Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

20

Xuân trường tỉnh giấc dậy là khi anh cần uống một cốc nước, nhưng sự di chuyển của anh có hơi khó khăn khi quang hải chẳng biết lúc nào bám chặt lấy bụng của anh mà ngủ

Anh nhè nhẹ gỡ tay ra, tiếng hải bị mớ gọi tên hắn nói tọt vào tai, em thương anh đến vậy à, anh sẽ không làm em khóc được chưa

Hải được trường lau nước mắt thì bỗng ngoan thêm một chút, xuân trường nhìn căn phòng vẫn rõ ràng là phòng của phượng, thôi thì anh bế em về phòng vậy

Quang hải như một đứa bé con được trường nhấc lên từ phòng bên này sang phòng bên kia, anh đặt nhẹ nó xuống giường thế mà nó lại nghe động thức ngay được

- anh xã, sáng rồi à ...

- chưa, em ngủ thêm đi

- chưa sáng anh dậy làm gì

- anh xuống nhà uống nước

- anh ơi

- hửm

- hôm nay chủ nhật anh đưa em về nhà anh nhé ... nhà bố mẹ ở tuyên quang í

- được rồi, nào, ngủ đi, khi nào dậy tính tiếp

- vâng

Hải được trường hôn vào trán mới chịu ngủ, trường bước xuống tầng nhìn bố không ngủ đang ngồi thừ ra nhìn tấm ảnh vợ ông được đặt trong phòng khách.

Tấm ảnh lâu ngày vướng bụi thời gian không làm mờ vẻ đẹp vợ ông ...

- con dậy rồi à, lạ nhà sao

- con muốn uống một cốc nước lọc thôi bố

Ông hùng xoay tách trà nóng cười, thanh niên bây giờ tự nhiên thật không như ông hồi xưa lắm ...

- hải có nét của mẹ bố nhỉ

- ừ, hải giống mẹ, phượng giống ta, thằng hải thì hay làm nũng giống mẹ, phượng cái tính kiêu ngạo thì chẳng giống ta biết có lai tạp không, đứa nào thì con cũng khổ nhỉ

- không sao ạ ... nhưng sao không có ảnh gia đình ạ

- lúc hải sáu tuổi thì có chụp một lần, sau thì dọn nhà, chẳng biết thất lạc đâu nữa, từ đó không chụp được nữa

Ông hùng nắm bàn tay lại nhớ khoảng khắc đó, giờ muốn chụp thì đợi hai đứa con lập gia rồi chụp luôn một thể

Lúc này trường mới xoay người nhìn hết căn phòng, ngoài ảnh của mẹ ra thì không có bất cứ tấm nào của hai người hèn gì anh không thể biết hai người là anh em, nếu biết trước thế này thì anh đã không vào đây làm gia sư để giờ lại rối ren như thế này

- xuân trường

- dạ

- bố giao thằng hải cho con, con phải chăm nó thật tốt.

- dạ

- gần năm giờ rồi, con lên ngủ tiếp đi, bố không giữ con nữa

- ơ, chắc con đi tập thể dục luôn, lại về dãy trọ thay đồ nữa, con giờ lên phòng hải sẽ tỉnh mất ...

Ông lúc này mới nhìn xuân trường, con mặc đồ của phượng đêm qua đến giờ à ... cái đồ của nó lúc nào cũng một màu, ông nhìn cũng thấy vô vị

- ừ, vậy tùy con, con làm gì làm đi

- vâng

Xuân trường uống thêm một ngụm nước rồi bước ra ngoài... ông hùng nhìn cái bóng đóng cửa mới lại bắt đầu than vãn với vợ ông, hy vọng thằng phượng sẽ nghe lời ông mà chí thú làm ăn, yên bề gia thất, nếu không đến lúc nhắm mắt ông sẽ còn lo mất ...

.

Xuân trường và tuấn anh giáp mặt nhau ngay cửa nhà trọ, một thằng thì đi bộ một thằng thì đi taxi về. Hai thằng như ngớ ngợ ra điều gì đó châm chỉa nhau ngay được

- mày đi bão đêm giờ mới về à

- tao đi bão đêm còn đỡ hơn mày, làm cả công ty dậy sóng luôn này

- hà nội không có bão, tao tạo ra một tí

- ờ, tao sẽ đợi mày thu dọn hậu quả sau đó tao sẽ vớt xác mày

- mày làm như tao dễ chết lắm

- mày í, phun thuốc diệt cỏ vào cho chết ngay từ đầu có phải hơn không

- tao chết rồi mày chơi với ai

- có đức huy rồi nhé

- đồ tham tình phụ bạn

- đi cà phê không

- thay đồ đã

- mày bao luôn nhé tao đi taxi từ hải phòng về hết tiền rồi

- .....

Có thằng thư ký tổng nào như mày than nghèo kể khổ hoài như mày không ...

Hai thằng lại kéo nhau ra cà phê, hôm nay trường đổi tông chế luôn một ly đen đậm

- từ lúc nào mày chuyển tông thế

- từ lúc tao dính vào rắc rối nhà họ nguyễn này

- do mày ngu thôi

- mày nói tao ngu, mày cũng đâu biết

- rất may là tao yêu nhà họ phạm này, ganh tỵ không

- ....

Trường đưa mắt nhìn khinh thường, rồi lại thở dài

- mày ... đừng dây dưa với thằng phượng nữa, lo yêu mỗi thằng hải thôi, thằng phượng dăm ba bữa nữa sẽ coi mày là một vệt trong đời nó thôi

- mày am hiểu quá nhỉ

- dù gì biết nó cũng lâu hơn mày

- ....

Ờ, nghe mày vậy, trường lại đưa ly đen nốc cạn mà chẳng bỏ tí đường nào. Hôm nay hải đòi về tuyên quang nên cần tỉnh táo một chút

.

Quang hải thức giấc khi đã hơn bảy giờ, nó nhìn xung quanh anh đâu rồi, không phải bị đá lọt xuống giường chứ

Hải cúi đầu nhìn xuống, anh nặng như thế chắc không đâu. Nó chả thay đồ mặc luôn bộ đồ ngủ chạy xuống nhà

- bố ơi, anh xã con đâu rồi

- chưa cưới mà miệng tía lia anh xã anh xã, bố đuổi nó về rồi

- ơ, sao bố đuổi chồng con

- tao thách cưới một tạ tôm với bảy tạ rượu nó không làm được thì đuổi thôi, con bố phải có giá khi về nhà người ta chứ

- bố bán bánh tráng à, lật kèo nhanh thế, bố không cho cưới thì con theo không đấy, không biết đâu, con đi tìm anh ấy đây

Ông hùng nhấp ly cà phê nhìn hải, bố mày đùa mày cũng tin à.

- thằng kia đứng lại

- bố gọi gì con

- thay đồ đi đã rồi hãy ra ngoài, mày định để người ta đánh giá nhà ta không có gia giáo à

Hải mới nhìn một lượt mình, điện thoại cũng không đem, lên lấy gọi cho anh

Xuân trường nhìn cái máy cạn kiệt luôn lượng pin cuối cùng mới đặt máy qua một bên, chút nữa về sạc vậy

- này, mày có hai điện thoại à, cho tao một cái đi

- máy mày đâu

- bị công phượng nổi điên thì bẻ gãy rồi

- máy này của quang hải mua, còn máy này của công phượng, mày muốn lấy cái nào

Tuấn anh chép miệng một cái, thôi coi như tao chưa nói gì, tao tự đi mua được

Trường để lại một cái vào trong hộp, chút qua nhà trả lại phượng luôn

.

Quang hải vừa bước ra thì một nam nhân siêu cấp điển trai như đứng chờ sẵn tay cầm bó hoa đứng đợi đưa hải nở nụ cười tươi rói

- em là quang hải

- ơ, anh là ...

- anh là tài xế thôi, cậu chủ nhà anh dặn đến mời em dùng bữa sáng, em lên xe nhé

- cậu chủ?

- em gặp sẽ biết thôi

Quang hải ngửi hoa, anh trường cũng biết diễn mấy trò lãng mạn này cơ à ...

Văn thanh cho xe chạy chậm mức có thể nhìn chiếc xe chắn hết đường kia

- anh phượng, hình như hải nhà anh kìa

Công phượng ghé mắt qua nhìn duy mạnh mở cửa mời quang hải bước xuống xe, nó lại nhìn cái nhà hàng tây âu mới được mở này ...

- là bạn trai thằng hải à, đẹp trai ghê, chiều cao cũng cao này

- im mồm, lái xe về nhà cho tao ngủ

- anh đã ngủ cả đêm qua rồi mà, người mệt là em mới đúng chứ

- ....

- à thôi, em im

Công phượng nhìn quang hải ném bó hoa vào duy mạnh, lại giở cái trò trẻ con ra rồi, mày cứ trẻ con thế ai dám rước mày chứ. Phượng đưa tay sờ má mình, hình như hắn cũng có đôi chút trẻ con này ....

Thanh nhìn qua gương nhìn anh phượng, anh thương em chút đi này, lái xe cả quãng đường mệt thì chớ lại không được anh rủ ăn sáng ... ức

£££

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top