mà mở miệng nói: - Đúng rồi, Ninh Khiết, tối nay bạn có rãnh không, lát nữa chúng ta đi dùng cơm nhé? - Tối nay sao? Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ. - Đúng vậy, tối nay, bạn có hẹn rồi à? Trương Đan dùng giọng vui đùa nói. - Không có, tôi đang chuẩn bị ra ngoài dùng cơm. Ninh Khiết vội vàng nói, trong lòng thầm cười khổ, nàng thế này sao có thể đi ước hẹn? Nhưng một giây sau Ninh Khiết đã có phản ứng, không đúng, sao nàng không đi được chứ? Nàng đã không còn là cô gái cà thọt và chân dài chân ngắn Ninh Khiết kia nữa, bây giờ nàng là đại mỹ nữ Ninh Khiết. - Vậy cũng được, chúng ta cùng đi dùng cơm, tôi cũng chuẩn bị tan tầm đi dùng cơm, cũng vào đúng dịp cuối tuần, ngày mai chúng ta có thể cùng nhau đi dạo phố. Trương Đan nhanh chóng nói: - Quyết định như vậy nhé? Bạn phải nhanh lên, mình biết một nhà hàng tây rất ngon. Thời gian trước mình toàn dùng thức ăn nhanh, vì vậy mà không đầy đủ chất dinh dưỡng, đêm nay coi như bồi bổ cho mình. - Được rồi, cậu ở đâu? Ninh Khiết suy nghĩ rồi quyết định đi qua, dù sao nàng ở thủ đô cũng không có bạn bè, Trương Đan là bạn học và là đồng hương, dù sao vẫn là quan hệ tốt. - Bạn biết báo giải trí Kinh Hoa không? Nếu không biết thì bắt xe đến, đối diện tòa soạn chính là nhà hàng Rose, mình sẽ đợi bạn ở bên trong. Trương Đan nói. - Được rồi, tôi sẽ đến ngay. Ninh Khiết đồng ý, nàng cũng không biết báo giải trí Kinh Hoa ở đâu, nhưng theo lời nói của Trương Đan thì chỉ cần bắt xe nói địa chỉ là được.- Vậy thì được, lát nữa gặp lại. Trương Đan nhanh chóng cúp điện thoại. Ninh Khiết hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng nàng cũng mở cửa bước ra ngoài. Ninh Khiết đứng bên đường bắt taxi mà cảm giác được có rất nhiều nam nữ đi qua không khỏi quay đầu nhìn mình. Nàng biết lúc này người khác nhìn không phải vì mình quá xấu, căn bản là đã quá đẹp. Vài phút sau Ninh Khiết bắt được taxi, lại mất mười phút đi xe, sau đó nàng mới đến nhà hàng Rose. Lúc này nhà hàng cũng không có nhiều khách, Ninh Khiết nhìn lướt qua, nàng thấy có một cô gái xinh đẹp đang ngồi một mình trong góc. Cô gái này cắt tóc ngắn, cách ăn mặc cũng rất thoải mái, áo sơ mi quần jean, nhưng lúc này cô gái không chú ý đến Ninh Khiết, vì nàng đang bận rộn với chiếc điện thoại. Ninh Khiết đi về phía cô gái, nàng hô lên một tiếng: - Trương Đan. - Ninh Khiết, bạn đã đến rồi à... .... Cô gái nhìn về phía Ninh Khiết, sau đó chính thức trợn mắt há mồm: - Chị, chị...Chị là Ninh Khiết sao? Cô gái này chính là Trương Đan, nàng nghe ra giọng nói của Ninh Khiết, nhưng khi nàng ngẩng đầu lên nhìn thì không thể nào liên hệ người phụ nữ xinh đẹp trước mắt và Ninh Khiết năm xưa. Trong ấn tượng của Trương Đan thì Ninh Khiết luôn đeo kính, trong ấn tượng của nàng thì Ninh Khiết không mặc váy, trong ấn tượng của nàng thì Ninh Khiết đi cà thọt. Bây giờ đại mỹ nữ trước mắt có giọng nói của Ninh Khiết nhưng không đeo kiếng, mặc váy, hơn nữa còn có cặp chân dài xinh đẹp làm người ta ghen ghét. - Trương Đan, bạn không nhận ra mình sao? Ninh Khiết dùng giọng bất đắc dĩ nói, lúc này nàng đã lo lắng đến một vấn đề, số ít người mà nàng quen biết trước đó gặp mặt có nhận ra mình không? - Bạn...Bạn thật sự là Ninh Khiết sao? Trương Đan dùng ánh mắt khó tin nhìn Ninh Khiết, nàng nhìn chằm chằm vào gương mặt Ninh Khiết, cuối cùng mới xác định đây đúng là Ninh Khiết. Không riêng gì giọng nói thuộc về Ninh Khiết, gương mặt cũng không có biến đổi quá lớn, nhưng làn da thì khác biệt quá rõ rệt. Trước kia Ninh Khiết đeo kính, bây giờ không dùng kính, gương mặt có thể nói là tuyệt đẹp, ít nhất cũng làm cho Trương Đan phải ghen ghét. Ninh Khiết ngồi xuống, Trương Đan không thể chờ được mà phải hỏi: - Này, Ninh Khiết, mắt và chân của bạn có chuyện gì xảy ra? Còn làn da của bạn nữa, sao lại trở nên tốt như vậy? Trước kia da của cậu đã rất đẹp nhưng cũng chỉ như mình mà thôi, bây giờ làn da của cậu sợ rằng còn hơn hẳn An Khả Khả. - Gần đây mình gặp được một thần y. Ninh Khiết có chút chần chừ rồi nói. - Thần y sao? Trương Đan vội vàng nói: - Thần y Hạ Thiên sao? Bạn thật sự quên biết với hắn sao? Những lời đồn trên mạng là thật à? Nói vậy thì cậu thật sự là bạn của Hạ thần y à? Ninh Khiết hơi sững sờ: - Trương Đan, bạn cũng biết những chuyện này sao? - Sao không biết được? Trương Đan nhanh chóng nói: - Mình bây giờ là phóng viên của báo giải trí, tin tức lớn như thế sao không biết cho được. - Vậy bạn tìm mình có liên quan đến Hạ Thiên kia không? Ninh Khiết không nhịn được phải hỏi. - Ninh Khiết, chúng ta là đồng hương, mình cũng không gạt bạn, thật sự có chút quan hệ. Trước đó mình đã được thấy chuyện về thần y trên internet, sau đó đọc bài nói về cậu, mình thấy sau khi tốt nghiệp thì hai bên chưa liên lạc cho nhau, vì vậy mới điện thoại cho bạn. Trương Đan cũng sảng khoái thừa nhận: - Nhưng mình cũng không muốn phỏng vấn anh ta, chúng tôi là báo giải trí, anh ta là thần y, cũng không phải nhân vật giải trí. - Bạn không muốn phỏng vấn anh ta là tốt. Ninh Khiết khẽ thở ra: - Hôm nay không biết có bao nhiêu người điện thoại cho tôi, bây giờ tôi nghĩ muốn đổi số điện thoại khác. - May mà bạn không đổi, nếu bạn đổi số thì mình cũng chẳng biết sẽ tìm bạn thế nào. Trương Đan nói, sau đó nàng nhanh chóng chuyển đề tài đến vấn đề quan tâm: - Này, Ninh Khiết, bạn còn chưa nói với mình, mắt và chân của bạn có phải Hạ Thiên thần y kia chữa tốt không? Bạn thật sự là bạn của thần y sao? Trương Đan dừng lại một chút rồi bổ sung: - Nếu bạn thật sự là bạn gái của Hạ thần y, như vậy bạn phải nổ lực lên, tình địch của bạn là Mộc Hàm, người này rất

Chương 529: Phóng viên báo giải trí

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Này Ninh Khiết, bạn còn nhớ rõ mình sao?

Tôi đã suýt nữa thì quên mất cậu, tốt nghiệp lâu như vậy mà bạn không điện thoại cho mình.

Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh quen thuộc, Ninh Khiết nghe ra đó là giọng nói của Trương Đan, nhưng Trương Đan trách móc làm nàng cảm thấy có chút không thích ứng, vì thực thế hai người cũng không quen thân như vậy.

Tất nhiên Ninh Khiết sẽ không nói mình không quá thân thiết với Trương Đan nên không điện thoại, nàng chỉ tìm cớ nói:

- Vừa mới ra trường có được việc làm, có chút bận rộn, vì vậy cũng quên không liên lạc với bạn cũ.

- Vậy cũng được, mình cũng như vậy, những tháng vừa qua rất bận, mỗi ngày về đến nhà đều đi ngủ ngay, nếu không cũng đã sớm điện thoại cho bạn. Trương Đan nhanh chóng nói, rõ ràng nàng cũng đang giải thích nguyên nhân vì sao trước đó không điện thoại cho Ninh Khiết. Còn nguyên nhân này có phải là thật hay không thì chỉ có một mình nàng biết mà thôi.

Trương Đan cũng không đợi Ninh Khiết nói chuyện mà mở miệng nói:

- Đúng rồi, Ninh Khiết, tối nay bạn có rãnh không, lát nữa chúng ta đi dùng cơm nhé?

- Tối nay sao? Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ.

- Đúng vậy, tối nay, bạn có hẹn rồi à?

Trương Đan dùng giọng vui đùa nói.

- Không có, tôi đang chuẩn bị ra ngoài dùng cơm. Ninh Khiết vội vàng nói, trong lòng thầm cười khổ, nàng thế này sao có thể đi ước hẹn? Nhưng một giây sau Ninh Khiết đã có phản ứng, không đúng, sao nàng không đi được chứ? Nàng đã không còn là cô gái cà thọt và chân dài chân ngắn Ninh Khiết kia nữa, bây giờ nàng là đại mỹ nữ Ninh Khiết.

- Vậy cũng được, chúng ta cùng đi dùng cơm, tôi cũng chuẩn bị tan tầm đi dùng cơm, cũng vào đúng dịp cuối tuần, ngày mai chúng ta có thể cùng nhau đi dạo phố.

Trương Đan nhanh chóng nói:

- Quyết định như vậy nhé? Bạn phải nhanh lên, mình biết một nhà hàng tây rất ngon.

Thời gian trước mình toàn dùng thức ăn nhanh, vì vậy mà không đầy đủ chất dinh dưỡng, đêm nay coi như bồi bổ cho mình.

- Được rồi, cậu ở đâu? Ninh Khiết suy nghĩ rồi quyết định đi qua, dù sao nàng ở thủ đô cũng không có bạn bè, Trương Đan là bạn học và là đồng hương, dù sao vẫn là quan hệ tốt.

- Bạn biết báo giải trí Kinh Hoa không? Nếu không biết thì bắt xe đến, đối diện tòa soạn chính là nhà hàng Rose, mình sẽ đợi bạn ở bên trong. Trương Đan nói.

- Được rồi, tôi sẽ đến ngay. Ninh Khiết đồng ý, nàng cũng không biết báo giải trí Kinh Hoa ở đâu, nhưng theo lời nói của Trương Đan thì chỉ cần bắt xe nói địa chỉ là được.

- Vậy thì được, lát nữa gặp lại.

Trương Đan nhanh chóng cúp điện thoại. Ninh Khiết hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng nàng cũng mở cửa bước ra ngoài.

Ninh Khiết đứng bên đường bắt taxi mà cảm giác được có rất nhiều nam nữ đi qua không khỏi quay đầu nhìn mình. Nàng biết lúc này người khác nhìn không phải vì mình quá xấu, căn bản là đã quá đẹp. Vài phút sau Ninh Khiết bắt được taxi, lại mất mười phút đi xe, sau đó nàng mới đến nhà hàng Rose.

Lúc này nhà hàng cũng không có nhiều khách, Ninh Khiết nhìn lướt qua, nàng thấy có một cô gái xinh đẹp đang ngồi một mình trong góc. Cô gái này cắt tóc ngắn, cách ăn mặc cũng rất thoải mái, áo sơ mi quần jean, nhưng lúc này cô gái không chú ý đến Ninh Khiết, vì nàng đang bận rộn với chiếc điện thoại.

Ninh Khiết đi về phía cô gái, nàng hô lên một tiếng:

- Trương Đan.

- Ninh Khiết, bạn đã đến rồi à... .... Cô gái nhìn về phía Ninh Khiết, sau đó chính thức trợn mắt há mồm:

- Chị, chị...Chị là Ninh Khiết sao? Cô gái này chính là Trương Đan, nàng nghe ra giọng nói của Ninh Khiết, nhưng khi nàng ngẩng đầu lên nhìn thì không thể nào liên hệ người phụ nữ xinh đẹp trước mắt và Ninh Khiết năm xưa.

Trong ấn tượng của Trương Đan thì Ninh Khiết luôn đeo kính, trong ấn tượng của nàng thì Ninh Khiết không mặc váy, trong ấn tượng của nàng thì Ninh Khiết đi cà thọt. Bây giờ đại mỹ nữ trước mắt có giọng nói của Ninh Khiết nhưng không đeo kiếng, mặc váy, hơn nữa còn có cặp chân dài xinh đẹp làm người ta ghen ghét.

- Trương Đan, bạn không nhận ra mình sao?

Ninh Khiết dùng giọng bất đắc dĩ nói, lúc này nàng đã lo lắng đến một vấn đề, số ít người mà nàng quen biết trước đó gặp mặt có nhận ra mình không?

- Bạn...Bạn thật sự là Ninh Khiết sao?

Trương Đan dùng ánh mắt khó tin nhìn Ninh Khiết, nàng nhìn chằm chằm vào gương mặt Ninh Khiết, cuối cùng mới xác định đây đúng là Ninh Khiết. Không riêng gì giọng nói thuộc về Ninh Khiết, gương mặt cũng không có biến đổi quá lớn, nhưng làn da thì khác biệt quá rõ rệt.

Trước kia Ninh Khiết đeo kính, bây giờ không dùng kính, gương mặt có thể nói là tuyệt đẹp, ít nhất cũng làm cho Trương Đan phải ghen ghét. Ninh Khiết ngồi xuống, Trương Đan không thể chờ được mà phải hỏi:

- Này, Ninh Khiết, mắt và chân của bạn có chuyện gì xảy ra? Còn làn da của bạn nữa, sao lại trở nên tốt như vậy? Trước kia da của cậu đã rất đẹp nhưng cũng chỉ như mình mà thôi, bây giờ làn da của cậu sợ rằng còn hơn hẳn An Khả Khả.

- Gần đây mình gặp được một thần y. Ninh Khiết có chút chần chừ rồi nói.

- Thần y sao?

Trương Đan vội vàng nói:

- Thần y Hạ Thiên sao? Bạn thật sự quên biết với hắn sao? Những lời đồn trên mạng là thật à? Nói vậy thì cậu thật sự là bạn của Hạ thần y à?

Ninh Khiết hơi sững sờ:

- Trương Đan, bạn cũng biết những chuyện này sao?

- Sao không biết được?

Trương Đan nhanh chóng nói:

- Mình bây giờ là phóng viên của báo giải trí, tin tức lớn như thế sao không biết cho được.

- Vậy bạn tìm mình có liên quan đến Hạ Thiên kia không? Ninh Khiết không nhịn được phải hỏi.

- Ninh Khiết, chúng ta là đồng hương, mình cũng không gạt bạn, thật sự có chút quan hệ.

Trước đó mình đã được thấy chuyện về thần y trên internet, sau đó đọc bài nói về cậu, mình thấy sau khi tốt nghiệp thì hai bên chưa liên lạc cho nhau, vì vậy mới điện thoại cho bạn.

Trương Đan cũng sảng khoái thừa nhận:

- Nhưng mình cũng không muốn phỏng vấn anh ta, chúng tôi là báo giải trí, anh ta là thần y, cũng không phải nhân vật giải trí.

- Bạn không muốn phỏng vấn anh ta là tốt.

Ninh Khiết khẽ thở ra:

- Hôm nay không biết có bao nhiêu người điện thoại cho tôi, bây giờ tôi nghĩ muốn đổi số điện thoại khác.

- May mà bạn không đổi, nếu bạn đổi số thì mình cũng chẳng biết sẽ tìm bạn thế nào.

Trương Đan nói, sau đó nàng nhanh chóng chuyển đề tài đến vấn đề quan tâm:

- Này, Ninh Khiết, bạn còn chưa nói với mình, mắt và chân của bạn có phải Hạ Thiên thần y kia chữa tốt không? Bạn thật sự là bạn của thần y sao?

Trương Đan dừng lại một chút rồi bổ sung:

- Nếu bạn thật sự là bạn gái của Hạ thần y, như vậy bạn phải nổ lực lên, tình địch của bạn là Mộc Hàm, người này rất

Chương 530: Phụ nữ cũng phải có tiền

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

- Đừng nghe những người kia nói bậy, mình nào phải bạn gái của cậu ấy? Cô gái Mộc Hàm mà bạn nói mình cũng đã được gặp, cô gấy rất đẹp, dáng người cũng quá tốt, khí chất cũng tuyệt vời.

Ninh Khiết có vẻ không thể làm gì được:

- Nhưng hai mắt và chân của mình quả thật được cậu ấy chữa trị.

- Thật sự là Hạ Thiên chữa trị sao?

Trương Đan cảm khái:

- Nói thật, trước khi gặp bạn thì mình luôn có hoài nghi với Hạ thần y, nhưng bây giờ mình đã hoàn toàn tin, tình huống của bạn thì người khác không hiểu rõ nhưng mình lại biết rõ, này, Ninh Khiết, anh ta dùng mất bao lâu mới chữa xong cho bạn?

- Trương Đan, nếu mình nói trước trưa nay mình vẫn còn là cô gái cận thị và cà thọt như trước, bạn có tin không?

Ninh Khiết không trực tiếp trả lời mà hỏi lại một câu.

Trương Đan chợt ngẩn ngơ, vài chục giây sau nàng mới thì thào nói:

- Bây giờ mình mới biết cái gì gọi là kỳ tích.

- Đúng vậy, có lẽ đây là kỳ tích của đời mình.

Ninh Khiết có chút cảm khái, sau vài chục năm làm người phụ nữ xấu xí xui xẻo, bây giờ vận may đột nhiên đổ ập xuống, điều này làm nàng không khỏi sinh ra cảm giác kỳ quái.

- Đúng là kỳ tích.

Trương Đan nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp của Ninh Khiết, nàng nói bằng giọng hâm mộ:

- Này Ninh Khiết, bây giờ với bộ dạng này cậu cũng dư sức có thể cạnh tranh với Mộc Hàm, không bằng cướp anh ta làm bạn trai đi. Đừng nghĩ Mộc Hàm đẹp mà xem nhẹ mình, mình nói với bạn, đàn ông đều có mới nới cũ, bạn có cơ hội thắng rất lớn.

- Trương Đan, bạn cũng đừng nói bậy, mình so ra kém xa Mộc Hàm, hơn nữa Hạ Thiên cũng không có hứng thú với mình. Đừng nghĩ cậu ta chữa bệnh mà nghĩ rằng đó là người tốt, tên kia rất đáng hận, mình hận không thể đập chết hắn.

Ninh Khiết nói đến Hạ Thiên thì lập tức nổi giận, nàng không tự giác đến lúc đối phương chữa bệnh cho mình, lúc đó nàng phải cởi sạch, hơn nữa hắn còn chỉ trỏ với cơ thể của nàng. Tóm lại dù Hạ Thiên có ơn rất lớn với nàng, thậm chí có thể nói là tạo ra cho nàng cuộc đời mới, nhưng bây giờ nàng vẫn không cảm kích hắn, nàng cảm thấy hắn rất đáng giận, quá đáng giận.

- Này, Ninh Khiết, xem ra bạn có mâu thuẫn với Hạ thần y, nhưng dù sao anh ta cũng chữa bệnh cho bạn, mình cảm thấy anh ta phải thích bạn, hơn nữa mình cũng thấy cảm giác của bạn với hắn là...Ờ, là yêu hận... ....

Trương Đan hình như rất có hứng thú với chuyện tình cảm giữa Ninh Khiết và Hạ Thiên.

Ninh Khiết cuối cùng cũng không nhịn được phải cắt đứt lời Trương Đan:

- Đừng nói mò, tóm lại mình và tên kia là không thể đến với nhau được.

Ninh Khiết sợ Trương Đan lại tiếp tục nói, nàng lập tức di chuyển chủ đề:

- Này Trương Đan, bạn đừng nói đến mình nữa, bạn thế nào rồi? Sao không mời bạn trai đi dùng cơm?

Ninh Khiết và Trương Đan là bạn học, đẹp trai nhất khoa báo chí là bạn trai của Trương Đan, vì vậy Ninh Khiết mới hỏi như vậy.

- Đừng nói về anh ta nữa, mình và anh ta đã chia tay rồi.

Vẻ mặt Trương Đan có chút mất tự nhiên.

- Sao?

Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ:

- Hai người chia tay rồi à? Trước đó tình cảm tốt đẹp lắm mà?

Nhớ năm xưa Trương Đan và người kia yêu nhau rất nồng thắm, mãi đến năm thứ tư, trước khi tốt nghiệp Ninh Khiết vẫn thấy tình cảm giữa hai người kia là rất tốt. Bây giờ nàng nghe nói bọn họ đã chia tay, điều này tất nhiên làm nàng kinh ngạc, vì chẳng bao lâu trước đó nàng còn đang hâm mộ bọn họ.

- Cái gì mà cảm tình, tất cả chỉ là giả dối, bây giờ hắn đã đi cùng Đổng Yến rồi.

Khóe miệng Trương Đan lộ ra nụ cười khổ.

- Sao?

Lúc này Ninh Khiết càng giật mình:

- Là Đổng Yến trong lớp chúng ta sao?

Phải biết rằng trước nay Ninh Khiết luôn làm người ta sinh ra cảm giác rất xấu, nhưng nếu nói đến chữ xấu thì nàng còn thua cả Đổng Yến. Nếu nói một cách nghiêm khắc thì Ninh Khiết trước kia chỉ là tàn tật mà thôi, mà Đổng Yến kia mới thật sự là xấu, hơn nữa còn béo núc, dung mạo hay dáng người là một trời một vực với Trương Đan, thậm chí so sánh tài hoa cũng cách biệt.

- Không phải Đổng Yến kia thì là ai?

Trong giọng nói của Trương Đan có chút hương vị trào phúng:

- Trước đó mình cảm thấy Đổng Yến kia vừa xấu vừa ngốc, nhưng bây giờ mới biết thật ra người ta không ngốc, mình mới là kẻ ngốc, không công cho người ta chơi đùa bốn năm, cuối cùng thành công dã tràng... ....

Ninh Khiết khó thể tin:

- Nhưng, điều này...Điều này đúng là quá... ....

- Bạn cảm thấy quá sức khó tưởng phải không?

Trương Đan lắc đầu:

- Thật ra sự việc rất đơn giản, Đổng Yến là người thủ đô, nhà có nhiều tiền, tất cả lợi nhuận đều để lại cho nàng, mình còn nghe nói tên kia và Đổng Yến đã sang Hàn Quốc rồi.

- Đi Hàn Quốc làm gì?

Ninh Khiết không kịp phản ứng.

- Phẫu thuật thẫm mĩ.

Giọng điệu của Trương Đan có chút khinh thường, đồng thời cũng có chút bất đắc dĩ:

- Ninh Khiết, mình xem như nhìn thấu, bây giờ xã hội này không riêng gì đàn ông phải có tiền, ngay cả phụ nữ cũng phải có tiền. Đàn ông không tiền sẽ chẳng lấ được người phụ nữ mình mong muốn, mà người phụ nữ không tiền cũng chẳng tìm được đàn ông mình thích, vì vậy chúng ta nên thừa dịp đang còn trẻ mà kiếm chút tiền cho sau này.

Trong lòng Ninh Khiết chợt sinh ra cảm giác khác biệt, nàng không ngờ cặp tình nhân nàng hâm mộ bao nhiêu năm lại chia tay chỉ vì tiền. Tuy nàng vẫn muốn làm tài nữ, nàng cũng thích tiền, nhưng đến bây giờ nàng vẫn cảm thấy trên đời có nhiều thứ quan trọng hơn tiền, tình cảm chính là một thứ trong số đó.

- Thôi bỏ, không nói đến vấn đề này nữa, trước tiên ăn cái gì đã, bạn ăn gì?

Tâm tình của Trương Đan không được tốt, tình cảm tốt đẹp bốn năm phải chia cắt vì một người phụ nữ xấu xí nhiều tiền, tất nhiên sẽ chẳng ai cảm thấy tốt đẹp.

- Bò bít tết, chín bảy phần.

Ninh Khiết suy nghĩ rồi nói, nàng rất ít khi ăn cơm tây, trong ấn tượng thì nàng cũng chỉ ăn bò bít tết một lần, cảm thấy hương vị khá ngon, vì vậy bây giờ nàng tiếp tục gọi.

Trương Đan gọi nhân viên phục vụ, nàng gọi hai phần bò bít tết, sau đó chuyển chủ đề:

- Đúng rồi, Ninh Khiết, bây giờ bạn làm thiết kế thời trang sao?

- Đúng vậy, bạn cũng biết đấy, trước đó mình bị tật chân, mắt cũng không tốt, vì vậy không đâu nhận mình làm phóng viên.

Ninh Khiết khẽ gật đầu:

- Nhưng thiết kế thời trang cũng không tệ, tiền lương cũng vừa đủ, mình cũng thích thiết kế.

- Thích là tốt rồi, thật ra mình cũng không thích công việc bây giờ, cả ngày chỉ biết đi săn tin, cảm giác rất chán ghét.

Trương Đan thở dài:

- Thật ra làm thiết kế thời trang cũng tốt, mình đã thấy những bộ trang phục của các ngôi sao, mỗi bộ quần áo cả triệu bạc, rõ ràng là quá lời.

Trương Đan vừa chưa nói dứt lời thì bên cạnh vang lên một âm thanh:

- Ủa, Trương Đan, em dùng cơm ở đây sao

Chương 531 : Không nể tình

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Mở miệng là một người đàn ông hơn hai mươi, bộ dạng không tệ, có chút đẹp trai, mặc một bộ đồ hàng hiệu, nhìn khắp toàn thân cũng thấy đều là hàng xa xỉ. Tất nhiên nếu so sánh thì hàng xa xỉ phẩm nhất chính là người đẹp mà tên kia đang khoác tay.

Người đẹp này rất cao, hình như còn cao hơn cả tên đàn ông, dáng người tương đối khá, hơn nữa cũng chú trọng cách ăn mặc, cổ trắng nõn, trên đó là một sợi dây chuyền mặt kim cương, hơn nữa mặt kim cương lại chìm vào giữa rãnh ngực, có chút dụ hoặc.

Khi thấy cặp nam nữ này thì Trương Đan vội vàng đứng lên chào:

- Chào giám đốc Lương, chào Kỳ Kỳ tiểu thư.

Kỳ Kỳ tiểu thư kia không thèm nhìn Trương Đan, rõ ràng không thèm quan tâm đến Trương Đan. Nhưng giám đốc Lương kia thì ngược lại, trên mặt là nụ cười, bộ dạng khá hòa ái:

- Trương Đan, em ngồi đi, không cần khách khí, anh và Kỳ Kỳ vừa ăn xong và chuẩn bị ra ngoài, khi thấy em ngồi đây mới nhân tiện đến chào hỏi.

Giám đốc Lương vừa nói vừa dùng ánh mắt tùy ý nhìn Ninh Khiết ngồi đối diện với Trương Đan, ánh mắt hắn lập tức sáng lên:

- Trương Đan, đây là bạn của em sao?

- Giám đốc Lương, đây là bạn học và cũn là đồng hương của em, là Ninh Khiết.

Trương Đan vội vàn giới thiệu hai bên với nhau:

- Ninh Khiết, đây là tổng biên tập của tòa soạn chúng tôi.

- Thì ra là Ninh Khiết tiểu thư, chào em, anh là Lương Dũng, là tổng biên tập báo giả trí Kinh Hoa.

Lương Dũng nhiệt tình chào hỏi Ninh Khiết, đồng thời hắn còn vươn tay muón bắt tay Ninh Khiết.

Đúng lúc này giọng điệu mất hứng của Kỳ Kỳ tiểu thư chợt vang lên:

- Lương thiếu gia, người ta vội vàng trở về có chút chuyện, đi mau thôi.

Lương Dũng vừa đưa tay ra đã phải rụt về, sau đó hắn dùng giọng lưu luyến nói với Ninh Khiết:

- Ninh tiểu thư, lần sau gặp lại.

Lương Dũng kéo Kỳ Kỳ tiểu thư rời khỏi nhà hàng tây, Trương Đan cuối cùng cũng thở dài:

- Nguy hiểm thật.

Ninh Khiết có chút buồn bực:

- Cái gì nguy hiểm?

- Chính là giám đốc Lương kia, hình như anh ta vừa ý bạn, nếu không phải Kỳ Kỳ kéo đi, sợ rằng bạn sẽ gặp phải phiền toái lớn.

Trương Đan khẽ nói.

Ninh Khiết chợt ngây người, nàng có chút hoài nghi:

- Không đến mức như vậy chứ?

- Cái gì mà không đến mức như vậy? Mình đã nói với bạn, Lương Dũng chính là tổng biên tập, nghe nói tất cả những nhân viên tòa soạn đều đã lên giường với hắn.

Vẻ mặt Trương Đan có chút cổ quái:

- À, khi mình vừa đến làm thì hắn cũng chú ý, nhưng không bao lâu sau hắn đã nhìn sang Kỳ Kỳ, vì vậy mình mới thoát khỏi số kiếp.

Trương Đan dừng lại rồi bổ sung một câu:

- Kỳ Kỳ kia cũng có chút tư sắc, vài tháng qua Lương Dũng chủ yếu leo lên người cô ta, nhưng mình xem ra tên kia đã chơi chán rồi, bây giờ muốn thay người mới. Lúc này bộ dạng và vẻ đẹp của cậu ăn đứt Kỳ Kỳ, vì vậy hắn để ý đến cậu cũng là điều đương nhiên.

- Hắn không phải tổng biên tập à?

Ninh Khiết buồn bực:

- Dù như vậy cũng không quá sợ hắn như vậy chứ?

- Người này cũng không đơn giản chỉ là tổng biên tập, thật ra đó chỉ là một chức vụ mà thôi, thực tế hắn là ông chủ tòa soạn.

Trương Đan rõ ràng biết khá chi tiết về Lương Dũng:

- Mình nghe nói Lương Dũng rất có bối cảnh ở thủ đô, tên này hình như là một trong số tứ thiếu gia thủ đô, nghe nói phụ nữ hắn vừa ý đều phải lên giường.

- Hai vị tiểu thư, đây là bít tết của mọi người.

Nhân viên phục vụ lúc này cũng đưa thức ăn lên.

- Được rồi, ăn đi, mặc kệ tên Lương Dũng kia, dù sao hắn cũng đã đi rồi, sau này mình cũng sẽ không đưa bạn đến tòa soạn này nữa.

Trương Đan mở miệng nói.

Ninh Khiết tất nhiên cầu còn chưa được với vấn đề này, Lương Dũng là tứ thiếu gia thủ đô gì đó cũng được, đối với nàng thì chẳng có quan hệ gì.

Trương Đan và Ninh Khiết vừa ăn vừa trò chuyện, khi các nàng ăn xong bữa tối và đi ra nhà hàng tây thì đã tối, đèn đường đã được thắp sáng.

- Trương Đan, Ninh tiểu thư.

Một âm thanh chợt truyền vào trong tai hai người.

Trương Đan nghe được âm thanh này mà vẻ mặt chợt biến đổi, nàng quay đầu nhìn Ninh Khiết, rõ ràng chuyện xấu đã đến.

- Giám đốc Lương, trùng hợp vậy sao?

Trương Đan chủ động đi đến nói, trong lòng chỉ mong sao đây là trùng hợp ngẫu nhiên, nếu không thì phiền phức lớn.

Nhưng Trương Đan cũng không quá sợ hãi, đúng lúc này Lương Dũng nói:

- Trương Đan, đây cũng không phải là trùng hợp, anh đang ở đây chờ hai em.

Lương Dũng không đợi Trương Đan nói chuyện mà đi về phía Ninh Khiết:

- Ninh tiểu thư, có thích đi dạo một vòng không? Xe của tôi ở bên kia.

Lương Dũng chỉ về phía ven đường, chỗ đó là một chiếc Lamborghini phong cách thể thao. Không thể nghi ngờ đây là một thủ đoạn tán gái của Lương Dũng, chỉ cần có chiếc Lamborghini này cũng đã có thể chở nhiều em chạy thẳng lên giường.

Nhưng Ninh Khiết không có hứng thú với những thứ này, đặc biệt là Trương Đan vừa rồi đã nói về Lương Dũng, nàng càng không có hứng thú với hắn. Tuy nàng muốn làm một tài nữ nhưng còn là xữ nữ, chỉ số thông minh của nàng rất cao, nàng không muốn cho tên khốn nạn này chơi bời, cuối cùng chưa nói đến vấn đề thương tâm, sợ rằng cũng chẳng thu hoạch được gì.

- Xấu hổ quá, giám đốc Lương, tôi mệt rồi, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi.

Ninh Khiết cắt đứt lời Lương Dũng.

- Ninh tiểu thư, bây giờ còn chưa đến tám giờ, cũng không nên về ngủ sớm như vậy chứ?

Lương Dũng có hơi sững sờ, hắn không ngờ có người phụ nữ từ chối Lamborghini của mình:

- Thật ra tôi cảm thấy điều kiện của Ninh tiểu thư rất tốt, tòa soạn của chúng tôi đang làm một đặc san và cảm thấy tiểu thư rất phù hợp để lên trang bìa, Ninh tiểu thư rất thích hợp với chúng tôi, chúng ta có thể thương lượng hợp tác... ....

Đây tất nhiên là chiêu thức thứ hai của Lương Dũng, không thích xe à? Không sao? Có mấy người không thích làm ngôi sao? Là người mẫu trang bìa một tạp chí cũng coi là ngôi sao rồi.

- Giám đốc Lương, tôi không có hứng thú với người mẫu.

Đáng tiếc là Ninh Khiết vẫn không mắc mưu, nàng đi đến bên đường vẫy vẫy tay:

- Taxi!

Một chiếc taxi dừng lại, Ninh Khiết chào Trương Đan một tiếng, sau đó nàng kéo cửa taxi chuẩn bị bước lên xe.

Vẻ mặt Lương Dũng chợt biến đổi, chỉ là một sinh viên vừa tốt nghiệp vài tháng mà không nể mặt hắn sao? Hắn muốn một người phụ nữ mà không làm ăn gì được, sau này sự việc truyền ra ngoài, hắn còn mặt mũi gì nữa?

- Ninh tiểu thư, em cũng không nên chẳng nể mặt như vậy chứ?

Lương Dũng nhanh chóng đi đến giữ tay Ninh Khiết, hắn không cho nàng lên xe.

- Anh buông tay tôi ra.

Ninh Khiết lập tức nôn nóng, nàng vung tay, đột nhiên một luồng khí tức quái dị phóng ra, Lương Dũng cảm nhận được một luồng lực lượng mạnh mẽ phóng đến, sau đó hắn bị Ninh Khiết hất văng lên.

- Ầm!

Một âm thanh khá lớn vang lên, Lương Dũng nện mạng lên chiếc Lamborghini, máu rơi đầy mặt, hắn lập tức hôn mê

Chương 532 : Vẫn là người phụ nữ nấm mốc

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

- Á!

Bốn phía chợt vang lên tiếng hô kinh hoàng, Ninh Khiết lại hoàn toàn choáng váng.

Sao có thể như vậy? Nàng chỉ hất tay mà thôi, sao người ta có thể bay lên? Hơn nữa còn bay quá cao và rơi xuống đầu rơi máu chảy? Từ khi nào nàng trở nên mạnh mẽ như vậy? Không thể, nhất định là không thể, đây chỉ là ảo giác, nhất định là ảo giác. Nàng biết bây giờ mình đang nằm mơ, đúng vậy, là nằm mơ, nàng biết mình sẽ không đột nhiên trở nên xinh đẹp như vậy, chỉ có nằm mơ mới có nhiều sự việc phát sinh như vừa rồi.

Trương Đan ở bên cạnh cũng trợn mắt há mồm nhưng cũng phục hồi tinh thần lại trước Ninh Khiết, nàng kéo tay Ninh Khiết:

- Ninh Khiết, ngây ra đó làm gì? Mau gọi xe cứu thương.

- Gọi xe cứu thương sao?

Ninh Khiết chợt ngây ngốc:

- Gọi xe cứu thương làm gì?

- Tất nhiên là cứu người, nhanh lên, hắn sẽ chết mất, cậu sẽ phải ngồi tù bây giờ.

Trương Đan vội vàng nói, có thể thấy nàng rất quan tâm đến cô bạn học và là đồng hương của mình.

- Sao lại chết? Đây là giấc mơ, trong mơ làm gì có ai chết? Tỉnh sẽ xong thôi.

Ninh Khiết vẫn ra vẻ hồ đồ.

- Đây không phải nằm mơ.

Trương Đan lập tức chóng mặt:

- Thôi khỏi, để mình gọi xe cứu thương.

Trương Đan tranh thủ gọi xe cứu thương, sau đó suy nghĩ thế nào lại báo cảnh sát. Thầm nghĩ phải để Ninh Khiết tự thú, nếu không Lương Dũng chết thật thì nàng sẽ bị khép tội nhẹ hơn.

- Đây không phải mơ sao?

Ninh Khiết nhìn Trương Đan, nàng không còn ngây ngốc mà bộ dạng giống như muốn khóc.

- Đúng vậy, không phải là mơ, chị hai à, chị không biết nhéo mình thử sao?

Trương Đan không biết nói gì hơn:

- Bạn đừng choáng váng, mau nghĩ biện pháp đi, bạn có người quen không? Có quen luật sư không? Nếu có thì tranh thủ điện thoại, để bọn họ đến hỗ trợ. Bây giờ cậu đã gây ra đại họa có biết không? Không hiểu sao cậu lại trở nên khỏe mạnh như vậy?

Ninh Khiết đã chảy nước mắt, nàng cũng không biết mình tại sao lại có sức mạnh như vậy, trước đó nàng cũng đâu có như thế.

- Ninh Khiết, đừng ngây ra đó nữa, rốt cuộc bạn có bạn bè gì không? Bạn phải biết rằng lúc này bạn đã đánh bị thương Lương Dũng, người ta có quyền có thế, bạn sẽ gặp phiền phức lớn.

Trương Đan thấy Ninh Khiết vẫn ngây ngốc thì không khỏi lo lắng:

- Nếu hắn không chế thì còn khá tốt, nếu hắn chết thật, dù bạn không chết thì cũng ngồi tù cả đời.

- Tôi nào có bạn bè gì?

Ninh Khiết xoa mắt, lời nói rất cay đắng. Rốt cuộc nàng cũng hiểu vạn may của mình đã không đến, nàng tuy biến thành người đẹp, nhưng nàng vẫn là một người phụ nữ nấm mốc, nàng chỉ đến ăn một bữa cơm với bạn nhưng lại dẫn đến tai họa.

Ninh Khiết nghĩ đến khoảng thời gian sau mình phải ngồi tù mà trong lòng không khỏi cực kỳ sợ hãi, nàng nghe nói về nhiều chuyện xấu trong nhà giam, nghe nói người đẹp vào nhà giam sẽ rất thê thảm. Chẳng lẽ nàng trở nên hấp dẫn hơn thì không phải là may mắn, mà chỉ làm cho cuộc sống của mình thêm thảm hại?

- Đúng rồi, Ninh Khiết, mau gọi điện cho thần y của bạn.

Trương Đan chợt nhớ ra:

- Không phải anh ta rất lợi hại sao? Mau kêu anh ta đến chữa trị cho Lương Dũng, như vậy Lương Dũng sẽ không sao, bạn sẽ không phải ngồi tù. Lương Dũng kia có ý với bạn, đến lúc đó nhiều lắm cũng có cớ hắn uy hiếp bạn, bạn chỉ nhận chút thiệt thòi mà thôi, dù sao cũng không phải ngồi tù.

- Phải vậy không?

Ninh Khiết cũng không có gì kiến nào khác:

- Nhưng...Nếu Lương Dũng không có việc gì, mình sẽ không phải bị hắn... ....

- Ôi dào, dù sao lên giường cũng còn sướng hơn ngồi tù, hơn nữa chưa chắc sẽ là như vậy, chúng ta đi một bước xem một bước, chỉ cần hắn còn sống là dễ thương lượng, nếu hắn chết thì xong luôn.

Trương Đan có chút lo lắng:

- Tóm lại bạn nhanh chóng điện thoại cho Hạ thần y, trước tiên cứu sống người, những chuyện khác từ từ nói sau cũng không muộn.

- Được rồi, mình sẽ điện thoại cho cậu ta.

Ninh Khiết lúc này có chút đần độn, đầu óc cũng không còn linh hoạt. Nàng thấy Trương Đan nói có vẻ rất có lý, vì vậy quyết định nghe theo.

Ninh Khiết lấy điện thoại ra và tìm được số của Hạ Thiên, nàng lập tức gọi đi.

Nhưng bên trong lại vang lên một âm thanh ngọt ngào:

- Số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được... .....

Ninh Khiết không từ bỏ ý định mà gọi hai lần, nhưng đáng tiếc là máy vẫn tắt, cuối cùng nàng chỉ biết đặt điện thoại xuống, vẻ mặt ngây ngốc.

- Sao vậy?

Trương Đan cảm thấy tình huống không đúng, nàng mở miệng hỏi.

- Điện thoại không liên lạc được.

Ninh Khiết chảy cả nước mắt, chẳng lẽ ông trời tuyệt tình với nàng như vậy sao?

Trương Đan cũng không còn cách nào khác, đúng lúc này tiếng còi cảnh sát và xe cứu thương đồng thời vang lên.

... ....

Yêu Tinh Biệt Uyển thật ra cũng chỉ là một ngôi biệt thự mà thôi, diện tích kiến trúc biệt thự cũng không lớn nhưng không gian cũng không nhỏ, vì xung quanh biệt thự còn có một mảnh đất trống, trên những mảnh đất trống này Yêu Yêu lắp đặt rất nhiều hệ thống phòng hộ, vì vậy mà biệt thự này trở thành nơi mà muỗi cũng khó thể bay vào.

Sau vài lần thăng cấp thì hệ thống báo động ở Yêu Tinh Biệt Uyển cũng tương đối tiên tiến, nếu đưa vào hệ thống số liệu về một người nào đó, sau đó người này dù có hành động thế nào cũng sẽ không có vấn đề, giống như hệ thống phòng hộ căn bản là không tồn tại.

Vì Yêu Yêu đã đưa một vài thông tin của Hạ Thiên vào hệ thống, hơn nữa Mộc Hàm cũng đã sớm nằm trong hệ thống, vì vậy khi Hạ Thiên và Mộc Hàm vào trong Yêu Tinh Biệt Uyển thì cũng không có vấn đề gì. Tất nhiên Hạ Thiên cũng sẽ không cảm thấy ngôi nhà này có thứ gì kỳ quái, còn Mộc Hàm cũng thật sự thở phào một hơi, nàng cũng không muốn Hạ Thiên tấn công hệ thống phòng hộ.

Biệt thự có ba tầng, tầng một là phòng khách và nhà tắm, lầu hai là phòng ngủ, còn lầu ba, tất cả đều là phòng làm việc của Tiểu Yêu Tinh. Lúc này tất cả lầu ba đều được làm cho thông thoáng, nhìn qua có vẻ giống như một đại sảnh, khắp nơi đều là máy móc giống như máy itnsh nhưng cũng không quá giống, nghe nói đây là dàn máy chủ của Tiểu Yêu Tinh, công năng rất mạnh, tất nhiên Hạ Thiên cũng không biết gì về vấn đề này.

Trên sân thượng là một bể bơi, tất nhiên theo lời nói của Tiểu Yêu Tinh thì đây cũng là một bộ phận của hệ thống phòng hộ, nếu không có kẻ thù thì đây sẽ là bể bơi, nếu có người xâm lấn thì bể bơi sẽ là một vũ khí siêu cấp.

Tóm lại Tiểu Yêu Tinh cho rằng Yêu Tinh Biệt Uyển này chính là nơi an toàn nhất, dù có tấn công bằng tên lửa thì hệ thống phòng hộ cũng có thể ngăn chặn. Còn có phải thật sự an toàn hay không thì chẳng ai biết rõ, vì chưa có ai tấn công vào nơi đây, ngược lại thì ruồi bọ lại bị tiêu diệt khá nhiều

Chương 533 : Cải tạo Tiểu Yêu Tinh

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

Chồng, chồng, mau đến giúp tay của em trở nên linh hoạt hơn, đợi đến khi trở nên linh hoạt hơn, em sẽ khiêu chiến với Nick và Firebird, sẽ xử lý bọn họ.

Tiểu Yêu Tinh xem như đã đưa Hạ Thiên đi dạo một vòng quanh Yêu Tinh Biệt Uyển, để cho hắn quen thuộc hoàn cảnh, sau đó bắt đầu nói Hạ Thiên thi châm.

Hạ Thiên dùng giọng hiếu kỳ hỏi một câu:

- Nick và Firebird là ai?

- Bọn họ xếp theo thứ tự là hacker hạng nhất và hạng hai thế giới.

Mộc Hàm ở bên cạnh trả lời Hạ Thiên:

- Nick là thứ nhất, Firebird là thứ hai, Yêu Yêu là thứ ba. Thật ra Nick và Firebird cũng chỉ là danh hiệu, thân phận chân chính của bọn họ cũng không ai biết rõ. Ví dụ như Yêu Yêu có danh hiệu là Tiểu Yêu Tinh, những người biết thân phận của Yêu Yêu là rất ít.

- À, hacker sao?

Hạ Thiên lập tức mất hứng thú, nếu là người thường thì hắn còn có thể giúp Tiểu Yêu Tinh đánh cho một trận, nhưng hắn bó tay với hacker, chỉ có thể để cho Tiểu Yêu Tinh tự mình đi giải quyết mà thôi.

Vì vậy Hạ Thiên nói với Tiểu Yêu Tinh:

- Đi thôi, vào phòng ngủ, anh giúp em thi châm, sau đó hai tay của em sẽ linh hoạt hơn, đến lúc đó em tha hồ mà đi thu phục hacker. Em là vợ anh, sao có thể xếp thứ ba được, nhất định phải là đệ nhất... ....

- Hì hì, chồng nói quá đúng, Tiểu Yêu Tinh em sao có thể xếp thứ ba? Phải là thứ nhất mới đúng.

Yêu Yêu rất thừa nhận lời nói của Hạ Thiên, sau đó nàng kéo Hạ Thiên lên lầu hai:

- Đi thôi, chồng, mau giúp em thi châm.

Mộc Hàm cũng không nhịn được phải hỏi một câu:

- Chồng, trước đó cậu vừa thi châm cho Ninh Khiết, bây giờ lại thi châm nữa sao? Hay để ngày mai, không cần làm ngay.

- Vợ yên tâm, không có gì đâu, trước tiên thi châm ch Tiểu Yêu Tinh, sau đó còn thi châm cho chị.

Hạ Thiên lúc này rất tin tưởng, trước kia hắn thi triển Ngịch Thiên Bát Châm thì cần có thời gian nghỉ ngơi nhưng bây giờ thì khác, hắn chẳng những không tiêu hao sức lực, ngược lại còn tăng công lực, như vậy liên tục thi châm cũng không có vấn đề.

Mộc Hàm thấy Hạ Thiên nói như vậy cũng không còn gì để nói, nàng đã tận mắt nhìn thấy tình cảnh Hạ Thiên thi châm cho Ninh Khiết, tất nhiên biết rõ Hạ Thiên thi châm sẽ cực kỳ có lợi cho Yêu Yêu. Vừa rồi nàng chẳng qua chỉ lo lắng cho Hạ Thiên mà thôi, nếu hắn đã nói không có việc gì, như vậy nàng cũng tin người đàn ông của mình.

Ba người lên lầu hai tiến vào phòng ngủ của Yêu Yêu, lúc này Yêu Yêu hỏi:

- Chồng, em có cần chuẩn bị gì không? Có phải nằm lên giường không?

- À, cởi quần áo ra rồi nằm lên giường.

Hạ Thiên khẽ gật đầu nói.

- Cởi quần áo sao?

Yêu Yêu có chút ngượng ngùng:

- Chồng, cởi áo ngoài hay cởi sạch?

- Cởi sạch.

Hạ Thiên thuận miệng nói.

- À.

Yêu Yêu lên tiếng, nàng cũng không hỏi thêm điều gì mà lập tức cởi xuống tất cả, sau đó nàng ngoan ngoãn nằm lên giường, gương mặt đỏ rực, rõ ràng đang rất ngại.

Nếu so sánh với Ninh Khiết trước đó không tình nguyện nhìn, Hạ Thiên lúc này quét mắt dọc theo người của Yêu Yêu. Rõ ràng Yêu Yêu cũng không được như Mộc Hàm, vì nàng còn rất nhỏ, dáng người tất nhiên sẽ không quá tốt, những bộ vị cũng chưa phát dục hoàn toàn, dù sao thì nàng vẫn còn ở trong tuổi thọ phát dục. Nhưng dù là như vậy thì thân hình của nàng cũng đã tương đối khá, đường cong rõ ràng, nên lồi thì lồi, nêm lõm thì lõm, làn da cung trơn bóng. Tất nhiên nếu xé tổng thể thì có vẻ hơi gầy.

- Chồng, đừng nhìn em nữa, em biết mình không tốt như chị Hàm.

Yêu Yêu vốn có chút ngượng ngùng, bây giờ bị Hạ Thiên nhìn chằm chằm thì càng ngượng hơn. Dù nàng gọi Hạ Thiên là chồng nưhng dù sao hai người cũng chưa có những hành vi gì quá thân mật, bây giờ đột nhiên nằm trên thớt thế này, tất nhiên nàng sẽ cảm thấy không quen thuộc.

- Dáng người của em khá tốt.

Hạ Thiên nghiêm trang nói:

- Sau này nên chịu khó ăn nhiều, béo lên một chút là được.

- Thật ra em cũng ăn khá nhiều, còn ăn nhiều hơn cả chị Hàm.

Yêu Yêu nhịn không được phải nói:

- Nhưng em ăn vào thì phát triển óc, chị Hàm lại dành hết để phát triển bộ ngực.

Mộc Hàm ở bên cạnh có chút bất mãn, nàng trừng mắt nhìn Yêu Yêu:

- Nha đầu chết tiệt, dám nói chị không có óc sao?

- Hì hì, chị Hàm, em không nói như vậy, hình như chị rất thông minh, mà ngực cũng rất lớn.

Yêu Yêu thật sự không sợ hãi.

Mộc Hàm cũng không biết nên phản bác thế nào, nàng không phải là ngu ngốc nhưng nếu so về trí thông minh thì vẫn kém Yêu Yêu, nghe nói chỉ số của Yêu Yêu là hơn hai trăm, cụ thể là bao nhiêu thì nàng cũng không biết.

- Đợi đến khi anh thi châm xong, thân thể của em sẽ phát dục tốt hơn.

Hạ Thiên lúc này mở miệng nói.

- Thật vậy sao?

Yêu Yêu có chút vui sướng:

- Chồng, đừng nói nhiều nữa, trước tiên giúp em thi châm cái đã.

- Được.

Hạ Thiên khẽ gật đầu, hai cây châm hiện ra trên tay, nhưng lúc này hắn cũng không nhắm mắt, hắn chỉ hít vào một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi thở ra, hai cây châm đều đâm lên người Yêu Yêu.

Hạ Thiên đã có một lần kinh nghiệm thi triển nghịch thiên đệ tứ châm, vì vậy lúc này hắn tiến hành rất thuận lợi, hắn châm kim vào người Yêu Yêu đâu vào đấy, bộ dạng khá nhàn nhã. Lúc này hắn cũng cảm nhận được một luồng khí tức kỳ dị từ bốn phía kéo đến tiến vào người yêu yêu, vì hắn đã tính trước nên không có gì kỳ quái.

Luồng khí tức kỳ lạ này có công hiệu tẩy tủy cho Yêu Yêu, cải tạo cơ thể nàng, cũng giống như Ninh Khiết, trên làn da của Yêu Yêu cũng ra đầy nước đen, cơ thể nàng bị che giấu hoàn toàn.

Sau khi cải tạo xong thân thể thì một phần khí tức kia dừng lại trong người Yêu Yêu, sau đó những khí tức dư thừa bắt đầu tuôn vào trong cơ thể Hạ Thiên, không những bổ sung công lực tiêu hao, hơn nữa còn làm cho công lực của hắn tăng thêm vài phần.

Toàn bộ quá trình thi châm mất một giờ, sau đó Hạ Thiên thu châm.

- Chồng, tôi giúp Yêu Yêu tắm rửa.

Mộc Hàm lúc này đã chủ động bế một Yêu Yêu đen sì vào nhà tắm.

Hạ Thiên có chút tiếc nuối, hắn muốn tự mình tắm rửa cho vợ, nhưng hắn cũng không muốn tranh giành với Mộc Hàm. Chút nữa hắn thi châm cho Mộc Hàm xong sẽ đưa nàng vào nhà tắm luôn một thể.

Yêu Yêu tắm rất nhanh, mười phút sau nàng mặc một chiếc áo váy khá rộng bổ nhào lên người Hạ Thiên có vẻ rất hưng phấn:

- Này, chồng, anh thật sự rất lợi hại, da của em đã tốt hơn, cũng cảm thấy tinh thần rất tốt

Chương 534 : Em cũng không muốn ngăn cản hai anh chị “đánh nhau”

Dịch: Masta4ever

Nguồn: Vipvandan

- Chụt.

Yêu Yêu kiễng chân hôn lên mặt Hạ Thiên một cái, sau đó nàng rời khỏi lòng Hạ Thiên chạy ra ngoài:

- Chồng, em đi thử tay nghề, để xem có phải lợi hại hơn không.

Yêu Yêu lập tức bỏ chạy mất dạng, Mộc Hàm lại hiện ra trước mắt Hạ Thiên, nàng có chút bất đắc dĩ:

- Yêu Yêu là như vậy, máy tính luôn là thứ cô ấy thích nhất.

Hạ Thiên cảm thấy không còn việc gì để làm, hắn nói với Mộc Hàm:

- Vợ, tôi còn phải thi châm cho chị.

- Sao?

Mộc Hàm chợt ngẩn ngơ:

- Chồng, cậu có thể chịu được không?

Dù trước đó Hạ Thiên đã nói qua một lần nhưng Mộc Hàm vẫn cảm thấy làm như vậy là quá mau. Tuy trước đó nàng chỉ bàng quan nhưng vẫn thấy hắn thi châm mất rất nhiều sức lực.

- Vợ, có cần tôi cởi quần áo phụ không?

Hạ Thiên hỏi.

Gương mặt Mộc Hàm có hơi đỏ, nàng sinh ra một loại dự cảm là sẽ có chuyện xấu xảy ra. Vì vậy nàng tranh thủ thời gian nói:

- Chồng, hay là tôi tự mình cởi, cậu...Cậu chỉ cần giúp tôi thi châm là được.

Mộc Hàm nhanh chóng cởi sạch quần áo, sau đó nàng nằm ngửa trên giường. Đây không phải là lần đầu tiên nàng phô bày thân thể trước mắt Hạ Thiên, tất nhiên nàng sẽ không quá ngượng ngùng, còn chồng muốn thi châm hai thi gì khác, nàng mặc kệ.

Lần này Mộc Hàm đã hiểu lầm, Hạ Thiên dù rất yêu thích thân thể trưởng thành của nàng nhưng khi làm việc chính sẽ không làm bậy. Hắn đâm rất nhiều châm lên người nàng, dùng đệ tứ châm để tẩy tủy, cải tạo cơ thể của nàng, sau đó ôm nàng vào phòng tắm rửa sạch thân thể, cuối cùng ôm nàng về giường. Lần này hắn cũng đâm vào người nàng, nhưng thứ đó không phải là ngân châm.

Lúc này Mộc Hàm mới vững tin Hạ Thiên có thể chịu được, hơn nữa không những là chịu được, hơn nữa còn có sinh lực dư thừa. Rõ ràng từ trưa đến giờ hắn đã thi châm cho ba người liên tục nhưng không ảnh hưởng đến thể lực. Tất nhiên nàng cũng không biết có ảnh hưởng hay không, chẳng qua thể lực hắn không kém mà trở nên mạnh mẽ hơn hẳn.

Mộc Hàm vốn có một thân thể trắng nõn hoàn mỹ, sau khi được Hạ Thiên tẩy tủy thì không còn nhiều dấu vết, điều này cũng làm cho thân thể nàng càng trở nên mê người. Vì vậy Hạ Thiên siêng năng cày cấy, mãi đến khi trời tối mới dừng lại.

Lúc này thể lực của Mộc Hàm cũng tương đối tốt, bất kỳ đặc tính nào của thân thể cũng giống như phát triển mạnh, nàng toàn tâm toàn ý chiều Hạ Thiên, dùng bản thân thể làm cho người đàn ông của mình được sung sướng.

- Chồng, chị Hàm... ....

Một âm thanh có chút ngượng ngùng từ bên ngoài truyền vào cắt đứt hoạt động điên cuồng của Hạ Thiên và Mộc Hàm.

Trong Yêu Tinh Biệt Uyển này cũng không có người nào khác, người duy nhất có thể xen vào chính là Yêu Yêu.

- Yêu Yêu, có chuyện gì?

Mộc Hàm thở hổn hển nói, nàng bị Yêu Yêu nhìn thấy bộ mặt phóng đãng, vì vậy mà rất xấu hổ, nhưng nàng cũng không quan tâm, dù sao cũng chẳng phải người ngoài.

- Chị Hàm, em không muốn quấy nhiễu mọi người, nhưng cơ thể của em có chút kỳ quái... ....

Yêu Yêu dùng ánh mắt ngượng ngùng nhìn Mộc Hàm vẫn còn "dính" với Hạ Thiên, sau đó nàng dùng giọng hâm một nói khẽ:

- Thân hình của chị Hàm quả nhiên là rất tốt.

Mộc Hàm kéo ga giường, cuối cùng nàng phủ ga lên người Hạ Thiên, sau đó nàng nói:

- Thân thể của em thế nào?

- Em cũng không biết, có đôi khi em cảm thấy mình rất mạnh, trong cơ thê có lực lượng gì đó rất lạ. Lúc nãy em vì quá hưng phấn mà đập nát một chiếc bàn phím.

Yêu Yêu nói với vẻ mặt khó hiểu.

- Vợ, đến đây để anh xem.

Hạ Thiên mở miệng nói.

Yêu Yêu đến bên giường, Hạ Thiên vươn tay bắt lấy cổ tay của Yêu Yêu, sau đó hắn mới hiểu:

- Thì ra là như vậy.

- Chồng, có chuyện gì xảy ra?

Mộc Hàm vội vàng hỏi:

- À, trong cơ thể Tiểu Yêu Tinh có một luồng chân khí, luồng chân khí này khá mạnh nhưng không nhiều, nhưng có thể kích thích ra lực lượng mạnh.

Hạ Thiên nhì Mộc Hàm:

- Thật ra trong cơ thể chị cũng có, điều này xem như là di chứng sau khi tôi thi châm, nhưng vì chị đã tu luyện nội công, công pháp của chị khá tầm thường nhưng cũng có thể khắc chế chân khí, vì thế mà chân khí trong cơ thể không chạy loạn. Tiểu Yêu Tinh thì khác, cô ấy trước nay chưa từng học qua nội công, vì vậy khó thể khống chế chân khí, đôi khí kích động thì chân khí sẽ bùng ra.

- Vậy giải quyết thế nào?

Mộc Hàm vội hỏi.

- À, cũng dễ, tôi dạy cho Tiểu Yêu Tinh một môn nội công tâm pháp.

Hạ Thiên nhanh chóng nghĩ ra biện pháp, điều này cũng không tính là phiền phức, chỉ cần hắn dạy Tiểu Yêu Tinh khống chế được luồng chân khí quái dị trong cơ thể kia là được.

Nhưng đến lúc này Hạ Thiên cũng không thể tiếp tục chiến đấu với Mộc Hàm, hắn đành phải rời khỏi giường mặc quần áo, trước tiên phải giải quyết phiền toái cho Tiểu Yêu Tinh rồi nói sau.

Chỉ số thông minh cũng có ảnh hưởng, Hạ Thiên chỉ cho Tiểu Yêu Tinh cách vận hành chân khí qua kinh mạch, sau đó nàng tự nhớ lấy đường đi nước bước, cuối cùng tự vận hành một đường nhỏ, toàn bộ quá trình là nửa giờ, sau đó vấn đề chân khí tháo chạy rối loạn đã được giải quyết.

Mộc Hàm cũng lén thử nghiệm, bây giờ nàng phát hiện khí lực của mình đã rất mạnh, không những là thế, nàng còn linh hoạt hơn trước rất nhiều. Trước đó khi còn ở Giang Hải thì nàng đã từng được học Phiêu Miểu Bộ, còn học được vài kỹ thuật chiến đấu từ Triệu Thanh Thanh và Liễu Mộng. Khi đó trong quyển sách "gái đánh người" có rất nhiều chiêu thức nàng không sử dụng được, dù có thể dùng nhưng không đủ khí lực, không đạt được hiệu quả mong muốn, nhưng bây giờ nàng đã dễ dàng sử dụng, ngay cả Phiêu Miểu Bộ trước đó còn chưa chính thức thông thuộc, bây giờ cũng khá hơn, hình như lập tức trở nên thành thục.

Điều này làm cho Mộc Hàm rất vui, nàng đã ý thức được võ công của mình đột nhiên tăng mạnh sau một buổi chiều, sau này nếu gặp kẻ địch mạnh, nàng cũng không cần lo lắng.

Mộc Hàm không khỏi nghĩ đến một vấn đề, chồng võ công cao siêu, có thể tạo ra một nhóm cao thủ không?

Khi Yêu Yêu lên lầu ba tiếp tục công tác thử tay nghề thì Mộc Hàm nói ý nghĩ kia cho Hạ Thiên, sau đó nàng thấy Hạ Thiên dùng ánh mắt cổ quái nhìn mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top