Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 30: MỘNG XUÂN

Yêu giới, Thủy Vân động. Một bóng người vận y phục đạo sĩ đang múa may quay cuồng quanh một kim đỉnh hình như hắn đang luyện chế gì đó. Bên cạnh còn có một người đứng xem. Trong ánh lửa chập chờn nửa bên mặt người kia hiện lên từng đường góc cạnh, khuôn mặt âm nhu trắng nhợt nhạt, mắt nhỏ hẹp dài là người có mặt trong sảnh đường của Tộc Bạch Hồ lúc trước.
- hazz~! Chậm quá, chậm quá ngươi không thể luyện thứ này nhanh một chút hả, làm gì như rùa bò vậy.-hắn nôn nóng tự quạt cho mình, mặt nhăn mày nhó hối thúc.
- ngươi giỏi thì tự mình làm đi!- tên đạo sĩ hằn học - mà Khổng Loan này! Ngươi có chắc thứ này có thể luyện ra được không?
- haha..! Tỏa Ma Võng, tiên thuật cổ xưa chuyên dùng để đối phó với cường giả Ma Nhân của Ma Tộc. Dù cho là đạt đến cấp bậc Ma Tôn vẫn bị Võng(lưới) này khóa chặt xương cốt lẫn kinh mạch toàn thân mặc người xử trí. Uy lực của nó bản nhân đã được chứng kiến. Tiếc rằng loại pháp bảo này chỉ sử dụng được một lần và nguyên liệu để luyện chế ra nó vô cùng khó kiếm nếu không Ma Tộc sớm bị tiên giới tiêu diệt hết tinh anh từ lâu rồi!
- haha..! Và còn một điều đáng tiếc nữa là Khổng Loan ngươi cũng không sử dụng được pháp bảo này. Phải nhờ tán tiên ta đây trợ giúp luyện ra rồi sử dụng.- tên tán tiên kia mỉa mai cười
Bão Sơn tán tiên chỉ là một tiểu tiên vô danh trong tiên giới. Hắn tự mình tu luyện không có tôn sư chỉ điểm nên đến hơn trăm tuổi mới có chút thành tựu nhưng đến nay đã năm trăm năm cấp bậc vẫn dậm chân tại ngưỡng Linh Tiên, tu vi chỉ ở mức Khám Tâm. Hắn ôm tham vọng trở thành một trong những Thượng Tiên danh tiếng nhất của Tiên giới nên mới cấu kết với Khổng Loan một thủ hạ bại tướng dưới tay Sát Thiên Mạch cũng là sư đệ đồng môn của Ma Quân âm mưu lật đổ Sát Thiên Mạch soán ngôi quân chủ Ma Giới. Hai tên này thỏa thuận, Khổng Loan lên ngôi Ma Quân sẽ giúp Bão Sơn trộm bí kiếp tu luyện của các môn phái tiên môn, giúp hắn tăng tu vi nâng cao danh vọng trong tiên giới. Khổng Loan nhìn vào lò luyện pháp khí hừng hực tham vọng không che giấu. Hắn khẽ liếc đạo nhân đang chăm chăm luyện khí cười mỉa. Liên quân ma quân này có thật sự gây sóng gió cho ma giới hay không?
Hoa Lạc viên, Bạch Tuyết Hạ thong thả múa kiếm. Bài Hỏa Phượng Phi Vân kiếm này nàng luyện mười mấy lần rồi sao Mỹ Sư Phụ vẫn chưa vừa lòng vậy. Mỹ Sư Phụ đằng kia cũng đang thị phạm bài kiếm, thế kiếm mạnh mẽ dứt khoát được Sát Thiên Mạch múa dễ dàng như nước chảy hoa trôi. Một thân áo tím như cánh bướm như gió Xuân nở rộ giữa làn mưa hoa đào và lê, vũ kiếm xuất thần, mắt hồng trong suốt, làn da bạch ngọc, tử y vũ lộng khiến người như say như đắm. Kiếm pháp này, thân thủ kia nào mấy ai là kẻ địch. Thế gian một bóng tử y, một màu tóc tím, một nụ cười xóa nhòa những âu lo. Lòng tiểu bạch hồ run lên vì hình ảnh đó. Mỹ Sư Phụ vừa gần vừa xa làm Bạch Tuyết Hạ không thể cũng không dám với tới, tựa như ảo mộng chạm tới sẽ tan, đến gần sẽ mất. Mãi mãi, mãi mãi nàng sẽ chỉ là tiểu đồ bên gối người, dù đánh đổi cả thế giới này nàng cũng chỉ xin được ở bên người.
- lại tập sai rồi!- Sát Thiên Mạch lên tiếng kéo Bạch Tuyết Hạ từ trong mơ tưởng về hiện thực
- A!- tiểu Bạch giật mình đánh rơi kiếm
- coi con kìa! Học hành mà tâm trí để ở đâu không?
Nghe Mỹ Sư Phụ trách phạt Tiểu Bạch xấu hổ cúi đầu. Ai nha~ có sư phụ quá mức xinh đẹp cũng ảnh hưởng đến sự học của mình đó nha.
- thôi! hôm nay luyện tới đây được rồi. Con coi kìa, đầu đầy mồ hôi đi tắm đi cho thoải mái.- Mỹ Sư Phụ xoa đầu nàng cười nói
Bạch Tuyết Hạ gật đầu cười bẽn lẽn chạy đi. Hoa Lạc Viên có nhiều con suối nhỏ nhưng hai sư đồ nàng thường chọn dòng suối ở sau ngọn núi nhỏ phía đông vì dưới dòng suối là một cái hồ nhỏ. Nước trong hồ vừa sạch vừa mát diện tích lại không lớn lắm nên thi thoảng nàng sẽ rải cánh hoa hòa thêm hương liệu để tạo thành một hồ tắm rộng rãi mà không ai có thể tạo ra được. Nhưng hôm nay phần vì nóng nực phần vì những suy nghĩ mông lung mà Tuyết Hạ chỉ cởi đồ rồi nhảy xuống hồ ngâm mình. Bọt nước nổi lên trắng xóa, nàng lặn thật sâu rồi từ từ trồi lên bơi đến cạnh tảng đá giữa hồ dựa vào đó thư giãn.
Chợt mặt hồ xao động, Tuyết Hạ giật mình mở mắt. Nàng..nàng..thấy thấy..Mỹ..Sư Phụ ở phía đối diện cũng..cũng đang trong nước và..và đang tiến về phía nàng.
- Tiểu Bạch! Ta đã nói bao nhiêu lần rồi vừa tắm vừa ngủ sẽ bị nhiễm lạnh đó. Tắm đủ rồi thì lên thôi.- Sát Thiên Mạch nói xong cười đến sáng lạn làm tiểu nữ nào đó choáng váng suýt phun máu mũi.
Đột nhiên Mỹ Sư Phụ cúi xuống ôm Tiểu Bạch lên.
- Mỹ Sư Phụ!- Tiểu Bạch kinh hô. Mặt thoáng chốc đã đỏ lựng, vô thức dựa vào ngực ai đó.
Sát Thiên Mạch mặc nguyên quần áo đi xuống hồ nên bây giờ y phục bị ướt dính sát vào người. Bộ sa y mỏng manh ướt sũng vô tình bộc lộ khuôn ngực đầy đặn rắn chắc cùng thân hình hoàn mỹ nóng bỏng. Tiểu Bạch đầu óc trống rỗng, vụn trộm đưa tay sờ vào vòm ngực ấy, thực rắn chắc lại mịn màng nữa, hương tử đàn trên người mỹ sư phụ tỏa ra khiến người mê mẩn. Chợt Tiểu Bạch ngước lên. Gương mặt của Mỹ Sư Phụ phóng đại trước mắt nàng, đôi mắt trong veo nhìn nàng từ từ... Từ từ cúi xuống môi nàng hôn. Đầu Tiểu Bạch nổ bùm một tiếng, Mỹ Sư Phụ hôn nàng.
- Mỹ Sư Phụ!!
Đáp lại tiếng gọi của nàng là một nụ hôn sâu hơn. Mỹ Sư Phụ nhẹ nhàng hôn, ấm áp mà cuồng dã, mơn trớn trêu đùa đôi môi hồng nhuận của nàng. Tiểu Bạch lớn mật khẽ liếm môi người, ngọt, một cỗ hương vị ngọt ngào, ngọt hơn tất cả những bánh kẹo mà nàng từng ăn. Môi Mỹ Sư Phụ thật ngọt quá đi. (t/g: Muốn ăn thịt sư phụ kìa ><)
- Mỹ Sư Phụ ~ a~!- Tiểu Bạch mụ mị choàng tay ôm sư phụ.
Nhưng đột nhiên Mỹ Sư Phụ biến mất, Tiểu Bạch chỉ ôm hư không, cảnh vật xung quanh cũng thay đổi bóng tối phủ trùm. Một bàn tay ma quái từ bóng tối vươn ra hướng tới Tiểu Bạch. Nàng hoảng hốt hét lên.
- A A A..!
Mở bừng mắt, vẫn ở tại Hoa Lạc viên, vẫn trên chiếc giường lớn của Mỹ Sư Phụ và bên cạnh là...Mỹ Sư Phụ. Người đang nhìn chăm chăm nàng còn lấy ngón tay chọc chọc mặt nàng.
- A A A...!- hét thất thanh, bật dậy
- gì vậy? Tiểu Bạch con nằm mơ thấy gì mà hết rên hừ hừ giờ thấy ta lại la hét lên như vậy? Gặp ác mộng hả?- Sát Thiên Mạch khó hiểu nhìn tiểu đồ
Tiểu Bạch quấn chăn lùi vào một góc, mặt đỏ như mặt trời mọc, lắp bắp nói.
- Mỹ..Mỹ..Mỹ Sư Phụ!!
- Sao vậy? Bệnh à?- Y lo lắng đưa tay sờ trán nàng
- không! Không! Con không sao?- Tiểu Bạch né tránh nhảy xuống đất. Cố gắng lấy lại bình tĩnh. không dám nhìn thẳng người.
- không sao thì tốt! Bây giờ lập tức lấy giấy bút ra luyện ma chú và ma ngữ nhanh lên.
- hả?!!
- ý kiến gì? Lần trước con thật làm ta mất mặt.
- dạ!
Tiểu Bạch ỉu xìu gật đầu. Sau đó Mỹ Sư Phụ thì nhàn nhã nằm trên ghế quý phi xem đồ đệ luyện pháp. Tiểu Bạch chăm chú cầm bút vẽ từng nét. Nói về việc học pháp thuật, Tiểu Bạch có thể nói là một thiên tài nhưng không hiểu sao động đến việc luyện bùa chú ma ngữ nàng lại kém thông minh đến mức khó hiểu. Bình thường nàng đã viết sai tùm lum, giờ trong đầu nàng lại toàn nghĩ đến cảnh trong mơ nên tinh thần càng thiếu tập trung. Tay viết chú ngữ mà mắt thi thoảng liếc nhìn Mỹ Sư Phụ, nhìn, nhìn khuôn mặt của người rồi..nhìn vào..môi người. Trong mơ nó rất ngọt ngào. Không biết hiện thực có như trong mơ không. Nghĩ đến đó tự dưng Tiểu Bạch nuốt nước miếng, bậy nha, bậy nha Mỹ Sư Phụ không phải thức ăn. Lắc lắc đầu muốn xua đi ý nghĩ bậy bạ đó. Bạch Tuyết Hạ chuyên tâm học ma chú. Hai canh giờ sau...
- Tiểu Bạch! Con làm cái gì vậy? Ta nói bao nhiêu lần rồi. Góc phải phù triện là để ghi tên người mình muốn công kích sao lại ghi tên ta ở đó. Con muốn mưu hại vi sư à!- Sát Thiên Mạch nhăn nhó quơ tay thu hồi mấy lá bùa đang bay quanh lấy Y phóng điện, phóng lửa..
- A! Mỹ Sư Phụ, con quên!!- Tiểu Bạch xấu hổ đâm đâm hai ngón tay vào nhau
Mấy tấm bùa bị Ma Quân thu vào tay. Y nhíu mi nhìn một lượt. Pháp lực của Tiểu Bạch không đủ gãi ngứa cho Y. Chỉ là mấy thứ này làm rối tóc và y phục của Y khiến Ma Quân có chút buồn bực không vui. Còn một chuyện nữa là.
- hazz~ con coi con vẽ cái gì này! Toàn bộ sai hết trơn.
- đâu có! Lần này phù chú con vẽ cái nào cũng ra đúng uy lực của chúng mà, hỏa phù phun ra lửa, lôi phù cho ra sét y như Mỹ Sư Phụ dạy mà.- Tiểu Bạch chu môi không phục
Sát Thiên Mạch ngán ngẩm lấy một trong số các tấm bùa Tiểu Bạch vẽ vung lên. Chú ngữ trên tấm bùa là loại hỏa phù nhưng khi vung ra lại là lôi lực. Lấy tiếp tấm nữa trên là lôi chú nhưng lại là hỏa lực. Tiểu Bạch hết dám cãi, đầu cúi xuống thấp nhất có thể. Theo lý thuyết, khi viết chú ngữ chỉ sai một nét thì tấm bùa sẽ hư không dùng được nữa. Bắt buộc phải viết lại tấm khác. Nhưng Tiểu Bạch viết chú ngữ thì xảy ra chuyện lạ, dù cô bé có viết sai nét be bét thì tấm bùa vẫn dùng được,có điều uy lực của nó sẽ xáo trộn hết thảy. Đến cả người viết ra cũng không biết được nó sẽ cho ra tác dụng gì. Sát Thiên Mạch lẫn Tiểu Bạch nhiều lần nghiên cứu chuyện này nhưng vẫn không có kết quả. Y cho rằng đây là một loại khả năng đặc biệt của đồ đệ mình vậy. Chính vì viết sai cũng dùng được khiến Sát Thiên Mạch rất lo cho tiểu đồ. Lỡ như sau này trong lúc chiến đấu phù chú công kích đối thủ vì viết sai mà trở thành hộ thân phù cho kẻ địch thì nguy hiểm biết chừng nào. Cho nên dạy cái gì cho Tiểu Bạch Y có thể làm qua loa nhưng riêng việc dạy chú ngữ, ma ngữ Sát Thiên Mạch rất nghiêm khắc dạy dỗ tiểu đồ. Phải viết đúng từng chút mới được.
Tiểu Bạch đau khổ ngồi lại bàn gỗ tập viết lại. Mỹ Sư Phụ cũng quay về ghế quý phi nhưng chưa kịp ngồi xuống thì chợt rùng mình một cái, hai mắt mở to kinh ngạc.
- Tiểu Bạch! Yêu Giới xảy ra chuyện rồi. Vi sư về đó xem thử. Con ở đây luyện tiếp lát nữa ta sẽ trở lại.
Bỏ lại câu nói, Ma Quân cưỡi Hỏa Phượng hoàng bay về hướng Yêu Giới. Tiểu Bạch không kịp phản ứng chỉ kịp gật đầu với Y

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top