Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12: Kẹp tóc con vịt bị phát hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đọc fanfic giải trí một chút trước khi ngủ, chúc mọi người ngủ ngon 🥰
Sóng gió chuẩn bị ập đến, chúng ta cùng hóng trong chương sau Sâm Hạo sẽ giải quyết mọi chuyện như nào 💪
_____

Bốn giờ, bầu trời ngoài cửa sổ tờ mờ sáng, Tôn Oánh Hạo chưa kịp trang điểm, chỉ đội mũ và đeo khẩu trang rồi vội vàng đến sân bay cho kịp chuyến bay cất cánh lúc 6h30. Khi cậu đến sân bay đã có trạm tỷ đứng sẵn ở đó.

Trước khi máy bay cất cánh, Tôn Oánh Hạo đã gửi một tin nhắn cho bạn trai của mình: "Ngủ thêm chút nữa, em sẽ gọi cho anh khi xuống máy bay ❤️. Sau khi hạ cánh em còn phải trang điểm, vẫn kịp 😉"

Thông tin chuyến bay cho thấy khoảng 7h40 sẽ đến nơi. Vào lúc 6h30, chuông báo thức đầu giường Thường Hoa Sâm vang lên. Cậu bé to xác đang nằm trong chăn bông buồn bực nhíu mày rồi lại nhét mình vào trong, dường như còn chưa chuẩn bị thức dậy.

Vào lúc ấn nút tắt đồng hồ báo thức, bạn học Tiểu Thường mơ hồ nhìn thấy dòng chữ "Gặp vợ" trên chiếc đồng hồ vẫn đang reo thì sững sờ, các tế bào trong cơ thể đều trở nên tràn đầy năng lượng. Theo thói quen trước tiên liếc nhìn thông báo trên điện thoại thì thấy Hạo Hạo đã để lại tin nhắn cho mình.

Kể từ tối qua khi Tôn Oánh Hạo nói đùa rằng anh như này có tính là fan tư sinh* hay không, một cảm giác chột dạ không thể giải thích được nổi lên trong lòng.

*fan tư sinh: fan cuồng

Thường Hoa Sâm có tật giật mình vẫn sửa sang lại đầu tóc như ổ gà của mình, đội mũ lưỡi trai, mặc áo hoodie rồi đi ra ngoài. Nhưng mà có chỗ dựa nên không lo ngại gì, đoạn đường này Thường Hoa Sâm bước đi vô cùng ung dung.

Hình ảnh trước khi máy bay cất cánh đã được các trạm tỷ đăng lên siêu thoại, bạn nhỏ nhà anh hôm nay thật dễ thương, áo phông phối với quần yếm màu vàng, trên đầu vẫn là chiếc kẹp tóc hình con vịt mà anh tặng như mọi khi.

Chị Sâm dùng acc clone lướt Weibo, nhìn đủ loại tâng bốc, khen ngợi khác nhau của fan, cuối cùng tự mình gõ một bình luận ngắn gọn: "Chúc vợ buổi sáng tốt lành!"

Anh nói không sai, đây đúng là vợ của anh.

Mười lăm phút trước khi chuyến bay hạ cánh, lối ra đã nhộn nhịp các cô gái trẻ. Thường Hoa Sâm, người đang trốn ở một bên, nhìn thấy một số gương mặt quen thuộc cũng đang điều chỉnh máy ảnh ở nhiều nơi khác nhau để lấy được góc chụp đẹp nhất.

Màn hình điện thoại sáng lên, là tin nhắn của vợ: "Em tới nơi rồi, anh đến đây tốn bao lâu, em liền trang điểm bấy lâu."

"Chào buổi sáng Hạo Hạo! Anh đến rồi, không hổ là ngôi sao lớn, có rất nhiều người đến đón em."

Tôn Oánh Hạo không ngờ Thường Hoa Sâm sẽ đến sớm, vừa trò chuyện với người yêu trong phòng, vừa thúc giục thợ trang điểm nhanh lên chút, tiện thể còn chụp vài bức ảnh tự sướng.

Chị Vương, người đại diện ở một bên im lặng. Cô cảm thấy gần đây Tôn Oánh Hạo có gì đó không đúng, trực giác nói cho cô biết rằng đã có chuyện xảy ra.

"A!! Đến rồi!! Đến rồi!!!"

Trong nháy mắt, tất cả mọi người tựa những chú bồ câu tập trung nhanh chóng như thể ai đó đã mở một gói thức ăn.

Tôn Oánh Hạo cười, đôi mắt cong cong đáng yêu, lịch sự cùng tất cả mọi người vẫy tay, bên tai là tiếng người ồn ào cùng tiếng chụp ảnh tách tách. Cậu nhìn một vòng xung quanh mà không để lại dấu vết, quả nhiên tìm thấy bạn trai thân cao vượt trội nhà mình.

Thường Hoa Sâm giống như mọi lần trước đây, giữ khoảng cách không xa không gần giơ chiếc máy ảnh cổng kềnh. Nhìn chằm chằm vào ống kính , Tôn Oánh Hạo cúi đầu lấy điện thoại ra rồi gõ chữ, giây tiếp theo có tiếng rung từ trong túi quần.

"Sao anh lại đứng xa như vậy!"

Anh ngẩng đầu nhìn lên, thấy Tôn Oánh Hạo vẫn đang mỉm cười thân thiện, giọng nói nhẹ nhàng nhắc nhở mọi người chú ý an toàn. Bé Vịt đã chuyển sang chế độ cáu kỉnh dưới khuôn mặt tươi cười, quyết định rằng nếu Thường Hoa Sâm không đến bên cạnh mình, trở về sẽ cho anh đẹp mặt.

Làm trạm tỷ đứng chụp ảnh nhiều năm, theo sự nổi tiếng của Tôn Oánh Hạo ngày càng cao, Thường Hoa Sâm mỗi lần liền đứng ngày càng xa. Khi từ từ chen vào đám đông, anh nhận ra rằng bản thân đã rất lâu rồi không ở gần Tôn Oánh Hạo như vậy.

Nhìn thấy dáng vẻ chú cún to xác 1m85 nhà mình giơ máy ảnh lên cao, khó khăn vượt qua biển người thật là buồn cười. Khoảnh khắc đó, nụ cười trẻ con của Tôn Oánh Hạo đã được lưu lại trong tâm trí của tất cả mọi người cũng như máy ảnh của các trạm tỷ.

Thường Hoa Sâm cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ tiến vào bên trong, Tôn Oánh Hạo lại cố tình không nhìn anh. Khoảng cách gần như vậy rõ ràng là không phù hợp để chụp ảnh, Thường Hoa Sâm dứt khoát buông máy ảnh xuống, chăm chú nhìn bạn nhỏ rạng rỡ nhà mình.

Đôi mắt xanh biếc ấy trong veo, sạch sẽ, không bị ảnh hưởng bởi thế tục trần gian, luôn ẩn chứa sự dịu dàng và tràn đầy sức sống khi nhìn người khác. Giống như giây phút này, Tôn Oánh nhìn về phía anh, nghiêng đầu, mặt đối mặt: nháy mắt ~ ❤

"A a a a a a a a a!" Tiếng hét liên tiếp khiến Thường Hoa Sâm choáng ngợp, không kịp chuẩn bị liền bị điện giật rồi. Anh lặng lẽ lùi lại phía sau, cả mặt nóng bừng.

Sau khi trở về nhà, vì biết đây là lần cuối cùng thực hiện một bộ ảnh, Thường Hoa Sâm đã làm việc cực kỳ nghiêm túc. Thông báo không làm trạm tỷ nữa gõ đi gõ lại mấy lần, đăng lên chưa đầy 1s, khu vực bình luận đã là tiếng kêu than khắp nơi:

"Chị Sâm, đừng mà huhuhu, rất thích ảnh của chị."
"Quả nhiên là bỏ trốn rồi, photobook thì sao đây...cạn lời."
"Lại mất đi một trạm tỷ chụp ảnh tuyệt đẹp, buồn quá!"
"Về sau chị cũng sẽ không đi theo chụp ảnh nữa ư?"

Đối mặt với câu hỏi về sau có còn đi theo nữa không, Thường Hoa Sâm xấu hổ cười trộm đắc chí, đâu chỉ đi theo, anh còn muốn mỗi ngày đều được ở bên cạnh vợ đây này nhưng vẫn trả lời một cách lịch sự:

"Có thời gian nhất định sẽ đi. Tình yêu đối với Tiểu Oánh chỉ có tăng chứ không có giảm."

Đúng lúc này, trên siêu thoại có người đăng bài viết: repo về photobook đến rồi đây, chỉ có điều...

"Tin sốc đây cả nhà...kẹp tóc hình con vịt trên đầu Hạo Hạo là món quà đặc biệt trong photobook của chị Sâm."

Như một viên đá ném vào mặt hồ tạo ra ngàn tầng sóng, các bình luận nhao nhao suy đoán đủ loại lý do.

Thường Hoa Sâm thầm kêu toang rồi, là anh sơ ý, không cần nhìn cũng biết bên dưới bình luận nhất định chỉ có hai chữ: tư liên*.

*Tư liên: idol liên lạc riêng, tư thông với fan hoặc ngược lại

Đến lúc này rồi hai người còn phát 🍚🐶 được 😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top